Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

{CHƯƠNG 8}

''cô khỏi giấu diếm gì nữa, em biết hết rồi''

''...''

chắc từ giờ về sau mình nên ít uống rượu lại thôi...mất công nói nhảm nữa thì khổ

vừa nghĩ Shinobu vừa gật đầu li lịa

''e hèm vậy giờ em hỏi lại nhé! cô có thích Tomioka-san không ạ?''

''ummm....chắc là...không?''

''haizzz tin được không trời''

"Tin chứ, tại sao lại không tin tôi?"

"Em nói vậy thôi, chuyện tương lai hai người tự giải quyết. Em vốn đâu can thiệp được"

"Gì cơ?"

"Thôi em đi đây, tạm biệt ạ. Có gì khó khăn cứ nói với em nhé"

Nói rồi Mitsuri chạy đi một mạch. Đợi bóng của cô ấy khuất dần, Shinobu ngồi thẫn thờ ngẫm nghĩ

"Tôi...có cơ hội để được anh ấy thích không?"

Điều đó nghe hơi lạ nhỉ? Người hay để vụt mất cơ hội như cô thì làm gì còn cơ hội để có cơ chứ? Rõ ràng cô và anh ta chỉ là giáo viên và học viên với nhau thôi thì làm gì có khái niệm yêu đương? Chưa kể cả kiếp trước, mối quan hệ ấy chỉ vỏn vẹn là "đồng nghiệp". Liệu cô có thể thay thế nó bằng từ "tình yêu"được chứ...?
                              ——————

Shinobu mệt mỏi lê bước về nhà, đầu óc cô gần như trống rỗng chẳng nghĩ được gì khác khiến cô đau đầu không thôi

"Kanae nee-san sắp về rồi đó chị Shinobu"

Kanao đột nhiên cất tiếng khiến cô bừng tỉnh

"A hả? Chị ấy bao giờ về vậy?"

"Cỡ 1 tuần nữa đó ạ! Hmm... chị và em đến ngày đó ra đón chị ấy nhé?"

"Um đương nhiên rồi"

"Dạo này chị đang tương tư ai hả?"

"Ah ehh!? Tương tư gì cơ chứ!!"

Shinobu nghe mà ngượng chín cả mặt, Sao con bé nắm thóp được muộn phiền của cô hay vậy!?

"Mấy nay nhìn chị lạ lắm luôn, có gì thì cứ tâm sự với em nhé?"

"Chị biết rồi cô nương, lo cho người khác hoài à! Em nên lo cho mình đi chứ"

"Chị đang tự nói chị đó thôi"

"...?"

câu nói của Kanao  dường như khiến cô hơi xao động nhưng cũng chỉ là thoáng qua

''thôi chị lên phòng đây, nhớ xíu nữa đi học thêm chứ kẻo muộn học đấy nghe chưa''

''em biết rồi''

sao chị ấy phải giấu diếm vậy chứ? rõ ràng đang buồn kia mà?

Shinobu ,chị ấy có vẻ luôn gắng liền với từ ''chịu đựng''. lúc nào cũng giúp đỡ người khác nhưng lúc cần thì chẳng ai lắng nghe chị ấy cả , nhiều lúc  rơi vào đường cùng mà chẳng có ai để giải bày tâm sự. Nó ám ảnh chị ấy đến nỗi mà giờ đây dù có hàng ngàn người đưa tay ra giúp đỡ, chị cũng chẳng dám nắm lâý ai dù người đã chằn chịt vết thương chẳng thể lành lại được

''nên nói với anh Tomioka không nhỉ...?''

Kanao vừa muốn nói nhưng vẫn chần chừ không dám vì sợ lỡ đâu tên đó không đồng ý thì sao?

''đánh liều 1 phen xem sao...''

------------------------------------------------------

''trà đây, uống đi. Cô qua nhà tôi làm gì thế? Tsuyuri?''

Giyu nhìn Kanao với vẻ mặt thắc mắc

Kanao đưa tách trà lên húp một ngụm rồi nhẹ nhàng lên tiếng

''anh còn thích chị ấy không?''

câu hỏi dường như đơn giản để trả lời nhưng lại khiến anh thoáng chốc xao động mà chẳng rõ nguyên do

''cô hỏi...để làm gì?''

''chị ấy hình như đang có vẻ lo lắng chuyện gì đó, tôi định nhờ anh giúp một chút... nhưng có vẻ không được rồi, xin lỗi vì đã làm phiền vào giờ này''

vừa dứt lời, kanao đứng dậy định bụng sẽ rời khỏi đây

''K-kocho gặp chuyện gì sao!?''

''có vẻ là vậy?''

''chuyện gì?''

''tôi không biết nên mới đến đây nhờ anh chứ''

''....''

Shinobu...em ấy có chuyện gì mà rầu rĩ vậy cơ chứ?

-

-

-

''onii-chan, anh nghe họ nói gì chưa? có vẻ như 'các trụ cột' đang lục đục nội bộ đó nha~''

''đương nhiên là nghe rồi chứ, Ume''

''phư phư~ anh hiểu phải làm gì rồi đúng không? Gyutaro?''

''đương nhiên rồi! em gái anh chỉ cần phá hoại tình cảm của đôi ''chim câu'' đó là được, còn lại để anh lo''

''vâng, dù không có ngài Muzan nhưng anh cũng phải làm cho tốt đó nha!"

"Hừ! Tên đó chẳng còn là gì với chúng ta hết nên lo làm gì!"

''anh nói cũng đúng, bây giờ chúng ta chẳng còn là quỷ nữa kia mà''

bọn thợ săn quỷ... dù đó chỉ là kiếp trước nhưng đừng hòng ta bỏ qua! các ngươi không được quyền sống hạnh phúc hơn bọn ta!! Kiếp trước ta thất bại nhưng kiếp này thì còn lâu!!

thế gian dù không còn quỷ...nhưng dã tâm của mỗi người luôn trường tồn...

Thuỷ trụ...Trùng trụ... cặp đôi đang "hỗn tạp" với nhau thì tại sao chúng ta không nhân cơ hội này mà làm nhiều trò vui cơ chứ?~ với lại Douma-senpai cũng đang khá chán đó a~

------------------------------------------

''Shinobu-senseiiiiii!!!!''

''ehh !!! gì vậy Mitsuri?''

''phù...lớp ta có học sinh mới đó ạ!''

''à ừ, tôi biết từ lúc nãy rồi...nãy thầy hiệu trưởng có đưa danh sách lớp''

''ủa- a... vâng''

Mitsuri nghe ngượng chín cả mặt, có vẻ như giờ con bé mới nhận ra là mình đang làm quá chuyện lên

"Này! Hôm nay nghe nói có học sinh mới đó!"

"Tớ nghĩ cậu ấy là nữ"

"Còn tớ nghĩ là nam cơ"

''không! là nữ đấy! nghe nói là em gái của anh Shabana Gyutaro khoá trên''

''ơ ủa, là Ume đấy hả!? là thần đồng của trường mình mà! cô ấy mới chuyển lớp à!?''

''im lặng nào, đến giờ vào lớp rồi''

Shinobu nhẹ nhàng lên tiếng

''em vào được rồi''

lạch cạch

''chào buổi sáng, tôi tên là Shabana Ume mong được giúp đỡ''

''kyaaa , cô ấy đẹp quá đii!''

''. . . cô ta đang nhìn tôi à?''

''hả? chắc là nhìn vu vơ thôi , cậu ảo tưởng quá rồi đó''

nghe xong Giyu cố gắng nhìn kĩ lại, rõ ràng cô ta đang nhìn chăm chăm vào anh rồi nở một nụ cười ma mãnh cơ mà?

ha..cái đó mà gọi là nhìn vu vơ à?

''Giyuu!!!! nghe tôi nói không đấy?''

''nghe? có chuyện gì?''

''haizzz, hôm qua không ngủ hay sao mà ngồi thẫn thờ vậy?''

''hôm qua mất ngủ chút thôi, chả có gì đặc biệt''

----------------------------------------------------------------------------------

định viết tiếp mà nhiều người than lâu quá nên thoi ráng đọc nhiêu đây nha:,)






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro