Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

04


Yêu từ cái nhìn đầu tiên.

------------------

Vương Sở Khâm ra ngoài lúc hai giờ chiều. Bầu trời bị che kín bởi mây đen. Đèn đường đã bật sáng, những hạt mưa nặng hạt đập vào cửa kính ô tô của anh, báo hiệu một trận mưa lớn sắp bắt đầu.

Thời tiết này vốn không nên ra ngoài. Nhưng mấy anh em đã giải nghệ lâu rồi mới về Bắc Kinh một chuyến, hẹn anh đến sân bóng bàn để giao lưu mấy ván, dù trời có mưa to, anh cũng không có cách nào từ chối.

Ngay khi chiếc Land Rover màu trắng của anh lái vào bãi đậu xe của sân tập, cơn mưa bỗng trở nên nặng hạt hơn, như có ai đứng ở sân thượng dội một thùng nước xuống dưới lầu, nước mưa rơi xuống gần như liên tục.

Đột nhiên anh nhìn thấy một bóng dáng màu tím đang chạy như bay, tiếng mưa đột nhiên trở thành âm thanh nền cho sự xuất hiện của cô.

Ngồi trong xe, anh cảm thấy tim mình đập liên tục.

Cô ấy có mái tóc ngắn dễ thương, khuôn mặt trắng trẻo và bầu bĩnh, khi nghiêng đầu nhìn mưa, cô ấy để lộ một đôi mắt to tròn. Cô đưa tay lau mồ hôi trên trán, cười ngây ngốc khi nhìn thấy người bạn đi cùng của mình bị ướt đẫm. Thật khó để diễn tả bầu trời lúc đó được thắp sáng bởi tia chớp hay nụ cười của cô.

Anh ngồi trong xe rất lâu, cho đến khi mọi người lần lượt bước vào sân tập, cô gái với dáng người nhỏ bé hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt, bất ngờ anh bị tiếng chuông báo thức làm bừng tỉnh. Là điện thoại di động của anh, thúc giục anh về mục đích của chuyến đi này của mình.

Xung quanh anh không thiếu những cô gái xinh đẹp. Dễ thương hay gợi cảm, năng động hay trầm tính. Nhưng anh không hề có hứng thú, nên đã dành hết thời gian để chơi bóng bàn, chơi game và đi dạo phố. Anh thờ ơ đến mức từng bị nghi ngờ về giới tính.

Trước khi xuống xe, anh không nhịn được hỏi: "Này, tại sao vừa nhìn thấy một người con gái tôi lại có cảm giác tim mình đập rất nhanh vậy?" Trong xe vang lên một giọng bình tĩnh: "Anh đang nói đến yêu từ cái nhìn đầu tiên à?."

Vào ngày mưa, sân tập khá vắng vẻ. Vừa bước vào hội trường, anh đã nhìn thấy mấy người anh em đang sốt ruột chờ đợi mình. Anh sờ đầu người này, đá vào đầu người kia, sau khi cười nói vui vẻ, ánh mắt không khỏi bắt đầu tìm kiếm xung quanh.

Rất nhanh đã tìm thấy hình bóng màu tím đó, cô ấy rất trắng, toàn thân như bao bọc bởi ánh sáng mềm mại, có vài lần khi nhặt bóng, ánh mắt cô ấy có vẻ như đã nhìn về phía anh, không biết là ảo giác hay thật sự đã giao mắt, anh cảm thấy mặt mình bỗng nóng lên. Chỉ còn cách giả vờ đảo ánh mắt đi, qua một lúc, ánh mắt không nhịn lại một lần nữa dừng lại trên người cô.

Cô ấy đánh bóng rất tốt, khác so với hình ảnh bánh bao mềm mại của cô, cô đánh bóng rất quyết liệt và mạnh mẽ. Đôi khi áo cô mặc bay lên, để lộ vòng eo thon gọn. Anh sờ mũi và trong đầu bắt đầu chửi rủa huấn luyện viên của cô: "Sao không dạy người ta nhét quần áo vào quần chứ?"

Anh hoàn toàn không chú ý đến tình hình bên mình, nhưng anh lại biết rất rõ về trận đấu bên đó, cô bé đã giành được điểm trận đấu.

Lúc này cô đang cúi xuống chuẩn bị bắt bóng, tập trung đến mức trong mắt chỉ còn nhìn thấy quả bóng nhỏ màu trắng.

Khi đối phương mắc lỗi kéo bóng, cô vung tay hét to, chạy lon ton đuổi theo quả bóng nhỏ màu trắng. Quả bóng như có mắt, lăn thẳng đến trước mặt anh. Vừa nhặt bóng giúp cô và khi ngẩng lên đập vào mắt là gương mặt gần gũi đó. Hoá ra ở mắt phải của cô ấy có một nốt ruồi, thật trong sáng và thuần khiết.

Cô nhìn về phía anh, nâng tay lên lau mồ hôi, làm tóc rối bời. Khi nhận bóng, cô nói một cách trong trẻo: "Cảm ơn anh trai."

Anh nhắm mắt lại, tim đập như trống, át đi mọi tiếng ồn ào trên thế gian.

Không lâu sau, trận đấu bên phía cô đã kết thúc. Các bạn của cô lần lượt rời đi, chỉ còn cô vẫn đang thu dọn túi nhỏ màu trắng. Quần áo, cốc nước, chìa khóa, tất cả đều bị nhét vào trong túi một cách vội vã, khiến anh lòng dạ không yên. Các bạn của anh cũng kêu gào muốn rời đi, tối còn phải về ở bên bạn gái, trêu chọc anh là kẻ cô đơn.

Anh không muốn nhiều lời với họ, nhanh chóng bước ra khỏi sân tập, ước lượng thời gian rồi cố tình đỗ xe giữa đường.

Không bao lâu sau, anh đã thấy cô đi ra từ nhà thi đấu. Áo thun tím đã bị ướt mồ hôi đã được thay thế bằng một chiếc hoodie trắng, khiến cô càng thêm thuần khiết. Thời tiết xấu không dễ để bắt taxi, cô nhìn vào điện thoại, trán dần nhăn lại.

Anh bấm còi, cô bất ngờ ngẩng đầu, một chiếc Land Rover màu trắng đã dừng lại trước mặt, cửa sổ từ từ hạ xuống.

"Cô bé, lên xe đi, anh đưa em về nhà"

Thực ra khi anh nói những lời này, đầu ngón tay còn đang run rẩy. Hy vọng cô ấy có thể chấp nhận thiện ý của mình, nhưng lại không muốn cô mất cảnh giác trước người lạ. Trái tim anh nhấp nháy dưới ánh đèn đường.

"Cảm ơn anh trai." Cô do dự một lúc rồi mở cửa ghế phụ ra. Khi ngồi xuống, cả người cô toả ra hơi nóng sau khi vận động, một mùi hương đặc trưng của con gái tràn ngập trong không gian nhỏ hẹp và kín đáo.

"Em ở đâu?" Anh giả vờ nhìn vào gương chiếu hậu. Cô đang cài dây an toàn, sợi dây đen ấy siết chặt ngực cô, phác thảo lên hình dáng xinh đẹp.

"Hôm nay ký túc xá của em bị cúp điện, không biết đã có điện lại chưa." Cô nghịch nghịch mái tóc ngắn của mình, cau mày đau khổ.

"Vậy đi về nhà anh trước nhé?" Tay anh đã bắt đầu ra mồ hôi, chỗ đặt tay trên vô lăng ướt sũng và trơn trượt.

Một lúc sau, trong xe vang lên giọng nói của cô: "Được thôi, vậy phiền anh rồi."

Sau đó, mọi chuyện đã phát triển như thế nào, anh đã không còn nhớ rõ nữa. Trong thang máy, anh đã giúp cô cầm chiếc túi nhỏ màu trắng. Ở cửa ra vào, anh lấy cho cô một đôi dép nam mới, đôi chân nhỏ xíu của cô bước vào không gian riêng của anh. Cô nói muốn tắm, trong phòng tắm bốc lên hơi nước, ngay cả phòng khách đang mở điều hòa cũng trở nên oi ả.

Trên sofa, hai người ngồi thẳng lưng, sau một lúc ngượng ngùng, anh nhìn vào gương mặt tinh khiết không tì vết ấy, nghe thấy giọng mình vang lên: "Anh có thể véo má em một chút không?"

Cô khẽ tiến lại gần bên anh, rất tự nhiên nói: "Đến đây"

Ngón trỏ và ngón giữa nhéo vào phần thịt trên má, lắc nhẹ một chút. Cảm giác mềm mại đọng lại trên đầu ngón tay anh trong thời gian dài. Khoảng cách giữa họ gần đến mức có thể nghe thấy tiếng thở dốc của nhau. Cổ họng anh nhấp nhô, anh lại có ý muốn đẩy cô xuống ghế sofa và bắt nạt cô đến khi mặt cô đỏ bừng.

"Vậy anh có thể hôn em được không?" Anh nghe thấy yêu cầu của mình ngày càng quá đáng, cô chớp mắt vài cái, rồi tránh đi. Sau đó môi anh bất ngờ bị tấn công, cảm giác mềm mại thoáng qua. Đến khi anh ổn định lại thì sợi dây cuối cùng trong đầu anh đã bị đứt.

Anh ban đầu rất thận trọng. Khi đầu cô chạm nhẹ vào cổ anh, anh mới trở nên cuồng nhiệt. Không dám đè chặt cô, vòng eo anh đột nhiên được vòng tay mềm mại ôm lấy, anh mới dám ôm chặt cô vào lòng. Từ đôi môi căng mọng hồng hào đến chiếc cổ trắng nõn, anh như chú cún con, liên tục cọ cọ, nhưng mãi không dám tiếp tục có hành động nào khác.

Vừa tách ra một lúc, đối diện với đôi mắt long lanh của cô, cuối cùng anh cũng không thể kiềm chế được việc đưa tay chạm vào gò má cô, như thể vuốt ve bảo vật quý hiếm bên cạnh nốt ruồi lệ.

Sau đó, anh không còn nhớ rõ làm thế nào mà vị trí hai người lại được thay đổi. Chỉ nhớ rằng cô ngồi trên đùi anh, vì sợ rơi xuống ghế sofa, hai tay ôm chặt lấy cổ anh. Lần này càng kéo dài hơn, đôi môi không nỡ rời nhau dù chỉ một chút, không khí trở nên loãng hơn, hơi thở có chút dồn dập, chỉ có hương thơm của cô trở nên nồng nặc hơn, vương vấn khắp người anh.

Anh luồng tay xuống gấu áo và vuốt ve bộ ngực mềm mại của cô. Mọi thứ đều không thật, giống như một giấc mơ, chỉ có phản ứng của cô là thật.

Không thể rời mắt khỏi khuôn mặt cô, anh cẩn thận quan sát những biểu cảm phong phú và đáng yêu của cô. Khi thoải mái, cô sẽ nheo mắt lại, khi không chịu nổi, cô sẽ cắn môi, khi bị khiêu khích quá mức, cô cũng sẽ hơi nhíu mày và phát ra những tiếng rên rĩ dễ nghe.

Cô cũng đã nhận ra ánh mắt nóng bỏng đó của anh, dùng tay che mắt anh, tay chống lên đùi anh, nâng hông lên, từ từ ngồi xuống, ở nơi sâu nhất bắt đầu run rẩy, cơ thể mềm nhũn.

Khi còn ở trên ghế sofa, ngoài chỗ nhạy cảm phía dưới, quần áo còn lại vẫn được mặc rất chỉnh tề. Vừa khi ở trên giường, hai người đã hoàn toàn trần truồng.

Cô nằm trên tấm ga trải giường tối màu, giơ hai tay lên che mắt, hai chân bị dang rộng. Núm vú cô bị anh ngậm vào miệng, trái tim nhẹ nhàng được xoa dịu, tiếng rên rỉ thoát ra từ môi cô trở thành âm thanh duy nhất trong không gian yên tĩnh lúc này. Cuối cùng, cô dùng chân cạ vào hông anh. Mời anh tiến vào.

Không quan trọng đó là cơn bão hay cơn gió nhẹ. Khi nhịp điệu thay đổi liên tục, mồ hôi mỏng manh lại tuôn ra. Khoái cảm dâng lên theo từng đốt xương, tay cô cũng từ mông anh vuốt lên lưng, cuối cùng dừng lại trong mái tóc dày của anh, cầu xin anh bắn vào trong mình.

Trong sự kích thích vô tận, yêu nhất vẫn là sự quấn quýt trên môi.

Dường như cảm nhận được tình yêu của cô, anh bỗng tăng tốc độ, nắm chặt tay cô, sau một trận phóng thích nóng bỏng, anh mãi không chịu rút ra, tiếp tục tận hưởng những dư âm còn lại.

Vừa mới chiếm hữu cô, đột nhiên anh bị nỗi sợ hãi bao trùm. Nếu lúc này mà nói anh thật sự nghiêm túc với cô, có phải sẽ có chút vô lý không.

Vừa nghĩ xong, anh nghe thấy cô nói: "Vương Sở Khâm, đây không phải là yêu từ cái nhìn đầu tiên, em đã âm thầm chờ đợi anh từ lâu rồi."


----------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro