Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

R21 RÂU

Tác giả: CoraYin

Kudo Shinichi × Mori Ran

Tháng mười hai sắp bắt đầu, Kudo Shinichi người đã sớm được thăng chức cục cảnh sát, tạm thời bị điều động đến tỉnh Kumamoto hỗ trợ xử lý vụ án. Vừa công tác đã đi hơn nửa tháng. Vì vậy khi mới trở lại anh đã tình cờ bỏ lỡ trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay. Tuyết vỡ vụn, chỉ còn lại một vệt trắng chưa tan trên những cành cây đã chết, cùng với tiếng gió bắc xào xạc bất chợt nổi lên, những hạt tuyết nằm rải rác trên chiếc áo khoác xám, thoang thoảng ẩn hiện trong bầu trời vẫn u ám.

Nhiệt độ trong không khí, không tăng lên cho đến khi anh xuống taxi. Tuyết trên vai anh đã biến mất từ ​​lâu, chỉ còn thấy rõ vài vệt nước trong veo.

Kudo Shinichi không quan tâm, sau khi vào cửa hành lý được đặt ở lối vào, rồi anh đi dép lê đi một vòng cũng không tìm thấy kẻ đã lo lắng cho mình bấy lâu nay. Anh liếc nhìn bầu trời sắp lộ ra ánh ban mai ngoài cửa sổ, rồi xoay người bước nhẹ lên lầu.

Không khí quen thuộc kèm theo hơi ấm khô khốc, chiếc áo khoác âu phục màu đen bị ném ở cuối giường, khe cửa chậm rãi mở ra.

Anh cúi xuống ôm lấy người phụ nữ đang ngủ lười biếng, giấu đầu vào trong mái tóc xõa của cô ấy. Cuối cùng một cảm giác thoải mái được sinh ra trong lòng anh, sau đó người phụ nữ đang say ngủ không thể không nhíu mày.

Hơi mát do chóp mũi mang lại khiến Kudo Ran kích động, ý thức cũng trở nên rõ ràng hơn vài phần, nhưng lông mi vẫn rũ xuống lười biếng. Cô chỉ lầm bẩm tên anh trong miệng, còn chưa kịp nói gì với anh cô đã bị người đàn ông ghì chặt lấy cổ môi lưỡi ấm áp ra vào, động tác quấn lấy cô đầy khiêu khích, càng ngày càng nóng bỏng, như muốn khơi dậy ánh mắt trong veo muốn mời gọi cô ấy say đắm cùng nhau.

Hai người đã kết hôn hơn năm năm Kudo Ran biết chính xác anh ấy muốn làm gì lúc này. Cô cũng biết Shinichi Kudo sẽ không thể nghe bất cứ lời cự tuyệt nào vào lúc này, anh ấy sẽ chỉ trêu chọc những điểm nhạy cảm trên cơ thể cô, cho đến khi cô thở dốc từng hồi, ngứa ngáy lan dần dọc theo tứ chi và xương cốt. Sau đó cơ thể càng ngày càng ướt và mềm hơn không cho đối phương yêu cầu bất cứ điều gì. Chưa kể họ đã không gặp nhau được nửa tháng cô nhớ anh rất nhiều.

Vòng tay qua gáy anh, Ran Kudo ngẩng đầu lên để tiếp tục đáp ứng suy nghĩ miên man của đối phương. Người đàn ông đang đè lên cô biết điều đó và hơi thở nóng hổi trong miệng anh truyền từ cổ đến vùng mềm mại hơn. Lòng bàn tay to chống đỡ ở bên cạnh cô cũng không nhàn rỗi mà thâm nhập vào chăn bông. Ngón tay thô ráp nhuốm màu ấm áp từ sự cọ xát lâu ngày. Anh vén nhẹ vạt áo ngủ lên, theo đường cong của bắp chân người phụ nữ mà nắm lấy chỗ cong chân của cô, nhẹ nhàng kéo rồi ấn mạnh quấn quanh eo Kudo Shinichi. Lòng bàn tay rơi xuống, vuốt ve đường nét của cái đùi tròn trịa rồi miết lên bờ mông mềm mại của cô qua lớp quần lót, vừa ấn vừa xoa chầm chậm.

Phần eo và bụng cường tráng của người đàn ông bị ngăn cách bởi một tấm chăn mỏng, cái eo mềm mại chống cự lại một cách yếu ớt, rồi dần dần bị nghiền nát hết lần này đến lần khác.

Nhìn dáng vẻ người phụ nữ dưới mình càng lúc càng quyến rũ, Kudo Shinichi đột nhiên duỗi thẳng tay nhất lên, sau khi rũ mắt xuống Kudo Shinichi nhìn thấy hình dáng hấp dẫn dưới quần lót của người phụ nữ, anh không khỏi cảm thấy hơi thở trong miệng nặng nề, ánh mắt ngày càng thâm trầm, thậm chí còn có thêm động tác cởi trói bỏ trói buộc quanh eo.

Chăn bông giữa hai người bị kéo ra, hơi lạnh đột ngột xung quanh khiến Ran Kudo nhăn mặt, cả hạt sữa dưới áo ngủ cũng dần hiện ra.

Tiếng kéo khóa bên tai ngắn ngủi mơ hồ, tiếp theo là khoái cảm tê dại ập đến khi một vật cứng đập vào gò thịt đầy đặn. Kudo Shinichi thật xấu xa.

Anh vội vàng liếc nhìn đôi lông mày của cô, và thấy đôi mắt của người kia vốn vẫn còn mơ hồ, giờ đã nhuốm một chút dục vọng, chúng đang rơi xuống nơi cao giữa đáy quần anh. Lý trí duy nhất còn sót lại trong đầu anh bỗng chốc sụp đổ. Đôi mắt anh đỏ rực, nghịch ngợm lỗ thịt mở ra cái miệng nhỏ nhắn, còn chưa kịp dùng biện pháp bảo vệ đã liều lĩnh đem bộ phận sinh dục của mình đâm vào trong đường hầm còn chưa hoàn toàn ướt át.

Cảm giác hơi khô xé rách lan tràn trên đầu ngón tay nơi giao nhau giữa hai người, làm cho hơi thở nơi mũi hỗn loạn, Kudo Ran cau mày vì đau, vì vậy cô không thể không bảo anh di chuyển chậm lại. Tuy nhiên bên dưới lại càng thêm thắt chặt, lực siết rõ ràng và mạnh mẽ khiến Kudo Shinichi lập tức ôm chặt lấy vòng eo mềm mại của người phụ nữ, cúi người chặn tiếng ngâm nga trong miệng cô, mặc cho đối phương nức nở, động tác thắt lưng cũng không chậm rãi ngược lại càng thêm bất cần. Anh rút ra một chút rồi lại đâm vào tận gốc rễ, mỗi lần đều chạm vào nơi sâu nhất của hoa tâm, đâm vào da thịt mềm mại mẫn cảm bên trong

Kudo Ran bị hành động của anh khiêu khích mà bật khóc, tiểu huyệt đang quấn chặt lấy côn thịt dần dần lộ ra vị chua xót tê dại không chịu nổi trong quá trình mài lâu ngày, tiếng "bộp bộp" càng ngày càng rõ ràng bên tai cô không ngừng vang lên. Nhiệt độ không ngừng tăng lên, dịch thể nhớp nháp rối rắm tràn ra giữa khe thịt nhuộm ướt đám lông đan xen vào nhau, từ từ lăn xuống dọc theo bờ mông nhô cao làm ướt đẫm tấm ga trải giường xanh biếc bên dưới.

Người phụ nữ dưới ánh mắt nhíu lại, hai má ửng đỏ, hai quả đào mềm mại trên ngực cũng liên tục lắc lư theo động tác của anh, cọ vào người khiến trái tim anh ngứa ngáy, nhưng mũi vẫn không ngừng tràn ra hơi nóng, như muốn thêm một lần nữa chạm vào. Trong thời gian đó, anh kéo dây vai bộ đồ ngủ của cô xuống một bên để nó được trang trí bằng màu hồng đỏ anh đào. Khi quả táo Adam lăn xuống ngón tay thon dài đã xâm nhập vào cơ thể chồng lên nhau, sự mềm mại tinh tế của quả mận hoàn toàn bị phơi bày trước ánh mắt rực lửa.

Sóng thịt trắng nõn xốc lên mũi anh, hơi thở cũng trở nên nóng bỏng. Người đàn ông thở hổn hển, vươn năm ngón tay xoa nắn qua lại thịt vú. Ngón tay cái đè lên đỉnh vú, làm cho hạt châu nhuộm một màu đỏ tươi giữa các đốt ngón tay, cho đến khi tai Ran Kudo đỏ bừng, gọi tên anh mà không nói nên lời, nuốt nước bọt một cách khó khăn. Âm hộ nuốt vật cứng càng lúc càng ướt át ngập nước, người đàn ông sắp đến giới hạn và anh ấy di chuyển càng nhanh hơn.

Dục vọng trong mắt Kudo Shinichi ngày càng lớn, anh mở miệng để truyền hơi thở nóng bỏng vào giữa môi và răng cô một lần nữa. Chiếc lưỡi dài quấn lấy cô một lúc lâu, rồi rơi xuống đầu hàm, vùi vào cổ cô tham lam hấp thụ hơi thở đã ​​lâu không gặp. Những dấu hôn màu đỏ rực dọc đường đi có thể lờ mờ nhận ra trong ánh ban mai ngày càng chói chang. Khi tiếng thở hổn hển bị kìm nén kéo dài đến một khu vực mềm mại hơn, động tác bơm rút dưới cơ thể dần dần tăng tốc, anh ta không muốn hạ hàm của mình nhưng lại vô tình cọ xát đầu vú mỏng manh giữa động tác "Uh-Uh- đau.."

Năm ngón tay nắm trên vai đột nhiên siết chặt, phu nhân dưới thân không ngừng co thắt, nơi hai người đan xen vào nhau cũng co rút thường xuyên. Nước tình tuôn ra từ âm đạo cuốn đi dị vật trong cơ thể cô lúc cực khoái, cảm giác tê dại da đầu thoáng chốc lướt qua khiến Kudo Shinichi cứng người. Anh giữ lấy cơ thể mình và cố gắng nghiến răng. Tuy nhiên, cơn sung sướng đến dữ dội. Anh ấy thực sự đã kiêng khem trong một thời gian dài. Trong một lúc, anh chỉ có thể thả mình đi theo bản năng di chuyển eo nhanh hàng chục vòng, cuối cùng lao vào vùng bụng phẳng lì của Kudo Ran.

"Buổi sáng Ran luôn rất mẫn cảm ..." Anh thản nhiên rút một ít khăn giấy lau đi vài dấu vết mơ hồ xung quanh mình. Kudo Shinichi chúi mũi vào mái tóc đen mềm mại của người phụ nữ. Giọng anh lười biến khàn khàn sau khi đạt được cực khoái nhưng lại xen lẫn một chút không muốn. Cùng với tiếng thở hỗn loạn trong miệng, tất cả đều rơi vào tai đối phương.

Đôi cánh tay hoa sen đang quàng qua cổ anh dần buông lỏng khi cơn ham muốn nhạt dần, nhưng người đàn ông đang bao bọc vẫn kiên quyết giữ chặt lấy cô. Dù biết anh đang khống chế sức mạnh của mình nhưng Kudo Ran vẫn cảm nhận được cánh tay dài đang ôm lấy eo mình căn chặt khiến người ta khó thở. Cô không thể không đưa tay lên đẩy Kudo Shinichi không thể động đậy như núi ra, ai biết lại khiến người kia thêm áp sát thân thể của mình, cho đến khi hơi thở bên tai ngày càng gần và trở nên đục ngầu, nóng rực. Đột nhiên cô nghe thấy người đàn ông trầm giọng thì thầm bên tai cô hỏi: "Làm lại lần nữa ?"

Vừa dứt lời, vật chạm vào chân cô đã có dấu hiệu khôi phục, hai má Ran Kudo đỏ bừng vẫn chưa hoàn toàn mờ đi, bây giờ nghe anh nói câu này, lỗ tai cô bắt đầu nóng lên, trong tiềm thức muốn từ chối anh: "Không được, đã muộn rồi em còn phải chuẩn bị bữa sáng cho Conan."

"Chuyện đó không quan trọng ..." Người đàn ông mơ hồ phản bác lại, há miệng cắn nhẹ vào cổ cô. Nhìn vết đỏ nhỏ còn sót lại trên da anh cúi người dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm nhẹ theo các dấu răng. Sau một hồi lưu luyến gần xương quai xanh anh men theo đường vòng cung đầy đặn cao ngất mà hôn lên. Rõ ràng động tác của anh nhẹ nhàng đến khó tin, nhưng không biết thế nào lại vô tình chạm đến điểm nhạy cảm, đột nhiên anh nghe thấy cô ấy ngâm nga rên rỉ đau đớn.

Cảm giác nhột nhạt gần bầu ngực càng lúc càng rõ ràng khi cô tỉnh táo lại, Ran Kudo cau mày ôm chặt khuôn mặt của anh, đôi mắt hơi mơ hồ cuối cùng cũng tập trung vào quai hàm của Kudo Shinichi. Dưới đôi mắt của mình đầu ngón tay vuốt ve một mảnh đen ngắn cứng, cái chạm hơi đâm xuyên khiến cô dễ dàng nhận ra cơn đau rát vừa rồi. Trong mắt cô không khỏi có chút rụt rè rồi thu đầu ngón tay lại. Lông mày vẫn kiên định nhíu chặt, ngập ngừng nhìn Kudo Shinichi, người đang nhìn cô ấy với vẻ thèm muốn và bất mãn: "....Có phải dao cạo râu của Shinichi bị hỏng rồi không?"

Kudo Shinichi không bao giờ mong đợi cô ấy sẽ phản ứng như thế này. Khi cô vẫn còn là Mori Ran sáng hôm sau khi hai người lần đầu tiên ra ngoài cùng nhau, cô nhìn những sợi râu còn tươi trên cằm anh với ánh mắt kỳ lạ, thậm chí còn vô cùng thích thú theo anh vào phòng tắm quan sát cách anh cạo râu. Kết quả là Kudo Shinichi bị đôi mắt trong veo của đối phương nhìn chằm chằm đến mức hai má nóng lên, trong lúc Mori Ran đang lơ đãng anh dụi bọt mép chưa kịp lau sạch vào cổ cô gái.

Mãi về sau, hai người kết hôn công việc của Kudo Shinichi ở Sở cảnh sát ngày càng bận rộn hơn. Hết lần này đến lần khác, anh bị cuốn theo các vụ án và chỉ có thể về nhà cách ba đến năm ngày. Sau khi tắm rửa, anh chỉ biết ôm cô ngủ thiếp đi. Sáng hôm sau lúc nào anh cũng có thể nhìn thấy một miếng băng nhỏ dán vào cằm mình. Dưới lớp băng là những vết xước do dao cạo râu thủ công để lại, bằng chứng cho thấy sự bất cẩn của cô ấy khi "gây án", điều đó thật hài hước. May mắn thay, Kudo Ran đã không để anh phải chịu đựng quá nhiều, sau vài lần kĩ năng của cô đã phát triển tốt hơn, cô sẽ không còn hôn anh kèm theo một lời xin lỗi khi anh tỉnh dậy. Nghĩ về điều này, có vẻ như anh hiếm khi xuất hiện trước mặt cô với khuôn mặt này.

Hay nói đúng hơn là hiếm khi tỉnh táo như vậy. Và sự trỗi dậy nhất thời lần này chỉ bởi một câu nói đùa của đồng nghiệp trong đồn cảnh sát: đàn ông đúng là cần để râu để oai phong hơn - nhưng vẻ mặt hơi ghê tởm của vợ bây giờ thì sao? còn nam tính không?

"Ran... không thích sao?" Kudo Shinichi bình tĩnh lại một chút ánh mắt nhàn nhạt nhìn cô, trong lời nói có chút buồn bực, "Anh nhớ lời thề trong đám cưới của Ran, em nói rằng [em thích bất kỳ ngoại hình nào của anh]".

"Điều đó rõ ràng là ám chỉ danh tính của 'Shinichi 'và' Conan'-" Ran Kudo ngắt lời. Cô ấy đảo mắt, và đôi mắt cô lại rơi xuống cằm người đàn ông. Quay đầu một lúc lâu, cuối cùng cô cũng chậm rãi bắt gặp ánh mắt của anh, ngập ngừng hỏi.

"Thế em ... em sẽ cạo râu cho Shinichi nhé?"

Mặc dù lông mày và đôi mắt của cô ấy có vẻ rụt rè, nhưng sự chân thành trong lời nói của Kudo Ran vẫn không khó để phân biệt, thậm chí sau khi nói xong cô ấy còn lợi dụng sự phân tâm của Kudo Shinichi thoát khỏi vòng tay của anh. Nhưng mà, ngón chân còn chưa kịp rơi xuống đất, eo đột nhiên bị đôi cánh tay thon dài bắt lấy, cô cảm thán trong miệng, vì vậy thân thể mềm mại của cô theo lực hoàn toàn ngã trở về giữa chăn đệm êm ái.

Cơ thể người đàn ông kiên quyết áp chế cô, luồng không khí trong lồng ngực dường như là do sức nặng ép ra từng chút một, hơi thở trở nên khó khăn trong một lúc. Sự chênh lệch về sức mạnh giữa nam và nữ khiến Kudo Ran khá khó chịu, cô muốn chờ cơ hội để thoát thân nhưng hai cổ tay đã bị người kia vắt chéo lên trên đầu. Cô không khỏi vặn vẹo người, vội vàng gọi tên anh: "Shinichi, buông em ra-"

Làn váy dây lụa đỏ thắm chen chúc nhau trong niềm hân hoan ân ái vừa rồi. Ở vòng eo mà người phụ nữ không thể đánh bại, động tĩnh của Kudo Ran được phóng đại vô hạn giữa da thịt gần gũi. Kudo Shinichi mũi hếch lên hơi thở nặng nhọc, nhìn gò má đỏ bừng của cô ngón tay lại càng siết chặt hơn.

Anh khẽ động thắt lưng, nơi căng phồng dưới thân chậm rãi cọ xát vào bụng dưới phẳng lì của người kia, dần dần ra hình thù hung ác. Không đợi cô ấy làm bất cứ hành động nào, anh cúi người hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, chiếc lưỡi dài dùng sức chen vào đôi môi đang khẽ hé mở, cuốn lấy chiếc lưỡi mềm mại đang co rút không muốn hợp tác, thoải mái khuấy đảo trong khoang miệng cô.

Lòng bàn tay từ từ đi lên dọc theo đường cong của eo, khéo một bên cao mềm, đầu ngón tay trêu chọc nhéo hạt sữa ở đỉnh khiến cô cau mày, nhưng bởi vì môi và lưỡi bị chặn lại, cô chỉ có thể thoát ra khóe mũi vài tiếng rên rỉ, cho đến khi Kudo Shinichi đột nhiên buông ra hơi mát từ mũi và miệng tràn vào, chỉ còn hơi thở trầm thấp ngày càng rõ ràng .

Không lâu sau khi cao trào cuối cùng cũng nhạt đi, Ran Kudo toàn thân vẫn còn nhạy cảm. Cảm giác thật tồi tệ, khoái cảm tê dại tràng khỏi thịt vú anh đang nhào nặn trong tay. Dần dần lan rộng, và khi đầu ngón tay của người đàn ông không ngừng nhào nặn, chuyển động ngày càng trở nên khó chịu hơn, ý thức từ từ rút ra khỏi cơ thể của cô theo từng đợt ngứa ngáy. Kudo Ran ưỡn người, bất giác rúc vào người anh, thân thể trắng nõn mềm mại ôm chặt lấy đối phương, cô nhấc chân phải lên móc ra sau eo anh.

Nơi ẩm ướt dễ dàng dính vào chỗ mẫn cảm của người đàn ông, vòng eo mảnh khảnh khẽ đung đưa, chậm rãi ma sát theo hình dạng của cậu bé. Niềm vui sướng trong mắt dần trở nên rõ ràng, sau đó cô ngước mắt nhìn Kudo Shinichi bên trên lẩm bẩm tên của anh ấy bằng một giọng nói nhẹ nhàng - ý nghĩa của điều đó đã quá rõ ràng.

Kudo Shinichi trên giường luôn là người dễ nói chuyện cũng muốn lấy lòng vợ bằng đủ loại chiêu trò cũ mới. Tuy nhiên Kudo Ran rất ít khi nói lời yêu, chỉ cần thấp giọng thì thầm tên anh, là có thể khiến anh ấy choáng váng, chìm đắm trong dục vọng mà không rõ lý do.

Không ngờ rằng lần này, anh ta đột nhiên đổi ý vì một lý do nào đó không rõ - quả táo của Adam lên xuống vài lần, rõ ràng thích thú với cách tiếp cận chủ động của cô. Nhưng đôi mắt của người đàn ông tối sầm lại, xen lẫn một chút thích thú, giọng khàn khàn dán vào bên tai cô thì thào nói nhỏ : "Vừa rồi không phải không muốn sao?"

Tai của Kudo Ran đỏ bừng vì lời nói của đối phương, nhưng cảm giác tê dại đang chạy khắp cơ thể ngày càng không thể kiểm soát. Cô có thể đoán rõ anh muốn làm gì, muốn nghe gì, nhưng cho dù cô đã sinh con thì chuyện có thể nói và làm đều được hai người thực hiện khi cô chìm trong sâu thẳm tình yêu, nhưng hiện tại vẫn đang giãy dụa bên mép ý thức nên đối với cô, nói ra vẫn có chút xấu hổ.

Ngay khi Kudo Shinichi nhìn thấy cô ấy cắn môi dưới, anh ấy đã thể hiện sự nhẫn nhịn rằng anh ấy không muốn "nhượng bộ", tính khí xấu thường bị kìm nén của anh đột nhiên bộc phát. Năm ngón tay đang nhào nặn thịt vú buông lỏng rồi siết chặt, nắm lấy đỉnh bầu vú sáng ngời mà nhẹ nhàng vặn từ từ để cho hạt thịt căng mọng nở ra giữa hai ngón tay, sau đó cúi xuống há miệng ngậm lấy, tùy ý mút thịt vú trắng nõn đầy đặn trước ngực người phụ nữ.

Nước miếng chảy ra khóe miệng khi nuốt, ít nhiều che lấp cơ thể cô, Kudo Shinichi không quan tâm mà đột nhiên thả lỏng khi quả táo Adam trượt lên trượt xuống, hơi thở tràn vào trong miệng cũng trở nên nóng bỏng. Cùng một câu rơi trên làn da trần trụi của cô: "Ran còn kiên nhẫn không? Nhưng — đã ướt quá rồi—"

Lòng bàn tay chen vào dưới hai người, quét lên giữa chân ướt át của cô, cảm giác ở đầu ngón tay vừa ấm áp vừa mềm mại khiến người ta không khỏi mê muội.

Khuôn miệng đối phương mở ra khiến lỗ tai cô nóng lên không tự chủ được, Ran Kudo cố gắng vươn tay che miệng người đàn ông, nhưng hai tay vẫn bị anh ta kiên quyết nắm chặt. Lòng bàn tay to lớn thăm dò ở giữa hai chân cô không được thoải mái cho lắm, nhẹ nhàng trêu chọc nơi miệng huyệt, vuốt ve qua lại dọc theo khe hở dài hẹp. Mỗi lần chỉ nông cạn chọc vào một đốt ngón tay, dẫn đến một hơi thở dài giữa cổ họng xen lẫn một tia vui sướng không thể tả. Khoái lạc ngắn ngủi, nhẹ tựa lông hồng vuốt ve trái tim, nhưng sau một khắc, cảm giác trống rỗng càng rõ ràng từ trong bụng dâng lên. Rõ ràng là anh không hề làm động tác quá mạnh bạo, nhưng chất lỏng tình yêu trơn trượt vẫn không kiềm chế được mà chảy tràn dọc theo đường môi hoa khép kín, lăn vào bờ mông đầy đặn. Cô không kìm được mà run rẩy nhìn anh chàng đang vùi đầu vào ngực mình làm điều ác, cuối cùng giọng nói trong cổ họng mệt mỏi gọi tên anh.

"Shinichi ..."

Khóe môi người đàn ông nhếch lên một nụ cười nhẹ, đôi mắt thẳng tắp nhìn hai má cô nóng bừng, nhưng chỉ có thể cúi đầu quay đi để che giấu dục vọng càng thêm mãnh liệt trong mắt. Nụ hôn rơi trên da thịt nhẹ nhàng như mưa xuân tháng tư, càng ngày càng rõ ràng hơn khi mi mắt rũ xuống. Sự ướt át mơ hồ từ trên đầu vú nhô cao lăn xuống eo thon dọc theo mép của hai bên bầu ngực. Mãi cho đến khi chiếc váy ngủ màu đỏ quấn quanh eo chặn đường, tiếp tục động tác đi xuống, anh ta chỉ loanh quanh trong "cung điện" một cách không vội vàng. Hơi thở nóng hổi phả lên trên những vết còn ẩm ướt hơi lạnh, nhưng chuyển động của đầu ngón tay hoàn toàn trái ngược với sự dịu dàng giữa môi và lưỡi. Đột nhiên anh ấy đâm mạnh vào không đợi cô thích nghi anh đã bắt đầu di chuyển một cách thô bạo khiến bụng dưới của Kudo Ran căng thẳng. Hoa huyệt đầy thịt mở ra đóng lại một cách hưng phấn quấn chặt lấy những đốt ngón tay thon dài chạm tới chỗ sâu, trong tích tắc ngay cả vết chai mỏng ở đầu ngón tay của người đàn ông cũng trở nên rõ ràng, cào vào vách tường bên trong, mang theo một loạt khoái cảm kỳ lạ.

Kudo Shinichi vui mừng khi thấy phản ứng thành thật của cơ thể cô ấy, râu giữa hai hàm thỉnh thoảng chạm vào làn da mỏng manh Kudo Ran có chút rung rẩy, tiểu huyệt dưới thân cũng thường xuyên co rút. Cảm giác siết chặt từ những đầu ngón tay khiến Kudo Shinichi bất giác nóng lên, anh dễ ​​dàng liên tưởng đến cảnh tượng dâm mỹ khi hai cánh hoa đang nuốt lấy dị vật giống như anh đã từng thấy, hoặc là màu đỏ tươi bên trong, chất lõng yêu tinh không ngừng chảy xuống dọc theo khe huyệt, hay cuộc đấu tranh mở và đóng khi nhấn chìm anh ta từng cm một, tất cả đều khiến máu trào ra, và ham muốn dâng trào.

Một khi những ý nghĩ bẩn thỉu được khơi dậy, rất khó để trấn áp chúng lần nữa, vì vậy chúng chỉ có thể để những ý nghĩ đó bén rễ, khuấy động những dây thần kinh mỏng manh và nhạy cảm của biển dục vọng, và cuối cùng là nhe nanh và ăn tươi nuốt sống.

Nhiệt độ hơi thở ở mũi dần tăng lên, yết hầu lăn qua lăn lại mấy vòng, Kudo Shinichi duỗi thẳng eo nâng người lên, dùng hai tay ôm chặt lấy hai chân Kudo Ran rồi ấn xuống giữa người cô. Nơi ướt át giữa đôi chân hoàn toàn lộ ra trước ánh mắt như thiêu đốt của người đàn ông.

Trong lỗ hoa hơi ẩm tràng ngập, do ngón tay thon dài rút ra đột ngột dịch thể tanh ngọt hoàn toàn chảy ra theo lỗ huyệt ẩm ướt. Sự va chạm sau đó kiến người ta tầng tầng lớp lớp nổi đa gà, Kudo Ran vô thức muốn khép hai chân lại nhưng eo và hông cô lại càng bị người kia nâng lên cao hơn. Trong một khoảnh khắc cô đã thực sự bị kìm hãm và không thể di chuyển. Hơi thở vô tư của người đàn ông xộc lên gần gốc chân cô, làm dấy lên một số cảm giác ngứa ngáy vô thực, rất khó chịu. Kudo Ran rên rỉ trong miệng, phần lớn cơ thể đều bị anh trói dưới người, không cách nào thoát ra được. Cô chỉ có thể cau mày ngẩng đầu nhìn anh, mắt có chút cầu xin, nhưng lại đột nhiên bắt gặp sắc đỏ ẩn hiện trong mắt anh ở giữa hai chân cô nơi mẫn cảm, kín đáo nhất.

Có lẽ đã cảm nhận được ánh mắt của cô, ánh mắt từ trên xuống của người đàn ông đột nhiên lướt qua khi Kudo Ran định thần lại. Sau khi quấy rầy cô một lúc, sự chú ý của anh bị thu hút, băng qua ngực, vượt qua eo thon của cô, và cuối cùng nó đáp xuống một nơi ẩm ướt và lầy lội - lối vào chật hẹp đã hé ra bởi sự trêu chọc lặp đi lặp lại vừa rồi. Hai cái khe hở ra rồi đóng lại, hạt thịt ẩn giữa hoa huyệt dính đầy chất lỏng ẩm ướt nhớp nháp và nó dường như đang cương cứng hơn dưới cái nhìn của anh.

"Không, đừng nhìn chỗ đó ..." Chỉ nhìn thoáng qua, Ran Kudo hoảng sợ trừng lớn hai mắt. Nhưng ánh mắt Shinichi Kudo vẫn nóng rực, khiến cho cô càng thêm xấu hổ. Lúc này cô càng thêm quyết liệt cùng sức mạnh, cô đá đôi chân dài trên không sau đó cánh tay chống đỡ, khi có một chút khe hở cô định lợi dụng để rút lui. Nhưng bất ngờ là người đàn ông dường như đã đoán trước từ lâu, anh ta ngấm ngầm phát huy sức lực, sau vài lượt cô lại bị áp chế dưới thân. Cổ tay đột nhiên cảm thấy lạnh ngắt, một tiếng "cạch" vang lên bên tai, cổ tay trái của cô thật sự bị còng vào góc giường.

Cơ thể gấp lại thành một bộ dạng xấu hổ hơn, thắt lưng và hông cũng bị nâng lên trước ngực. Nhất thời ngay cả mũi cũng có chút khó thở, Kudo Ran kinh ngạc gọi tên anh nhưng không biết rằng hôm nay Kudo Shinichi đã có ý định ăn sạch sẽ cô từ trong ra ngoài. Chưa kể suy nghĩ của anh ấy vốn đã bị dục vọng chi phối cử chỉ và hành động của anh ấy lại càng cuồng dã.

Ánh mắt anh rơi vào chỗ uống cong của đôi chân được lòng bàn tay nắm lấy, làn da trắng nõn mềm mại hiện lên một màu đỏ hung tợn sau một hồi giãy dụa. Kudo Shinichi cúi xuống, đôi môi mỏng rơi giữa những vết đỏ thẫm, động tác của anh rất mềm mại, nhưng cơ thể bị trói trong vòng tay anh đột nhiên cứng đờ, rồi không thể ngừng run rẩy khi anh dần dần tiến đến phía gốc chân cô, cho đến khi anh mở miệng ngậm lấy tiểu huyệt của cô ấy, đầu lưỡi vướng vào hương thơm ngọt ngào. Bằng cách vô tình hay cố ý những sợi râu xanh đen giữa hai hàm anh nghiền nát vào hoa huyệt ẩm ướt, thân thể Kudo Ran càng mềm mại, hai chân cũng không còn căng cứng như trước mà mở ra đóng lại theo động tác của anh. Giống như là ngại ngùng không chịu nghênh đón, nhưng cũng có vẻ tham lam nhiệt độ thiêu đốt giữa hai hàm răng.

Dịch ướt chảy ra khỏi hoa huyệt càng ngày càng nhiều, mùi tanh và ngọt là tín hiệu phụ nữ sắc tình. Ngay khi Kudo Shinichi rũ mắt xuống một chút, liền có thể nhìn thấy Kudo Ran hơi híp mắt lại, cau mày rên rỉ. Hai má nổi đầy rặng mây đỏ thẫm, bầu ngực mềm mại có mấy dấu ngón tay bóp nát nông sâu, hiện tại nó đang bị ép đến biến dạng dưới lớp chăn bông, từ trong ra ngoài đều tràn ngập ánh nhìn mê đắm.

Lưỡi dài liếm liếm âm vật không khỏi càng lúc càng mạnh, sau đó từ từ cắn lấy phần hạt nhân ngày một cương cứng, thậm chí anh còn dùng độ nhám giữa hai hàm của mình cọ xát liên tục.

Tiếng rên rỉ bên tai dần dần cao lên, chất dịch tình ái dồi dào trào ra từ khe hở chật hẹp, lăn xuống quai hàm người đàn ông, trượt qua yết hầu nhô cao, thấm đẫm đường viền cổ áo sơ mi trắng.

Tuy nhiên, Kudo Shinichi vẫn cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, anh muốn nghe cô gọi tên mình hết lần này đến lần khác, khiến cô mất hết lý trí vì bản thân, thấy cô lộ ra bộ dạng xấu hổ hơn.

Anh đột ngột buông cô ra, mặc kệ dịch thể đang đọng trên cằm, cánh tay ôm chặt eo và mông cô, không nói một lời liền đẩy chiếc lưỡi dài của mình vào bên trong hang động đang co rút. Những nếp gấp trên hành lang rõ ràng nhưng lại vô cùng nhạy cảm bởi vì cơn cao trào vừa mới qua đi. Dịch thể trơn bóng hết lần này đến lần khác từ khoé môi anh tràn vào cổ họng, Kudo Shinichi ngậm miếng trai đầy đặn trong miện, không thể ngăn được quả táo Adam của mình cuộn lại. Chiếc lưỡi dài thâm nhập vào cơ thể Kudo Ran không quên di chuyển liên tục, gốc lưỡi đè lên hoa huyệt, đầu lưỡi xoay tròn trong hành lang không chút lưu tình.

Chỉ cần cô ngước mắt lên Kudo Ran có thể nhìn thấy Kudo Shinichi đang vùi đầu vào giữa hai chân mình, thậm chí cô còn có thể nhìn thấy rõ ràng từng chuyển động của chiếc lưỡi thô ráp giữa hai môi thịt. Nhiệt độ thiêu đốt lan ra gần gốc tại trong nháy mắt, ngay sau đó làn da trần trụi được nhuộm thành một màu hồng. Cánh hoa mỏng manh và ẩm ướt mở ra đóng lại, bắt đầu hồi đáp sự co giật giữa miệng và lưỡi của anh. Bụng dưới của cô co rút vì khoái cảm, vách tường bên trong hành lang quấn lấy đầu lưỡi từng lớp từng lớp khiến cô vô thức muốn hét lên, mong muốn người kia thâm nhập quyết liệt hơn.

Cảm giác ngứa ngáy ở tận sâu trong cơ thể ập đến nhanh chóng đột ngột. Không biết hai chân cô đã kẹp cổ đối phương từ lúc nào, đầu ngón tay xen vào mái tóc đen của người đàn ông, ý thức dần trôi đi, khóe miệng không nhịn được thì thầm trong miệng. Cơ thể cô đang bắt kịp hướng tấn công của anh hết lần này đến lần khác, khao khát cho một cuộc tấn công dữ dội hơn nữa.

Kudo Ran thân thể co rút không kiểm soát được, hai chân ướt át, như thể nước mà cô ấy uống đêm qua đã cạn kiệt trong cuộc ân ái này, hơi thở trong miệng khô khốc dị thường cô không nhịn được liếm môi. Lúc này hơi thở quen thuộc đột ngột xâm nhập vào môi cô, móc vào môi và lưỡi cô hôn một nụ hôn sâu, mùi thơm xen lẫn chút mùi tanh, mùi hương gây nghiện mà không biết nguyên nhân. Chân tay vẫn còn quá yếu mềm, không có sức lực nên chỉ có thể để anh nâng một bên đùi lên liền cảm nhận được vật cứng của người đàn ông nhân cơ hội đẩy vào hành lang có rất nhiều hơi ẩm, ban đầu tiến vào rất trơn tru, nhưng vật phía trước của Kudo Shinichi lại dày, càng đi vào càng khiến cô đau đớn.

"Hừ ...... em chặt quá ..." Cái khít khao sung sướng nơi lỗ hoa khiến anh phải không ngừng tiến về phía trước, anh cúi người đặt lên trên cổ cô một nụ hôn, bộ râu ngắn cứng ngắc nhân cơ hội cọ cọ vào bờ vai mịn màng của người phụ nữ, sau đó trượt xuống xương quai xanh, chậm rãi đi dọc theo khuôn ngực đầy đặn của cô.

Cảm giác ngứa râm ran kèm theo đau nhẹ lan tràn nơi môi lưỡi lướt qua, cuối cùng cùng với hơi thở trong miệng dừng lại trên đầu hạt sữa hạt. Người đàn ông nuốt trọn thịt vú vào trong miệng liếm láp trên đầu lưỡi cắn nhẹ, cảm giác ngứa không thể gãi càng làm cho da đầu Kudo Ran tê dại, ngay cả chân trần cũng không nhịn được co quắp lại.

Nơi giao hợp càng ngày càng ẩm ướt, chất lỏng ấm áp từ chỗ sâu bên trong phun ra, sục sạo mắt mã đang mở đóng hưng phấn, tràn ngập thành trong sát thịt của anh, tràn ra nơi lỗ huyệt bị côn thịt kéo căng. Cổ họng nóng rang, tiếng thở dài thoát ra từ khóe môi mang theo nhiệt độ thiêu đốt, Kudo Shinichi hơi rũ mắt xuống, vẻ lười biếng và quyến rũ mờ nhạt giữa hai lông mày người phụ nữ đều rơi vào trong tầm mắt. Mười ngón tay đang véo hai cánh mông của cô đột nhiên siết chặt, eo hẹp đột nhiên căng thẳng, bộ phận sinh dục sưng tấy đau đớn cuối cùng cũng bị lỗ thịt nuốt chửng.

Kudo Shinichi đã chịu đựng rất lâu. Hiện tại anh đã mất kiên nhẫn nghiến răng nghiến lợi lao vào hành lang ướt át của cô như một cơn thịnh nộ tàn nhẫn.

Người đàn ông trước mặt cô ăn mặc chỉnh tề, ngay cả bộ âu phục và quần tây màu đen ở dưới thân cô cũng chưa cởi ra, chỉ để lộ bộ phận sinh dục xấu xa giữa đũng quần và động tác hung bạo giữa hai chân, khiến cô càng thêm xấu hổ. trong một thời gian. Kudo Ran khịt mũi bất mãn, nhưng cảm giác đau nhức cùng tê dại ở dưới thân khiến cô bất giác mềm nhũn, khoái cảm quen thuộc từ từ truyền đến đầu ngón tay, cổ tay trái chạm vào vẫn còn lạnh buốt, nên cô chỉ có thể nhướng người dâng lên đôi môi đỏ mọng. Mà năm ngón tay còn lại tự do của cô lần theo đường khép chặt giữa eo và bụng anh từ từ xâm nhập xuống dưới lớp áo sơ mi trắng tinh.

Những chiếc nút áo được cởi từ dưới lên trên, và kết cấu đường nét mà người đàn ông đã rèn luyện trong những năm tháng huấn luyện của lực lượng cảnh sát dần trở nên rõ ràng dưới lòng bàn tay. Kudo Ran có thể cảm nhận được bên tai mình hô hấp càng ngày càng nặng nề kiến động tác kéo của cô hơi cứng nhắc, cô mở miệng ngậm lấy phần phồng giữa cổ họng của người kia, theo đường quai hàm gọn gàng của người đàn ông và gửi âm thanh đến tai anh. "Ha ah ..... cởi áo ra, được không? Hừm .... Em nghĩ, em muốn xem thân thể Shinichi nhiều hơn nữa... "

Kudo Shinichi không nói lời nào, để cho năm ngón tay của người kia chậm rãi di chuyển trên ngực mình cho đến khi đầu ngón tay trắng nõn mảnh khảnh vướng vào chiếc nút cuối cùng, thân thể đột nhiên dùng sức đánh mạnh vào dưới thân cô. Các khớp ngón tay mềm mại lập tức siết chặt lớp vải trắng tinh, hoàn toàn làm rối loạn nhịp điệu trước đó.

Đỉnh vật cứng cỏi cào vào thịt mềm ở vách trong, khiến Kudo Ran thấp thỏm nhíu mày, vài tiếng rên rĩ thoát ra từ trong mũi. Lỗ hoa bị đâm liên tiếp co rút run rẩy, cô nâng cao hai chân của mình siết chặt vào eo hẹp của người đàn ông. Cánh hoa ẩm ướt quấn chặt lấy anh, bờ mông tròn trịa bắt đầu đáp ứng động tác của đối phương, mời gọi anh tình dục tiến vào càng sâu hơn nơi chật hẹp.

Kudo Ran đang sắp cao trào, đã có chút đãng trí, cô ôm chặt lấy đầu Kudo Shinichi hôn lên má anh, giống như lời yêu nhỏ nhẹ chưa nói ra. Cô ấy mạnh mẽ và dịu dàng, đôi môi đỏ mọng và những ngón tay qua lại giữa cổ anh, hơi thở trong miệng cô rơi xuống chiếc áo sơ mi không cài cúc hoàn toàn.

Không khí nồng nặc mùi tanh tưởi mơ hồ, ngay cả chiếc quần âu đen của Kudo Shinichi cũng dính chút chất lỏng màu trắng bẩn thỉu. Lúc này cô đang bị ép vào giữa hai đùi, côn thịt đỏ sẫm giữa đũng quần anh cũng nhanh chóng cắm vào giữa hai chân cô. Khoé mắt Kudo Ran chỉ liếc một chút, nhiệt độ hai má không tự chủ được tăng lên, nhưng lại bị thứ nhìn thấy trước mắt kích thích, càng ngày càng suy nghĩ lung tung. Cô bối rối, hơi thở gấp gáp hỗn loạn xen lẫn tiếng kêu tên anh thảm thiết. Cô khao khát được gần gũi anh hơn, va chạm da thịt mãnh liệt hơn, máu thịt trong người cô càng thêm dân trào. Chỉ cần nghĩ đến đó, năm ngón tay càng không ngừng mà kéo bừa bãi cố gắng loại bỏ dị vật giữa hai người.

Ai ngờ rằng người đàn ông không cho cô làm theo ý mình, anh nắm tay cô bằng một tay cổ tay đan vào giữa tấm đệm, nhân cơ hội đó anh đẩy nhanh tần suất bơm rút, dễ dàng đưa cô lên đỉnh khoái lạc.

Kudo Ran vốn đã trải qua mấy lần cực khoái trong thời gian ngắn run rẩy kịch liệt, lỗ hoa dưới thân không ngừng co rút siết chặt, Trong cơn mê man, cô chỉ cảm thấy đường nét của cây côn thịt chôn sâu trong cơ thể mình hiện lên rõ ràng. Nhận thức này vô thức làm cho lỗ tai cô nóng bừng, bất giác lúc này người đàn ông vẫn chưa hoàn toàn rút lui, theo đó là một cơn gió xoáy. Cứ như vậy, Kudo Shinichi xoay người đè cô vào thành giường.

Cơ thể người phụ nữ bị ép xuống thấp, bộ ngực chìm vào trong chăn bông mềm mại bên dưới, eo và mông ướt đẫm chất dịch bị nâng lên cao, lộ ra trước đôi mắt xanh đen của người đàn ông phía sau.

Lối vào chật hẹp đắm chìm trong dư vị của cao trào, run rẩy dưới ánh nắng mơ hồ xuyên qua từ rèm cửa, dâm thủy không ngừng nhỏ xuống khe hoa hẹp dài, mùi thơm ngào ngạt khơi dậy ham muốn nguyên thủy nhất.

Có tiếng sột soạt do vải cọ xát từ phía sau, Kudo Ran định quay đầu lại nhìn thì cảm thấy ngón tay thô ráp của người đàn ông đang cuộn lên, vuốt ve vài lần nơi miệng huyệt dâm loạn, sau đó nhấc lên một chút và rồi côn thịt nhịn không được đẩy vào, đâm thẳng vào chỗ sâu nhất của đường hầm chỉ bằng một cú nắc. Bộ ngực rắn chắc áp vào lưng cô, dùng ngón tay nhào nặn cặp vú to, anh ấy không bỏ xuống được, môi mỏng cũng theo đó chụp xuống. Sau đó anh liên lục quay đi quay lại gần vai cô ấy, hàm của người đàn ông có màu xanh đen thỉnh thoảng cào xước da, và người phụ nữ sẽ không kiểm soát được run lên.

Khi ánh sáng trắng loé lên trong tâm trí, Kudo Ran cuối cùng cũng ngất đi.

Khi Kudo Ran tỉnh dậy, những tia sáng lộng lẫy đã tỏa ra khắp ban công, không hiểu sao cô lại sinh ra ảo giác rằng nó giống như một thế giới khác.

Chỉ là giữa hai chân cô vẫn còn đau rát, vết đỏ mờ nhạt trên cổ tay trái cũng nhắc nhở rằng "Shinichi Kudo đã trở lại" không phải mơ mộng, mà là cơ thể cô sảng khoái đến bất ngờ, có lẽ vì Kudo Shinichi đã tắm sạch cho cô, cô mở chăn bông ra và thấy bộ đồ ngủ đã được thay thành một chiếc váy dài bằng vải bông màu trắng.

Kudo Ran mở ngăn tủ đầu giường, tìm hồi lâu cũng không tìm thấy thuốc mỡ mát lạnh, bụng cô đã hơi đói. Phải chịu đựng sự khó chịu ở chân mới rời khỏi giường, vừa đi được hai bước cửa đã được mở ra.

Ngay khi Kudo Shinichi nhìn thấy bộ dạng hiện tại của cô, anh ấy đã bước hai ba bước lao nhanh đến, cúi người nhặt Kudo Ran lên khỏi mặt đất và đặt cô trở lại giường. Thái độ hối lỗi của anh rất chân thành và khẩn khiết, anh nói rằng bản thân chỉ là một kẻ bốc đồng nhất thời bị dục vọng lấn át, rồi anh lấy từ túi áo khoác ra một lọ thuốc mỡ mới mua.

"Anh muốn bôi cho em một ít thuốc sau khi tắm," Kudo Shinichi bôi một ít hỗn hợp đặc sệt lên ngón tay đeo nhẫn của mình và dùng một tay nâng gấu váy của Kudo Ran lên, "Hóa ra là anh đã dùng gần hết những thứ đã mua trước đây ..."

Năm ngón tay đỡ bắp chân cô ấy nâng sang một bên, mắt anh rơi xuống trên gốc chân cô. Cảnh tượng trước mắt khiến anh có chút áy náy, không hiểu sao lại trầm giọng xin lỗi, ngón áp út theo dấu vết sưng đỏ mà nhẹ nhàng bôi thuốc:" Nhớ đợi đến khi thuốc được hấp thụ hết mới được mặc quần lót vào."

Cảm giác mát lạnh làm dịu đi rất nhiều, Kudo Ran nghe lời gật đầu hai cái, khi vén vạt áo ngủ xuống, cô nhìn Kudo Shinichi người đang đang đóng gói hộp thuốc, sững sờ một lúc rồi đột nhiên cúi người ôm lấy má anh, lời nói đầy vẻ ngạc nhiên: ".....Làm sao em lại nhớ được sáng nay Shinichi trở về, có một bộ râu ở đây?"

Đầu ngón tay của người phụ nữ liên tục vuốt ve quai hàm, Kudo Shinichi không khỏi chớp mắt, anh liếc nhìn cô rồi quay đi giải thích rõ ràng: "Bởi vì, bởi vì Conan, vừa nhìn thấy anh, nó đã khóc rống lên 'Ông không phải là bố của con'...."

Kudo Ran khi nghe anh nói lời này, cô gần như có thể tưởng tượng được sực bất lực của Kudo Shinichi khi đối mặt với Kudo Conan, không khỏi cười thành tiếng: "Rốt cuộc Conan mới hai tuổi, thật sự có nhiều chuyện không thể hiểu được ~ "

"....." Kudo Shinichi cong môi, "Anh sẽ làm quen với nó sau khi trở lại vài lần nữa trong tương lai."

"Hả?" Kudo Ran nghe xong không khỏi mỉm cười ra tiếng, có chút hoảng sợ nhìn anh, "Không, không cần đâu, loại chuyện này chờ Conan lớn lên-"

"Này, Ran có cần chán ghét quá rõ ràng như vậy không ——" Kudo Shinichi đưa tay nhéo nhéo gò má cứng ngắc của vợ, hơi nhướng mày, khóe môi cũng mơ hồ gợi lên vài vòng cung, hơi thở ấm áp đến gần bên tai cô, thanh âm bị đè nén rất thấp:
"Vừa rồi không phải rất thích sao?"

Kudo Ran sửng sốt một chút, sau đó nhiệt độ thiêu đốt không tự chủ được truyền ra dọc theo lỗ tai.

End-

Thêm 1 #

Về cách Kudo Shinichi giải thích cơn buồn ngủ của Kudo Ran với con trai mình.

Con trai: Bố ơi, sao mẹ vẫn ngủ?

Bố: Hả?

Con trai: Mẹ thường dậy sớm nên sẽ chuẩn bị bữa sáng cho Conan, sau đó đọc truyện với Conan, nhưng bây giờ gần đến bữa tối rồi, sao mẹ vẫn ngủ?

Bố: À ... cái này ...

Con: Mẹ ốm à ?!

Bố: Này, Ran sức khỏe rất tốt!

Kudo Conan cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó nhìn chằm chằm Kudo Shinichi hồi lâu, cuối cùng đột nhiên hiểu ra.

Con trai: Chắc là do bố .......

Bố: ??? (Thằng nhóc hôi hám này sẽ không nghe thấy gì? Đúng không ???? Mọi chuyện sẽ kết thúc, nếu Ran phát hiện ra, cô ấy nhất định sẽ đuổi mình ra khỏi nhà ... Hình như dạo này có ký túc xá ...)

Con trai: Mẹ chắc đã sợ hãi bởi bộ râu của bố giống như Conan! Nên mới ngất đi! Phải không?

Bố: .. chà, đúng vậy!

(Nói xạo con trai không chớp mắt 😂)

Thêm 2 #
Về việc Kudo Shinichi không để Kudo Ran cởi đồ của anh ấy.

Khi Kudo Shinichi đang làm nhiệm vụ ở Kumamoto, vai của anh vô tình bị xước bởi một viên đạn lạc, anh ấy không muốn Kudo Ran lo lắng nên đã không để bất cứ ai tiết lộ tinh tức cho cô.

Và Kudo Ran cuối cùng đã phát hiện ra vào ngày thứ năm sau khi Kudo Shinichi về nhà.

Cô nghĩ rằng hành vi tốt gần đây của anh chỉ là vì anh ta đã ép cô hơi quá vào ngày đầu tiên,mấy ngày nay anh cũng không đi làm ở Sở cảnh sát thủ đô vì lý do "nghỉ phép".

"Kẻ nói dối... Em không còn tin tưởng Shinichi nữa!" Người phụ nữ nói những lời gay gắt, nhưng động tác kiểm tra vết thương cho anh ta nhẹ nhàng đến lạ thường. Khi nhìn thấy bộ dạng gớm ghiếc của vết thương khoé mắt cô ấm lên cuối cùng cũng không chịu đựng được liên tục rơi xuống: "Còn đau không?"

Kudo Shinichi nhìn Kudo Ran đầy nước mắt vô thức che đậy trái tim mình—

So với vết thương do súng bắn, ở đây có vẻ đau hơn.

"A ?! Có chuyện gì vậy? Anh bị bắn vào ngực sao ?? Cho em xem—"

Này, mạch não của vợ anh ấy không phải quá đáng yêu sao.

Thêm 3 # Về niềm tin của Kudo Ran rằng cô ấy là động vật ăn cỏ.

Kudo Ran từng nghĩ rằng cô ấy là động vật ăn cỏ.

Ít nhất thì cô ấy không quá bận tâm đến cái gọi là "bề ngoài" và "hình thể." Của các chàng trai.

Cho đến lần đầu tiên nhìn thấy eo và bụng của Kudo Shinichi với đường nét cơ bắp rõ rệt.

Chắc chắn đàn ông nên "gợi cảm" một chút thì tốt hơn.

Chà, đó là những gì được gọi là - nam tính.

(🫡😎👏🏼👏🏼👏🏼)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro