Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Đối Mặt Với Bóng Tối


Màn đêm rơi xuống dày đặc hơn khi chúng tôi tiếp tục hành trình vào sâu trong rừng Death. Cảm giác nặng nề và áp lực bao trùm, mỗi bước chân như thể bị kéo lùi bởi những bí ẩn và hiểm nguy đang chờ đợi. Ánh sáng yếu ớt từ đống lửa nhỏ không đủ để xua tan bóng tối, nhưng nó mang lại chút ấm áp và an toàn tạm thời.

Arwen nhìn tôi, ánh mắt bình tĩnh hơn sau cuộc trò chuyện tối qua. “Lucian, hãy cẩn thận hơn. Khu vực này rất gần với cánh cổng Abyss, nơi quái vật từ địa ngục có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.”

Tôi gật đầu, cảm nhận được sự nghiêm trọng trong lời nói của cô. “Tôi hiểu. Chúng ta sẽ phải sẵn sàng cho mọi tình huống.”

Tiếng gầm rú xa xa báo hiệu sự hiện diện của lũ quái vật. Chúng tôi nhanh chóng dập tắt đống lửa và chuẩn bị vũ khí. Arwen rút thanh kiếm sắc bén của mình, trong khi tôi nắm chặt chuôi kiếm, sẵn sàng đối phó.

“Nghe kỹ. Những quái vật từ Abyss không chỉ mạnh mẽ mà còn có khả năng tái sinh nhanh chóng. Điểm yếu của chúng là trái tim nằm ở ngực. Đâm vào đó và chúng sẽ bị tiêu diệt hoàn toàn,” Arwen giải thích.

Một tiếng động lớn vang lên, và từ trong bóng tối, một con quái vật khổng lồ với đôi mắt đỏ rực xuất hiện. Nó có cơ thể lởm chởm, móng vuốt sắc nhọn và làn da đen tuyền như hắc ám. Arwen lao tới, thanh kiếm của cô lóe lên trong ánh sáng mờ ảo.

“Lucian, bên trái!” Arwen hét lên.

Tôi nhanh chóng né tránh móng vuốt của quái vật và tấn công từ phía bên trái, nhằm vào điểm yếu mà Arwen đã chỉ ra. Nhưng con quái vật quá nhanh, nó quay lại và tấn công tôi bằng đôi cánh khổng lồ của nó. Tôi bị hất văng ra xa, va vào một thân cây và ngã xuống đất.

“Lucian!” Arwen gào lên, vừa chiến đấu vừa cố gắng tiến lại gần tôi. Cô tấn công không ngừng, từng nhát kiếm đều nhắm vào trái tim quái vật. Cuối cùng, với một cú đâm chí mạng, Arwen đâm thẳng vào trái tim của nó. Quái vật gầm lên đau đớn, rồi tan biến thành bụi tro.

Arwen chạy đến bên tôi, giúp tôi đứng dậy. “Anh ổn chứ?”

Tôi gật đầu, hơi thở dồn dập. “Tôi không sao. Cảm ơn cô.”

“Chúng ta cần di chuyển ngay. Tiếng gầm của con quái vật có thể đã thu hút thêm nhiều sinh vật khác,” Arwen nói, ánh mắt cảnh giác.

Chúng tôi tiếp tục hành trình, nhưng không khí giữa chúng tôi đã bớt căng thẳng hơn. Cuộc chiến vừa rồi đã tạo ra một sự kết nối không lời, một sự tin tưởng lẫn nhau trong những khoảnh khắc nguy hiểm.

“Arwen, cô đã bao giờ hối hận về những cuộc hành trình như thế này chưa?” tôi hỏi, phá vỡ sự im lặng.

Cô suy nghĩ một lúc rồi trả lời: “Có lẽ. Nhưng tôi tin rằng mỗi hành trình đều có ý nghĩa của nó. Chúng ta học hỏi và trưởng thành từ những khó khăn.”

“Tôi cũng nghĩ vậy. Mỗi bước đi đều giúp chúng ta mạnh mẽ hơn,” tôi nói, cảm thấy sự đồng cảm.

Chúng tôi tiếp tục đi qua khu rừng, đối mặt với nhiều thử thách hơn. Những con quái vật từ Abyss xuất hiện liên tục, mỗi lần đều mang đến những cuộc chiến khốc liệt. Nhưng qua mỗi cuộc đối đầu, tôi và Arwen càng ngày càng hiểu nhau hơn, học cách phối hợp và chiến đấu hiệu quả hơn.

Cuối cùng, chúng tôi ra khỏi rừng Death và tiến gần đến Caelum, một thành phố cổ xưa với những tàn tích lộng lẫy nhưng hoang tàn. Caelum từng là trung tâm của sự thịnh vượng và văn minh, nhưng giờ đây chỉ còn là một bóng ma của quá khứ, với những tòa nhà đổ nát và những con đường phủ đầy cỏ dại.

“Lucian, hãy nhìn kia,” Arwen chỉ tay về phía trung tâm của thành phố. “Đó là nơi vũ khí đã xóa sổ một nửa Caelum.”

Tôi nhìn theo hướng cô chỉ và thấy một tòa tháp cao lớn, nhưng bị tàn phá nặng nề. Đó là nơi từng lưu giữ vũ khí hủy diệt.

“Thứ vũ khí đó là gì?” tôi hỏi, cảm giác kinh hoàng trỗi dậy.

“Nó được gọi là 'Kẻ Hủy Diệt,' một vũ khí ma thuật mạnh mẽ do các pháp sư cổ xưa tạo ra. Nó có khả năng phát ra một làn sóng năng lượng mạnh mẽ, đủ để hủy diệt mọi thứ trong phạm vi rộng lớn. Tuy nhiên, khi nó được kích hoạt, sức mạnh của nó vượt ngoài tầm kiểm soát, và một nửa Caelum đã bị xóa sổ trong nháy mắt,” Arwen giải thích, giọng cô trầm ngâm.

“Làm thế nào để chúng ta ngăn chặn nó?” tôi hỏi, cảm thấy trách nhiệm nặng nề đè lên vai.

“Chúng ta cần tìm kiếm trái tim của Kẻ Hủy Diệt, một viên ngọc ma thuật ẩn sâu bên trong tòa tháp. Nếu phá hủy được viên ngọc đó, vũ khí sẽ mất đi sức mạnh,” Arwen trả lời, ánh mắt kiên định.

Chúng tôi tiến vào thành phố Caelum, cảm nhận được sự u ám và nặng nề của nơi này. Những tàn tích và đổ nát xung quanh là những minh chứng sống động cho sự hủy diệt mà Kẻ Hủy Diệt đã gây ra. Tôi và Arwen biết rằng cuộc hành trình của chúng tôi đã bước sang một giai đoạn mới, đầy thử thách và nguy hiểm hơn bao giờ hết.

Với niềm tin và quyết tâm, chúng tôi tiến về phía tòa tháp, nơi mà vũ khí hủy diệt đang chờ đợi. Cuộc chiến sắp tới không chỉ là một cuộc đối đầu với quái vật mà còn là một cuộc chiến với chính sự sợ hãi và tuyệt vọng. Nhưng chúng tôi biết rằng, chỉ cần giữ vững niềm tin và hy vọng, chúng tôi sẽ vượt qua mọi chông gai để đạt được mục tiêu của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro