Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 21

Sau khi thu dọn quần áo xong, Shiho đem laptop ra sofa phòng khách làm việc, một lát sau Shinichi cũng từ trong phòng ngủ đi ra, anh tiến đến ngồi phía sau kéo cô vào lòng, hai tay siết chặt eo cô, đầu tựa trên vai cô, mắt nhìn thật lâu vào bản lịch trình trên máy tính của cô, Shiho đối với hành động có phần dính người này của anh cũng không buồn để ý đến, miễn sao nó không đến mức quá đáng là được.

- Shiho, lịch trình của em dày đặc như vậy, từ sáng đến tối không ở bệnh viện thì trong phòng thí nghiệm, em xem vậy thời gian nào sẽ dành cho anh đây? – Shinichi đưa đôi môi nóng rực hôn lên chiếc cổ của cô uỷ khuất đòi quyền lợi cho bản thân.

Shiho không trả lời liền, căn bản cô không có dự định đưa người này vào lịch trình tương lai của mình, nhưng nếu nói cho Shinichi biết, chắc chắn người này sẽ cảm thấy tổn thương, Shiho đắn đo một tí sau đó kéo tay Shinichi đặt lên màn hình máy tính khẽ nói.

- Buổi sáng em sẽ đi làm cùng anh, buổi trưa sẽ ăn cơm cùng anh, buổi chiều sẽ tan làm cùng anh, buổi tối anh cũng có thể đến nhà tiến sỹ ăn tối cùng em. – Shiho cầm tay anh đặt lên chuột máy sao đó di chuyển qua lại rồi nói.

Shinichi say mê nghe cô nói, trong lòng như bị thôi miên, hoá ra cô đã nghĩ chu toàn tất cả cho anh,  nghĩ nghĩ một lát anh cảm thấy cực kỳ vui vẻ, bắt lấy bàn tay mềm mại của cô đưa lên môi hôn một cái, tay Shiho rất đẹp, những ngón tay thon dài tựa như bút sen được cắt giũa cẩn thận trong suốt đẹp tựa thuỷ tinh.

Chỉ hôn tay thôi dĩ nhiên Shinichi sẽ cảm thấy không thoả mãn, anh đưa tay gấp chiếc máy tính của cô lại, sau đó liền nhanh chóng áp cô xuống dưới thân mà ngắm nghía.

- Shiho, em thật đẹp. – Shinichi nhìn cô không rời, trong mắt anh chỉ toàn là hình ảnh của cô.

Shiho ngẩng mặt lên nhìn anh, cô có thể thấy được hình ảnh của mình trong đôi mắt của anh, ánh mắt anh quá chân thật, quá dạt dào cảm xúc cùng mê luyến, lại như muốn nuốt chửng cô,  Shiho bất giác giật mình với ánh mắt này của anh, cô không thích cái nhìn này, cô quay đầu sang một bên cắn vào bắp tay anh một cái.

- Sao lại cắn anh? – Shinichi nghiêng đầu thấp xuống cố bắt lấy gương mặt cô.

- Không vì sao cả. – Shiho như không quan tâm trả lời.

Shinichi nghe xong liền cười khẽ, sao cô gái này có thể ngang ngược như vậy chứ, cắn người rồi lại xem như không có chuyện gì xảy ra, lại xem như chuyện không liên quan gì đến cô.

- Vậy bây giờ đến lượt anh cắn em. – Shinichi ở xương quai xanh tinh xảo của cô cắn xuống một cái, nói là cắn chứ thực chất là hôn.

Anh hôn khẽ lên làn da mịn màng non nớt của cô, từng chút thật khẽ như sợ cô đau, đôi tay hư hỏng cách một lớp áo mỏng xoa nắn ngực cô, sau đó anh lại ngẩng đầu muốn hôn vào môi cô nhưng Shiho liền nghiêng đầu né tránh.

- Shiho sao vậy? – Shinichi cưng chiều cạ qua mũi anh qua lại lên chóp mũi cô.

- Không thích. – Shiho thản nhiên nói.

Mỗi lần hôn môi cùng Shinichi cô đều không thở được, rất mệt, rất mất sức, mà người kia sau khi hôn xong lại càng muốn nhiều hơn, tóm lại là sẽ được voi đòi tiên, nếu Shinichi không kiềm chế được mà bùng nổ dục vọng, cô căn bản không thể thoát thân, cho nên tốt nhất là không nên hôn.

Shinichi nghe cô nói vậy cũng không ép buộc cô, anh chỉ ở môi cô hôn qua vài cái, rồi lại ở cổ cô gặm nhắm hít hà lấy hương thơm trên người cô, Shiho bị người này đè dưới thân giở trò lưu manh tuy không cam tâm tình nguyện như cũng không đến nổi bài xích, ít ra Shinichi cũng biết chừng mực không ép buộc cô cùng anh làm đến bước cuối cùng.

Nhưng để xoa dịu cơn đói của một con sói cô cũng chỉ còn cách phối hợp với anh, cho anh một tí lợi ích trên cơ thể cô, như thế mới không bức ép sói đói đến mức làm liều, dù sao cô cũng không có ý định làm người phụ nữ của Shinichi, nhưng Shiho lại không biết rằng nếu sói bị bỏ đói lâu ngày khi có thể bắt lấy con mồi thì sói có thể cắn xé mạnh bạo, ăn tươi nuốt sống con mồi một cách tàn nhẫn, bất quá chuyện này phải đến khi Shinichi ăn sạch sẽ cô, Shiho mới nhận ra, làm cho cô ám ảnh mỗi khi nhớ tới.

- Shinichi, ngày mai em phải đến bệnh viện sớm. – Shiho giọng nỉ non nói, hai tay cô bấu nhẹ vào vai anh.

Shinichi không trả lời cô, anh nhìn đến đôi tay mỏng manh đang bấu vào vai anh như hờn như dỗi, trên khuôn miệng vẫn không che dấu được ý cười, trực tiếp bế cô lên đi thẳng vào phòng ngủ.

Anh đặt cô lên giường, đắp chăn cho cô, sau đó lại ở trên mặt cô lưu luyến hôn thêm mấy cái rồi mới rời đi.

Buổi sáng hôm sau Shiho đến bệnh viện làm một vài thủ tục tiếp nhận công việc, ngày mai cô sẽ chính thức đi làm trở lại, điều này khiến tâm trạng Shiho rất vui vẻ, so với việc phải cùng Shinichi suy lận phá án, hay khám nghiệm tử thi bất đắc dĩ thì cô cực kỳ thích công việc trên bàn mổ hơn.

Buổi chiều Shiho trở về nhà của tiến sỹ Agasa cô muốn dọn dẹp tầng hầm cho sạch sẽ, nơi đó là phòng thí nghiệm nhỏ của cô khi còn là Haibara, cô dự định sau này mỗi lúc rảnh rỗi sẽ có thể ở đây làm vài nghiên cứu khoa học.

Căn bản nghiên cứu khoa học là niềm đam mê từ nhỏ của cô, lúc nhỏ Gin đã mua cho cô rất là nhiều sách khoa học, mỗi tối với khoảng thời gian tự do ít ỏi cô điều trốn trong chăn cẩn thận tỉ mỉ đọc từng trang sách.

Khi Shiho đặt chân xuống tầng hầm cô không khỏi bất ngờ, cô đi qua đi lại vài vòng để kiểm tra, kết quả ngay cả hạt bụi cũng không có, đang lúc cô vẫn còn đang suy tư thì Shinichi đã tiến đến ôm cô từ phía sau, anh bao trọn thân thể của cô vào lòng, mùi bạc hà nam tính của anh lại nhanh chóng đánh vào cánh mũi của cô, Shiho liền mỉm cười xoay người lại đặt tay lên vai anh.

- Em biết ngay là anh mà. – Shiho cười khẽ rồi nói.

- Em hài lòng chứ? – Shinichi cúi người hôn lên chóp mũi của cô.

- Văn phòng của anh sắp phá sản rồi sao? – Shiho đung đưa mắt nhìn anh.

Đối với câu nói trêu chọc của cô Shinichi cũng không có nửa điểm tức giận ngược lại anh cảm thấy bản thân yêu cái tính hay khịa người khác của cô thế này, rất yêu nữa là khác.

- Không có, chỉ là anh không muốn em vất vả, nên giúp em dọn dẹp một chút. – Shinichi ám mụi nhìn cô, đôi tay ở eo cô siết chặt hơn như muốn cô hoà vào làm một với anh.

- Anh thật tốt. – Shiho tựa đầu vào khuôn ngực rắn chắn của anh nói khẽ.

- Đến giờ mới nhận ra ưu điểm của anh sao?. – Shinichi nói rồi nhấc bổng cô lên để cô ngồi lên bàn, hai chân cũng nhanh chóng chen vào giữa hai chân cô.

Shiho nhìn anh không không đáp, Shinichi còn tưởng cô đang ngượng ngùng trong lòng cực kỳ vui vẻ, anh một tay đặt luồn qua mái tóc mềm mại của cô đỡ lấy đầu cô, một tay gấp gáp cởi bỏ ba nút đầu tiên trên chiếc sơ mi của cô.

Sau đó Shinichi ngừng lại ngẩng đầu ngắm nhìn cô, càng nhìn đôi mắt anh lại càng tối, áo sơ mi khép hờ nửa ẩn nửa hiện, vừa như che dấu vừa như mời gọi, kích thích lòng người đến cực điểm, trong đầu Shinichi chửi thề một câu rồi như không kiểm soát được, anh cúi người hôn lên ngực cô mà ngặm cắn.

Shiho bị anh làm đau “A” lên một tiếng nhưng Shinichi dường như không hề nghe thấy, anh đẩy cô ngã xuống mặt bàn, sau đó lại cởi hết tất cả hàng nút áo còn lại, một đường kéo chiếc áo màu tím nhạt xuống làm lộ ra cảnh xuân bên trong, đôi gò đầy đặn bị ép chặt bởi chiếc áo ngực, hơi thở của cô phập phồng lên xuống càng khiến, Shinichi thật muốn vứt bỏ chiếc áo đang ôm lấy đôi đào tiên kia.

Mắt anh tràn đầy dục vọng hôn xuống bả vai trắng mịn của cô, đôi tay lần mò ra sau tìm nút áo ngực, Shiho hơi nghiêng người ra sau, cơ thể cô cũng dần bị người này làm cho nóng lên, hai tay cô bấu chặt lên vai anh làm cho mảnh vải ở đó cũng trở nên nhăn nhúm..

Khoá áo sau lưng bị mở, đôi đào tiên cũng được giải phóng, Shinichi đôi mắt u ám hài lòng mỉm cười,  sau đó đưa tay xoa nắn, cảm giác mềm mại khiến anh không thể nào dừng lại được, càng xoa lại càng thích càng muốn nhiều hơn, Shiho bị người này khêu khích cũng nổi lên phản ứng, gương mặt cô đã ửng hồng cả lên trong cực kỳ mê hoặc, có sức câu dẫn người khác đến cực độ.

Shinichi không nhịn được, ép buộc cô hôn môi cùng mình, anh luồn lắc léo đưa chiếc lưỡi vào bên trong khoang miệng cô mà khai phá, bắt lấy chiếc lưỡi ướt át rụt rè của cô mà trêu đùa, mà nuốt lấy, phía bên dưới bàn tay đang xoa nắn ngực cô cũng dần đi sâu xuống, bàn tay anh gấp gáp mở khoá quần của cô muốn tiến vào trong.

Shiho trong cơn mê man, cũng nhận ra hành động đó của anh, cô liền giãy dụa phản kháng, nhưng đều vô ít, không những đôi môi bị anh khoá chặt mà đến cả người cũng bị anh chèn ép đến cử động cũng khó khăn.

Đến khi Shinichi chạm được vào trong thì Shiho liền dùng hết sức bình sinh đẩy anh ra, Shinichi bị đẩy bất ngờ liền lui ra vài bước sau đó lại điên cuồng lao vào cô, hôn lên cổ lên ngực cô.

- SHINICHI….. – Shiho khàn giọng hét lên

Shinichi nghe tiếng cô gọi liền thanh tĩnh đôi chút, ôm cô vào lòng xoa xoa tóc cô.

- Shiho, anh xin lỗi, là anh không tốt, em đừng sợ. – Shinichi đau lòng, ôm cô dỗ dành cô, cũng là do anh không kiềm chế được, đã doạ đến cô, Shinichi trong lòng thầm mắng mình đến thậm tệ.

Một lúc sau khi hơi thở đã dần ổn định anh mới nhẹ nhàng giúp cô mặc lại quần áo, miệng vẫn không ngừng vỗ về an ủi cô, dĩ nhiên anh chỉ nhận lại được ánh mắt hờ hừng lạnh nhạt từ cô, trong lòng anh liền than khổ một tiếng có thể lần này anh đã chọc giận cô rồi.





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro