Chương 2: Mưu Đồ Thầm Lặng
Ánh sáng của những ngọn đuốc sáng lung linh trong cung điện của Eldoria như phản chiếu trong đôi mắt của Evelyn. Mỗi bước đi của cô trong không gian cổ kính này không chỉ là sự di chuyển vật lý, mà là những bước thận trọng trên một con đường đầy mưu đồ, nơi mỗi lời nói, mỗi hành động đều có thể làm thay đổi cục diện của cả thế giới này.
Cô nhìn lại những ghi chép trong cuốn sổ da của Thái tử Adrian Blackwood, những dòng chữ in bằng mực đỏ như rỉ máu từ những bí mật bị chôn vùi dưới lớp bụi thời gian. Không thể không nhận ra sự mơ hồ trong các triệu chứng của căn bệnh này, như thể chúng được tạo ra bởi một thế lực vô hình, một nguồn ma thuật không thể lý giải.
Trong suốt chiều dài lịch sử của The Nexus, Evelyn đã từng chứng kiến hàng nghìn nhiệm vụ, đối mặt với vô số kẻ thù, từ những kẻ mưu mô đến những thế lực hắc ám, từ các bí mật của quá khứ đến những thực tại đen tối, nhưng chưa bao giờ cô cảm thấy có một thứ gì đó ngoài tầm kiểm soát đến như vậy.
Adrian Blackwood không phải là một đối thủ dễ dàng. Mặc dù anh ta chỉ là một thái tử, người đứng trước ngôi vị của một vương quốc đầy quyền lực và ma thuật, nhưng hắn lại là một cá nhân với tham vọng sâu sắc, có khả năng nhận biết những mối đe dọa xung quanh mình, ngay cả khi chúng ẩn giấu trong bóng tối.
"Ngươi sẽ chữa trị cho ta như thế nào, Elena?" Giọng nói của Adrian vang lên, lạnh lùng và đầy nghi vấn, nhưng không thiếu sự tò mò. Anh ta dường như đang thách thức cô, không phải chỉ với căn bệnh của mình mà còn với chính bản thân cô, với quá khứ mà cô đã cố gắng xóa bỏ.
Evelyn đứng im, mắt không rời khỏi những chữ viết trong cuốn sổ. Cô có thể cảm thấy sự căng thẳng trong không khí, như thể cả căn phòng này đang đổ dồn vào một quyết định. "Điện hạ, bệnh của ngài không phải là một bệnh tật thông thường," cô nói, giọng cô trầm và đầy sức nặng. "Đây là một thứ gì đó do ma thuật tác động, một thứ không thể chữa trị chỉ bằng thuốc thang."
Adrian khẽ nhướng mày, đôi mắt xanh lục của hắn không rời khỏi Evelyn. Dường như hắn đang tính toán mọi thứ trong đầu mình. "Vậy ngươi có thể chữa trị nó không?"
Câu hỏi đơn giản, nhưng lại là một thử thách khổng lồ. Evelyn không trả lời ngay, vì cô biết rằng đáp án của mình sẽ quyết định tất cả. Cô không thể thất bại.
"Chữa trị là có thể, nhưng để chữa được, ngài phải tin tưởng tôi," cô nói, từng từ được lựa chọn kỹ càng, như những mũi tên sắc nhọn nhằm vào tâm trí của Adrian.
Tĩnh lặng bao trùm căn phòng, chỉ có tiếng ngọn lửa bập bùng từ những ngọn đuốc nhảy múa trong không khí. Cuối cùng, Adrian đứng dậy, bước lại gần cửa sổ, đôi mắt hắn nhìn ra ngoài, như thể đang suy nghĩ về những lời Evelyn vừa nói.
"Ngươi thật kiên nhẫn, Elena," Adrian nói, giọng hắn nhẹ, nhưng lại ẩn chứa một sức mạnh khó tả. "Có lẽ ngươi đúng. Nhưng nhớ lấy, mọi thứ ở đây đều không đơn giản như ngươi nghĩ. Vương quốc này, và cả chính ta, đều có những bí mật mà ngươi chưa biết."
Evelyn không đáp lời. Cô hiểu rõ rằng không chỉ bản thân Adrian mà cả vương quốc Eldoria này đều không phải là những mảnh ghép dễ dàng trong một trò chơi quyền lực. Nhưng cô đã đến đây với một nhiệm vụ, và như mọi khi, cô sẽ không từ bỏ cho đến khi hoàn thành.
Vào buổi sáng hôm sau, khi ánh sáng đầu tiên của ngày mới chiếu rọi qua những bức tường đá cẩm thạch của cung điện, Evelyn lại đứng trước Thái tử, nhưng lần này, cô đã sẵn sàng để đối mặt với những thử thách khó khăn hơn nhiều.
Thái tử Blackwood không chỉ là một người đàn ông bình thường. Hắn là kết quả của những năm tháng rèn luyện khắc nghiệt, của những thế lực đen tối đang âm thầm thao túng đằng sau ngai vàng. Trong từng quyết định của hắn, có sự tính toán cẩn thận, có sự nhạy bén của một người sống trong những đêm tối không bao giờ ngừng, nơi mà ánh sáng không thể chạm tới.
Evelyn bước vào phòng, ánh mắt cô giao thoa với ánh mắt của Adrian. Một cảm giác lạ lẫm dâng lên trong lòng cô. Cô đã quen với việc giữ khoảng cách, nhưng lần này, trước sự hiện diện của hắn, một thứ gì đó trong lòng cô như bị khuấy động. Một cảm giác mà cô chưa từng trải qua trong suốt quãng thời gian làm việc cho The Nexus.
"Điện hạ, tôi sẽ bắt đầu điều trị từ hôm nay," cô nói, giọng cô lạnh lùng nhưng không thiếu phần tự tin.
Adrian gật đầu, đôi mắt hắn không rời khỏi cô. "Ngươi có thể bắt đầu bất cứ lúc nào. Nhưng nhớ rằng, không phải chỉ có bệnh tật mới cần chữa trị."
Evelyn nhìn vào đôi mắt ấy, trong lòng cô chợt có một nghi ngờ. Liệu hắn ta có đang nói về căn bệnh của mình, hay về một thứ gì đó khác, một mối đe dọa lớn hơn nhiều, đang âm thầm bủa vây cô?
Mối quan hệ giữa cô và Adrian sẽ không chỉ là một cuộc đấu trí đơn giản. Nó là một trò chơi nguy hiểm, nơi mỗi bước đi có thể đưa cô đến một kết thúc không lường trước được.
Và Evelyn biết, cô không thể thất bại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro