Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 (2) : Định mệnh lại cho anh gặp em

Nghỉ hè được ba tháng. Đúng lúc ở Nhật bản, cô Nguyệt, em của ba bị bệnh, cô Miku cũng là nghệ sĩ dương cầm đang đi đánh cho một nhà hàng nổi tiếng ở đất Nhật bản này. Do không tìm được người thay thế, mà bệnh sốt ngày càng nghiêm trọng, nhà hàng lại không chấp nhận nghỉ như vậy nên mới gọi cầu cứu ba của Shiho, xin cho cô qua đây khoảng một tuần để thay cô Miku đi đánh đàn, nếu không đợi côn khỏi ốm thì cũng mất việc luôn.
Ba của Shiho là một người rất rộng rãi, trong tâm cũng muốn con gái về quê nội thăm bà con, đúng dịp nghỉ hè nên ông đồng ý cho cô qua đó, vừa du lịch, vừa thăm họ hàng, vừa giúp em gái đáng thương của ông... nên một công ba việc. Ông không ngần ngại mua vé máy bay cho Shiho bay thẳng qua Nhật bản sau hai ngày xin phép.
Và cũng chính vì vậy, ông nào đâu biết con gái của ông vừa cướp đi trái tim của một vị lãnh chúa cực độc ác, thâm độc và tính cách cực kì độc tài.
Nhật bản, 6.00 pm, nhà hàng Romie
"Shiho! Nhanh tay một chút. Quản lý đang tìm em kìa, lề mề quá." Giọng nói chanh chua kia là của Vũ Khả, phục vụ lâu năm trong nhà hàng, chuyên đi ăn hiếp ma mới.
"Dạ! Dạ! Em xong ngay..." Cô gái đáng yêu, giọng mềm mại, cười híp mắt khi nghe gọi tên nhanh miệng đáp lại xoa dịu lòng người.
"Hứ! Cứ từ từ! Bà đó giỏi ăn hiếp em, lại đây chị trang điểm cho em thêm một tý." Yuki, cũng là phục vụ lâu năm cho nhà hàng, nhưng tính tình hiền dịu, ôn hòa như cái tên của cô, nên rất được nhiều người trong nhà hàng yêu mến.
"Dạ thôi! Em không quen. Như vậy được rồi, với lại đâu ai để ý đến nghệ sĩ ban nhạc đâu chị." Cô phớt lờ, từ chối khéo léo nhưng vẫn nở nụ cười.
"Nào được! Nhà hàng, em cũng là bộ mặt nơi đây, để mặt mộc nhợt nhạt như thế này lên để khán giả thấy chê cười nhà hàng, đến lúc đó ngũ mã phanh thây em luôn đó." Giọng nói nghiêm nghị hơn nhưng không kém phần đùa giỡn với Shiho.
Biết không thể từ chối, nhưng chị Yuki nói rất đúng cho nên Shiho đồng ý, nồi xuống ngoan ngoãn mặc cho Yuki vẽ bùa, trấn yêu gì đó lên mặt cũng được...
Sau khi tháo cặp kính to tròn kia ra, Yuki vể mặt hốt hoảng thầm nghĩ:' Khuôn mặt thanh cao, lông mi dài cong, môi đỏ như son, mặt trắng tỏa sáng, mũi cao có ấn, má hồng tự nhiên... vậy mình phải làm gì bây giờ?.'
Shiho ngồi bần thần một lát, bị Shiho lay lay bừng tỉnh, híp mắt tìm cái gì đó để tô nhưng sự thật rằng là cô không biết phải tô chỗ nào vì khuôn mặt quá hoàn mỹ. Yuki khe khẽ lắc đầu, cười gian xảo.
"Ây zô! Tuyệt thế mỹ nhân thế này, sao lại đeo cặp kính to đùng thế kia.... đẹp khoe xấu che, em lại đi đảo ngược lại lại thế hả cô bé." Giọng đùa cợt cười tà của Yuki khiến cho Shiho có chút xấu hổ, hai má càng đỏ hơn cúi mặt xuống lí nhí.
"Dạ! Em... em..." Xấu hổ hơn, đỏ mặt hơn, câu trả lời lại càng ấp úng.

"Há há há há" Tiếng cười phá lên của Yuki khi nhìn thấy vẻ mặt xấu hổ của cô bé 16 tuổi kia, rồi nói nhanh:"Thôi! Em còn nhỏ, khỏi trang điểm cũng được, nhanh nhanh ra ngoài chẩn bị, khách quý sắp đến, đừng để quản lý la."
Cười hả hê rồi cô lấy tay phủi phủi đẩy Shiho ra ngoài, Shiho nghe răm rắp đi ra ngoài để lại Yuki một mình trong phòng thay đồ với suy nghĩ:' Vẻ đẹp này, mình là con gái còn bị hút hồn lay động huống chi mấy gã đàn ông kia, chả trách cô bé làm mình xấu như vậy... hí... thôi thì cũng tốt.' Nói lẩm bẩm xong, Yuki cũng vội vã đẩy cửa chạy ra chuẩn bị đón khách quý.
7.00pm tại nhà hàng Romie.
"Kính chào ngài, chủ tịch Kudo." Đoàn nhân viên hùng hậu, cùng chủ nhà và quản lý các ban đứng trước cửa nghênh đón Shinichi một cách lộng lẫy nhất.
"Ukm! Người đâu?" Liếc mắt một lượt, ánh mắt lạnh lùng nhìn tới chủ nhà hàng, phun ra ba chữ không cần suy nghĩ thêm.
"Dạ! Dạ! Lăng Tâm tiểu thư đã tới, đang đợi ngài trong phòng." Chủ nhà hàng Yakui cúi rạp người, cung kính trả lời, mồ hôi không ngừng chảy.
"Được, dẫn đường đi." Anh không cần biết ông chủ nhà hàng có sợ hay không, chỉ lạnh lùng nói ngắn gọn để nhanh đi vào.
"Dạ! Mời ngài chủ tịch." Giọng nói khẩn trương, đưa tay phải về phía trước đưa Shinichi đi, tay kia còn không ngừng lấy khăn lau mồ hôi trên trán.
"Tốt lắm." Lạnh lùng hơn cả tảng băng nhưng khi nghe lời này Yakui có phần bớt sợ hơn.
Nhìn thẳng vào góc sáng trong nhà hàng gần cửa sổ, một cô gái có thân hình khá khiêu gợi, mặc một chiếc váy màu đỏ, kim tuyến khá nhiều, lấp lóe nổi bật nhất nhà hàng, lớp trang điểm dày nhưng không kém phần sắc xảo, cổ áo chữ V tôn lên bộ ngực đẫy đà. Những gã đàn ông ngồi xung quanh cô ta không thể rời mắt. Shinichi Kudo thừa biết điều này mê những cô gái lố lăng kiểu này đối với anh thật sự rất tẻ nhạt, tâm trí của anh bây giờ chỉ nghĩ đến thiên sứ guitar bên hồ kia thôi.
Chậm rãi bước tới bàn, hướng lưng của anh quay về sân khấu vì cô gái chọn cửa sau lưng. Nên tình hình lúc đó anh không biết rằng người đi ra từ trong cánh gà chuẩn bị chơi dương cầm trên sân khấu kia lại là cô gái thiên sứ anh đang cho người điều tra để đem cô về bên anh.
"Shinichi! Anh gọi thức ăn đi! Nhà hàng này nổi tiếng với các món ăn Châu Âu." Giọng nói trong điện thoại đã như rắn bò rồi, đến khi gặp mặt anh mới biết chính xác là cô ả này là người không xương, không những nói thôi mà cô ta còn biểu hiện uốn éo cơ thể mình khi đang nói chuyện như đang động tình.
"Được! Phục vụ!" Giọng nói thâm trầm không nhìn cô ta.
"Một chai rượu đắt tiền nhất ở đây, một món ăn đặc sản, một món chính, một món tráng miệng đắt tiền nhất ở đây." Anh lạnh giọng, lưu loát gọi một hơi.
"Tôi gọi xong rồi, đến lượt cô đó." Không cần nhìn, liệng cuốn menu về phía cô ta thể hiện sự bực bội.
"À À! Cho tôi cái này... cái này... cảm ơn." Đông cứng vì hành động lỗ mãng này của anh, có phần không thường vì người đàn ông này không mảy may đến cô ta, gọi thì gọi một mình anh ta còn để cho cô ta phải tự chọn, thật sự quá bất công và hắn còn khinh thường cô ra mặt. Nhưng không thể làm gì được, vì sự nghiệp của gia đình, vì gia tài đồ sộ, vì mỹ nam trước mặt, nếu cô muốn có tất cả thì phải nhịn.

còn tiếp.....

#Mình định drop truyện nhưng mà thôi có điều lịch đăng chap sẽ hơi thất thường

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro