14
Năm đại tông phái hai mặt giáp địch, phía trước có Fine dẫn một đám môn phái nhỏ nhăm nhe lật đổ, phía sau có Shade cùng Ma tộc như hổ rình mồi. Hơn nữa liên minh năm phái còn bị thiếu hai, tông môn phía bắc chỉ còn hơi thở thoi thóp, phía nam phản bội, ba tông còn lại nghi kỵ lẫn nhau.
Mệnh số đã hết, đã đến lúc phải bị suy yếu tàn lụi.
Shade giương đông kích tây, đánh bại từng người một, tiến quân thần tốc.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn đánh giá quá thấp tông môn phía tây – người đứng đầu năm đại tông môn.
Rõ ràng đã thua, lại vẫn liều mạng sử dụng bí thuật lên người Shade, ý niệm cá chết lưới rách.
Hắn đã ba ngày không gặp Fine, nỗi nhớ khắc sâu bốc cháy tim hắn, nhưng chỉ có thể thầm nén chua xót khổ sở.
Hắn biết nàng đã tìm hắn thật lâu, nhưng hắn vẫn không dám gặp nàng.
Cho nên nói, vận mệnh quả thật quá mức kỳ diệu, thọ mệnh đã định, thiên lý bất biến.
Hắn nhất định phải chết vào thời điểm này, cho dù không chết trong tay nàng, nhưng cuối cùng vẫn sẽ chết đi.
Fine đang khóc.
Từng giọt nước mắt như đâm sâu vào lòng Shade, hắn trốn một bên trộm nhìn nàng.
Kiếm Chu Tước vô cùng lợi hại, mũi kiếm phản chiếu gương mặt quyết tuyệt của nàng.
Đột nhiên ánh sáng loé lên, một giây trước khi mũi kiếm sắc bén xuyên qua da thịt nàng liền bị đẩy ra, Fine nhào vào lồng ngực ấm áp quen thuộc.
"Ta liền biết chàng sẽ xuất hiện." Nàng khóc nghẹn không ngừng.
"Không phải nói đồng sinh cộng tử sao? Sao chỉ cho phép tự mình nhìn ta, lại không cho ta chết cùng chàng?"
Shade vô cùng đau đớn, không chỉ do trúng độc, dày đặc đau rát, mà lòng cũng đau, tràn ngập chua xót khổ sở.
Hắn trúng độc quá nặng, độc chạy thẳng xuống ngực, viên bạch linh châu nguyên bản đã nhiễm đen, linh lực khô kiệt, kinh mạch toàn thân khô cạn rít đau.
Hắn không còn sống được bao lâu, nhưng hắn không muốn bị nàng nhìn thấy bộ dáng yếu ớt của mình.
Lần cáo biệt cuối cùng không nên thê thảm như vậy, hắn muốn đem tất cả hồi ức tốt đẹp nhất lưu tại trong đầu nàng, không muốn cảnh bản thân thảm thiết rời đi sẽ chiếm cứ quãng đời còn lại của nàng.
"Có phải rất đau không?"
Lời của Fine khiến lòng hắn phát đau, hắn gần như không thể giơ tay ôm lấy nàng, giọng nói yếu ớt.
"Đừng khóc, không đau."
"Chàng nói ta sẽ giết chàng." Nàng nhìn gương mặt tái nhợt của hắn, hai mắt nàng đẫm lệ mông lung, hốc mắt sưng đỏ, không biết đã rơi nước mắt bao lần, "Là kiếm của ta sao?"
Shade đoán được nàng muốn làm gì, tra tấn lâu dài quá mức bi ai, kết thúc dứt khoát chưa chắc không phải giải thoát.
Một tấm vải đen che đi đôi mắt thạch anh, hắn thậm chí còn cảm thấy may mắn vì không phải nhìn Fine rơi nước mắt vì bộ dáng chật vật của mình.
Shade không giãy giụa, thẳng đến khi trường kiếm sắc bén đâm vào ngực, linh đan nhiễm đen vỡ vụn, tất cả bị phá huỷ, chất độc lạnh băng tràn khỏi người.
Đôi môi ướt nóng bao phủ, Shade cơ hồ tham lam mút lấy nàng, đột nhiên nửa viên đan dược ngọt thanh truyền tới đầu lưỡi, nháy mắt hòa tan ở yết hầu hắn.
"Đây là cái gì?"
Shade cảm giác được sinh mệnh mình xói mòn cực nhanh, hắn gần như không thể động đậy ngón tay.
Nhưng giọng nói ôn hòa lại làm sợ hãi và phẫn hận ùa vào lồng ngực hắn, hắn nghe thấy lời bày tỏ dịu dàng nhất thế gian, lại cũng là lời thề độc ác nhất.
"Dắt sinh đan."
Lấy mạng làm vật dẫn, sống chết cùng nhau.
Không cần!
Nếu đây là chân tướng nàng giết hắn, vậy thì hắn tình nguyện ngay từ đầu bản thân đã không trêu chọc nàng.
Kiếm Chu Tước biến mất khỏi người Shade, nửa viên đan châu mượt mà chậm rãi chuyển qua đan điền hắn, miệng vết thương cũng nhanh chóng khép lại.
Linh lực ấm áp chạy khắp người hắn, tứ chi ấm áp dần dần tràn đầy sức mạnh.
Fine run lên đau đớn, mất lực ngã xuống người hắn. Nàng không biết tỷ lệ thành công có bao nhiêu phần, người tu tiên lấy đan điền làm trái tim, đan châu làm mạch máu, nàng không biết nếu chia thành hai linh căn liệu có thể cứu sống một sinh mệnh hay không.
Nhưng không quan trọng, cho dù là sống hay chết, ta đều sẽ cùng chàng.
...
Thiên hạ đầy rẫy thương tích, các môn phái đều bị thương nặng, lúc này hôn lễ của Fine giống như một tin vui mở ra bầu không khí mới, tràn đầy vô số lời chúc phúc nhiệt liệt và kỳ nguyện tốt đẹp.
Fine bị vải hồng che mắt, nhưng khi thị giác biến mất, xúc giác và cảm giác càng thêm rõ ràng.
Ngón tay mảnh dài tháo mở quần áo nàng, ấm áp dọc theo xương quai xanh trượt xuống, mãi cho đến khi đầu ngực được nhẹ nhàng xoa ấn.
Thân thể nàng cực kỳ mẫn cảm, chỉ có như vậy đã hô hấp dồn dập.
Nàng thậm chí có thể cảm nhận rõ ràng tầm mắt đặt trên người mình có bao nhiêu nóng cháy.
"Phu quân..."
Nàng xinh đẹp đến mức câu hồn nhiếp phách.
Áo cưới đỏ thẫm làm nàng càng thêm diễm lệ, mặt mày tràn đầy phong tình vạn chủng, vải đỏ bị hắn lột ra từng lớp, tựa như nghi thức trước khi nhấm nháp chiến lợi phẩm, trong lòng hắn lại vui mừng phát run.
Màu đỏ ánh lên da thịt trắng nõn, nổi bật lên màu tuyết trắng, trong lòng Shade đều là dục hỏa kích động, chỉ muốn hung hắng ấn xuống màu thuần trắng đó từng đoá hồng mai diễm lệ, phong tình lay động.
"Phu quân?"
Fine không biết giọng nói nàng có bao nhiêu mị hoặc, làm hắn nghe thấy dương vật đã căng đau, hận không thể lập tức cắm vào tiểu huyệt khẩn trí.
Nàng hoảng loạn vươn tay ra phía trước, Shade nắm tay nàng để mười ngón tay đan vào nhau.
"Fine."
Nàng thuận theo dựa vào ngực hắn.
"Vợ ta, Fine."
Từ hôm nay trở đi, hai người lập khế ước thành phu thê, không bao giờ chia cắt.
Vải đỏ che đi đôi mắt xinh đẹp của nàng, lại càng câu ra vài phần mị hoặc, nàng nhấp môi, tay nhỏ sờ soạng muốn cởi quần áo hắn.
Da thịt nóng bỏng cơ hồ không hề có khoảng cách, Fine dọc theo cơ bắp cứng rắn xuống tìm, tiểu gia hỏa tràn đầy tinh thần gãi vào lòng bàn tay nàng, vừa nóng vừa ngứa.
"Phu quân~"
Nàng kêu hắn cực nhỏ, giọng nói vừa kiều vừa mềm, câu ra dục vọng sôi trào bồng bột.
Nàng đã ướt đẫm, nhưng không cởi ra miếng vải đỏ, cứ như vậy nắm dương vật thô dài ngồi xuống, lấp đầy nàng.
Thật thoải mái.
Vừa nóng vừa cứng, hoàn mỹ phù hợp với phần mà nàng khuyết thiếu, giống như Shade xuất hiện là để lấp đầy thân thể của nàng, đồng thời cũng lấp đầy sinh mệnh nàng.
Shade vô cùng ôn nhu, mang nàng đi từng bước lên cao trào.
Nhưng người đã hưởng qua tư vị làm tình kịch liệt làm sao sẽ cảm thấy thỏa mãn với tiết tấu nhẹ nhàng như vậy.
Fine ôm hắn thật chặt, từ trên nhún xuống đem nó phun ra nuốt vào nhấm nuốt.
"Mạnh một chút... Phu quân..."
Shade ngoan ngoãn kỳ lạ, đối với nàng chính là nói gì nghe nấy, Fine kêu hắn mạnh một chút, hắn liền mạnh mẽ thao lộng, kêu hắn sâu một chút, hắn liền ngang ngược đẩy ra thịt mềm đẩy vào càng sâu.
Tử cung nho nhỏ bị cắm mở, hoa dịch tràn ra bên ngoài liên tục, òm ọp lên men trong bóng đêm mờ mịt.
Thở dốc pha lẫn hơi thở nóng rực, Fine vẫn còn chưa thỏa mãn mà quấn chặt vật cứng rắn nóng rực thật lâu không chịu phóng thích của Shade.
"Bắn vào, phu quân, tiến vào..."
Hắn đỉnh đi vào thật mạnh, đem tinh dịch bắn vào chỗ sâu nhất thân thể nàng.
Như là vĩnh viễn không thấy thỏa mãn, nàng quấn lấy hắn, nhét vào lần nữa, tinh dịch nóng bỏng tràn đầy lắc lư trong tử cung.
"A... Ha..."
Âm thanh thỏa mãn sung sướng tùy ý tràn lan dưới bóng đêm, Fine run rẩy, cuối cùng không chịu đựng được tiết ra một cổ hoa dịch, khăn trải giường đỏ tươi ướt đẫm, nơi nơi đều là hỗn hợp tinh dịch và huyệt dịch.
Mái tóc đỏ hồng quấn lấy da thịt trắng nõn, cực diễm cực đẹp.
Shade ấn bụng nhỏ phồng lên, ánh mắt âm u, linh khí của người tu tiên bài xích con nối dõi, nhưng hiện tại bản thân hắn và nàng chính là linh lực cùng căn, kinh mạch cùng nguyên, có lẽ dựng dục huyết mạch sẽ càng dễ dàng hơn chăng.
"Fine."
Cắm mở tử cung, Shade đem dương vật đẩy vào tử cung chứa đầy tinh dịch.
"Cho ta một đứa con."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro