Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3

"Ran, cuối cùng em cũng gọi," Shinichi nói với giọng đầy nhẹ nhõm vào một buổi tối.

"Ơ, xin lỗi, xin lỗi, em mới gọi được bây giờ. Em vừa mới từ bệnh viện về. Em không thể dùng điện thoại ở đó," Shiho trả lời bằng giọng của Ran.

Shinichi mỉm cười, "không sao đâu. Kết quả kiểm tra thế nào rồi?"

"Em ổn, không có gì nghiêm trọng cả," Shiho nói dối.

"Tốt quá."

"Vụ điều tra của anh sao rồi?"

"Chưa có tiến triển gì," Shinichi buồn bã trả lời, "Tụi anh vẫn chưa tìm được bằng chứng liên quan giữa vụ Fujiwara và vụ tai nạn của chúng ta."

"Đừng lo lắng. Anh là thám tử giỏi mà, em tin rằng cùng với Masumi và Shiho-chan, từ từ rồi vụ án cũng sẽ được giải quyết."

"Nhưng anh bị mù, Ran. Anh không biết liệu mình có thể..."

"Anh vẫn chưa muốn đi khám sao?"

"Anh sợ kết quả."

"Thôi nào, Shinichi mà em biết đâu có như thế? Anh luôn lạc quan và nhiệt huyết mà. Sao bây giờ lại sợ chứ?"

"Ran..."

"Anh đã rất dũng cảm giúp Shiho-chan đối đầu với tổ chức của cô ấy. Anh đã bảo vệ cô ấy rất nhiều, vậy mà bây giờ chỉ để khám mắt thôi mà anh lại lo lắng?"

"Nhỡ kết quả không tốt thì sao?"

"Vậy nếu ngược lại thì sao?"

"Anh vẫn phải chuẩn bị tinh thần cho trường hợp xấu nhất."

"Em tin anh sẽ không bỏ cuộc. Nếu Nhật Bản không thể, chúng ta vẫn có thể sang Đức hay Anh để chữa trị. Shiho-chan cũng là nhà khoa học giỏi, em tin cô ấy sẽ tìm ra cách giúp anh nhìn lại."

"Em nghĩ vậy sao?"

"Ừ. Chẳng lẽ anh không muốn gặp lại em sao? Em xấu xí đến thế à?"

Shinichi bật cười, "Tất nhiên là không. Em rất xinh đẹp, anh cũng muốn được nhìn thấy em lại."

"Vậy thì anh chịu đi khám bác sĩ nhé?"

"Em sẽ đi cùng anh chứ?"

Shiho mỉm cười dịu dàng, "Tất nhiên, em sẽ ở bên anh."

"Được rồi, vậy anh sẽ đi khám."

"Mai được không?"

"Được."

"Xong rồi, em sẽ làm món bánh cheesecake dâu tây anh thích."

"Chỉ nghĩ đến thôi anh cũng thèm rồi."

Shiho cười khúc khích, "ngủ ngon nhé, Shinichi."

"Em cũng vậy."

"Oyasumi." (Chúc ngủ ngon)

"Oyasumi." 

Shiho tháo thiết bị thay đổi giọng khỏi cổ sau khi kết thúc cuộc gọi. Từ cửa sổ phòng mình, cô có thể thấy đèn phòng Shinichi vừa tắt, dấu hiệu cho thấy anh đã chuẩn bị đi ngủ. Shiho nhìn vào chiếc điện thoại của mình, chiếc điện thoại mới với số cũ của Ran, nhờ công của Giáo sư Agasa. Tất cả mọi người, bao gồm cả Kogoro và Eri, đã được thông báo về tình trạng tinh thần không ổn định của Shinichi. Họ đều giữ im lặng về cái chết của Ran.

Vậy đây là cảm giác sao? Khi Edogawa Conan an ủi Ran-san chỉ qua điện thoại và thiết bị thay đổi giọng? Shiho thầm nghĩ. Mình đã gây ra quá nhiều phiền phức cho Kudo-kun vì APTX 4869. Giờ mình mới hiểu được sự khó khăn khi phải sống như hai người cùng lúc, và cũng thấm thía nỗi buồn khi phải bày tỏ cảm xúc bằng cách giả làm một người khác...

Shiho ôm chiếc điện thoại vào ngực, Xin lỗi, Ran-san... Xin lỗi vì mình phải mượn danh tính của cậu và lợi dụng tình trạng không ổn của Kudo-kun để bày tỏ những điều mình chưa từng làm được... Nhưng mình hứa... Sau khi Kudo-kun có thể nhìn lại và ổn định... Mình sẽ rời đi... Mình sẽ không cướp anh ấy khỏi cậu dù cậu đã không còn... Vì mình biết, Ran-san, mình sẽ không bao giờ có được trái tim anh ấy... Anh ấy là của cậu...

Shiho thở dài khi nhìn về phía cửa sổ phòng Shinichi, rồi kéo rèm cửa lại và leo lên giường của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro