Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 18

Shiho ngồi bật dậy, cô vừa có một giấc mơ vô cùng kì lạ. Cô ngẩng đầu nhìn quanh quất, trần nhà này, chiếc giường này... sao cô lại ở nằm trên giường? Cô chỉ vừa mới hạ cạnh xuống sân bay và...đây không phải là phòng khách sạn cô đặt ở Nhật Bản, đây là...phòng của cô ở nhà tiến sĩ Agasa?

Cô thầm nghĩ. Tiến sĩ Agasa... là ai nhỉ...à, người đã nhận nuôi cô khi cô chạy trốn khỏi tổ chức. Tổ chức? Tổ chức Mafia đã hãm hại cha mẹ và giết chị gái cô, và khiến cho Shinichi bi teo nhỏ? Không, chị Akemi vẫn còn sống mà, và tổ chức đó đã bị phá huỷ rất lâu trước đây nhờ có tiến sĩ Agasa, nghĩa là...đúng rồi, cô đã từng quay lại thời gian để sửa lại mọi chuyện. Vậy đây không phải là một giấc mơ! Shiho cố ráp nối những mảnh kí ức rời rạc.

"Chúng tôi đã hạ cánh tại Tokyo, Nhật Bản. Hy vọng quý khách hài lòng với chuyến bay. Cảm ơn quý khách đã tin tưởng vào Japan Airlines."

Shiho thở dài, cô thấy mình đã kiệt sức sau chuyến bay hai mươi tiếng. Cô không thể chợp mắt được trên máy bay, điều đó có nghĩa là cô vừa xem hết năm bộ phim chán ngắt ở trên đó.

Cô đứng cạnh vòng để hành lí, chờ chiếc vali của, mình được đưa tới.

"Xin lỗi?" Một giọng nói vang lên bên tai cô. Cô không trả lời, nghĩ rằng dù là ai thì chắc cũng không thể đang gọi cô.

"Xin lỗi?"

Được rồi, có lẽ là cô đoán sai. Shiho quay người lại, và thấy mình đang nhìn vào một đôi mắt xanh ấm áp. Cô mở to mắt ngạc nhiên.

Trước mặt cô, Shinichi lại nhe răng cười. Một nụ cười quen thuộc.

"Cậu còn nhớ tớ không, Ai-chan?"

Bỗng nhiên những kí ức từ trước khi cô ở dưới sao băng ước mình có thể trở về quá khứ ùa về trong tâm trí cô, mọi thứ rõ ràng như mới xảy ra hôm qua vậy: Cô phát minh ra APTX 4869 khi còn ở trong tổ chức Áo đen, rồi chị Akemi bị Gin sát hại, cô teo nhỏ, gặp Edogawa Conan và đội thám tử nhí...

"S-Shinichi?" Cô ngạc nhiên nhìn cậu, rồi lại không tự chủ mà gục xuống do quá mệt mỏi và cơn đau đầu như búa bổ vì những kí ức tràn về quá đột ngột.

Vậy là cuối cùng cô cũng đã có được đáp án cho những thắc mắc suốt tám năm qua. Haibara Ai là cái tên bác Agasa đã đặt sau khi nhận nuôi cô, 'Tropical Land' là nơi cô thường đến cùng Shinichi khi quay trở lại quá khứ,...Lúc trước chị Akemi từng nói cô hãy về Nhật để tìm ra câu trả lời cho những giấc mơ của mình. Có lẽ chị ấy đã đoán được ra mọi chuyện.

Shiho đứng dậy, nhìn kĩ căn phòng. Đồ đạc vẫn được bố trí y như ngày xưa, căn phòng sạch sẽ, không vương chút bụi bẩn. Vậy là bác Agasa hoặc Shinichi thường xuyên dọn dẹp phòng trong khoảng thời gian cô không còn ở đây.

Cô khẽ mở cửa, bước ra ngoài. Tiến sĩ Agasa đứng ngồi không yên ngoài phòng khách, khi thấy cô đứng ở ngưỡng cửa thì vội vàng bật dậy, ào đến ôm chầm lấy cô.

"Ai-kun, bác nhớ cháu quá. Bác cứ ngỡ cháu sẽ không bao giờ trở lại nữa!"

"Vâng." Shiho mỉm cười, vỗ nhẹ lên lưng tiến sĩ an ủi. Cảnh tượng bây giờ thật giống cái ngày bác ấy chuẩn bị sang Mĩ, chỉ khác là lúc đó, không khí ngập trong nỗi buồn chia li, còn bây giờ là niềm vui đoàn tụ. "Bác Agasa, cháu cũng nhớ bác rất nhiều, nhưng cháu sắp không thở được rồi."

"À, à, bác xin lỗi. Chỉ tại bác vui quá." Tiến sĩ buông tay ra, lấy tay dụi dụi nước mắt. Shiho nhìn quanh, những phòng khác cũng không thay đổi mấy. Căn nhà đẹp đẽ trong kí ức của Haibara Ai, nơi luôn cho cô cảm giác thân thuộc và dựa dẫm. Chính nơi đây cô đã được sinh ra một lần nữa, nhận được tình yêu thương của gia đình và có lại một tuổi thơ đúng nghĩa.

Một bàn tay bất ngờ vỗ nhẹ lên vai Shiho, cô quay lại nhìn. Là Shinichi, cậu đứng đó, nhìn cô bằng đôi mắt xanh ấm áp như bầu trời ngày hạ.

"Ai-chan, mừng cậu trở về!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro