Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mở đầu


Author: pipi_tembam

Bản dịch CHƯA có sự cho phép của tác giả. Chỉ được up trên duy nhất tài khoản Wattpad này. Vui lòng không reup ở bất cứ đâu.The translation is NOT authorized by the author. Can only be uploaded on this Wattpad account. Please do not reup anywhere.



"Shinichi!" tiếng gọi của Ran làm Shinichi khựng lại.

"Ran?" Shinichi quay lại nhìn Ran qua vai mình.

Ran lắc đầu, ánh mắt cầu xin, hy vọng Shinichi sẽ không rời đi.

"Gomene, Ran," Shinichi hiểu ánh mắt của Ran, "nhưng tớ không thể để Haibara một mình trong tay bọn chúng."

"Nhưng mà..."

"Tớ đã hứa sẽ bảo vệ cô ấy."

"Shinichi, có phải cậu thích cô ấy không?"

Shinichi cau mày, cảm thấy câu hỏi ấy không phù hợp vào lúc này. Chẳng lẽ Ran không hiểu rằng đây là vấn đề sinh tử, không phải chuyện thích hay không thích.

"Cô ấy là đồng đội của tớ," Shinichi trả lời ngắn gọn rồi chạy đi.

"Shinichi!" Ran muốn giữ anh lại, nhưng bất lực, Shinichi đã biến mất khỏi tầm mắt cô.

***

Sử dụng kính theo dõi, Shinichi lao nhanh trên chiếc xe Yukiko thuê, hướng đến kho container cũ ở Beika. Trên đường, anh đã liên lạc với Akai Shuichi, người lập tức chuẩn bị cùng đội FBI. Shinichi là người đến nơi đầu tiên.

Shiho cắn chặt quai hàm để ngăn nỗi run rẩy khi Gin chĩa họng súng thẳng vào mặt cô.

"Gia đình Miyano sẽ tuyệt chủng từ đây," Gin lạnh lùng nói.

Shiho nhắm mắt, chấp nhận số phận. "Okasan, Otosan, Oneechan... chờ em...," những hình ảnh về gia đình đợi chờ cô ở thế giới bên kia làm dịu đi nỗi sợ hãi.

Gin chuẩn bị bóp cò.

Bốp! Choang!

Đột nhiên, một vật thể ném trúng đèn trần khiến toàn bộ khu vực chìm trong bóng tối.

"Cái gì?!" Gin và đồng bọn hoảng hốt.

Shiho cảm thấy ai đó kéo tay mình, dẫn cô ra ngoài.

"Hình như có người!" Vodka nói lớn.

Gin bật lửa, nhưng Shiho đã biến mất. Cơn thịnh nộ bùng lên trong hắn. "Nhanh lên! Họ chưa thể đi xa!"

Gin, Vodka, Kir, và Vermouth chia nhau tìm kiếm.

"Kudo-kun!" Shiho ngạc nhiên khi bước ra ngoài và nhận ra Shinichi là người đã cứu cô.

"Akai-san và đội của anh ấy đang đến. Chúng ta chỉ cần trốn kỹ," Shinichi thở hổn hển nhưng không dám dừng lại. Bàn tay anh nắm chặt tay Shiho.

"Kìa, chúng ở đó!" tiếng Vermouth vang lên cùng lúc khẩu súng trong tay cô giương lên.

Đoàng!

Shinichi dùng cánh tay bảo vệ đầu Shiho. Viên đạn trúng vào cánh tay phải của anh.

"Á!" Shinichi kêu lên.

"Kudo-kun!" Shiho hoảng hốt.

"Bên này!" Shinichi bỏ qua cơn đau, kéo Shiho chạy qua những lối đi trong mê cung container.

"Vermouth sẽ không bắn cậu đâu, Kudo. Hãy để tôi ở lại. Thứ bọn họ muốn là tôi!" Shiho cầu xin.

"Tơ sẽ không bao giờ bỏ cậu lại, Haibara."

"Tôi không muốn những người xung quanh tôi bị tổn thương!"

"Sẽ không ai bị tổn thương! Tất cả chúng ta sẽ ra khỏi đây an toàn!" Shinichi quả quyết, dẫn Shiho vào một container trống và tối om.

Bên trong, cả hai ẩn nấp ở góc khuất, Shinichi đưa tay bịt miệng Shiho để giữ im lặng.

"FBI! Đầu hàng đi! Các người đã bị bao vây!" tiếng Jodie vang lên qua loa phóng thanh.

Shinichi và Shiho bừng tỉnh khi nghe thấy tiếng đó. FBI đã đến, họ an toàn.

Đoàng! Đoàng!

Tiếng nổ lớn bất ngờ vang lên. Shinichi và Shiho cảm nhận được hơi nóng phả tới. Họ bước ra khỏi container và thấy ngọn lửa lan khắp nơi. Gin đã kích hoạt bom vì biết mình bị bao vây.

Đoàng! Đoàng!

Shinichi ôm Shiho để che chắn khi các container xung quanh phát nổ.

"Đi thôi! Chúng ta phải rời khỏi mê cung này!" Shinichi kéo Shiho, tìm đường thoát ra giữa biển lửa.

"Cẩn thận, Kudo-kun!" Shiho đẩy Shinichi khi một tấm thép rực lửa lao tới. Cạnh của tấm thép lướt qua, đập vào thái dương Shiho trước khi rơi xuống.

"Haibara!" Shinichi hoảng hốt, nâng khuôn mặt Shiho đang chảy máu ở thái dương.

"Đi đi, Kudo-kun... Đừng bận tâm đến tôi nữa..." Shiho cầu xin.

Đoàng! Một vụ nổ khác vang lên.

Shinichi ôm chặt Shiho, cả hai bị mắc kẹt giữa biển lửa. "Tớ sẽ không bao giờ bỏ rơi cậu, Haibara. Không bao giờ..."

"Bất kể chuyện gì xảy ra với tôi... cũng không phải trách nhiệm của cậu..." Shiho thì thầm, nước mắt lăn dài.

"Tớ đã mang trách nhiệm ấy rồi... Dù thời gian quay lại, tớ vẫn sẽ chọn cách này..."

Một tấm thép khác bay tới, Shinichi ôm chặt Shiho hơn. Lần này, đầu anh bị va đập, máu chảy xuống.

"Kudo!" Shiho hét lên hoảng loạn.

Shinichi nhìn Shiho với ánh mắt đầy ý nghĩa. "Tớ không hối hận, dù phải chết tại đây cùng cậu, Haibara..."

Shiho nâng khuôn mặt Shinichi trong tay. "Kudo-kun..."

"Anh sẽ không bao giờ để em một mình, dù là xuống địa ngục..." Shinichi thì thầm.

Dưới áp lực của tình huống ngặt nghèo cùng sự gần gũi kỳ lạ, cả hai tự nhiên nghiêng người, trao nhau nụ hôn cuối cùng. Nụ hôn tiễn biệt sinh tử.

***

Shinichi và Shiho nhanh chóng được đưa vào phòng cấp cứu. Đội FBI hành động khẩn trương, dập lửa và tìm thấy họ bất tỉnh trong tư thế ôm nhau. Khi xác nhận cả hai còn sống, họ lập tức sơ tán. Gin, Vodka, Vermouth bị thiêu rụi trong đám cháy, còn Kir may mắn sống sót và quay về đội CIA.

***

"Không có vết bỏng nghiêm trọng," Araide-sensei thông báo cho các gia đình đang chờ đợi. "Tuy nhiên, cả hai đều bị chấn thương đầu. Có khả năng họ sẽ bị mất trí nhớ."

Gia đình Kudo, gia đình Sera và đội FBI bắt đầu thảo luận.

"Nếu họ bị mất trí nhớ hoàn toàn, họ sẽ không nhớ những gì đã xảy ra, kể cả việc bị thu nhỏ," Jodie chống cằm suy tư.

"Có lẽ như vậy lại tốt hơn," Mary chen vào. "Tôi sẽ đưa Shiho đến Anh. Nó sẽ bắt đầu một cuộc sống mới tốt đẹp hơn ở đó. Một Shiho bình thường, con gái của Elena và Atsushi, không còn liên quan đến Tổ chức Áo Đen." Bà nhìn về phía vợ chồng nhà Kudo. "Còn Kudo Shinichi chỉ nên nhớ mình là một học sinh trung học bình thường, không bao giờ nhớ lại việc bị thu nhỏ hay liên quan đến vụ án lớn này. Mọi thứ sẽ trở lại bình thường."

Yusaku và Yukiko sững sờ. Cách Mary nói tuy nhẹ nhàng nhưng mang tính quyết đoán. Đây có vẻ là giải pháp êm đẹp nhất, nhưng họ cảm thấy có gì đó không đúng. Họ không thích việc giấu sự thật này với con trai mình trong tương lai.

"Nhưng tôi đã sống cùng Ai-kun rất lâu rồi. Tôi không thể rời xa nó được," Agasa-sensei lên tiếng, tỏ ý phản đối.

"Nhưng nó không phải gia đình của ông. Nó là cháu duy nhất còn lại của tôi," Mary sắc bén nhắc nhở. "Tôi có quyền đưa nó đi và bảo vệ nó. Nước Anh sẽ mang lại tương lai tốt đẹp hơn. Tôi thật sự cảm ơn ông vì đã chăm sóc nó suốt thời gian qua. Nhưng nếu ông thực sự yêu quý nó, ông phải để nó ra đi."

Agasa-sensei không nói thêm, vì lời Mary rất đúng.

Ran âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ, ngoài Mary, cô là người vui mừng nhất với ý tưởng này. Nếu Shinichi không nhớ gì về vụ án, cô có thể bắt đầu lại từ đầu với anh. Mối quan hệ của họ, vốn suýt tan vỡ vì vụ án, có thể được hàn gắn. Quan trọng nhất, Shinichi sẽ không còn biết đến Shiho hay Haibara.

"Tôi đồng ý với ý kiến của Mary-san," Jodie lên tiếng. "Đáng lẽ Sherry phải được bảo vệ từ lâu rồi."

"Nếu tất cả đã đồng ý, chúng tôi sẽ làm theo," Yusaku đáp.

"Tôi sẽ chuẩn bị các giấy tờ cần thiết. Mọi người có mặt ở đây và nghe được điều này phải ký cam kết giữ bí mật. Bí mật này phải được giữ đến tận cuối đời," Jodie kết thúc buổi họp.

Hai cộng sự cuối cùng bị chia cắt mà không biết gì về nhau.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro