Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 (3) : Mưu tính.....

Anh ngồi lặng im, để mặc cô ta nói như một con ngốc ngồi tự kỷ một mình, nhìn bản thảo không khen cũng không chê. Anh hồn phi phách tán về công viên hồi chiều mất rồi, không biết có ai có thể kéo anh về hay không đây...
"Do you hear me, I'm talking to you across the water across...."
"......"
"..... oh oh oh...."
Đang trong sự nhàm chán khi nghe 'con rắn' đang nói nhảm, tự đề cao bản thân, anh muốn ăn cho xong bữa cơm này để đi về tránh xa ' con xà tinh' này càng sớm càng tốt, cắt từng miếng thịt bò cho vào miệng thì anh chợt dừng lại, nghe một giọng hát quen thuộc đến lạ thường, bỏ dĩa xuống, xoay người nhẹ nhìn về phía giọng hát kia.... Chính là cô, thật là cô rồi, anh đang đợi điện thoại điều tra về, thì cô đã xuất hiện ngay trước mắt. Mắt anh híp lại, môi mỏng khẽ nhếch lên lại thầm nghĩ:'Cô bé guitar rồi lại dương cầm, em có khá nhiều tài năng để khiến tôi mê muội quá rồi đó, tôi quyết định em sẽ là vợ tôi.' 
Suy nghĩ đăm chiêu nhìn Shiho không chớp mắt thì một cánh tay từ phía sau đụng đến.
"Shinichi, anh bị làm sao vậy?" Shizuka tỏ vẻ không vui khi anh không chú ý đến cô lại còn xoay hết người qua để nhìn cô gái đầm trắng chơi dương cầm đang mải mê hát kia.
"À! Cứ ăn đi." Giật mình quay ngược lại nhìn cô ta, giọng có chút vui sướng nói chuyện khá là nhỏ nhẹ.
"À! Hi hi" Anh trước giờ luôn sỗ sàng với cô ta nhưng sao bỗng chốc lại trở nên dịu dàng như vậy, trong lòng cô ta cũng tự nhiên vui mừng nhưng lại nhìn cô gái nhỏ kia mà ganh ghét. 
"Xin lỗi tiểu thư! Tôi đi vệ sinh." Anh bỏ dĩa xuống, đứng dậy, lịch sự nói, sau đó đi về hướng cô gái đáng yêu anh đang tìm kiếm đang ngồi chơi đàn không hề chú ý đến anh.
Chỉ mải lo nhìn cô gái, anh đang đi thì đụng phải cái bàn, làm đau cả chân, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía anh đang nhảy lò dò vì đau... cũng vì là tiếng động khá mạnh làm cho Shiho chợt dừng bản nhạc đang cao hứng kia, nghiêng đầu nhìn sang thấy một chàng trai nhảy lò cò co chân lên như có vẻ đau, bộ dáng rất buồn cười, nên cô cười nhẹ lộ ra hàm răng đều trắng nõn, đúng lúc Shinichi quay sang bắt gặp được hình ảnh nụ cười tươi của cô. Lúc này anh thật sự chứng nhận rằng trái tim anh đã bị cô cướp đi mất và anh phải có được cô bằng mọi giá.
Làm trò hề được mấy giây, thấy bớt đau, anh lấy lại phong độ xoay người đi khá ngượng nghịu đi thẳng ra ngoài hướng về phía WC trong lòng cũng không khỏi vui mừng vì cũng nhờ vậy mà anh thấy rõ được mặt cô còn được nhìn thấy cô cười nữa chứ, đúng là ông trời đem đến may mắn cho anh trong ngày hôm nay.
Ngoài bàn tiệc mọi người đều quay lại việc mình đang nói, chỉ có Shizuka cực kỳ tức giận khi vừa thấy cảnh tượng chói tai gai mắt, cô ta siết chặt chiếc dĩa và muỗng đang cầm, cắn răng tỏ vẻ tức giận. Cùng lúc đánh xong bản nhạc cũng là lúc đổi người thay ca... Shiho đứng dậy chào khách hàng rồi đi vào trong không hề suy nghĩ.
Từ WC đi ra trong đầu anh nghĩ sẽ quay lại, đổi vị trí để ngắm nhìn cô hát, nào ngờ vừa bước vào nhà ăn, nhìn lên dương cầm thì có một người con gái khác đang ngồi đánh bản giao hưởng số 5. Lúc này vẻ mặt của anh mới thực sự tối sầm lại... cơ hội lần thứ hai lại biến mất. Chậm rãi bước đến bàn ăn, sát khí cũng từ đó tỏa ra, mọi người xung quanh chợt đông lại như băng, không ai dám thở mạnh trong không khí đậm mùi thuốc súng này. Shizuka cũng không ngoại lệ, thấy anh vui vẻ trước đó nhưng sau khi đi từ WC ra thì nồng nặc sát khí, sắc mặt lại trở nên kì lạ như vậy khiến cho cô ta không khỏi hoảng sợ.
Ngồi xuống ghế không nói, không nhìn mọi người, chỉ nhìn chằm chằm vào bản vẽ chiếc vòng đeo tay kia, anh lạnh lùng nói:
"Hai ngày nữa tôi muốn chiếc vòng này ở trên bàn làm việc của tôi." Nói xong anh đưa mắt nhìn thấy bóng đầm màu trắng đang ôm cây guitar bự hơn người chạy ra bên ngoài. Lúc này anh vừa nói xong anh liền đứng dậy nhìn Shizuka nói:"Cảm ơn vì bữa tối, hai ngày sau nếu chiếc vòng đặt trên bàn làm việc của tôi thì bản hợp đồng của Suzu và tập đoàn Kuido chính thức được kí kết."
Nói xong anh không cần biết cô ta trả lời như thế nào, đi thẳng ra cửa, bước đi khá nhanh, có vẻ khẩn trương như muốn đuổi theo cái gì đó, khiến cho mặt của Shizuka đỏ như Phán Quan.
Chạy ra xe, anh nhìn quanh, xe của cô đã đi mất hút, anh lại càng mất hứng hơn, anh quay lại bên quầy lễ tân hỏi về cô nhưng lễ tân nói cô chỉ là người thay thế nên mọi thông tin về cô hầu như nhà hàng không biết rõ. Anh cười nhạt như cảm ơn rồi đi ra ngoài không hề để ý rằng, cô lễ tân kia cũng đang say đắm anh, nhưng đáng thương cho co là anh lại không hề nhớ mặt của cô gái lễ tân.
Reng reng.... 
Tiếng chuông điện thoại trong túi quần anh vang lên... mở máy để nghe. Đầu dây bên kia nói gì đó, mày đẹp anh nhíu lại, nụ cười ấm áp tự nhiên hiện lên, không còn sát khí như lúc nãy, điều này chứng tỏ anh đã tìm ra cô, và thông tin quan trọng nhất là ba ngày nữa cô ấy sẽ về lại bên nước Anh.
"Tốt lắm! Tôi muốn chuyến bay đó chỉ còn lại tôi với cô ấy." Ra lệnh cho thuộc hạ, mua toàn bộ ghế mà máy bay cô sẽ bay và điều kinh khủng hơn là đổi tên cô sang khoang hạng nhất với anh. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro