Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 5: SAI


Shinichi thở dài. Anh nằm trên ghế sau khi ran học. Anh chưa bao giờ nghĩ cuộc sống của mình lại mệt mỏi như thế này, không còn sự tồn tại của tổ chức, không còn những lời nói dối để giữ thân phận Conan Edogawa và anh đã hẹn hò với Ran. Họ đã hẹn hò được 4 tháng, nhưng dường như việc đi chơi với Ran không làm cô ấy hài lòng. Anh cảm thấy mệt mỏi hơn.

Có chuyện gì với mình vậy? Shinichi bồn chồn nghĩ.

Cách hành động của họ như đôi tình nhân vậy, cùng nhau hẹn họ, cùng nhau đi ăn tối, đến trường cùng nhau. Họ nắm tay đi và cả trường đều biết họ đang hẹn hò. Tất cả những điều này không làm Shinichi cảm thấy hạnh phúc. Không chỉ bởi vì trước khi hẹn hò họ đã làm như vậy,mà bởi mỗi lần lên kế hoach ăn tối và hẹn hò, Shinichi suy nghĩ về thời gian, địa điểm tốt hay nghĩ về chủ đề thích hợp cho cuộc trò chuyện của họ, và tất cả những suy nghĩ này khiến anh cảm thấy không còn vẻ nhiệt tình hay vui vẻ nữa. Thay vào đó là sự lo lắng khiến anh đang làm những việc này một cách vô ích và lãng phí thời gian, năng lượng của mình. Chưa kể những buổi hẹn hò của anh và Ran không phải lúc nào cũng suôn sẻ vì buổi hẹn hò của họ sẽ bị những vụ án gián đoạn, Shinichi phải giúp cảnh sát điều tra nên Ran sẽ ngồi đó và đợi anh xong việc. Thật kì lạ, Shinichi thực sự hy vọng có vụ án xuất hiện trong buổi hẹn họ của mình với Ran. Anh đã rất khó chịu khi cuộc hẹn của mình bị làm phiền và càng khó chịu hơn khi cơ thể mình bị teo nhỏ thành Conan, nhưng giờ mọi chuyện đã khác.

Shinichi từng nắm tay Ran, là vì Ran chủ động nắm lấy tay anh khi anh định nhét tay vào túi quần như thói quen và từ đó anh đã bắt đầu nắm tay Ran thường xuyên. Đáng lẽ anh nên cảm thấy hạnh phúc kh nắm tay người mình yêu nhưng anh lại không cảm thấy thế. Mỗi lần ôm Ran anh lại cảm thấy có gì đó không ổn, anh không cảm thấy hạnh phúc khi được ôm mà anh muốn Ran được hạnh phúc vì điều đó dù anh không có cảm giác gì.

Sau nhiều ngày suy nghĩ về mối quan hệ của họ, Shinichi nhận ra điều gì đó không ổn ở bản thân mình. Cảm xúc anh đã thay đổi. Anh không còn yêu Ran như một người phụ nữ mà anh yêu Ran như người bạn lớn lên từ nhỏ , phải, chỉ đến mức vậy thôi.

Shinichi kết thúc mối quan hệ của mình gần 5 tháng. Anh biết mìn trông giống một tên khốn khi bắt Ran đợi anh lâu như vậy rồi đề nghị cô ấy làm bạn giá anh và giờ anh là người đầu tiên kết thúc mối quan hệ ấy. Anh biết mình đã sai nhưng nếu tiếp tục như vậy thì anh càng mắc sai lầm hơn. Anh sẽ làm tổn thương Ran nhiều hơn giờ và anh không muốn như vậy. Ran có quyền được hạnh phúc và hạnh phúc của cô gái ấy không nằm trong tay anh.

Ran thực sự rất đau Cô lại khóc trước mặt anh vì hành động của anh. Shinichi xin lỗi rất nhiều lần và trong tâm anh hy vọng đây là lần cuối anh làm Ran khóc. Sau đó, Ran bỏ đi mặc anh đi cùng Sonoko, trong khi đó, anh ngồi trên sân thương của trường, cũng là người bị tổn thương vì những gì vừa xảy ra, nhưng Sera đã đến và an ủi anh

" Ran-kun thật sự rất buồn " Sera nói, " Sonoko-kun nói hai người đã chia tay. Cậu là người kết thúc."

" ừ "

" Cậu nói với cô ấy là tình cảm của cậu đã thay đổi"

" ừ "

" Vậy cô gái nào là người may mắn đây?"

Shinichi nhìn nữ thám tử bên cạnh cũng đang tò mò nhìn mình. Shinichi không trả lời, anh quay mặt nhìn lên trời thở dài.

" Kudo-kun, chắc chắn bây giờ cậu đã biết người cậu yêu là ai, phải không?" Sera hỏi lại

" Việc của tôi với người tôi yêu thì có liên quan gì tới cậu ?"

"Uhm, đúng là không liên quan tới tôi, nhưng RAN-Kun được quyền biết. Nếu cậu quyết định không nói ai là người đã khiến tình cảm của cậu thay đổi, thì RAN-Kun sẽ không thể chấp nhận được điều này đâu " Sera vẫn nhìn Shinichi, anh không hề nhìn cô " Kudo-kun, tôi không nói quyết định của cậu là sai lầm. Nếu cậu chia tay Ran vì cậu đã thay đổi, tôi đồng ý. Thà bây giờ Ran bị thương còn hơn do mối quan hệ mơ hồ vốn không có đúng chứ"

" Cảm ơn"

" Nhưng Kudo-kun, cậu thực sự rất chậm trong chuyện tình cảm. tôi ngạc nhiên khi cậu mất nhiều thời gian như vậy mới nhận ra rằng Ran-kun không phải là người phụ nữ dành cho cậu"

" ý cậu là sao? "

Sera mỉm cười " kể từ khi cô ấy trở về từ Mỹ, cậu dường như không giống với Shinichi Kudo mà tôi từng biết, người sẽ làm bất cứ việc gì để gặp lại Ran-kun. Cậu đã thay đổi. Tôi nhận ra mối quan hệ của cậu và Ran giống như những gì tôi mong đợi. Trong khoảng thời gian cậu trở về, cậu đã không hề đề cập đến vụ tỏ tình ở London và không hề hỏi cảm giác của Ran như thế nào trong một thời gian dài. Lúc đó tôi nghĩ cảm xúc đó đã thay đổi "

Shinichi sững sờ khi nghe Sera giải thích.

" Tôi đã rất ngạc nhiên khi nghe tin hai người hẹn hò, cậu biết đấy, mối quan hệ như vậy giữa hai người không thể đi tới đâu. Tôi đã nghĩ mình đã đánh giá sai lầm về cậu, nhưng hóa ra không phải tôi hoàn toàn sai. Tôi thấy mối quan hệ của cạu không phát triển thêm cho đến vài tháng trước. Ran hỏi tôi rằng làm thế nào để thu hút sự chú ý của các ngài thám tử trong cuộc hẹn hò. Tôi thực sự không giúp gì được nhiều vì tôi là một Tomboy và tôi cũng không phải kiểu người lãng mạn như Ran và Sonoko – kun"

" Nếu cậu đã nghĩ xa như vậy rồi sao không đến đánh thức tôi luôn chứ" Shinichi càu nhàu.

" Đây là vấn đề của cảm giác,Kudo-kun. Cảm xúc luôn thay đổi, không giống như sự thật trong các vụ án. Tôi cũng biết điều gì khác là khi bạn từng yêu Ran-kun. Tôi không muốn mình là người phá hoại tình cảm của người khác"

Shinichi im lặng. Sera cũng không nói gì nữa. Hai người im lặng ngồi bên nhau một lúc và nhìn lên bâu trời đến khi Shinichi cất tiếng

Shinichi nói " Đáng lẽ tôi không nên bắt đầu. Tôi không nên cố chấp nói rằng mình yêu Ran "

" Cậu chỉ là mù quáng bởi sự thật cậu là bạn thời thuơ ấu, cậu thích Ran-kun và không bày tỏ tình cảm với cô ấy, và cậu phải chờ đợi một thời gian dài. Đó là lú do cậu cố gắng thuyết phục mình như vậy. Tôi có thể hiểu điều đó. " Sera gật đầu " Nhưng Kudo-kun, bây giờ cậu không cần giả vờ nữa, không cần tự lừa dối lòng mình nữa. Cậu có thể bình tĩnh nói với Miyano rằng Cậu yêu cô ấy"

Shinichi nhanh chóng nhìn Sera với đôi mắt kinh ngạc " Miyano ? Sao cậu nghĩ người đó là Miyano ?"

"Này, tôi không chậm chạm như cậu trong chuyện tình cảm đâu nhé " , " Bây giờ không phải cô ấy là cô gái may mắn sao? Người phụ nữ của cậu ?"

Shinichi chớp mắt, rồi cười thích thú " Tại sao tôi phải yêu Miyano chứ?"

Sera nhìn thẳng vào Shinichi "Tôi không bịa chuyện. Cậu chưa tỉnh sao? Cậu nói về Miyani với tôi rất nhiều. Miyano nói thế này, Miyano nói thế kia, nếu cô ấy ở đây, ngay cả khi chúng ta đang điều tra vụ án, cậu vẫn nhắc đến Miyano chắc chắn sẽ nói những câu như vậy, làm như vậy. Trong đầu cậu như thể chỉ có một người phụ nữ trên thế giới, cụ thế người phụ nữ đó là Miyano "

Shinichi sững sốt " tôi thật sự nhắc về cô ấy thường xuyên sao? "

" Ừ, rất thường xuyên "

Shinichi tỏ vẻ ngạc nhiên " Tôi yêu Miyano ư? Miyano Shiho ?"

Sera thở dài tuyệt vọng " Ồ, tôi không biết , Kudo-kun. Đối với tôi là như thế đấy. Cậu cứ suy nghĩ kĩ, nhưng tôi nghĩ là cậu yêu cô ấy. Nếu không, cậu sẽ không nói về Miyano nhiều như vậy đâu" Sera đứng dậy , vỗ nhẹ vào váy mình " Cậu ngồi đây à? Tôi về lớp đây"

" Cậu về trước đi " Shinichi nói " vì lời cậu nói, nên tôi sẽ suy nghĩ thêm chút nữa "

Sera bật cười " Rồi, vậy tôi đi đây. Tạm biệt"

Shinichi xua tay đáp lại, Sera quay trở lại lớp học, để Shinichi trầm ngâm suy nghĩ về những lời nói của nữ thám tử Sera. Anh nghĩ về tình cảm của mình dành cho Miyano Shiho.

-----------------

Hi, lâu quá mới đăng xong chap này. Chúc mọi người đầu tuần vui vẻ !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro