Chương 6: Giải cứu Sakura
Một loại thuốc sharingan. Họ sẽ tạo ra một loại thuốc từ đôi mắt của Sasuke.
Sakura cau mày khi nghe được kế hoạch kinh tởm của bọn họ. Và cô tức giận vì họ đã đưa cô vào một phần của kế hoạch này. Nhưng sự phẫn nộ của cô không kéo dài. Nó nhanh chóng kéo theo một làn sóng tự trách bản thân.
Mình đang làm gì thế này?
Một cảm giác tự trách bản thân dâng trào lên từ một đài phun nước không đáy trong cô và cướp đi sức mạnh ý chí của Sakura. Ngay khi bản thân cô cuối cùng cũng cảm thấy mình đang có thể làm điều gì đó cho Sasuke, thì thất bại này cho cô thấy điều ngược lại. Hiện tại, tại thời điểm này, thay vì làm bất cứ điều gì cho cậu ấy, cô lại trở thành một con tốt trong âm mưu chống lại Sasuke.
Tôi sẽ gặp lại cậu sớm, cậu ấy đã nói.
Cô đã đặt hết mong chờ vào cái "sớm" ấy.
Nhưng bây giờ, vì thất bại của cô, Sasuke đang bị dồn vào chân tường như thế này. Không còn một từ gì để diễn tả. Phải gặp lại cậu ấy như thế này là kết cục tồi tệ nhất có thể xảy ra.
Sai, Ino! cô kêu lên trong lòng. Các cậu đã nhận ra bọn chúng đã bắt được tớ chưa? Nhanh lên và giúp—
Cô đột ngột thở hổn hển. Cô cảm thấy như mình đã cố gắng đỡ lấy bản thân ngay trên bờ vực của một khe núi tối tăm.
Mình đang nói gì cơ? Mau tới giúp tớ với?
Không, cô ấy tự nói với bản thân một cách chắc chắn. Không được, không thể nào, không.
Cô nhớ lại lần đầu tiên cô, Sasuke và Naruto tập hợp với nhau trong Đội Bảy. Nhớ lại bản thân lúc đó thật yếu đuối.
Naruto và Sasuke sẽ luôn bảo vệ mình. Mình luôn được bảo vệ. Và mình ghét bản thân vì điều đó. Cho nên mình đã mạnh mẽ hơn. Mình không muốn lúc nào cũng nhìn vào bóng lưng của họ. Mình muốn được kề vai sát cánh cùng họ. Đó là lý do tại sao...
Mình bây giờ, cô nghĩ, mình chẳng khác gì bản thân yếu đuối của ngày xưa vậy sao? Vô vọng, chờ bạn bè đến cứu mình. Mình không thể đối mặt với Sasuke như thế này.
Nó bắt đầu từ "Cậu thật phiền phức" rồi đến "Tôi sẽ gặp lại cậu sớm. Cảm ơn cậu."
Nó đã đi xa đến mức này rồi, mối quan hệ của mình và Sasuke.
Sakura không muốn quay lại với con người phiền phức như trước. Cô không muốn trở lại làm một con bé yếu đuối.
Làm đi Sakura, làm những gì mày có thể làm ngay bây giờ ...
"Sasuke -" Sakura nói, nhìn lên Kido. "Ông thực sự nghĩ rằng Sasuke sẽ dễ dàng bị bắt bởi những người như ông?"
"Tôi biết," Kido nói một cách lạnh lùng, nụ cười biến mất. Thái độ của ông ta, đầy chắc chắn, khiến Sakura rùng mình. "Tôi sẽ không dại gì mà dụ cậu ta về làng nếu tôi không có cơ hội thành công. Đúng là cậu ta rất mạnh. Tôi thừa nhận điều đó. Tuy nhiên, chúng tôi cũng có không ít mánh lới."
Từ "mánh lới" khiến Sakura nhớ lại. Những người đàn ông tấn công Sai được khoác trên mình chakra Vĩ thú.
"Cho nên ông sẽ sử dụng chakra Vĩ thú?" Sakura nói.
"Sai đã nói với cô rồi nhỉ? Đúng, chính xác. Mặc dù nghiêm túc mà nói, nó không phải Vĩ thú, mà là Vĩ thú giả. Dù vậy, các người cũng phải rất vất vả mới hạ được nó."
"Đánh vất vả thôi à? Ông nói như thể ông không có nhiều tự tin là ông sẽ hạ được cậu ấy nhỉ?"
"Đủ rồi. Chúng ta không cần phải đánh bại hay giết cậu ta. Tất cả những gì chúng ta cần làm là khống chế Sasuke và lấy được mắt của nó."
Cách Kido giữ bình tĩnh khiến cô bực mình. Nhưng đây chính xác là điều mà cô muốn. Cô không thể để ông ta ngừng nói chuyện với cô.
"Ông thực sự muốn đôi mắt của Sasuke đến vậy sao?"
"Chúng ta đã chuẩn bị tất cả những điều này để đạt được mục đích đó."
"Ông đã thu thập tóc và máu của Sasuke ở Thung lũng Tận cùng, chiết xuất chakra của cậu ấy, và tạo ra mấy thứ đồ giả đó. Phải không?"
"Quả nhiên là không khó để một Y nhẫn có thể hiểu được. Khá lắm. Nhưng chẳng phải đó cũng là điều mà cô cũng muốn sao? Được gặp lại Sasuke, cho dù đó là thứ đồ giả đi" Kido cười khúc khích.
Sakura trừng mắt nhìn anh. "Tại sao tôi lại vui khi nhìn thấy đồ giả này? Cũng phải các người làm sao mà biết được, Sasuke thật mảnh mai hơn, ánh mắt lạnh lùng hơn, giọng nói trầm hơn một chút và sống mũi cao hơn. Cái thứ đồ mông má này do các người khổ công làm chắc chắn không phải là chất lượng tốt nhất rồi. Chắc chắn là có vấn đề về chất lượng. "
"Mạnh mồm nhỉ, nhưng nếu người nói điều đó là từ cô thì lại không thuyết phục tôi lắm, nhất là khi cô đã bị thu hút bởi thứ rất giả này."
"Im đi. Tôi đã nói là nó không giống cậu ấy, nó không ..."
"Đây là người đàn ông đã đóng vai Sasuke," Kido nói, cắt ngang lời cô. Một trong những người đàn ông đeo mặt nạ phía sau anh ta bước tới. "Anh ấy đã đóng vai là bản sao Sasuke khi chúng ta bắt cô"
"Thì? Ý ông là gì?"
"Cởi mặt nạ ra," Kido ra lệnh, và người đàn ông làm theo lời anh ta.
Chiếc mặt nạ được tháo ra, để lộ khuôn mặt của một người đàn ông không hề giống Sasuke.
"Và cái này," Kido nói, lấy một viên thuốc trắng trong túi áo khoác. "Đây là một viên nang chứa chakra của Sasuke. Nếu một người dùng nó, người ấy sẽ được khoác lên mình một loại chakra có cùng màu sắc và giống với Sasuke. Đây." Kido đưa viên thuốc cho người đàn ông đã bỏ mặt nạ.
"Hãy để cô ấy gặp Sasuke nào," Kido ra lệnh cho anh, nhìn Sakura qua khóe mắt.
"Thôi đi."
"Đã hiểu," người đàn ông trả lời.
"Các người có nghe không, dừng lại đi!"
Không để ý đến tiếng kêu của Sakura, người đàn ông nuốt viên thuốc. Anh ta dùng cả hai tay để kết ấn.
Poof! Một làn khói bốc lên, và khi nó tan đi, Sasuke đang đứng đó. Gương mặt của cậu ấy hiện lên trước mắt cô. Và chakra cũng là của Sasuke.
"Ngh!"
Sakura nhanh chóng dời mắt đi. Cô cảm thấy xấu hổ về bản thân vì cái cách mà trái tim cô đập thình thịch trong giây lát, mặc dù trong vô thức.
"Cô thấy thế nào? Nhìn lại và nói cho ta biết thế nào là chất lượng kém."
Như thể tôi thèm nhìn.
Sakura nhắm mắt và quay mặt đi khỏi Kido và người đàn ông. Như thể cô ấy sẽ muốn nhìn.
Chẳng mấy chốc, cô nghe thấy tiếng bước chân. Tiếng động càng gần như đang tiến về phía cô. Ai đó đang bước lại gần Sakura.
Cô mở to mắt và thở hổn hển. Sasuke giả đang cúi xuống và nhìn chằm chằm vào cô.
Tránh xa tôi ra!
Sakura lại cố gắng quay mặt đi.
Sau đó.
"Tôi yêu em, Sakura," Sasuke giả nói, vuốt tóc cô.
"Ngh!" Một cơn ớn lạnh đến mức cô muốn hét lên chạy dọc khắp cơ thể, và cô trừng trừng nhìn Sasuke giả.
Miệng anh ta nở ra thành một nụ cười mỏng tang và suồng sã, kiểu biểu cảm sẽ không bao giờ xuất hiện khuôn mặt của Sasuke thực.
Không có từ nào phát ra. Toàn bộ con thể cô tràn ngập cơn thịnh nộ. Sakura trừng mắt như đủ để đốt cháy Sasuke giả khi anh quay lại bên Kido.
Sasuke giả giải thuật biến hình và đeo lại mặt nạ của mình. Cho đến khi chiếc mặt nạ che đi, người đàn ông vẫn mang nụ cười đểu cáng đó.
"Chúc mừng vì đã được đoàn tụ," Kido nói. Một sự hài lòng nhất định khi lão ta vừa dạy cho cô một bài học len lỏi trong giọng nói của ông ta.
Sakura thở ra. Cô hít vào, lại thở ra. Cô cảm thấy cơn bão cuồng nộ trong lòng mình đang dần lùi lại. Cuối cùng, cô ấy nói, "Quả nhiên chả giống tí nào."
Kido tỏ vẻ khó hiểu.
"Tôi đã đúng. Đồ thật và đồ giả hoàn toàn khác nhau. Nhưng tốt thôi. Nhờ màn biểu diễn nhỏ kinh tởm của ông, tôi đã tích trữ rất nhiều bên trong mình. Sự tức giận ... và chakra" Sakura nói, và gửi tất cả chakra cô ấy đã bí mật vận vào trong khi nói chuyện với Kido đang chạy đua đến tất cả các điểm trên cơ thể cô ấy.
Vì tác dụng của thuốc, cô ấy cần thời gian để vận chakra của mình, điều mà bình thường cô ấy có thể làm trong thời gian ngắn — đó là lý do tại sao cô ấy cố gắng kéo dài cuộc trò chuyện ra. Sakura cố tình liên tục thách thức Kido để khiến ông ta phải giữ cuộc đối thoại.
Sau khi hoàn thành thi triển Bách hào thuật, Sakura không gặp khó khăn gì trong việc tích tụ chakra trong khi nói chuyện, và không cho đối thủ nhận ra nhẫn thuật của mình đang hoạt động.
Cô ấy đã tích lũy được một kho chakra vừa đủ. Cùng với cơn thịnh nộ của cô ấy khi bị buộc phải chứng kiến màn trình diễn vô vị đó, một sức mạnh siêu phàm vô song đã trỗi dậy qua các chi của Sakura.
"Magire, tiêm một mũi nữa—"
"Quá muộn!"
Sakura dồn hết sức vào tay và chân, chiếc còng quanh cổ tay và cổ chân đã bung ra xa từ khi nào.
-
Cùng với Sai, Ino đi đến một bãi phế liệu ở ngoại ô thị trấn. Họ nấp sau một cái thùng phuy sắt và bắt đầu canh chừng tòa nhà hai tầng bằng gỗ phía chéo đối diện bên kia con đường.
"Đó là một trong những sào huyệt của phe Kido" Sai nói với cô ấy. "Tôi nghĩ họ sử dụng nó để tiến hành những cuộc đàm phán bí mật hoặc ẩn náu và giam cầm người khác."
Sai lưu ý rằng trong quá trình theo dõi Kido, người đàn ông này đã đến hang ổ này vài lần. Bản thân tòa nhà được bao quanh bởi hàng rào, với một người ở gần cổng đeo mặt nạ và áo khoác của Anbu canh giữ xung quanh.
"Ino, kiểm tra xem cậu có thể cảm nhận được chakra của Sakura trong đó không."
"Được." Ino bắt đầu vào chế độ thăm dò. Cô có thể cảm nhận được chakra của ba người bên trong. Nhưng không ai trong số họ là của Sakura. "Cậu ấy không có ở đó. Chakra của Sakura không có ở đó."
"Không có ở đây sao?" Sai thất vọng.
"Này, chúng ta sẽ đi kiểm tra tất cả những nơi Kido từng đến như thế này sao?" Ino tò mò hỏi.
"Tôi không chắc." Sai lắc đầu. "Điều đó sẽ mất rất nhiều thời gian. Và nếu Kido còn có những hang ổ khác mà tôi không biết, cuộc chơi sẽ kết thúc."
"Vậy thì chúng ta sẽ làm gì?"
Trước khi đến đây, Sai đã nói rằng họ sẽ áp dụng cách "quyết liệt" nhất để thực việc.
Anh chỉ tay vào người gác cổng. "May mắn thay, chỉ có một tên lính gác. Chúng ta sẽ hạ gục anh ta."
"Hạ gục anh ta? Ý của cậu là, đánh nhau luôn ấy hả? Bây giờ luôn?"
"Chúng ta chỉ cần tấn công thật nhanh. Hãy sử dụng Truyền tâm thuật của cậu và đoạt lấy cơ thể anh ta. Và sau đó tất cả những gì cậu phải làm là thoát ra ngay trước khi tôi giáng một đòn vào anh ta"
Đó là một đòn tấn công kết hợp cơ bản, một đòn mà Ino-Shika-Cho thường làm. Cô chưa từng thực hiện kiểu này với Sai trước đây, nhưng chỉ có một kẻ thù duy nhất và Ino hoàn toàn tin tưởng vào kỹ năng của Sai.
"Hiểu rồi," cô ấy đáp, không do dự. Cô kế ấn chú và tập trung năng lượng tinh thần. "Được, bắt đầu nào." Cô ấy chưa kịp nói với Sai thì đã nhảy ra từ đằng sau chiếc thùng phuy. Đồng thời, cô ấy phóng năng lượng của mình nhắm về phía shinobi ở trước cổng.
Tâm Chuyển Tâm Thuật!
Nhẫn thuật của cô thi triển thành công, Ino khiến người bảo vệ đứng yên.
Sai áp sát tên lính gác, hai tay nắm thành nắm đấm và tung ra một đòn duy nhất. Ngay lập tức trước khi đòn đánh hạ cánh, Ino đã hét lên "Giải!" và thoát khỏi tâm trí của người đàn ông.
Một lần nữa kiểm soát được bản thân, điều đầu tiên người lính gác nhìn thấy là Sai lao về phía anh ta.
Nắm đấm của Sai giáng mạnh xuống người đàn ông kia, hắn ta lập tắc cuộn người lại. Sai sau đó đập một đòn mạnh vào gáy hắn bằng bàn tay cứng như thép của anh.
Tên cảnh vệ ngã xuống đất không một tiếng kêu. Sai vác hắn qua vai trước khi nhanh chóng quay lại chỗ Ino đang đứng.
"Chúng ta sẽ moi thông tin từ anh ta. Tất cả mọi thứ," Sai nói và bắt đầu bước đi, tay vác theo tên cảnh vệ.
Khi họ đã vào bên trong nhà kho phế liệu, Sai thả tên cảnh vệ ngã lăn xuống đất. Xung quanh họ là những đống phế liệu, trong đó có một thứ có thể được dùng để làm một chiếc bịt mắt.
Sai lấy ra một cuộn dây và trói tay tên gác cổng sau lưng hắn ta trước khi buộc hai mắt cá chân vào nhau. Sau đó, cậu đưa tên cảnh vệ vẫn chưa tỉnh dậy và dựa hắn ta vào một vật gì đó trước khi đánh thức.
"Sai! Cậu-!"
"Yên lặng," Sai nói, giọng bình tĩnh và cởi bỏ chiếc mặt nạ của tên lính gác.
Người đàn ông khoảng ba mươi tuổi. Anh ta lần lượt lườm Sai và Ino với ánh mắt giận dữ.
"Tôi không muốn phải làm điều gì đó thô bạo như thế này với một ninja tiền bối, nhưng bọn tôi không có thời gian để chơi mèo vờn chuột. Anh sẽ phải trả lời các câu hỏi của chúng tôi."
Người đàn ông im lặng và dời mắt khỏi Sai.
"Hôm qua các người đã bắt cóc ai đó, đúng không?" Sai nói. "Anh đang giấu cô ấy ở đâu?"
Mặt vẫn quay đi, người đàn ông ngậm chặt miệng.
"Tôi biết anh là thành viên của phe Tsumiki Kido. Các người đang giam giữ Haruno Sakura ở đâu?"
Người đàn ông vẫn im lặng. Hắn ta dường như cứ định ngậm miệng như vậy.
"Nếu anh tiếp tục không khai ra, e là tôi sẽ phải sử dụng các phương pháp mà tôi thực sự không muốn."
"Tra tấn?" người đàn ông hỏi. Miệng hắn nhếch lên đây châm chọc.
Sai dễ dàng gật đầu. "Phải. Dù gì thì tôi cũng từng là một thành viên Anbu. Tôi biết bất kỳ cách nào để khiến một kẻ phải mở miệng."
"Chắc tao sợ?" người đàn ông nói. "Tao cũng là Anbu. Đương nhiên tao cũng phải biết cách chịu đựng mọi loại tra tấn."
"Anh có nghĩ rằng những thứ đó sẽ giúp anh?" Sai hỏi, rút một thanh kunai. Sau đó, không do dự, anh cắt mở quần áo của gã đàn ông, để toàn bộ phần thân trên của hắn ta lộ ra. Nhưng gã này không phải loại dễ dàng mất bình tĩnh trước những điều như thế.
Ino bắt đầu lo lắng. Cô đã từng chứng kiến các cuộc thẩm vấn khi làm nhiệm vụ. Mỗi lần như vậy, cô đã nghe thấy những tiếng gầm thét giận dữ và những lời đe dọa liên tục được thốt ra, nhưng chưa lần nào thực sự tận mắt chứng kiến một màn tra tấn như thế này.
Cô chuẩn bị tinh thần cho bất kì cảnh tượng đẫm máu nào mà cô sắp phải đối mặt.
Sai đã chuẩn bị sẵn cây bút lông mà anh sử dụng cho Siêu Thú Ngụy Họa của mình. "Ino, tốt hơn là cậu không nên nhìn."
Sai định làm gì? Cậu ấy sẽ vẽ gì? Cậu sẽ tấn công đối phương bằng một con hổ ư? Hoặc có thể một con rắn khổng lồ sẽ siết chặt cơ thể người đàn ông? Hoặc có thể...
Hết hình ảnh ghê rợn này đến hình ảnh kinh khủng khác hiện lên trong đầu cô, và không cần suy nghĩ, cô nói, "Này, Sai, đừng làm gì cả—"
Kinh khủng quá, cô vừa dứt lời, nhưng Sai đã di chuyển ngòi bút của mình.
Cù lét cù lét, cù lét nè...
"Cái-! Ha ha ha!" Người đàn ông bắt đầu cười thành tiếng.
"Đây là cách cậu tra tấn?!" Ino hét lên.
"Khi không có nhiều thời gian, cách này là hiệu quả nhất" Sai nói, với khuôn mặt lạnh tanh.
"Thật á?"
"Ừ. Tôi đã đọc nó trong một cuốn sách." Vừa nói, Sai vừa tiếp tục cù người đàn ông bằng bút lông của mình.
Người đàn ông uốn éo cơ thể khi cười, run lên và quằn quại, cho đến khi nước miếng bắt đầu chảy ra khóe miệng.
Sau một khoảng thời gian nhất định, Sai ngừng tay và hỏi, "Bây giờ anh chịu khai rồi chứ?"
"...Được." Khuôn mặt và giọng nói của người đàn ông ẩn hiện nỗi thất vọng; không còn một chút tôn nghiêm nào của một Anbu đáng sợ còn lại trong gã.
oo
Tên cảnh vệ Anbu nói với họ rằng đâu đó ở rìa phía đông bắc của ngôi làng, có một kho gạch, và Sakura có lẽ đang ở đó.
Sai nhanh chóng vẽ một con chim bằng Siêu Thú Ngụy Họa của mình, rồi cậu ấy và Ino nhảy lên và đi đến phía nhà kho.
Đây không phải là lần đầu tiên cô cưỡi lên những con chim của Sai, nhưng đã lâu rồi, nên có lúc Ino bắt đầu mất thăng bằng.
"Nếu cậu sợ, hãy bám vào tôi," Sai nói, vẫn hướng về phía trước.
Ino thấy một cảm giác ngọt ngào nở rộ trong tim, nhưng cô nhanh chóng gạt bỏ nó. "Tớ không sao."
Con chim di chuyển khá nhanh. Những con đường của thị trấn bên dưới biến thành màu xanh của rừng và cánh đồng trước mắt cô. Họ vượt qua những đàn diều hâu và chim ưng đen.
"Tôi thấy rồi!" Sai hét, chỉ vào hai giờ của họ.
Ở phía bên kia của một lùm cây là một thửa đất trống với một tòa nhà bằng gạch ở một góc. Con chim từ từ tiến lại gần nó.
Ngay khi con chim bắt đầu bay chậm lại, một vài người đeo mặt nạ Anbu bay ra khỏi nhà kho.
Họ có thể đã cố gắng che giấu khu vực này trong một kết giới không thể nhìn thấy bằng mắt thường để cho họ có thể nhanh chóng xác định những kẻ xâm nhập. Và con chim đã báo động họ.
Anbu nhảy ra khỏi nhà kho đã phóng những chiếc kunai của họ đồng loạt. Sai khéo léo lái con chim để tránh vô số mũi nhọn đang chĩa về phía họ.
Con chim bay một vòng lớn trên bầu trời trước khi hướng đến gần nhà kho một lần nữa.
"Sakuraaaaa!" Ino hét lên. "Chúng tớ đến để cứu cậu đây!"
Trong khoảnh khắc đó, một thứ gì đó đột nhiên xuyên qua nóc nhà kho và bắn lên bầu trời phía trên.
Một hình bóng ai đó với nắm đấm tung lên không trung — thứ bắn ra đó là Sakura, toàn bộ cơ thể của cô ấy lấp lánh màu chakra.
"Sakura?" Ino hét lên từ phía sau con chim.
Sai chớp mắt khó tin. "Kì ghê. Đáng nhẽ ra phải là chúng ta cứu cậu ấy chứ."
"Quá muộn!"
Khi cô ấy kêu lên, Sakura nắm chặt tay lại và nhìn lên trần nhà. Cô ấy hạ hông xuống, đầu gối khụy xuống vững chắc, và— Mình sẽ đấm thủng trần và thoát ra ngoài!
Cô không quan tâm căn phòng này nằm dưới lòng đất hay có bao nhiêu tầng trên mặt đất. Cô hướng lên và lao ra ngoài. Đó là suy nghĩ duy nhất của cô lúc đấy.
"Giữ nó lại!" Kido gầm lên, nhưng Sakura di chuyển nhanh hơn.
Hoa Anh Xung!
"Oh yeah!!"
Sakura nhảy lên trần nhà. Nắm tay phải của cô, lấp lánh chakra, nghiền nát trần nhà bằng bê tông. Bên trên trần nhà, chỉ đơn giản là một không gian giống như một nhà kho khổng lồ.
Hóa ra mình bị nhốt ở dưới tầng hầm.
Cô nhanh chóng nhận định. Sức mạnh của Hoa Anh Xung vẫn còn trong cô, Sakura liền đập vỡ trần của nhà kho.
Bầu trời lập tức mở ra trước mắt cô, và một cảm giác giải thoát tràn ngập trong trái tim cô. Và sau đó cô ấy nghe thấy ai đó gọi tên mình, "Sakura?!"
Đưa mắt sang bên phải, cô nhìn thấy con chim của Sai. Trên lưng nó là Sai và Ino.
Sakura kiềm lại đà của mình và đáp xuống ngay bên cạnh nhà kho trước khi nhảy ra xa để tạo khoảng cách giữa cô và tòa nhà.
Sai và Ino trượt khỏi con chim và nhảy xuống gần vị trí của Sakura.
"Cậu có ổn không?" Ino hỏi.
"Ừ, cơ bản tớ vẫn ổn. Nhưng làm sao các cậu tìm được tớ ở đây?"
"Chúng tôi đã bắt được một trong những thuộc hạ của Kido. Nhưng theo tôi thấy thì, có vẻ cậu vẫn ổn chứ?" Sai cười nhăn nhở.
"Không hề" Sakura đáp lại với vẻ nghiêm nghị. "Tớ mừng là các cậu đã đến. Kido và Magire đang ở trong đó. Đừng mất cảnh giác."
Kido và Magire sau đó bay ra khỏi cái lỗ mà Sakura đã xé toang trên mái nhà. Họ được bảo vệ bởi một số thành viên của Anbu.
Sakura và những người bạn của cô đứng vào tư thế chiến đấu và nhìn chằm chằm vào khoảng mười thành viên Anbu của phe Kido.
"Một người phụ nữ có sức mạnh siêu phàm, đúng như lời đồn," Kido nói, như để khiêu khích cô. "Nhưng ta không để cô đi. Cô cần ở lại và hoàn thiện đôi mắt của Sasuke cho chúng ta."
"Như thể tôi sẽ nghe theo lời ông!"
"Sakura, lão ta đang nói gì vậy?" Ino hỏi. "Hoàn thiện đôi mắt của Sasuke?"
"Những kẻ này đang lên kế hoạch để lấy mắt Sasuke và làm ra một loại thuốc từ mắt cậu ấy."
"Một loại thuốc?"
"Một loại thuốc sharingan. Họ nói rằng nó sẽ cung cấp khả năng sử dụng nhãn lực cho bất cứ ai sử dụng thuốc. Họ nghĩ rằng nếu họ giết tớ trước mặt Sasuke, nó sẽ là một cú sốc quá lớn đối với cậu ấy, và cú sốc đó sẽ tăng sức mạnh cho đôi mắt của Sasuke. "
Ino không nói nên lời.
Sakura tiếp tục. "Họ cũng làm Sasuke giả bằng loại thuốc này. Họ đưa viên nang chứa chakra của Sasuke cho một người sử dụng thuật biến hình để trông giống Sasuke."
"Hay lắm tất cả bọn mày đều ở đây, tại sao hai đứa này cũng chết luôn trước mặt Sasuke nhỉ?" Kido nói, với một nụ cười nham nhở.
"Ba người bạn của cậu ấy chết ngay trước mắt." Magire tiếp lời mà thủ lĩnh của anh ta. "Chúng ta có thể mong đợi một sự kích thích tương đối lớn có thể củng cố sức mạnh nhãn lực của cậu ta. Hết."
"Ông sẽ không bao giờ đạt được đâu!" Ino nheo mắt.
"Một loại thuốc, hả?" Giọng Sai rất ngầu. "Vậy là chakra Vĩ thú mà những kẻ tấn công tôi đã được bao phủ. Đó cũng là tác dụng của một loại thuốc?"
"Đúng vậy," Kido nói. "Một loại thuốc Vĩ thú."
"Vì vậy, ở Thung lũng cuối cùng, ông không chỉ thu thập tóc và máu của Sasuke," Sakura nói. "Ông cũng thu thập mẫu của Naruto và chiết xuất chakra của cậu ấy?"
"Cô đúng một nửa. Một nửa còn lại ... là bí mật kinh doanh." Nụ cười của Kido ngày càng ghê tởm hơn.
"Ý của ngươi là bí mật buôn bán? Nói nghe như tư bản vậy!" Ino bật cười.
"Đúng vậy" là phản ứng ngay lập tức của Kido.
"Gì?"
"Ta sẽ rời làng và thành lập một công ty quân sự. Quy mô toàn cầu."
"Một công ty ... quân sự?" Vẻ mặt của Sakura đầy hoài nghi.
"Ồ, có phải vậy không?" Sai nói. "Ông sẽ bán mấy thứ thuốc này ở các khu vực đang có xung đột?"
"Chính xác là nó," Kido trả lời. "Dùng loại thuốc này và được bao phủ trong chakra Vĩ thú. Dùng cái này và sử dụng được Sharingan. Nếu loại thuốc này tồn tại, các tổ chức muốn tăng sức mạnh chiến đấu của họ, họ chắc chắn sẽ mong muốn chúng. Và đó không phải là tất cả. Ta thậm chí có thể tự tạo ra các cuộc xung đột. Lần này, ta làm Sasuke giả, nhưng về mặt lý thuyết, ta có thể tạo một bản sao của một nhân vật chủ chốt ở một quốc gia nhất định và để kẻ giả mạo thực hiện các hành động xúi giục tạo xung đột. Kết quả là chúng ta có thể bán thuốc hợp pháp trong nội thành một khi Xung đột nổ ra. Hoặc mở những con đường buôn lính đánh thuê được tăng cường bằng thuốc cường hóa này. Bất cứ lúc nào, lợi nhuận khổng lồ sẽ đến. Và ta sẽ kiếm được tiền, đủ tiền để đốt, nếu ta muốn" – Khi Kido nói, một biểu cảm gần như xuất thần hiện lên trên khuôn mặt anh.
Ino nói: "Thuốc cường hóa là một trò vớ vẩn. Tôi không tin là mọi người lại xếp hàng mua một thứ như vậy".
Kido lắc đầu, trừng phạt. "Tôi sẽ đánh giá cao nếu cô coi chúng như một lựa chọn hợp lý, thay vì một sự vớ vẩn. Và hoàn toàn có những người muốn chúng. Họ cuối cùng cũng sẽ có thể sử dụng chakra mạnh mẽ của Vĩ thú và nhãn lực của Sharingan. "
"Ông đang bị ảo tưởng nếu như ông đang nghĩ rằng một loại thuốc có thể làm cho ông có thể mạnh hơn," Sakura nói.
"Mọi người trở nên mạnh mẽ hơn bằng cách vượt qua thời kỳ khó khăn. Họ tiến lên từng bước một, hướng về phía trước."
"Đó thực sự là suy nghĩ của trẻ con," Kido khịt mũi. "Cứ nghĩ rằng cứ cố gắng rồi qua thời gian sẽ khiến cô mạnh mẽ hơn. Cô đã thành lập trung tâm trị liệu dành cho trẻ em hay cái quần què gì đó đúng không, hmm? Thành thật mà nói, mấy thứ đó là minh chứng của sự kém hiệu quả và không kinh tế. Chăm sóc cho tâm lý của trẻ em?" Điều duy nhất mà chúng ta thu lại sau khi dành cả đống thời gian và tiền bạc cho việc đó là sản sinh ra thêm nhiều đứa trẻ yếu đuối hơn. Những đứa trẻ mà tinh thần của chúng có thể bị suy sụp thì cuối cùng chỉ đơn giản là những kẻ yếu đuối thất bại." Ông ta nhổ toẹt ra phần cuối cùng này ra.
"Cái gì cơ?! Sakura và tôi ..." Ino bắt đầu, nhưng Sakura cắt lời cô.
"Không sao đâu, Ino. Để ông ta nói đi. Thằng cha này không bao giờ có thể hiểu được trái tim con người đâu. Lão ta mất nhân tính luôn rồi, và đó là lý do tại sao ông ta đã thất bại trong việc dụ Sasuke ra ngoài, đúng không?" – Sakura nói, và cười một cách táo bạo. "Ông cố sức giả mạo cậu ấy để gây chuyện, và Sasuke vẫn không quay trở lại làng. Ông hoàn toàn hiểu sai về Sasuke."
Một tia khó chịu lướt qua mặt Kido. "cậu ta sẽ phải trở lại. Nếu chúng ta sử dụng ba đứa chúng mày làm mồi nhử. Đúng rồi, chính xác là chúng mày đấy!" Kido gọi những thuộc hạ đeo mặt nạ của mình đang chờ phía sau. "Uống thuốc của Vĩ thú. Và sau đó bắt lấy bọn chúng. Nếu phải sử dụng vũ lực và nhỡ tay giết chúng luôn cũng được."
Theo lệnh của Kido, các thuộc hạ bắt đầu di chuyển đồng loạt. Họ cởi bỏ áo khoác Anbu và ném chúng sang một bên trước khi cởi bỏ mặt nạ. Khi họ chỉ mặc đồng phục để di chuyển dễ dàng hơn, họ đưa viên nén lên miệng.
Kido nói: "Bây giờ bạn có thể cảm nhận được khả năng vô biên của sức mạnh 'vớ vẩn' này, như cách mà chúng mày gọi nó."
Sakura và những người đồng đội của cô ấy tản ra, để lại một khoảng cách tốt giữa họ để họ có thể bắt đầu hành động.
Và sau đó, hết người này đến người khác, chakra của các thuộc hạ của Kido lớn dần cho đến khi tất cả đều được khoác trên mình một loại chakra màu tím nhạt với những cái đuôi mọc ra từ nó. Số lượng đuôi đa dạng. Một số ninja chỉ có một, những người khác có hai. Độ dài của đuôi cũng khác nhau ở mỗi người.
"Chúng có số lượng đuôi khác nhau." – Ino lưu ý.
"Hai có vẻ như nó sẽ mạnh hơn một, bắt nguồn từ sức mạnh của chakra" Sakura đáp, thăm dò kẻ thù của họ.
"Số lượng đuôi tỷ lệ thuận với lượng chakra mà người đó có," Kido nhẹ nhàng nhận xét. "Nếu cô quan tâm, có lẽ cô cũng muốn thử thuốc?"
"Cẩn thận," Sai nói. "Ngay cả những tên chỉ có một cái đuôi cũng khá khỏe."
"Hiểu rồi." Sakura gật đầu.
Kido hất cằm ra. "Bắt lấy chúng."
Những kẻ thù khoác trên mình chakra Vĩ thú bắt đầu tấn công họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro