Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 (4) : Làm quen...?!!?

Hai ngày sau tại tòa nhà 100 tầng của Tập Đoàn Kusaku
"Chủ tịch! Tiểu thư Suzuki gửi cho ngài." Thư ký Mazuki nhanh nhẹn đưa vào cho anh.
Chiếc hộp tinh xảo, rất đẹp, chiếc vòng làm rất tinh luyện. Anh nhếch miệng lên cười thỏa mãn quay sang nói với thư ký :
"Nói với giám đốc Suzuki chiều nay 3h đến đây ký hợp đồng, còn nữa, bảo Hatori lên đây cho tôi." Giọng lạnh lẽo nhưng không có sát khí như mấy hôm trước.
Hatori- bạn thân từ nhỏ của anh, là giám đốc điều hành kỹ thuật của công ty anh, rất giỏi về kỹ thuật lắp ráp. Lần này anh nhờ hắn mục đích khá rõ.
"Chuyện gì mà chủ tịch phải cất công gọi tôi lên đây vậy..." Giọng nói nhẹ nhàng, vững mạnh không sợ long trời lở đất cất tiếng trước cửa phòng của Shinichi.
"Tôi muốn chiều nay, chiếc vòng này sẽ có một con chíp định vị và một tai nghe." Cặp mắt màu hổ phách nhíu lại mân mê chiếc vòng trong tay nói với hắn
"Gắn chíp? Tai nghe? Kudo, từ khi nào cậu lại có sở thích nghe trộm như vậy?" giọng nói có chút đùa cợt.
"Không cần cậu bận tâm, làm ngay cho tôi, còn nữa, bảo các giám đốc, trưởng phòng từng ban ngành, 10 phút nữa họp khẩn cấp cho tôi." Không quan tâm "hắn" nói gì, anh mảy may ra lệnh.
Trong cuộc họp, anh giao quyền hợp đồng cho thư ký , quyền giám sát cho hắn, quyền xuất nhập cho Zuki. Sau khi giao phó tất cả, câu cuối cùng của anh là:

"Tôi đi công tác ba tháng, tập đoàn này, Kudo Shinichi tôi tin tưởng giao cho mọi người, công ti xưa nay chưa hề đối đãi tệ bạc với ai, nên rất mong mọi người hợp tác vui vẻ, ai có ý 'Rừng Chết' sẽ chờ.

'Rừng Chết': khu rừng dành cho các ám vệ, vệ sĩ của 'Ấn Bang' tu luyện võ thuật, những công nhân viên chức ở đây chỉ cần nhìn thấy cánh cổng thôi cũng sợ tè ra quần rồi.

"Được rồi, giải tán." Không đợi người hồi âm, Shinichi đưa hai tay vào túi quần, bước đi ra khỏi phòng với trạng thái cực kỳ vui vẻ. Mọi người há hốc mồm vì sự thay đổi của anh, vừa song thì như TuLa đến từ địa ngục còn bây giờ thì sao... cười đấy.... lại còn cười một mình nữa chứ.

Sau khi bàn giao tất cả, gặp Shizuka ký kết hợp đồng, thu xếp khách sạn Sharton ở Anh lưu trú ba tháng, mọi việc đã đâu vào đó, chỉ đợi đến ngày mai. Trên tay cầm chiếc vòng mà đã được hắn làm theo yêu cầu, anh khẽ cười thành tiếng.

"Shiho Miyano ! Em là của anh!" Giọng nói đầy tính độc chiếm nhưng lại rất yêu thương.
9.00 am tại sân bay Quốc tế.
"Shiho! Cô cảm ơn con đã giúp đỡ cô. Hãy gửi lời hỏi thăm của cô đến ba mẹ con nhé, khi nào rảnh lại ra đây với ông bà nội nha, à còn nữa,....pla... pla."Nói luyên thuyên được một lúc, chốt lại là cô Uki gửi đồ cho ba mẹ Shiho.
Chật vật với đống đồ nặng hơn quần áo của mình, cái này không khỏi bị phạt vì mang quá nặng hay sao... huhu... Nghĩ đến mà thấy khổ tâm.

"9h15 máy bay đi London chuẩn bị cất cánh xin mời quý vị nhanh chóng lên máy bay." Loa thông báo thúc giục mọi người khẩn trương.
"Á! Tới giờ rồi, con đi đây. Cô nhớ giữ gìn sức khỏe, về đến nhà con sẽ liên lạc." Nghe xong thông báo, Shiho vội vội vàng vàng chào tạm biệt rồi chạy thẳng vào phòng xét vé.
"A! Con bé này.... haizzz." Cô Uki thở dài vì hành động ngây ngô của con bé, lắc đầu cười nhẹ rồi quay lưng đi về.
"Chào tiểu thư, mời tiểu thư lên máy bay." Giọng nói nhỏ nhẹ, êm tai của nữ tiếp viên.
"Dạ!" Shihi cười ngây ngô có chút ngượng ngùng vì hành động của nữ tiếp viên này.
Lên máy bay, Shiho đi tìm chỗ của mình, đi từ cuối máy bay đến đầu máy bay cũng không thấy một bóng người, Shiho có chút thắc mắc nghĩ thầm:' Không phải mình lên nhầm máy bay đó chứ , có cái gì đó rất mờ ám.' Cô đi ngược lại thắc mắc hỏi với nữ tiếp viên:
"À. Chị ơi, sao máy bay không có người, còn nữa, em cũng không tìm thấy số ghế của em." Sự thắc mắc tò mò của cô rất đáng yêu.
"Dạ! Quý khách sợi tý, tôi sẽ dẫn quý khách đến chỗ ngồi của mình."Nữ tiếp viên kia mỉm cười nhân hậu sau đó dẫn Shiho đi.
Qua một lớp màng, đi vòng vào trong một khoang lớn. Shiho không khỏi trầm trồ vì vẻ đẹp của khoang hạng sang này, cô còn thầm nghĩ:' Wow, ba hào phóng ghê, mua khoang hạng sang cho mình luôn chứ.' Ngước lên thấy tiếp viên đứng ở một vị trí nhất định, chính xác là vị trí của cô rồi, cô vui vẻ chạy lại, cảm ơn ríu rít rồi ngồi xuống, với vẻ tự nhiên con nít của cô, cô đâu có biết bên cạnh có một chàng thanh niên đã ngồi kế bên, mặc áo thun trắng, cổ viền xanh lá đơn giản, một quần shorts như đi dạo mát, đồng hồ hàng hiệu, đi giày Vans, đang trong tư thế ngủ, sách úp vào mặt.
Sau khi định hình được chỗ ngồi, cô mới quay sang "Á" lên một tiếng, bàn tay của người thanh niên đó bỗng nhiên kéo quyển sách xuống nhìn qua Shiho nở một nụ cười mê người nhẹ giọng nói:
"Chào em! Anh là Kudo Shinichi! Rất vui được làm bạn đồng hành cùng chuyến bay này với em."
Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt điển trai đang cười với mình kia. Shiho không khỏi sửng sốt vì vẻ đẹp mê người của anh, đôi mắt màu hổ phách như hút cô sâu vào trong không thể rời, sống mũi cao hoàn mỹ đến khó tả, vài giây bất động khi thấy anh cười khiến đôi mắt của cô càng mở to hơn, bờ môi không thể ngậm lại, chỉ bất động nhìn anh cười nhưng cũng nhanh chóng qua đi
"A! À, ờm, chào anh, hì hì."Cô thắc mắc tại sao lại có một chàng trai nhan sắc trời phú, dáng vẻ của một tài phiệt tự nhiên cười chào hỏi cô một cách khó hiểu.
"Em tên gì?" Không dài dòng thêm nữa, giả ngây trả lời.
"Em là Shiho !." Ngượng ngùng muốn trốn nhưng cô cũng phải trả lời theo phép lịch sự.
"Shiho! Wow... cái tên rất đẹp nha. Anh là Shinichi." Buông câu nịnh hót để lấy lòng nàng trước đã rồi thừa dịp để nàng khắc cốt ghi tâm tên của mình.
Chuyến bay kéo dài 5 tiếng, thời gian đó hai người họ nói chuyện với nhau không ngớt, cô kể về công việc của cô, gia đình của cô, cách suy nghĩ về cuộc sống của cô, dường như cô tìm được người bạn tâm giao nên nói chuyện suốt. Còn anh dường như có một lực hút nào đó, khiến anh đắm chìm trong câu chuyện của cô, anh đã hoàn toàn quên mình là một con người có nụ cười một năm đếm chưa bằng một bàn tay, vậy mà giờ đây, trên máy bay, trong thế giới riêng của hai người anh lại cười không thể ngưng với những câu chuyện ly kỳ, hài hước mà cô từng trải qua. 5 tiếng, họ đã hiểu nhau ngoài sức tưởng tượng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro