Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

07

Trong trận đấu đơn nữ đầu tiên vào ngày hôm nay của mình, Tôn Dĩnh Sa có phong độ rất tốt, đánh bại đối thủ với tỷ số 3-0 một cách dứt khoát, sau đó nhanh chóng rời sân.

Sau khi trận đấu của Tôn Dĩnh Sa kết thúc, Vương Sở Khâm còn một trận đơn nam phải thi đấu, nhưng anh biết Tôn Dĩnh Sa sẽ đợi anh ở sau hậu trường.

Anh cũng nhanh chóng và dễ dàng giành chiến thắng ở trận đầu tiên, mang theo vali và ba lô trở lại hậu trường, anh đã thấy một cảnh tượng "thân thiện" như thế này:

Ngồi bên cạnh Tôn Dĩnh Sa là một chàng trai ngoại quốc với mái tóc vàng và đôi mắt xanh...Hừ, có gì đẹp trai sao, chỉ là một alpha nam thôi mà.

Tôn Dĩnh Sa đang ở độ tuổi nhìn thấy trai đẹp không thể rời mắt, cô ấy khua tay múa chân, mắt sáng rực nhìn đối phương nói chuyện vui vẻ.

Vận động viên nước ngoài cũng nhìn cô ấy với vẻ mặt "Shasha thật dễ thương", sau đó mỉm cười rạng rỡ .

Họ càng nói chuyện càng hứng thú, tuyển thủ alpha trực tiếp lấy ra một tờ giấy, xé đôi ra và muốn viết chữ ký cho nhau 一 Họ thậm chí còn không để ý Vương Sở Khâm, người đang đứng khoanh tay và nhíu mày nhìn chằm chằm.

Thấy alpha tiến gần đến Tôn Dĩnh Sa và đưa giấy cho cô , Vương Sở Khâm không nhịn được nữa, xé hai tờ giấy từ trong túi ra, bước nhanh đến họ đang ngồi , vỗ vai vận động viên nước ngoài, và cười rất "thân thiện":

"Các bạn, thiếu giấy à? Thật trùng hợp, trong túi tôi vừa có hai tờ, nhanh lên ký đi.Ồ, Tôn Dĩnh Sa, em dùng bút của anh đi, bút này viết rất thoải mái."

Tôn Dĩnh Sa nhận giấy và bút, ngẩng đầu nhìn Vương Sở Khâm với vẻ mặt "anh lại làm sao vậy ".

Vương Sở Khâm vờ như không thấy, lại bắt tay với vận động viên nước ngoài đó, cười rất có ý nghĩa: "Xin chào, xin chào, tôi là Vương Sở Khâm , mong chờ cuộc đối đầu hấp dẫn với bạn sau này."

Thật không may, alpha đó không biết điều, rất chân thành bắt tay với Vương Sở Khâm và còn nói sẽ tiếp tục trò chuyện sau vào hậu trường ngày mai.

Vương Sở Khâm nén cơn tức giận không tên trong lòng, kéo Tôn Dĩnh Sa rời đi.

Tôn Dĩnh Sa vẫn ngơ ngác: "Hôm nay anh làm sao vậy, uống nhầm thuốc à? Trận đấu không phải rất suôn sẻ sao..."

Vương Sở Khâm đi vào phòng thay đồ không có người, nụ cười trên mặt lập tức phai nhạt đi nhiều, anh vẫn nắm chặt cổ tay của Tôn Dĩnh Sa, cúi người lại gần, mắt ngang tầm với Tôn Dĩnh Sa:

" Tôn Dĩnh Sa , đừng ở gần những alpha khác như vậy. Anh ghét mùi của họ."

Ánh mắt của Sở Khâm dưới ánh sáng lờ mờ có vẻ lạnh lùng và tức giận, sâu bên trong còn ẩn chứa một chút cảm xúc khó đoán.

Tôn Dĩnh Sa mở miệng , có chút lúng túng: "Anh ấy là người tìm em để trò chuyện trước mà?"

Không đúng, tại sao mình lại cảm thấy hổ thẹn chứ . Tôn Dĩnh Sa nghĩ như vậy, lùi lại vài bước, lại định mở miệng nói chuyện, nhưng bị vẻ mặt Vương Sở Khâm đang nhắm chặt mắt làm cho ngẩn người.

Cô đột nhiên nhận ra pheromone bạc hà đang dần lan tỏa trong không khí, lùi lại hai bước: "Sao anh lại phát tán pheromone? Không phải anh đã dán miếng ức chế rồi sao?"

"Vì anh cần thay miếng dán ức chế." Vương Sở Khâm từ từ xé miếng dán ức chế trên cổ, nhìn Tôn Dĩnh Sa với ánh mắt khiêu khích và đe dọa, "Sao, không đi à? "

Ánh mắt đó mang tính xâm lược và tấn công cực mạnh của alpha, nếu không đi thì thật sự có chút nguy hiểm.

Tôn Dĩnh Sa cũng nhận ra rằng tin tố của Vương Sở Khâm mạnh mẽ hơn bình thường, cô lè lưỡi rồi lén lút rời đi.

Cô đóng cửa phòng thay đồ "bùm" một tiếng, ngăn chặn mùi bạc hà bên trong. Nén giọng, hít một hơi nhẹ nhàng hương bạc hà, thở ra một hơi.Cô cảm thấy, hôm nay trạng thái của Vương Sở Khâm không bình thường... có thể là vì ghen tuông.

"Đang ghen tị sao..." Tôn Dĩnh Sa chống cằm suy nghĩ, tay đưa ra sau cổ ấn ấn vào tuyến thể đang được bảo vệ bởi miếng dán của mình .

Ngày hôm sau, dưới con mắt của Vương Sở Khâm, Tôn Dĩnh Sa trò chuyện rất vui vẻ với phóng viên nam và bắt tay với vận động viên nước ngoài .

Không lâu sau Vương Sở Khâm đã đánh bại tay vợt nước ngoài đó trên bàn bóng bàn, khiến anh ta ngồi bệt xuống , suy sụp và dùng tay che mặt.

Sau khi Vương Sở Khâm đánh xong, anh ném vợt bóng bàn lên bàn, như chỉ tay vào Tôn Dĩnh Sa đang ngồi trên khán đài và ra hiệu :

Em xem, trình độ của anh ta cũng chỉ có thế thôi.

Nhưng lại phát hiện ra cô ấy và khán giả nước ngoài đang ngồi bên cạnh và thì thầm với nhau điều gì đó , trông có vẻ rất mờ ám.

Vương Sở Khâm không khỏi "hừ" một tiếng, thấy thật sự tức cười. Anh nghiến răng, ánh mắt tối sầm lại .

Ngồi trên khán đài, Tôn Dĩnh Sa nhạy bén nhận ra sự không hài lòng và chất vấn trong ánh mắt của anh , cô mím môi, cố tình cụp mắt xuống né tránh ánh nhìn của Vương Sở Khâm.

Vương Sở Khâm đang tức giận. Tôn Dĩnh Sa ngồi trên xe buýt, nhìn Vương Sở Khâm đang nhắm mắt đeo tai nghe và không nói một lời nào .

Cô cắn môi, như thể đã đi quá xa. Nhưng ý định thật sự của cô là... muốn Vương Sở Khâm ghen và cảnh cáo cô ấy một cách bá đạo, hoặc là đánh dấu cô ấy trực tiếp.

Khó ghê.Chọc giận người khác thì dễ, nhưng dỗ dành thì lại khó. Hơn nữa, cô cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, Tôn Dĩnh Sa thở dài.

Nhưng Tôn Dĩnh Sa có những kỹ năng đặc biệt để dỗ dành người khác. Ví dụ như bây giờ, cô mặc bộ đồ ngủ bằng nhung dễ thương, cầm iPad đứng trước cửa phòng khách sạn của Vương Sở Khâm, gõ cửa.

Vương Sở Khâm mở cửa, nhìn thấy người ngoài cửa là Tôn Dĩnh Sa, môi anh động đậy, nhưng trên mặt lại không có biểu cảm gì.

Tôn Dĩnh Sa cầm iPad nói :“Ngày mai chúng ta có trận đôi nam nữ đầu tiên, anh có cần xem trận đấu của đối thủ hoặc trận đấu của chúng ta trong vài ngày qua không...Ừm, bàn bạc một chút chiến lược nhé ?

Vương Sở Khâm khoanh tay, cười như không cười: "Em chắc chắn là muốn coi trong phòng của anh ?"

Tôn Dĩnh Sa nghi hoặc nghiêng đầu: "Em chắc chắn?"

Vương Sở Khâm nhướng mày, nghiêng người nhường đường cho cô vào phòng.

Tôn Dĩnh Sa tự nhiên ngồi trên ghế sofa bên cạnh ban công, mở máy tính bảng : "Anh xem này, ngày mai là trận đấu đôi nam nữ của chúng ta với Thụy Sĩ..."

( Một khoảng không Im lặng )

Thường thì vào lúc này, Vương Sở Khâm sẽ ở bên cạnh cô và cùng cô nghiêm túc phân tích, nhưng hôm nay...

?Không khí có chút không đúng lắm, Tôn Dĩnh Sa ngẩng đầu lên, va phải ánh mắt của Vương Sở Khâm như đang nhìn con mồi.

"Shasha" Vương Sở Khâm từ tốn mở miệng, giống như một con thú đang đi săn, từng bước từng bước chậm rãi tiến về phía cô, nói với giọng cao ngạo: "Thực ra còn một cách để tiến bộ trong đôi nam nữ."

Tôn Dĩnh Sa vô cớ cảm thấy hơi sợ hãi , cô co rúm lại ở góc ghế sofa, nhận ra mình đã đi quá xa.

Đừng nên chọc giận Alpha cao cấp cấp S. Bởi vì họ nguy hiểm, tự nhiên có thể dễ dàng và tùy ý kiểm soát mọi thứ : cảm xúc, ham muốn, tâm trạng và tất cả của omega.

"Cái... Cái gì cơ?" cô mở miệng, có chút run rẩy và lo lắng. Cô cảnh giác nhìn về phía Vương Sở Khâm , không khỏi co rúm lại một cục .

Vương Sở Khâm nhìn động tác của cô , cười như không cười , anh thốt ra hai chữ: "Đánh dấu ."

-----------------------------------------------------------

Sha bảo về nghỉ ngơi , ăn ngon ngủ ngoan luyện tập thật tốt . Mong tới ngày được gặp em ở giải sau . Chai yooooo 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro