Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

03

Tôn Dĩnh Sa vừa mở cửa ra một chút, Vương Sở Khâm liền ngửi thấy một chút hương hoa ngọt ngào quyến rũ, toàn thân đột nhiên nóng bừng.

Sau khi Tôn Dĩnh Sa mở toàn bộ cửa ra , mùi hương thi nhau ùa ra ngoài, nhưng Tôn Dĩnh Sa dường như không nhận ra điều đó, cô tự nhiên quay người bước vào nhà và nói:

"Hôm nay em dậy muộn thật đấy... nhưng sao em vẫn cảm thấy mình ngủ không đủ giấc nhỉ?"

Chỉ một cái quay đầu, những vệt đỏ trên cổ cô hoàn toàn hiện ra trước mắt Vương Sở Khâm.

Vương Sở Khâm thấy cảnh này, lập tức phát điên.

Anh quăng túi bữa sáng, mất kiểm soát đè Tôn Dĩnh Sa vào cạnh cửa, một tay giữ chặt eo cô, một tay giữ cằm cô , mạnh mẽ nâng lên, để ngửi tuyến thể của cô.

Alpha trẻ tuổi mắt đỏ ngầu , bị pheromone tràn ngập trong phòng làm choáng váng. Anh không kìm chế được liền thè lưỡi liếm vào tuyến pheromone của omega. Khiến cho vài tiếng nức nở vang lên.

Vương Sở Khâm khàn giọng: "Shasha, cho anh biết, pheromone của em có mùi gì?"

Tôn Dĩnh Sa vừa mới dậy, đầu óc còn đang mơ màng thì bị hành động của Vương Sở Khâm làm cho tỉnh táo hoàn toàn.

Lúc này cô mới nhận ra, trong không khí có mùi bạc hà nồng nặc đang xộc thẳng vào mũi.

... sau đó còn cảm thấy tuyến ở cổ mình  nóng rát và đang sưng tấy.

Tôn Dĩnh Sa bị Vương Sở Khâm liếm một cái vào tuyến thể , toàn thân mất hết sức lực, chân mềm nhũn, cô thở hổn hển, đưa tay đẩy Vương Sở Khâm ra :

"Ưm, Vương Sở Khâm... anh bình tĩnh một chút ."

Vương Sở Khâm trong đầu vang lên một tiếng ong ong, nghe thấy giọng khóc có phần sụt sịt của Tôn Dĩnh Sa, anh cuối cùng cũng tỉnh táo hơn một chút, đột ngột đẩy Tôn Dĩnh Sa ra, lùi lại vài bước, dựa lưng vào tường.

Anh điên cuồng đánh vào đầu mình, xoa xoa thái dương, giọng khàn khàn nói:

"Shasha, em đã phân hóa rồi. Anh... anh đi xuống dưới mua thuốc ức chế cho em."

Nói xong, Vương Sở Khâm vội chạy nhanh ra ngoài, một tiếng động lớn vang lên khi cánh cửa được đóng lại.Sau đó, anh khuỵu xuống sau cánh cửa, vô lực chống tay lên trán.

“...Chết tiệt.”

Vương Sở Khâm không nhịn được mà thốt ra một câu chửi thề.

Anh nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, pheromone của Tôn Dĩnh Sa, người đã phân hóa thành Omega, có mùi hoa nhẹ nhàng và tươi mát.

Quá quyến rũ, khiến cho miếng dán ức chế tuyến của anh cũng không thể ngăn chặn được việc phát tán pheromone.

Mới vừa rồi trong cơn hỗn loạn, anh đã đè cô vào cạnh cửa, trong cơn bốc đồng mở miệng ra, suýt nữa thì cắn vào tuyến của cô ấy, đúng là một kẻ ngốc .

Tới khi Vương Sở Khâm phá cửa lao ra, Tôn Dĩnh Sa vẫn đứng bất động bên trong.

Một lúc sau, cô tỉnh táo lại, hét lên một tiếng rồi chạy vào nhà vệ sinh và khóa cửa lại.Cô quay đầu lại, nhìn vào gương thấy một khối tuyến thể bất thường trên cổ . Tôn Dĩnh Sa cảm thấy tâm trạng của cô lúc này không biết dùng lời lẽ nào để diễn tả.

Một lúc sau, cô mở cửa nhà vệ sinh, chạy ra ban công và mở tất cả các cửa sổ.

Chết tiệt, pheromone bạc hà của Vương Sở Khâm thật sự rất thơm.

Chết tiệt, bây giờ cô ấy ngay cả mùi hương của pheromone của mình cũng không biết.

Chết tiệt, cô ấy bắt đầu cảm thấy tuyến ở cổ ngứa ngáy, toàn thân cũng không còn sức lực.

"Vương Sở Khâm, không phải anh ấy nói sẽ đi mua thuốc cho mình sao! Sao còn chưa về... Trời ơi, mình biến thành Omega rồi, trời ơi."Tôn Dĩnh Sa thật sự không biết phải làm sao với tình huống trước mắt.

Lúc này, Vương Sở Khâm gọi điện cho cô ấy:

Trong điện thoại, giọng anh mơ hồ: "Anh đã để miếng dán ức chế và thuốc ức chế ở cửa nhà, em mở cửa ra lấy nhé."

"À... được."Tôn Dĩnh Sa di chuyển đến bên cửa rồi mở cửa thò đầu ra ngoài, thấy túi  trên đất, cô nhanh chóng mang vào trong nhà.

Vương Sở Khâm đứng ở dưới lầu gọi điện thoại.Nghe tiếng động trong điện thoại, tiếp tục nói: "Bên trong có hướng dẫn cách dán, nếu thực sự không biết thì lên mạng tìm video hướng dẫn cách làm nhé."

Giọng nói của Tôn Dĩnh Sa bên kia điện thoại có vẻ hơi tủi thân: "Em chưa bao giờ dán cái này cả, Đầu ca, anh không thể đến giúp em một chút được sao?"

Vương Sở Khâm hít một hơi thật sâu: "Tôn Dĩnh Sa... em có biết việc nhờ một Alpha dán miếng ức chế cho omega có nghĩa là gì không? Em đang cố tình làm khổ anh đấy à?"

Tôn Dĩnh Sa càng tỏ ra tủi thân hơn: "Mới vừa phân hóa xong, em có biết gì đâu chứ ?"

Vương Sở Khâm dừng lại một chút, thở dài: "Nghe lời nào , Shasha. Em hãy dán một miếng theo hướng dẫn trước, sau đó thay đồ rồi xuống dưới, anh vừa nhắn tin cho bác sĩ và ban huấn luyện, họ sẽ đưa em đi kiểm tra bệnh viện ngay."

... Tại Bệnh viện, bác sĩ đã kiểm tra toàn diện cho Tôn Dĩnh Sa, tiêm cho cô hai mũi thuốc ức chế, bảo cô ngồi ở khu vực nghỉ ngơi chờ kết quả, sau đó gọi Vương Sở Khâm vào .

Bác sĩ là một giáo sư chuyên nghiên cứu hormone thường xuyên kiểm tra các vận động viên AO của đội tuyển bóng bàn quốc gia, vì vậy bà ấy hiểu khá rõ về Alpha Vương Sở Khâm .

Cô ấy có chút nghiêm túc chỉnh lại kính, nhìn về phía Vương Sở Khâm : "Cậu có làm gì với Tôn Dĩnh Sa không?"

Vương Sở Khâm đỏ mặt tại chỗ nói : "Tôi tuyệt đối không đánh dấu cô ấy! Tôi chỉ vô tình để lộ một chút pheromone thôi!"

Bác sĩ nghe vậy hừ lạnh một tiếng, đưa tờ giấy đơn cho Vương Sở Khâm: "Sự kiểm soát pheromone không ổn định, giai đoạn nhạy cảm sắp đến rồi phải không? Đi đi, cậu đi làm mấy cái kiểm tra này đi."

Vương Sở Khâm lẩm bẩm một tiếng "được",rồi nhanh chóng cầm lấy tờ đơn rồi lên lầu làm kiểm tra.

Nửa giờ sau, bác sĩ nhìn chằm chằm vào báo cáo phân tích trên bàn về "độ tương thích thông tin tố giữa Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa , dự kiến trên 95%", trên mặt  không chút biểu cảm chụp một bức ảnh, gửi cho người bạn cũ Lưu Quốc Lương .

"Chúc mừng các bạn, lại có thêm một vận động viên đôi nam nữ có độ tương thích tin tức tố cao."

Bác sĩ đã nhắn như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro