Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[ShinRan] "Lời tỏ tình"

Tác giả: CoraYin

https://cora-yin.lofter.com/post/1eff8568_1c66da38e

Kudo Shinichi × Mori Ran

Mori Ran được tỏ tình. Chuyện xảy ra quá đột ngột, cô nhìn người đàn ông đối diện đang thận trọng chờ đợi câu trả lời của mình, trong lòng có chút choáng ngợp.

Setogawa và cô ấy gặp nhau khoảng hai tháng trước. Hôm đó, Mori Ran bắt bố leo núi tập thể dục ở ngoại ô, khi xuống đến chân núi thì tình cờ gặp đoàn leo núi do Setogawa dẫn đầu và đang bị lạc ở gần đó. Sau một vài cuộc trao đổi, Mori Ran bắt đầu có hứng thú với việc leo núi.

Vì vậy, Setogawa rất tự nhiên khi hỏi cô ấy thông tin liên lạc và cô ấy cũng cũng không nghĩ nhiều rất hào hứng cùng đi những lần sau đó.

Rốt cuộc, khi cả hai thân thiết hơn với nhau, họ chủ yếu nói về âm nhạc leo núi, và hầu hết cuộc nói chuyện của họ đều xoay quanh những chủ đề liên quan đến leo núi. Hơn nữa, bên cạnh anh ta còn có một Edogawa Conan không thể tách rời, thậm chí Setokawa muốn dạy cho cô một số kỹ năng, và anh sẽ bị cậu chàng nhỏ bé chặn lại trước khi kịp làm. Sau khi tự mình tìm hiểu, cậu nhóc sẽ tận tình dạy lại cho cô ấy.

Mori Ran không thể nhịn được cười mỗi khi nhìn thấy bộ dạng bảo vệ quá mức của Conan Edogawa, nhưng tai lại đỏ lên vì câu nói vô thưởng vô phạt "Anh Shinichi nhờ em bảo vệ chị Ran"

Vì vậy hôm nay Setogawa rủ cô ấy đi chơi, Mori Ran nghĩ cũng giống như mọi khi, chỉ thay một bộ quần áo nhẹ nhàng và gọi Edogawa Conan cùng đi.

Giai điệu của âm nhạc trong nhà hàng rất nhẹ nhàng, miếng bít tết vừa quý vừa đắt trước mặt cô vẫn còn bốc khói nghi ngút, một lớp nước nhỏ li ti thấm ra từ thành cốc thủy tinh được đặt sang một bên tạo thành một vệt nước đọng lại nơi góc bàn.

Mori Ran có bối rối không thể giải thích, chưa kịp nuốt thức ăn vào miệng, cô đã vội vàng mở miệng: "Anh Setogawa, em ..."

"Chị Ran đã có bạn trai." Edogawa Conan khoanh tay cầm một ly Coca, ngậm ống hút trong miệng hút đồ uống lạnh ra khỏi cốc. Tai của Mori Ran hơi đỏ, khi cô ngước mắt nhìn lên thì đụng phải bộ dạng có phần bị thương của Setogawa.

"Vậy à ..." Người đàn ông cụp mắt xuống miệng lẩm bẩm.

"Vâng," Mori Ran gật đầu, tâm tình có chút thay đổi, nhưng cô đột nhiên nghĩ đến nụ hôn trên vũ đài Kyomizu, ánh mắt đột nhiên trở nên có chút xấu hổ, khóe môi bất giác mím chặt vào nhau, "Em mới bắt đầu hẹn hò cách đây không lâu."

"Tôi hiểu rồi" viền môi của người đàn ông hơi cứng lại. Nói xong, anh ta nở nụ cười có chút chua xót, "Thực xin lỗi, tôi đã nói những điều không thực tế, mong Ran không phiền lòng."

"Không sao, không sao ~" Mori Ran liên tục xua tay, cô ấy nâng ly lên uống một ngụm nước chanh, thời điểm chất lỏng lạnh lẽo tràng vào trong bụng cô ấy cuối cùng tôi cũng thở phào nhẹ nhõm.

Bầu không khí bỗng im lặng một cách khó hiểu, Mori Ran đang suy nghĩ không biết nên nói gì thì đột nhiên nghe thấy Setogawa cất lời: "Tuy nhiên, hình như tôi chưa từng thấy em đưa bạn trai đi cùng?"

Mori Ran nghe xong thì sững sờ, khiến cơ thể hơi khựng lại: "Chà, tên đó đang bận."

"À, chính là nó." Setogawa đột nhiên mỉm cười, "Thảo nào, tôi luôn nghĩ Ran còn độc thân. "

"Hả, tại sao?" Mori Ran cau mày và hỏi trong vô thức.

"Bởi vì ... dường như nó không giống yêu. "

Mori Ran nhìn theo ánh mắt của anh ta rơi vào trên người Edogawa Conan, vừa lúc chạm phải một tia hoảng hốt lóe lên trong mắt cậu nhóc.

"Tên nhỏ này luôn thích bám lấy em, và luôn tỏ ra vô hại trước mặt em, tôi đã nhiều lần quan sát thấy điều đó."Setogawa nháy mắt bí ẩn với cô ấy. "Mỗi khi người đàn ông khác đến gần, cậu ấy sẽ chắn trước mặt em với vẻ mặt cảnh giác - những điều này không phải chỉ có bạn trai mới nên làm sao? "

"Thằng bé chỉ là một điệp viên nhỏ do Shinichi cử đến thôi ~" Mori Ran tiến gần cậu bé với đôi tai đỏ hoe, "Đúng không, Conan?"

"Vậy là ... hai người dường như không gặp nhau thường xuyên?" Đôi mắt của Setogawa đột nhiên sáng lên khi anh nhìn Mori Ran ," Không phải hai người đang hẹn hò sao? "

"Này, anh Setogawa" Mori Ran cúi đầu không trả lời câu hỏi của anh, thay vào đó cô cau mày hỏi anh, "Vậy yêu thì nên như thế nào?"

Cô gái trông bối rối và dễ thương đến không ngờ. Setokawa hơi choáng váng, nhịp đập dưới tim có chút bất ổn.

"Yêu nhau... chắc là phải nghĩ đến nhau mọi lúc, mọi nơi." Anh hắng giọng, "Gặp nhau thì mệt mõi, nhưng dù ở hai nơi khác nhau cũng không ngừng gọi và nhắn tin cho nhau" anh ta liếc nhìn vẻ trầm tư nơi khóe mắt của Mori Ran, "và sẽ thực hiện một số hành động thân mật hơn. "

"Vậy thì... anh không nghĩ nó rất kỳ lạ sao?" Nhìn thấy vẻ mặt khó hiểu của người bên kia, Mori Ran lại nói, "Từ những người bạn thuở nhỏ đột nhiên trở thành bạn trai và bạn gái, và... Và trong lần gặp cuối cùng, cậu ấy đã vội vàng..."

Vội vàng, cô đã vội vàng hôn cậu.
Đôi má của người thiếu niên mềm mại, xen lẫn chút mát mẻ của cuối thu, nhưng lại có một cảm giác nóng bỏng mơ hồ không thể tiêu tan.

Đầu mũi là mùi hương quen thuộc của Kudo Shinichi, lòng bàn tay siết chặt chiếc cà vạt trước ngực, thậm chí còn có chút đổ mồ hôi vì hồi hộp.

Xung quanh mọi người đang ồn ào, nhưng ngay lúc đó, Mori Ran chỉ có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình.

Mọi thứ không nằm trong kế hoạch mà dường như chìm trong bóng tối đã được định sẵn.

Cô không biết mình đang ngại ngùng vì điều gì, có thể là sự bồng bột thuở ban đầu, có thể đó là nụ hôn mà cậu thiếu niên sẽ có thể hoàn thành trong tương lai, hoặc có thể đó chỉ là sự thay đổi thân phận đột ngột giữa hai người.

Trong một mê, nó giống như trở lại mùa hè vào tháng Bảy. Những giọt nước mắt đã ngừng rơi vì lời tỏ tình mơ hồ dưới Big Ben nhiệt độ trên hai má tăng lên một cách khó hiểu. Cậu trai với khuôn mặt nghiêm túc vừa rồi càng rõ ràng hơn trong mắt cô ấy.

Rõ ràng là sau đó cả hai đã trở về "đúng đường" như thế nào, thì Mori Ran không thể nhớ rõ.

Kudo Shinichi không lên tiếng còn cô ấy âm thầm bài tỏ điều này trong tâm trí. Ở một khía cạnh nào đó, cả hai lại phù hợp đến không ngờ.

Cho nên, Kudo Shinichi thật sự sẽ không gọi cho cô ấy vì ngại sao? Mori Ran cúi đầu nghĩ tới, mơ hồ cảm thấy cậu ấy rất có thể như thế.

"Vậy thì em định không nói chuyện trong suốt quãng đời còn lại của sao?" Giọng Setogawa kéo cô ra khỏi hồi ức, Mori Ran ngước mắt lên và lắc đầu chán nản.

"Vậy hãy gọi cho cậu ấy bất cứ khi nào em muốn, "Setogawa đột nhiên cười,"rốt cuộc thì, có một số suy nghĩ chỉ có thể được truyền tải qua lời nói với nhau. Thấy Mori Ran vẫn còn hơi do dự, anh ấy lại nói: "Và nếu một cặp đôi đang hẹn hò thì vẫn còn rất nhiều điều để mong đợi trong tương lai.

Nghe đến đây, Mori Ran cau mày, có vẻ như cô không hiểu ngụ ý của anh ta.

"Không có gì đâu." Setogawa nhìn cô bé với đôi mắt trong veo mỉm cười lắc đầu.

"Chị Ran ơi."

Cả hai đều không nhận ra rằng tai của Edogawa Conan đã đỏ bừng.

Cuối ngày hôm đó, ngay sau khi tắm xong, Mori Ran đã nhận được cuộc gọi từ Kudo Shinichi. Giọng cô ấy hơi run vì lo lắng, và xuýt chút nữa đã cắn nhầm vào lưỡi mình.

"Gọi muộn như vậy có chuyện gì sao?"

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, Mori Ran đang lưỡng lự không biết có nên nói hay không, giọng nói im lặng bấy lâu của Kudo Shinichi đột nhiên vang lên bên tai: "Tớ nghe Conan nói hôm nay Ran bị tỏ tình."

"A! Chuyện đó tớ... tớ ..." Cô ấy đột nhiên hoảng sợ, những đầu ngón tay quấn vào đuôi tóc xoay tròn. "Vì vậy, tớ ở đây để xác nhận một điều với Ran."

Mori Ran nghe giọng của của cậu ấy lập tức hỏi: "Xác nhận cái gì? "

" Tớ chắc rằng Ran không quên, "giọng Shinichi Kudo dừng lại, sau một hồi, "Mori Ran là bạn gái của Kudo Shinichi."

(Mino: 🫶🏼💋😘👏🏼🫠🫠🫠🫠🫠 chảy )

Mori Ran sửng sốt một hồi mới phản ứng lại cô bật cười: "Đồ ngốc ... Tớ, đương nhiên tớ vẫn luôn nhớ kỹ."

"Chà, tớ cũng vậy." Âm cuối cùng của cậu ấy kéo dài hơn một chút và từ từ tan biến vào màn đêm.

Ngoài cửa sổ gió thu dần thổi cuộn theo vài chiếc lá rơi. "Này Shinichi, cậu còn có mong đợi điều gì khác giữa những người yêu nhau không?"

"Hả?"

"Tớ hơi tò mò khi nghe anh Setogawa nhắc đến chuyện hôm nay."

"Gì-ì ... đồ ngốc.."

"Cái gì ... Shinichi không có việc gì muốn làm sao?"

"Vậy còn Ran, cậu muốn làm gì với tớ?"

"Rất nhiều."

"Thật không ?!"

"Ùm, Hãy đến Tropical Land một lần nữa, và tớ cũng muốn xem "Truyền thuyết sợi chỉ đỏ" mà tớ đã bỏ lỡ. Gần đây tớ thấy leo núi khá thú vị nên tớ muốn cùng đi với Shinichi ... Nhân tiện, cửa hàng các món tráng miệng mà tớ đã đến với Conan tuần trước cũng rất ngon .."

Kudo Shinichi cảm thấy tương lai phía trước của mình hơi mờ mịch- không nên ôm, hôn,.. hay làm gì đó hơn vậy sao?

Cô nàng này vẫn còn quá đơn thuần.

(Không 17 tuổi đã toàn nghĩ tới mấy chuyện đó là quá đen tối nhé Shin-chan :)))))

Edogawa Conan nhìn Mori Ran đang mong chờ qua cánh cửa khép hờ, đột nhiên nhẹ nhàng nhướn mày. Đúng, chúng ta hãy đi từng bước một.

Tương lai sẽ còn dài

End-

#Extra

Ran: Tôi xin lỗi, tôi đã có bạn trai chúng tôi đang hẹn hò.

Người theo đuổi: Này, Cô Ran chỉ tìm cớ thôi đúng không?

Ran: Những gì tôi nói là sự thật!

Người theo đuổi: Nhưng sau rất nhiều ngày cạnh nhau, Điện thoại của Ran có vẻ rất yên lặng

Ran: Điện thoại?

Người theo đuổi: Cô Ran là một cô gái đáng yêu như vậy, bạn trai cô ấy không phải nên lo lắng kiểm tra thường xuyên sao?

Ran: Anh ấy, anh ấy rất bận.

Người theo đuổi: Còn về việc đánh bom bằng tin nhắn? Hay những cuộc điện thoại trước khi đi ngủ?

Ran: Không...

Conan: Chết tiệt! Từ hôm nay trở đi, ngày nào tôi cũng phải nói chuyện điện thoại với Ran. 🔥🔥😡

;))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro