[ShinRan] Tôi nên làm gì nếu vợ tôi trở thành Fan khuôn mặt của tôi?
Tác giả: 淡鱼一条
https://lofteryumingl.lofter.com/post/31bafdfd_2b4731722
Tôi phải làm gì nếu vợ tôi trở thành fan khuôn mặt của tôi? Online, chờ gấp!
Kudo Shinichi chợt nhận ra hiện thực "tàn khốc" này không lâu sau khi anh kết hôn với Mori Ran.
Một ngày nọ khi anh đi làm về, Mori Ran phát hiện mặt anh có một vết thương nhỏ, Kudo Shinichi nhìn vào gương và giải thích có lẽ anh đã bị trầy xước khi đuổi theo nghi phạm. Sau khi Mori Ran liên tục xác nhận chắc chắn rằng anh thực sự không có vết thương nào khác trên cơ thể, cô ấy vừa xé miếng băng dán ra vừa nói với chính mình: "Khuôn mặt đẹp như vậy không thể để lại sẹo. "
"Ran, em vừa mới nói cái gì?" Kudo Shinichi vô cùng nghi ngờ mình nghe lầm.
"À, em nói trên mặt của Shinichi không thể có vết sẹo!" Mori Ran bước tới ôm lấy mặt anh, nụ cười không thể che giấu.
Lần thứ hai Kudo Shinichi phát hiện ra vợ mình thực sự thích khuôn mặt của anh là khi mẹ anh Kudo Yukiko đến vào một ngày nọ. Anh thề là anh không hề cố tình nghe lén buổi tiệc trà của mẹ chồng con dâu mà chỉ tình cờ vào bếp rót ly cà phê.
Hai người đang xem qua những cuốn album ảnh của anh ấy từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành. Nhờ có một người mẹ thích ăn mặc và chụp ảnh, anh có thể lấp đầy hai cuốn album ảnh dày cộp, với quá khứ không thể chịu đựng được của mình.
Mặc dù vợ của anh đã tham gia vào toàn bộ quá trình, thậm chí hơn một nửa số ảnh là cô ấy, nhưng mẹ chồng và con dâu vẫn xem vô cùng thích thú.
Lâu lâu, nhớ lại và cười nhạo những chuyện đáng xấu hổ của anh ấy. Không khí vô cùng hòa hợp, cứ như là hai người yêu nhau, còn anh ấy là khách qua đường uống cà phê vậy.
".........Chắc chắn rồi .. đẹp..."
Trực giác của anh nghe được từ khóa nên cố ý đi chậm lại. "Đúng rồi, nhìn bức ảnh đi, trông thằng bé có đôi mắt to và đẹp trai! Thằng nhóc đáng ghét này hấp dẫn quá, Ran-Chan con không biết đâu, mẹ phải năng nỉ rất lâu nó mới đồng ý chụp một bức hình đẹp trai như vậy! "
"Hahaha, con không thể tin được, Shinichi từ nhỏ đã giống như một người trưởng thành. Anh ấy thường không tham gia vào các trò chơi của tụi con ... Đây là khi chúng con còn học trung học cơ sở, khi Shinichi đã rất cao. ! "
" Ran-Chan mẹ luôn tò mò về điều đó ~ "
" Dạ? Điều gì ạ?
"Làm sao mà con lại yêu tên nhóc đáng ghét này? Mặc dù trước đây mẹ đã nghĩ Ran-Chan thật dễ thương, nếu có thể làm con gái của mẹ thì thật tuyệt, nhưng mẹ vẫn tò mò không biết làm sao nó có thể theo đuổi được con!"
Vị thám tử nổi tiếng vểnh tai, tập trung tinh lực mong chờ câu trả lời tiếp theo của vợ mình.
"Chỉ là ... bởi vì Shinichi đẹp trai và có khuôn mặt rất ưa nhìn! Anh ấy đã nhận được rất nhiều thư tình từ khi học cấp 2, vì vậy ... wow, nhìn này mẹ, đây là lúc chúng ta đi chơi tennis!
Một sự thay chủ đề khá thẳng thừng, Yukiko muốn tiếp tục lắng nghe, nhưng đột nhiên bà phát hiện manh mối, lập tức nghiêm nghị nói: "Shin-chan! Nghe trộm cuộc trò chuyện của các quý bà không phải là hành vi của các quý ông! "
"A, hai người cứ nói chuyện, con chỉ rót một tách cà phê sẽ đi ngay bây giờ!"
Kudo Shinichi "liều mạng" quay lại phòng làm việc với tách cà phê, đồng thời cảm thấy rất bực bội: thứ mà vợ thích thực sự là khuôn mặt của mình ...
Anh miễn cưỡng đóng cửa phòng làm việc và hoàn toàn bỏ lỡ cuộc trò chuyện tiếp theo giữa hai quý cô.
"Ran-Chan, mẹ thừa nhận thằng nhóc đáng ghét này thừa hưởng vệt đẹp và ngoại hình của mình, nhìn cũng khá, nhưng Ran-Chan câu trả lời đó của con
quá nghiêm túc!
".... Thật ra, lần đó..."
Nói thẳng ra, trước khi bắt đầu yêu, Mori Ran không hề cảm thấy Kudo Shinichi đẹp trai, ngược lại cô thường nghĩ người bạn thuở nhỏ này có chút kiêu ngạo, cuồng lý luận, thỉnh thoảng làm trò trêu chọc người khác. Tất nhiên, anh ấy cũng có những lúc rất chu đáo, vững vàng và đáng tin cậy. Nhưng nếu cô ấy biết rằng Kudo Shinichi đã "mưu đồ bất chính" với mình trong nhiều năm, trong một khoảng thời gian dài cô đều coi đó là "danh chính ngôn thuận" giữa bạn bè, không chừng sẽ tức tới hộc hai lít máu.
Tóm lại, chính vào đêm mưa gió đó, Mori Ran đột nhiên phát hiện người con trai đứng trước mặt cho cô cảm giác an toàn như vậy. Anh ấy biết những rắc rối của cô, ủng hộ mọi thứ cô làm, và thấu hiểu cô ấy. Nếu là một ai khác có thể sẽ đặt câu hỏi tại sao cô ấy lại muốn cứu một kẻ sát nhân, nhưng anh đã đưa tay ra và điềm nhiên nói: "Không cần lý do để cứu một người."
Kể từ lúc đó, Mori Ran phát hiện ra rằng chàng trai trước mặt không chỉ là người bạn thuở nhỏ, không còn là một người bạn đơn thuần đối với cô, mà là sự ngưỡng mộ và yêu thích của một cô gái đối với một chàng trai.
Cũng chính lúc đó, cô mới dần dần phát hiện ra rằng vì đã ở bên nhau từ nhỏ nên cô dường như không để ý rằng vẻ đẹp trai của Shinichi Kudo thực sự có thể xếp vào Top số ít trong trường.
Vẻ đẹp của dì Yukiko và chú Yusaku đã di truyền cho con trai của họ không hề giảm bớt, cộng với chỉ số IQ cao ngất trời và tính tình điềm đạm đáng tin cậy. Nhưng chỉ cần đẹp trai thôi cũng đủ khiến Kudo Shinichi sở hữu tủ giày chất đầy thư tình.
Trước đây, Mori Ran thường tự hỏi tại sao nhiều cô gái lại thích người bạn thuở nhỏ của mình, nhưng bây giờ cô đã biết điều đó, và bắt đầu cảm thấy may mắn khi có thể chiếm được vị trí bên cạnh anh, cùng anh lớn lên.
Tuy nhiên thích của cô ấy khác với Kudo Shinichi, ngay từ đầu anh ấy đã có mục tiêu rõ ràng, còn cô ấy dường như đã bị che giấu trong nhiều năm. Ngay khi sấm sét mùa xuân ập đến, nó bắt đầu đâm chồi nảy lộc, nhanh chóng mọc lên thành một cây cao chót vót nhưng không hề so với dòng nước nhỏ trong vắt của Kudo Shinichi từ rất lâu đã âm thầm chảy, dẻo dai như lụa không lung chuyển.
Điều này đã được khẳng định rõ nhất bởi sự chờ đợi lâu dài vất vả cùng hàng loạt sự kiện nguy hiểm xảy ra sau đó. Đến nỗi cuối cùng khi họ trao nhau nhẫn cưới, Sonoko Suzuki, người bạn thân quá đa cảm của cô, là người đầu tiên cất tiếng khóc, vùi trong vòng tay của chồng mình là Kyogoku, sau tất cả cặp đôi này đã trải qua một chặng đường rất gian nan mới bước tới được thảm đỏ ngày hôm nay.
"Vậy đó, mẹ đừng cười con hay nói Shinichi!"
"Đừng lo lắng, Ran-chan đây là bí mật của chúng ta, mẹ thậm chí sẽ không nói với Yusaku! Haha, nhưng mẹ còn không biết rằng Shin-chan đã nói những điều như thế này ..."
Niềm vui thuộc về họ, nhưng Kudo Shinichi đọc hồ sơ vụ án lại cảm thấy cô đơn. Thì ra vợ thích khuôn mặt của mình, vậy thì mình phải làm sao? bây giờ có nên đi bảo dưỡng nó không? hay mua bảo hiểm khuôn mặt cho mình?
Gã thám tử suy nghĩ lung tung không đọc được tài liệu, nên phiền muộn bật điện thoại di động nặc danh gửi một bài đăng trên một diễn đàn nọ: "Tôi nên làm gì khi vợ tôi là Fan khuôn mặt của tôi? online, chờ gấp!"
Ngay sau đó đã có rất nhiều phản hồi bên dưới bài đăng, đa số đều cho rằng anh ta "tự sướng", một số khác thì hả hê khi người gặp họa nói những lời lạnh lẽo, trong số đó có một ID là "Ảo thuật gia dưới ánh trăng" quá đáng nhất, đứng lên cười cho ba dòng rưỡi, rồi nói gì mà thì ngươi có thể "sắc dụ", nếu không một khuôn mặt như thế để làm gì, tốt hơn là nên "tận dụng tối đa". Kết thúc còn đánh đầy đủ ba dấu sóng ~~~, thề sẽ khiến người ta phẫn nộ.
Câu trả lời có vẻ châm biếm này không hiểu sao lại khiến Kudo Shinichi chú ý, anh cau mày suy nghĩ một hồi trong lòng chợt vui vẻ, không hiểu sao đột nhiên cảm thấy không có gì vô lý nên chạy vào phòng ngủ tìm một bộ quần áo được vợ khen đẹp. Đặt một bàn ở nhà hàng quen thuộc, cuối cùng mở liên lạc trên điện thoại di động gọi cho bố anh.
"Chào bố."
"Ừm, ừm, vâng, mau bảo mẹ trở về là được ..."
(Mino: Con với cái chán đời không cơ chứ 😂)
End-
Ps: cái này dọc hài xĩu Conan phiên bản "Anh có thích nước Mỹ không" 😂😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro