Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 3: Chapter Two


"Thức ăn tới rồi! Chúng ta cùng ngồi xuống thôi!" Midoriya chỉ ra khi những người phục vụ bắt đầu bước vào phòng với khay đồ ăn.

Bakugou chộp lấy một chỗ ngồi ngẫu nhiên ở cuối bàn. Mặc dù cậu muốn ngồi bên cạnh Kirishima, nhưng do thấy người bạn tóc đỏ của mình đang bận giao lưu với những người bạn cũ khác và đã ngồi cùng với họ nên cậu lại thôi. Bakugou không biết tại sao mình lại cảm thấy khó chịu khi biết mọi người đang ở đây. Có thể là do tất cả họ đã thay đổi rất nhiều và đều có công việc rất thành đạt. Trong khi đó, cậu gần như chỉ mới mở được một quán cà phê riêng của mình.

Đúng là cách để cảm thấy bản thân thật kém cỏi, Katsuki, cậu tự mắng mình.

"Tớ có thể ngồi bên cạnh cậu không?" Todoroki đột nhiên hỏi cậu.

Không.

"Biến đi là vừa," Bakugou lẩm bẩm, dời chỗ ngồi của mình ra khỏi hắn ta. Todoroki chỉ cười với cậu khi hắn ngồi xuống bên cạnh và Bakugou thoáng thấy Momo ở phía bên kia bàn đối diện với cậu. "Tại sao cậu không ngồi cạnh cô ấy đi?"

"Tớ muốn ngồi bên cạnh cậu."

"Tại sao?" Bakugou lập tức căng thẳng ra nhưng Todoroki chỉ cười với cậu như thể hắn ta không làm gì sai cả. Hắn ta đang có kế hoạch gì vậy?

Khi Midoriya nâng ly chúc mừng họ đều thành công khi ra đời, tất cả mọi người sau đó đều chăm chú vào món ăn. Bakugou đặt càng nhiều vào đĩa của mình càng tốt để không cần phải nhờ ai chuyển bất cứ thứ gì và nhét vào bản mặt cậu. Và cậu đã không ăn trưa hôm nay vì để dành bụng cho bữa tiệc tối nay nên giờ đây cậu khá là đói. Khi cậu vừa mới bắt đầu uống rượu, một bàn tay rất ấm đã đặt lên đùi Bakugou khiến cậu giật nảy mình và suýt phun ra thức uống của mình.

"Cậu ổn chứ?" Momo hỏi từ phía bên kia bàn khi cô nhận thấy biểu hiện giật mình của cậu.

"Cực ổn." Bakugou nghẹn ngào sau đó trừng mắt dữ dội vào bàn tay đang trên đùi mình rồi nhìn vào người mà nó thuộc về. "Cậu nghĩ mình đang làm cái quái gì vậy?"

"Tớ cũng đang ăn như những người khác thôi, Bakugou." Todoroki thậm chí còn có can đảm để trông hoàn toàn vô tội. Bakugou không biết phải làm gì trong tình huống này nhưng vẫn tiếp tục ăn vì không muốn phá hỏng bầu không khí vui vẻ.

Chỉ cần lờ nó đi, Bakugou tự nhủ và bắt đầu ăn trở lại. Nó không phải như bàn tay của crush thời trung học đang đặt trên đùi mình vậy.

Đó là cho đến khi cậu cảm thấy bàn tay kia đang bóp đùi cậu rồi dần dà nhào nặn nó một cách nhẹ nhàng.

Bakugou nắm chặt tay trước khi hít thở sâu. Đúng rồi đấy, Momo, có gì đó không ổn vì thằng chồng chết tiệt của cô đang quấy rối chân tôi ngay đối diện với cô đây này.

Phần còn lại của đêm trôi qua một cách tình cờ. Bakugou đứng sang một bên chào mọi người, tất nhiên là không sẵn lòng, và cực kỳ mong đợi giây phút mọi người chào tạm biệt. Khi khoảnh khắc đó đến, Bakugou thực sự là người đầu tiên đi ra khỏi cửa.

"Này, tớ sẽ về nhà ngay bây giờ. Dù vậy tớ rất vui vì cậu đã đến tối nay." Kirishima đặt một tay lên vai cậu rồi siết chặt. Bakugou hất tay cậu ta ra.

"Tao sẽ không bao giờ làm điều này nữa."

"Được rồi, được rồi, cậu có muốn tớ đưa cậu về nhà trước khi tớ đi không?" Kirishima hỏi cậu nhưng trước khi Bakugou có thể gợi ra câu trả lời, cặp đôi "nào đó" nổi tiếng đã lao vào cuộc trò chuyện.

"Tớ sẽ đưa Bakugou về nhà, Kirishima. Tớ biết hai người sống khá là xa nhau." Thằng một nửa chết tiệt đó không biết khi nào hắn ta nên thôi dấn vào chuyện của người khác.

"Thật không, yêu dấu? Chúng ta cũng sống khá xa nhau đấy." Momo nhận xét nhưng Todoroki chỉ nhún vai. Kirishima nhướng mày trước lời đề nghị của Todoroki và lo lắng quay lại.

"Cậu có ổn với điều đó không Bakugou?"

"Tao chỉ muốn về nhà thôi." Bakugou thở dài. Cậu đưa tay lên để nới lỏng cổ áo sơ mi của mình ra, và đó là một ý tưởng khủng khiếp mà cậu kết luận được, bởi vì sau đó cậu có thể cảm thấy đôi mắt của Todoroki đang liếc nhìn vào vùng da lộ ra ở cổ cậu.

Thật là đau khổ.

"Vậy thì mọi chuyện đã ổn thỏa rồi nhé. Anh sẽ đưa cậu ấy về nhà, sau đó đến văn phòng để ngủ vì nó gần và anh có một bộ quần áo để thay ở đó. Nói với bọn trẻ rằng anh sẽ gặp chúng vào ngày mai nếu chúng vẫn còn thức." Todoroki nói với Momo khi hắn ta hôn má cô. Cô ấy thậm chí còn không thể đáp trả vì Todoroki đã bắt đầu rời xa họ rồi. "Đi nào, Bakugou, đêm của chúng ta vẫn chưa kết thúc đâu!"

"Chúc vui vẻ!" Kirishima vẫy tay tạm biệt họ trong khi "nhìn" Bakugou. Cậu ta biết Bakugou từng phải lòng Todoroki khi họ còn đi học nhưng điều đó không có nghĩa là Bakugou sẽ làm bất cứ điều gì với một người đàn ông đã có gia đình.

Một người đàn ông đã kết hôn với hai đứa con và giàu có một cách buồn cười.

.

.

.

Rõ ràng, người đàn ông đã có gia đình với hai đứa con này không hề quan tâm con mẹ gì đến chúng cả, vì điều đầu tiên hắn ta làm khi Bakugou mở cửa căn hộ studio của mình ra, là hắn hôn cậu một cách không thấy trời trăng gì. Thông thường, Bakugou có thể xử lý những bất ngờ nhưng người đàn ông này đã khiến cậu giật mình với tốc độ nhanh như thế nào khi hắn ta lao vào trong và đồng thời đóng cánh cửa sau lưng cùng một lúc. Bakugou thậm chí không thể hiểu được chuyện quái gì đang xảy ra nữa.

"Chậm lại, thằng khốn này!" Cậu cố gắng thở ra khi Todoroki quyết định tấn công vào cổ và cùng lúc cởi quần áo của cậu ra.

"Tớ không thể. Đã chờ đợi quá lâu rồi." Todoroki thì thầm trên da cậu khi tay hắn ta cuối cùng cũng cởi được cúc áo sơ mi của cậu ra. Bakugou định bảo hắn biến đi nhưng nó mắc kẹt trong cổ họng ngay khi Todoroki nhấc bổng eo cậu lên khiến chàng trai tóc vàng hoảng loạn phải quấn chân vòng quanh người hắn ta.

Cả hai đáp xuống giường và nảy lên trong vài giây với một Bakugou hoảng hốt đang nằm ngửa trong khi Todoroki đè trên người cậu. Một Bakugou hoảng hốt là một Bakugou đỏ mặt, thứ mà chàng trai tóc vàng này ghét đến tận xương tủy nhưng Todoroki có vẻ thích thú với điều đó. Giờ đây người đàn ông cao hơn đang quỳ giữa hai chân cậu, cởi cúc áo sơ mi trong khi vẫn giao tiếp bằng đôi mắt đỏ rực.

Bakugou không thể nhìn đi chỗ khác ngay cả khi cậu muốn.

"Đã nhiều năm kể từ lần cuối tớ gặp cậu. Tớ đã suy nghĩ về việc làm điều này với cậu rất nhiều kể từ khi tớ nhận được lời mời." Todoroki thừa nhận trong khi cởi áo khoác rồi cúi người về phía trước để hôn lên môi cậu. "Tớ đã dành hàng tháng trời chỉ để chờ đợi được hôn cậu."

"H-hàng tháng?" Bakugou giật mình lắp bắp như một cậu thiếu niên mới vào đời. Cậu xấu hổ về bản thân nhưng lúc này đây cậu không có thời gian để quan tâm nữa.

"Mhm, Midoriya đã gửi thư mời cho những người bạn còn lại của lớp trước vài tháng vì chúng ta đều khá bận rộn. Cậu ấy đã không gửi thư cho cậu cho đến tuần trước vì cậu ấy lo lắng rằng cậu sẽ từ chối nó nhưng giờ thì nói đủ rồi đấy." Todoroki hôn cậu một lần nữa và Bakugou lập tức tan chảy vào nó vì hắn ta có vẻ biết chính xác những gì hắn đang làm với cậu. Đặc biệt là khi những ngón tay hắn vuốt ve hai bên rồi từ từ lướt lên đến ngực cậu, nơi hắn ta véo và mân mê núm vú của cậu.

Bakugou rên con mẹ nó rỉ.

"Khỉ thật, điều đó thật quyến rũ." Todoroki thở ra và tiếp tục cởi bỏ quần áo của Bakugou. Chàng trai tóc vàng cảm thấy chóng mặt vì chuyện này diễn ra quá nhanh nhưng cho đến khi Todoroki lột sạch cả hai chỉ còn da thịt với nhau.

"Cậu đã tập luyện sao?" Bakugou đột nhiên thực sự rất khát. Todoroki cười toe toét với cậu, điều đó khiến trái tim Bakugou như ngừng đập, rồi hắn cúi xuống đặt lên bụng cậu những nụ hôn ngấn nhẹ nhàng ngay trên thành viên nhạy cảm của cậu.

"Tớ muốn cậu tận hưởng khung cảnh này." Hơi thở của Todoroki phả trên da cậu. Nó cực kỳ tuyệt vời vì bất cứ lý do vớ vẩn nào.

"Làm ơn đi, nếu chúng ta định làm điều này, hãy làm đi- mẹ kiếp!" Bakugou thở dài sung sướng khi cảm thấy cái miệng nóng bỏng của hắn ta đang ngậm lấy thành viên của mình như một nhà vô địch. Nghiêm túc mà nói, Bakugou vẫn tự hào cậu luôn trên mức trung bình và nhiều người không thể ngậm nó một cách dễ dàng như vậy được. Miệng của Todoroki đúng là thiên đường.

"Đối với một thằng con trai thẳng, cậu có vẻ biết làm thế nào để ngậm c** người khác đấy." Cậu vừa rên rỉ vừa luồn tay qua mái tóc nhiều màu mượt mà để nhìn rõ khuôn mặt của hắn ta hơn. Nhưng Bakugou không hề chuẩn bị cho cái nhìn mãnh liệt mà đôi mắt xám và xanh như mây kia đang hướng về phía cậu khi hắn đang bận ngậm lấy thành viên của cậu.

"Ai đã nói bất cứ điều gì về việc tớ là thẳng cơ chứ?" Todoroki hỏi cậu bằng một giọng trầm khi hôn lên mặt dưới thành viên của cậu.

"Đừng lằng nhằng nữa và nhanh lên nếu không tôi sẽ đuổi con mẹ cậu ra ngoài và tự mình kết thúc nó đấy." Chàng trai tóc vàng gầm gừ với hắn.

Todoroki cười ranh mãnh khi với tay qua giường lấy ra một lọ dầu bôi trơn cỡ du lịch từ đáy bộ âu phục và đổ một ít lên chiều dài của mình. Bakugou thút thít khi người đàn ông sau khi tự vuốt ve mình rồi ném cái chai sang phía bên kia giường. Hắn ta đứng giữa hai chân Bakugou rồi ngước lên nhìn cậu.

"Không chuẩn bị?"

"Khá chắc chắn là chúng ta đã vượt qua bước đó rồi, thằng khốn. Đừng lo lắng về điều đó, tôi đã làm điều đó sớm hơn rồi." Bakugou không có ý tiết lộ chút thông tin đó nhưng việc đó càng khiến Todoroki hứng thú hơn vì có vẻ nhịp thở của người đàn ông trước mặt cậu đã thay đổi như thế nào.

"Tớ ước mình ở đó để xem cậu làm. Bao nhiêu ngón tay?" Todoroki gầm gừ khi hắn đẩy đầu dương vật của mình qua lối vào của cậu và rên rỉ. Bakugou ưỡn hông lên như muốn kéo hắn vào sâu hơn và rùng mình khi cảm nhận hắn ta đã vào sâu bên trong cậu thế nào.

"Ba nhưng điều đó rõ ràng là không đủ để vừa cái của cậu." Bakugou thở hổn hển khi nói với hắn và Todoroki tiến lên hôn cậu một lần nữa.

Lực đẩy đầu tiên đến đột ngột và làm rung chuyển Bakugou đến tận xương tủy trước khi lực đẩy thứ hai xảy ra ngay sau đó. Sau một vài lần nữa, một nhịp độ ổn định đã được tạo ra trong khi cả hai hôn nhau một cách chậm rãi. Bàn tay của Todoroki nhẹ nhàng vuốt ve hai bên hông cậu đến nỗi Bakugou gần như quên mất rằng đây là tình một đêm. Là Bakugou Katsuki, cậu đã điều chỉnh hông của mình một chút để có vị trí tốt hơn để dễ dàng bắt kịp tốc độ mà Todoroki đã hoàn thiện.

"Khỉ thật." Người đàn ông cao hơn thở hổn hển ngồi dậy nắm lấy hông cậu một cách điên cuồng. Bakugou không hề bận tâm.

Cậu muốn có vết bầm tím trên người mình vào buổi sáng để xác nhận rằng điều này thực sự đã xảy ra.

"Tớ chưa bao giờ để ý đến vòng eo của cậu nhỏ như thế nào, Katsuki."

"Im đi!" Bakugou rên rỉ với hắn nhưng Todoroki tỏ ra ngạc nhiên.

"Nó thực sự nằm gọn trong tay tớ này." Todoroki hẩy hông về phía trước rồi nắm lấy một trong hai chân của Bakugou để choàng qua vai khi hắn lại cúi người về phía trước để hôn lên má cậu.

"Đ-đó."

"Ở đây?" Todoroki cố tình thay đổi góc độ để chọc tức cậu.

"Mẹ nó, tôi đã nói ở đó- Đ* M*!" Bakugou cào vào ga trải giường bên dưới khi Todoroki đập hông về điểm đó khiến Bakugou gần như có thể nhìn thấy những vì sao.

"Giữ lấy tớ, Katsuki." Todoroki cạy ra cái kẹp tay chết chóc của Bakugou trên giường và vòng tay của chàng trai tóc vàng quanh cổ mình. Đáng ngạc nhiên, Bakugou kéo hắn ta lại gần hơn và cắm móng vào lưng người đàn ông để tìm một nơi vững vãng để bám víu.

"Cậu đang thực sự sắp giết tôi mất." Bakugou hét lên khi Todoroki chạm vào điểm đó sâu trong cậu đến nỗi cơ thể cậu như thể vỡ ra hết lần này đến lần khác. "S-Shouto, tôi sắp bắn rồi."

Todoroki ngay lập tức ngồi dậy và ôm cậu vào lòng. Bakugou thề rằng đầu óc cậu giờ đây trở nên trống rỗng khi Todoroki lao vào cậu một lần nữa và điều tiếp theo cậu biết, cậu bắn giữa cơ thể của cả hai với một tiếng kêu tên Todoroki. Sau đó Bakugou nhanh chóng hôn hắn ta ngay khi cậu cảm nhận được hơi ấm tinh dịch của Todoroki bên trong cậu.

"Tôi không thở được." Bakugou thở hổn hển khi Todoroki đặt cậu xuống giường một lần nữa. Chàng trai tóc nhiều màu cười khẽ với cậu khi nằm bên cạnh và kéo cậu vào lòng nhưng cái kia vẫn chưa rút ra.

"Có phải vì tớ đã đánh cắp hơi thở của cậu không?" Todoroki nói đùa.

Tốt hơn hết thằng khốn nạn này nên vui vì cậu đang cảm thấy ấm áp nếu không hắn ta sẽ bị đá ra khỏi giường vì câu nói đùa nhảm nhí như thế.

Ấu mài gót.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro