Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

1.
Sai bắt đầu theo dõi Kido.

Cậu biết được rằng người đàn ông này thường hành động cùng với một y nhẫn tên là Magire, và đôi khi ông ta sẽ đến các hang ổ và cơ sở huấn luyện, nhưng cậu không biết Kido thực sự đang làm gì tại các địa điểm đó.

Nhiều thẻ cảm nhận đã được đặt xung quanh, ngăn không cho Sai tự do tiếp cận bất kỳ cơ sở nào trong số đó. Sai tất nhiên không phải là không thể xâm nhập vào căn cứ, nhưng sau đó Kido nhất định sẽ biết cậu đang điều tra ông ta. Và việc truy đuổi một người đàn ông một cách quá lộ liễu thì không phải là một kế hoạch hay; Kido sẽ chỉ làm việc cẩn thận hơn để che giấu bằng chứng. Tuy nhiên, nếu Sai chỉ đơn giản quan sát ông ta từ xa, việc điều tra sẽ chẳng tiến triển gì cả. Cậu cần phải thâm nhập bằng cách nào đó.

Sau ba ngày kể từ khi bắt đầu nhắm vào Kido, Sai nhận thấy một dấu hiệu nhỏ gắn trên cột điện thoại bên đường trên đường trở về nhà; một tin nhắn từ người cung cấp thông tin Sai. Ý nghĩa của dấu hiệu chỉ có Sai biết. Người cung cấp thông tin muốn gặp cậu.

Hiện tại cậu đang tập trung vào Kido, không có gì cần cậu phải đặc biệt tìm hiểu về những người bị truy nã hàng đầu trong Bingo Book mà cậu đã yêu cầu người cung cấp thông tin điều tra. Nhưng cậu vẫn phải trả tiền cho cuộc điều tra mà người đàn ông đã thực hiện cho cậu.

Ngày hôm sau, Sai gặp người cung cấp thông tin. Lần này, địa điểm là một nơi ở trên nóc một tòa nhà trong thị trấn, không phải trong khu rừng mà họ đã gặp trước đó.

"Ba người mà cậu hỏi tôi, Sai? Tôi đã kiểm tra họ, nhưng có vẻ như tất cả họ đều sạch sẽ", người cung cấp thông tin cho biết. "Tên bạt nhẫn Tenzen đến từ Kiri đã gặp chuyện khi ở gần Kumogakure trong suốt năm qua. Và Baraki từ Băng Tử thể đã tham gia vào một tổ chức khác, nơi mà hắn ta dường như không có được sức ảnh hưởng như xưa. Còn Genba Kẻ đoạt hồn, hắn ta đã bị bệnh và chết khoảng sáu tháng trước. "

"Được rồi. Cảm ơn," Sai nói, và trả khoản thù lao đã hứa. "Còn gì khiến anh chú ý nữa không?"

"Ồ, thực ra thì cậu biết đấy." Một nụ cười đầy ẩn ý trên khuôn mặt của người cung cấp thông tin. "Nếu cậu đang hỏi về những tin đồn, thì tôi có một tin. Nhưng có lẽ nó chẳng liên quan gì đến những gì cậu đang tìm hiểu."

"Cũng được. Chỉ cần nói cho tôi biết."

"Vậy tôi sẽ được gì?" Người cung cấp thông tin vê vê ngón trỏ và ngón giữa của mình vào ngón cái và cười toe toét.

"Còn tùy thuộc vào những gì anh biết," Sai trả lời.

"Để điều tra tung tích của ba người mà cậu yêu cầu," người cung cấp thông tin nói, "Tôi đã đi khắp nơi. Và mẩu tin nhỏ này đã tình cờ đến tai tôi: Có người đã nhìn thấy Uchiha Sasuke."

"Sasuke?" Sai khẽ nhíu mày. "Mọi người có nhìn thấy cậu ta hay không cũng không quan trọng. Sasuke Uchiha hiện tại đang trong một cuộc hành trình để chuộc tội."

"Mm, tôi biết cậu ấy đang đi du ngoạn khắp thế giới. Nhưng, cậu thấy đấy, câu chuyện mà tôi nghe được không hề đơn giản."

"Ý anh là?"

"Ví dụ, những thứ như cậu ấy đã tấn công một tay buôn vũ khí chợ đen trong một hang động ở đâu đó, hay cậu ta có liên hệ với một tổ chức tội phạm trong ngôi làng bí mật của một quốc gia nào đó."

"Tại sao Sasuke lại tấn công một tay buôn vũ khí?"

"Tôi thực sự không biết. Nhưng theo người đã kể cho tôi câu chuyện này, Sasuke đã nói với tay buôn vũ khí này rằng cậu ta đang âm mưu tấn công khủng bố vào Konoha và yêu cầu rất nhiều nhẫn cụ với giá rẻ. Và, rõ ràng là, người đàm phán với cậu ta đã từ chối. Ý tôi là, một yêu cầu vô lý như vậy. Và vì thế, Sasuke đã phóng một quả hỏa cầu khổng lồ và giết chết anh ta. Kiểu như vậy. Với tổ chức tội phạm khác cũng vậy, các cuộc đàm phán cũng diễn ra theo cùng một cách, về cơ bản là cùng một kết thúc. "

"Đó là khi nào?"

"Tôi nghe đồn rằng đó là khoảng một hoặc hai tuần trước."

Sai lắc đầu. Nó không thể được. "Sasuke sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì như vậy. Chắc hẳn là sự nhầm lẫn gì ở đây."

"Tôi hoàn toàn hiểu. Tôi chỉ đơn giản là đang kể cho cậu nghe những gì tôi đã tình cờ nghe được. Ồ đừng nhìn tôi đe dọa như vậy." Người cung cấp thông tin đưa tay vuốt cái đầu đã cạo của mình. "À! Và nghe nói hình như phần lớn ngân sách của làng tiếp theo sẽ được chuyển cho Anbu thì phải."

Có lẽ nghĩ rằng anh đã làm Sai không hài lòng, người cung cấp thông tin mỉm cười gượng gạo và tiếp tục. "Vì vậy, tôi cho rằng ai đó đã đem vấn đề về việc cố vấn bị tấn công mà cậu đang điều tra bây giờ và đã yêu cầu phần ngân sách đó về trợ cấp cho Anbu, hmm?"

"Anh quả là một người cung cấp thông tin lợi hại nhỉ? Ngay cả những chi tiết đó đã đến tai anh?"

"Heh heh, ờ thì, tôi đã đi nghe ngóng." Đôi mắt của người cung cấp thông tin hướng lên ở các góc.

Sai muốn rời khỏi nơi này, nhưng người cung cấp thông tin còn nhiều điều để nói.

"Tuy nhiên, những Anbu đó, tôi không thực sự hiểu tổ chức đó. Tôi chắc rằng họ thực hiện tất cả những vụ ám sát và những nhiệm vụ bí mật theo tên ám chỉ, nhưng có vẻ như họ cũng làm nhiệm vụ bảo vệ cho những người quan trọng, cũng như điều tra giống như cậu đang làm bây giờ đúng chứ?"

"Tôi không có tên trong sổ đăng ký của Anbu nữa. Nhưng, đúng, đúng là Anbu gắn liền với nhiệm vụ mật. Ý tôi là, tôi đã từng ở trong đó và tôi cũng không thực sự hiểu nó."

"Và có cả cái này nữa. Sau khi chiến tranh kết thúc, bọn họ sẽ ra chiến trường và thu thập đủ loại tư liệu và dấu vết đúng không?"

Khuôn mặt Sai cau lại đầy nghi ngờ. "Anh đang nói cái gì vậy?"

"Họ không phải là có cơ sở dữ liệu về hồ sơ trận đấu và những thứ liên quan sao? Thỉnh thoảng, tôi nghe những điều này từ những người trong công việc của tôi, cậu biết đấy. Gần như ngay sau khi Đại chiến Ninja kết thúc, người ta đã thấy một nhóm người đeo mặt nạ của Anbu Konoha xung quanh Thung lũng Tận cùng. Rõ ràng, họ đang lấy đất và các mảnh đá từ khu vực này về nhà. "

Sai nghiêng đầu sang một bên.

Đúng là các nhiệm vụ do Anbu đảm nhiệm bao hàm nhiều điều hơn là chỉ đơn giản là ám sát, nhưng anh ta chưa bao giờ nghe nói gì về việc mang mẫu đất từ chiến trường về nhà cả.

"Anh nói việc này xảy ra ngay sau Đại chiến Ninja?"

"Ừ hử. Và tên của cây cầu đó là gì? Cây cầu nơi Sasuke và Đại nhân Danzo – người suýt chút nữa trở thành Hokage đệ lục – đã chiến đấu với nhau? Tôi không nói về thời gian mà Anbu ở đó cũng đang điều tra xung quanh cây cầu đó. Đó là lý do tại sao tôi tự hỏi liệu Anbu có làm việc như vậy không. "

Sai khoanh tay và giữ im lặng. Điều gì đó mà người cung cấp thông tin đã đề cập trong cuộc trò chuyện của anh ta đã thu hút sự chú ý của Sai một cách kỳ lạ.

"Ơ, Sai?"

"Tôi sẽ liên lạc lại sau" Sai nói, đưa thêm tiền vào tay người cung cấp thông tin trước khi rời đi.

2.

"Tình hình có vẻ không ổn," Kakashi mở lời.

Sakura đã được triệu tập đến văn phòng Hokage cùng với Ino, với thông tin rằng thầy ấy muốn nói về Sasuke.

"Không tốt sao thầy?" Sakura bước đến bàn của anh.

"Suna không phải là nơi duy nhất Sasuke được nhìn thấy," Kakashi nói. "Nhiều hơn một nơi."

Sasuke rõ ràng đã tiếp xúc với một số tổ chức tội phạm và buôn bán vũ khí chợ đen, và trong mọi trường hợp, cậu đều tuyên bố ý định thực hiện một cuộc tấn công khủng bố vào Konoha. Khi cậu ta yêu cầu sự giúp đỡ của những tên tội phạm khác nhau và bị từ chối, Sasuke lập tức giết họ; giống với câu chuyện mà Gaara đã kể cho họ.

"Thầy nghe được điều này từ?" Sakura hỏi.

"Sai. Cậu ấy đã nghe được từ một người cung cấp thông tin."

"Sai? Tại sao Sai lại nói chuyện với một người cung cấp thông tin?" Ino nhướng mày.

"Ồ, tôi đã yêu cầu cậu ấy điều tra manh mối cho thầy. Cậu ấy đề cập thông tin này khi đang báo cáo về tiến trình cuộc điều tra."

""Điều tra manh mối", không phải là điều mà thầy đã từng nhắc trước đây về những sự việc kỳ lạ đang xảy ra trong làng? Sai đang điều tra điều đó sao?" Ino hỏi thẳng.

"Mmm, đúng" Kakashi thừa nhận với một nụ cười gượng gạo.

"Cậu ấy thực hiện một mình? Thầy không để cậu ấy phải làm bất cứ điều gì nguy hiểm chứ?"

"Cậu ấy ổn. Thầy đã dặn cậu ấy rằng đừng cố quá, và Sai biết cách giữ khoảng cách đối với những việc như thế này. Cậu ấy không phải Naruto", Kakashi nói. Có lẽ anh đã nhận thấy điều gì đó trong việc Ino thường xuyên lo lắng cho sự an toàn của Sai, nhưng anh không nói thêm gì. "Vậy là Sasuke thì sao" Sakura bắt đầu. "Nếu cứ tiếp tục như vậy, điều gì sẽ xảy ra với cậu ấy?"

"Nếu cứ tiếp tục như vậy thì..." Kakashi hắng giọng trước khi tiếp tục. "Trò ấy sẽ bị đưa vào danh sách truy nã quốc tế, và mọi người từ khắp nơi trên thế giới sẽ truy đuổi Sasuke."

Sakura hít một hơi thật sâu.

"Nhưng, dù sao, chuyện đó sẽ không xảy ra trong một sớm một chiều. Thầy chắc rằng sẽ có một cuộc họp Ngũ Đại Kage trước. Sasuke là một anh hùng, trò ấy đã cứu thế giới với Naruto. Không một ai có thể quyết định đưa một người như vậy vào danh sách truy nã mà không cần thảo luận. "

"Vậy thì cậu ấy sẽ ổn chứ?" Ino nói, rạng rỡ. "Ý em là, hiện tại, năm Kage là bằng hữu của nhau. Họ đã chiến đấu trong Đại chiến Ninja cùng nhau, vì vậy họ sẽ thực sự biết ngay rằng những người Sasuke đang nhìn thấy là giả."

Chúng ta có thể thực sự lạc quan như vậy được không? Sự bất an trong lòng Sakura chỉ lớn dần khi Kakashi nói những lời tiếp theo.

"Ngay cả khi các Kage cảm thấy như vậy, nhất định vẫn có những người trong làng không thuận theo như vậy. Và người đứng đầu làng phải là tiếng nói thay cho người dân trong làng. Nếu một ngôi làng bắt đầu yêu cầu rằng Sasuke cần phải bị loại bỏ, năm Kage không nhất thiết phải ở cùng một phe. Một số làng thậm chí có thể nói rằng chúng ta nên thành lập nhóm để truy lùng trò ấy. "

"Điều đó..." Mặt Ino mờ mịt.

"Nếu có cuộc gặp mặt của năm Kage, hãy cho em tháp tùng" Sakura nói, nghiêm nghị. "Cho dù đó là một sai lầm, em không thể để Sasuke bị chỉ định là tội phạm bị truy nã."

"Thầy biết. Nếu có cuộc họp được triệu tập, thầy sẽ đưa em đi cùng. Mặc dù vậy, thành thật mà nói, điều tốt nhất vẫn nên là Sasuke ở đó để tuyên bố sự trong sạch của chính mình. Trò ấy đang ở đâu và đang làm nhỉ?" Kakashi càu nhàu.

"Chúng ta đã để lại tin nhắn cho cậu ấy ở các điểm liên lạc chưa ạ?" Ino nói.

"Tất nhiên. Về cơ bản, Sasuke giả mạo đã lộ diện, và cậu ấy cần liên lạc với chúng ta ngay bây giờ. Nhưng hiện tại vẫn chưa có hồi âm."

Ino thở dài.

"Nếu Sasuke không xuất hiện" Sakura nói, "thì điều duy nhất chúng ta có thể làm là chứng minh rằng những người Sasuke đang nhìn thấy xung quanh bây giờ là giả."

"Đúng. Nhưng em có thể không? Chakra mà Gaara cảm nhận được là của Sasuke. Nếu có một cuộc họp của năm Kage, Gaara sẽ buộc phải đề cập đến điều đó. Và khi điều đó xảy ra, thầy nói với họ rằng chúng tôi không biết cơ chế của thủ thuật nhỏ đó như thế nào sẽ càng không có sức thuyết phục đối với các Kage khác. "

Sakura cắn môi. "Vậy thì chúng ta sẽ phải chứng minh điều đó," cô ấy nói, nhưng giọng nói của cô ấy không mạnh mẽ như lời nói của cô ấy.

3.

Tình hình đang chuyển biến theo hướng Kido mong muốn.

Sasuke giả, giống như Kido đã chỉ đạo, liên lạc với những người thuộc thế giới ngầm và giết những người mà cậu ta đã đàm phán, sau khi tiết lộ ý định sẽ thực hiện các hành động khủng bố.

Ngài Kazekage đã thực hiện các biện pháp để giữ cho thông tin về những kẻ khủng bố bị giết ở Sunagakure không bị rò rỉ ra khỏi làng của mình, nhưng mọi người đang đồn thổi về nhiều vụ việc khác nữa, và cuộc bàn tán đã lan sang tất cả các vùng khác nhau.

Mọi người không tránh khỏi bàn tán. Những tin đồn cuối cùng sẽ đến tai các cấp trên của các ngôi làng trên khắp các khu vực, và sau đó họ sẽ cùng nhau thảo luận về những việc giải quyết Uchiha Sasuke như thế nào.

Họ sẽ không kết luận ngay rằng Sasuke sẽ bị trừ khử. Kido cũng biết điều đó. Các trưởng làng sẽ không bao giờ tuyên bố một người hùng đã hành động dũng cảm trong Đại chiến Ninja là tội phạm mà không qua thảo luận.

Nhưng đến thời điểm đó, Uchiha Sasuke thực sự sẽ phải ra tay. Sasuke thật sẽ cắt ngắn chuyến đi của mình và phải quay trở lại Konoha một thời gian.

Đó là mục tiêu của Kido. Ông ta đã công khai sắp đặt thứ đồ giả này tạo ra một tình huống buộc Sasuke thật phải lộ diện. Khi trở về làng của mình, Sasuke sẽ bị bắt bởi đội quân riêng của Kido, đội quân đã được tăng cường thuốc Vĩ thú. Và một khi họ bắt được cậu ấy—

Kido đang ở một nơi nào đó trong làng, một căn cứ. Một mình trong văn phòng.

Một nụ cười nhạt nở trên môi ông ta. "Mau ra mặt đi, Uchiha Sasuke," người đàn ông thì thầm. "Cậu đáng giá bằng vàng. Vàng..."

4.

Chứng minh Sasuke mà mọi người nhìn thấy là kẻ giả mạo sao.

Đó là những gì cô đã nói với ngài Hokage, nhưng ngay cả khi Sakura đặt toàn bộ tâm trí vào vấn đề sau khi trở về nhà, cô ấy vẫn không thể nghĩ ra cách để thực sự làm điều đó. Và thay vì tập trung vào việc làm cách nào để cô có thể chứng minh cậu ấy là giả, suy nghĩ của Sakura ấy cứ quanh quẩn mãi về lý do tại sao Sasuke không quay trở về.

Về nhà mau đi, Sasuke.

Nói với tớ rằng cậu thật sự sẽ không bao giờ làm bất cứ điều gì như vậy ...

Một chút lo lắng len lỏi vào trái tim cô. Và điều đó đó đã khiến cô không thể tập trung suy nghĩ của mình được nữa. Dẫu vậy cô chỉ toàn tâm toàn ý cầu mong rằng rằng cô sẽ sớm được gặp lại Sasuke.

Mình đang lãng phí thời gian vậy sao?

Nghĩ rằng vận động cơ thể một chút có thể giúp bản thân tỉnh táo hơn, Sakura rời khỏi nhà và bắt đầu bước đi trong vô định. Trước khi kịp nhận ra, Sakura đã đứng ở trước cửa học viện từ lúc nào. Có lẽ đã có một sự thôi thúc nào đó trong tiềm thức muốn cô rời xa sự hối hả và nhộn nhịp của khu thương mại và đã đưa cô đến đây.

Vào đầu giờ chiều, Sakura có thể nghe thấy tiếng của những đứa trẻ trong trường. Cô quyết định ghé mắt nhìn chúng một chút qua hàng rào.

Khi đi vòng quanh sân trường, cô thấy những đứa trẻ khoảng mười tuổi đang tập karate theo cặp. Sau đó cô nhìn sang người đứng lớp đang đang hướng dẫn.

Oh! Là Naruto sao?

"Nào, các em! Đừng chỉ tập hời hợt theo động tác. Nghiêm túc nào, các em phải tập trung suy nghĩ về ra đòn tấn công tiếp theo và chuẩn bị bản thân chứ!"

Sakura đã nghe nói rằng Naruto đã bắt đầu thỉnh thoảng giảng dạy tại học viện với tư cách là một giảng viên đặc biệt sau Đại chiến. Và nhìn cậu ấy bây giờ, dường như Naruto đang làm rất tốt công việc đó.

"Này! Khi em đấu xong, hãy chắc chắn rằng các em đã bắt tay hòa giải! Dù em mạnh hay yếu hay bất cứ điều gì, đó là quy tắc của ninja."

Những học sinh không tuân theo nghi thức kata bị Naruto kí đầu.

Cậu hồi xưa cũng đã từng như như vậy, Sakura nói với Naruto trong đầu và cười nhẹ.

Sau khi đã chỉ dẫn cho tất cả các em học sinh, Naruto cho chúng xếp thành hàng và cúi chào.

Khi ngẩng đầu lên, cậu nhận ra Sakura. "Này!" Naruto gọi lớn. "Sakura-chan!"

Cô vẫy tay nhẹ nhàng.

"Các em đợi một chút," Naruto nói với lũ trẻ trước khi chạy lon ton đến chỗ cô. "Sakura! Cậu được nghỉ phép hả?"

"Mmm, tớ đoán là như vậy," Sakura trả lời. "Nhưng mà trời ơi nhìn cậu kìa. Trông ra dáng một thầy giáo ghê ha?"

"Thiệt hả?" Naruto cười toe toét và lấy ngón tay gãi gãi dưới mũi. Rồi cậu ấy bỗng dưng vỗ hai tay vào nhau. "Ồ, này! Bây giờ cậu cũng đã đến đây rồi, sao không thử một chút? Dạy kata cho bọn trẻ đi."

"Gì cơ? Không, tớ ổn."

"Nào, chỉ một phút thôi. Cho học sinh của tớ thấy kĩ thuật tuyệt vời từ quý cô lực điền của giới nhẫn giả với quái lực siêu phàm nào!"

"Này, cậu có thể ngưng mấy thứ như 'quái lực'—"

"Này! Các em! Hôm nay, một giáo viên khách mời siêu tuyệt vời đã đến thăm các em!" Naruto quay về phía bọn trẻ và hét lên, không dành một giây trước sự phản đối của Sakura. "Lại đây xem nè! Cô giáo ninja siêu phàm, Haruno Sakura!"

"Và bây giờ cậu nói điều đó lần thứ hai!" Ngay khi Sakura phản bác này, bọn trẻ đồng thanh nói.

"Cảm ơn cô giáo siêu phàm!"

"Thấy chưa? Tất cả là do cậu hết đó!" Sakura nói với một cái khịt mũi, nhưng Naruto không để tâm đến điều đó.

"Đi nào!" cậu gọi, quay lại với lũ trẻ.

Cái tên này, thiệt tình...

Nhưng bây giờ cậu đã đặt cô vào thế đã rồi, tất cả những gì Sakura có thể làm là dạy bọn trẻ một chút. Lắc đầu, cô bước vào sân trường.

Khi Sakura thực sự hòa vào bọn trẻ và hướng dẫn chúng về kata, cô chợt nhận thấy rằng tinh thần của mình nhẹ nhàng hơn một cách bất ngờ.

Dù đó chỉ là hướng dẫn kỹ thuật, nhưng tất cả trẻ em đều ở các trình độ khác nhau, vì vậy cô phải thay đổi phương pháp của mình cho từng đứa trẻ mà cô ấy giao tiếp cùng. Một số hiểu được những gì cô ấy nói nhanh đến mức đáng ngạc nhiên, trong khi những người khác vẫn không thể làm được điều đó sau nhiều lần được hướng dẫn. Tất cả đều là những cá tính riêng biệt của từng đứa trẻ.

Khi làm mẫu kata, Sakura phải nghĩ cách diễn đạt các hướng dẫn của mình để đáp ứng nhu cầu của từng học sinh. Sử dụng cả cơ thể và bộ não của mình như thế này, cô có thể cảm thấy sự trì trệ trong tim mình những ngày qua đang tan biến. Cô ấy hoàn toàn chăm chú vào việc giảng dạy cho đến khi tiếng chuông vang lên.

Cuối buổi học, Naruto bắt học sinh phải xếp hàng. "Các em đã làm tốt. Vì vậy, để kết thúc, giáo viên khách mời của ngày hôm nay, cô Haruno Sakura, có một điều rất đặc biệt để nói. Nghe nhé."

"Huh?!" Bị đánh úp đột ngột như thế này, Sakura cảm thấy bối rối. "Chờ một chút. Cậu đang nói gì vậy?"

"Mọi thứ đều ổn. Chỉ cần một vài lời từ một người đã tốt nghiệp cho những đứa trẻ sắp ra trường."

"Cô Sakura, xin hãy nói ngắn gọn," một học sinh nói, và những người xung quanh cười lớn. Ngay cả trong thời đại ngày nay, vẫn luôn có người tìm kiếm tiếng cười.

Naruto chết tiết!

Trừng trừng nhìn cậu qua khóe mắt, Sakura vắt óc suy nghĩ không biết nên nói gì.

"Ờm, chị nên nói gì đây? Chị không chuẩn bị trước, nên là chị sẽ nói ngắn gọn thôi."

Với những đứa trẻ đang nhìn thẳng vào cô, Sakura tiếp tục, "Hôm nay được đứng lớp với các em rất vui. Kata là nền tảng của chiến đấu ninja, vì vậy không được bỏ bê luyện tập. Hãy luyện tập chúng thật nhiều, được không?"

Để kết thúc mọi thứ, cô ấy nói, "Và có thể một số em đã biết về điều này, nhưng với tư cách là một y nhẫn, chị đã tạo ra một thứ gọi là trung tâm trị liệu cho trẻ em. Đó là nơi mà những đứa trẻ đã trải qua một số thời gian khó khăn; và có lẽ nỗi đau luôn có thể ập đến và đem những quá khứ đau thương khơi gọi lại trong chúng ta. Tâm trí là những thứ phức tạp, các em biết đấy. Rất dễ hiểu nếu chúng ta không thể biết người khác đang nghĩ gì và cảm thấy gì, nhưng đôi khi chúng ta thậm chí còn không hiểu chuyện gì đang xảy ra trong chính tâm trí của chúng ta. Chúng ta có thể tập luyện với đồng đội để làm cho cơ thể của chúng ta khỏe hơn, nhưng làm thế nào để chúng ta làm cho tâm trí của chúng ta mạnh mẽ hơn? Chị muốn tất cả các em có thể trở thành những shinobi với thể lực mạnh mẽ, và tất nhiên, cũng có trí óc minh mẫn. Vì vậy, để điều đó xảy ra, hãy thất bại thật nhiều, hãy làm thật nhiều điều đáng xấu hổ, và, hãy yêu thật nhiều người. Nếu các em làm vậy, chị chắc chắn rằng ..."

"Này!"

"Cảm ơn." Sakura nhận lấy lon nước trái cây mà Naruto đưa.

Sau khi buổi học kết thúc, họ đã đến một công viên gần học viện. Ngồi cạnh nhau trên một chiếc ghế dài và uống nước trái cây.

"Này, cảm ơn vì đã giúp đứng lớp, Sakura-chan."

"Không có gì. Tớ cũng rất vui. Thay đổi không khí một chút cũng hay."

"Thật tốt."

"Nhưng tớ ngạc nhiên đó nhé. Cậu thực sự có thể trở thành một người thầy giỏi đó, Naruto."

"Heh heh. Tớ nghĩ là do trước đây tớ cũng từng luôn bị tụt lại phía sau, vì vậy tớ hoàn toàn hiểu được cảm giác của những đứa trẻ không thể làm được, Cậu biết đấy?"

"Đúng."

"Nhưng mà cậu nữa! Cậu cũng tuyệt lắm. Tớ chỉ thỉnh thoảng đến dạy ở học viện, nhưng cậu thực sự đang làm việc với trẻ em một cách nghiêm túc, phải không?"

"Không hề luôn á." Sakura lắc đầu. Được khen trực tiếp như thế này, với Sakura bỗng dưng thật khó để tiếp nhận. Uống hết phần nước trái cây của mình, cô thở dài. "Tớ là một thảm họa. Tôi đã nói với bọn trẻ ở đó rằng hãy trở thành những ninja có khối óc minh mẫn, nhưng thật ra tớ là người tệ nhất ở thời điểm đó."

"Có chuyện gì xảy ra à?" Naruto nói, và ném lon nước trái cây rỗng của mình vào một thùng rác cách đó vài mét.

Sakura nhìn cú ném hoàn hảo của Naruto và đột nhiên cảm thấy muốn kể cho cậu nghe tất cả mọi thứ. "Thì, Sasuke ấy, được chưa?"

"Sasuke sao?"

"Mọi người đã nhìn thấy Sasuke gần đây. Nhưng ..."

Cô do dự một giây không biết có ổn không khi kể chuyện này với cậu ấy. Nhưng cuối cùng, cô vẫn kể. Dù sao thì sớm muộn gì Naruto cũng sẽ nghe về điều đó, vì vậy cô muốn cậu nghe điều đó từ cô sẽ tốt hơn.

Naruto lắng nghe toàn bộ câu chuyện mà không gián đoạn. Và sau đó cậu ta nói, "Hả, vậy thôi à? Vậy đó là những gì đang xảy ra." Giọng Naruto nhẹ nhàng, không có một chút nghiêm túc nào, và Sakura cảm thấy hụt hẫng phần nào.

"'Chỉ vậy thôi sao?' Cậu không ngạc nhiên gì luôn? "

"Tại sao tớ phải ngạc nhiên? Ý tớ là Sasuke đó là đồ giả mà, đúng không?"

"Đúng vậy, nhưng ..." Sakura có chút bất mãn vì phản ứng của cậu. Cô đã nghĩ rằng cậu ấy sẽ ngạc nhiên hoặc tức giận hoặc trở nên kích động hoặc ít ra là sẽ thể hiện chút cảm xúc nào đó.

"Nếu là hàng giả, thì không cần lo lắng đâu. Đừng quá lo lắng, Sakura-chan."

"Nhưng chúng ta vẫn không biết ai đã làm giả cậu ấy hoặc tại sao, cậu biết chứ?"

"Tớ đảm bảo với cậu, không sao đâu," Naruto nói, và mỉm cười với cô.

Sakura thở dài. "Bằng cách nào đó, nói chuyện với cậu, cuối cùng tớ cảm thấy mình thật ngớ ngẩn vì đã lo lắng như điên về điều đó. Và Sasuke, cậu ấy đã không trả lời bất kỳ tin nhắn nào mà chúng ta đã gửi-"

"Đó, chính nó!" Naruto đột nhiên hét lên.

"Cái gì? Ý cậu là sao?"

"Sasuke không trả lời, vì vậy tớ cũng không lo lắng."

"Tớ hoàn toàn không hiểu."

"Được rồi, nghe này." Naruto gãi đầu như thể cố gắng tìm cách giải thích cho cô hiểu trước khi tiếp tục. "Thực tế là cậu ấy đã không trở lại làng mặc dù có một số kẻ đã mạo danh cậu ấy gần đây, có nghĩa là cậu ấy cũng không nghĩ đó là một vấn đề lớn."

"Sasuke không nghĩ vậy sao?" Sakura thì thầm. Cậu ấy không nghĩ đó là vấn đề lớn ...

"Nếu Sasuke ở đây, cậu ấy sẽ nói, 'Đừng gọi tôi về làng vì một điều gì đó tầm thường như vậy. Các người có thể tự giải quyết nó" – Naruto nói, bắt chước Sasuke.

Sakura phá lên cười. Và rồi, như thể lớp mây mù đã được xua tan đi, cô nhận ra Naruto đã đúng. Cô ấy ủ rũ để làm gì? Cô chuyển hướng khỏi những suy nghĩ tiêu cực của mình và ngồi thẳng dậy.

"Đúng rồi. Đúng là như thế đó, phải không?"

Việc Sasuke không về làng là vì bản thân Sasuke không thấy vấn đề hiện tại là một việc đặc biệt nghiêm trọng. Đó là một ý kiến ​​rất Naruto, đơn giản và rõ ràng, nhưng lời nói của cậu ấy chính là điều Sakura cần vào lúc đó.

Một nụ cười tự nhiên nở trên môi cô.

"Cậu đẹp nhất là khi cười đấy, Sakura-chan, cậu có biết không?" – Naruto nói, và cười toe toét đến lộ cả răng.

Sakura hít một hơi thật sâu. Đó là dấu hiệu cho thấy tâm trạng của cô ấy đã thay đổi đến mức không khí xung quang dường như cũng tốt hơn.

"Cảm ơn, Naruto," cô nói, đứng dậy. "Tớ cảm thấy mình đã khá hơn sau khi nói chuyện với cậu."

"Heh heh heh," Naruto cười. "Nhưng mà Sakura cậu biết đấy, Sasuke thật là đau đầu. Ý tớ là, luôn mang đến cho cậu những rắc rối như thế này."

Naruto nói chuyện như một người anh trai thật nực cười khiến Sakura lại phá lên cười.

5.

Một ngày sau khi cô ấy nói chuyện với Naruto, Sakura đã liên hệ với Tsunade và nói rằng cô ấy muốn lời khuyên từ bà ấy.

Vừa qua giờ trưa, hai người phụ nữ chui vào một ô bàn ghế của một nhà hàng và ngồi đối mặt với nhau.

Tsunade đã biết Sasuke đã được nhìn thấy ở nhiều nơi. Mặc dù đã qua một thời gian kể từ khi bà ấy từ chức trưởng làng, nhưng Kakashi vẫn cử một số cấp dưới thỉnh thoảng thông báo cho bà ấy về những vấn đề quan trọng.

"Sasuke mà mọi người đang nhìn thấy đơn giản không thể là người thật. Nhưng Gaara nói rằng người đó có cùng một chakra. Và em không thể nghĩ ra điều gì hợp lý để giải thích điều đó," Sakura nói.

"Hừm." Tsunade khoanh tay. "Một phương pháp bắt chước không chỉ khuôn mặt và cơ thể, mà còn cả chakra ..."

"Thực tế là có một Shinobi trong Anbu có thể sử dụng một nhẫn thuật như vậy, nhưng anh ta đang đi làm nhiệm vụ trong khoảng thời gian này. Anh ta dường như không liên quan gì đến chuyện này. Sư phụ có ý kiến ​​gì không?"

Chakra không thể bị sao chép bằng thuật biến hình, và người sử dụng thuật biến hình không thể sao chép dưới bất kỳ hình thức nào trừ khi họ có liên hệ với Sasuke.

"Khó đấy" – Tsunade nói, sau một lúc im lặng. "Ta không thể nghĩ ra bất cứ điều gì ngoài những gì em vừa gợi ý. Suy cho cùng, bạch Zetsu cũng đã chết rồi."

"Em không nghĩ là là hắn"

Sự im lặng bao trùm lên bàn.

Cuối cùng, sau khi nhấp chén rượu sake, Tsunade đề nghị, "Tuy vậy, lựa chọn khả dĩ nhất bây giờ là thuật thay đổi hình dạng."

"Nhưng trong trường hợp đó, người dùng cần có một mối liên hệ đặc biệt nào đó với Sasuke."

"Mmm. Chakra của cậu ta có thể sẽ được phân tách và được bản sao hấp thụ. Nhưng nếu kẻ xấu bằng cách nào đó có thể hấp thụ chakra của Sasuke mà cậu ta không hề phát hiện và đưa nó cho bản sao, điều này có thể tạo ra một thứ đồ giả mạo hoạt động như thật mà không cần đánh động đến chủ thể"

"Không cần đánh động Sasuke?"

"Đúng. Nhưng điều đó sẽ không xảy ra." Tsunade bác bỏ ý kiến ​​đó ngay lập tức. "Thật khó tin khi mà một người có kỹ năng như Sasuke lại để cho người khác hấp thụ chakra của mình mà cậu ta không hề hay biết."

"Đúng ạ." Sakura khẽ gật đầu. Nhưng cô cảm thấy ý tưởng này của Tsunade rất đáng để đào sâu.

Việc kẻ giả mạo có khuôn mặt và cơ thể của Sasuke không có vấn đề gì nghiêm trọng. Bản thân thuật biến hình không phải là thuật cấp độ đặc biệt cao. Vấn đề thực sự là chakra giống nhau. Và đúng như Tsunade đã nói, chakra có thể được hấp thụ từ đối thủ và truyền cho người khác. Truyền đi, thay thế, di chuyển – những điều này đều có thể thực hiện được với chakra.

Vậy là có thể đã có sự chuyển giao chakra của Sasuke mà cậu ấy không hề hay biết.

Trên đời này cũng có một loại nhẫn thuật như vậy sao? Sakura có cảm giác đầu ngón tay của mình cuối cùng đã chạm vào thứ gì đó sau một khoảng thời gian mò mẫm trong bóng tối.

"Chính cậu ấy cũng không nhận ra," cô thì thầm, rồi nhìn xuống đất, tập trung cao độ. Khi cô ấy nhẹ nhàng vén mái tóc xõa xuống hai bên má qua tai, một thứ gì đó lọt vào tầm nhìn cô. "Tóc..."

"Có chuyện gì vậy?" Tsunade nhìn hoài nghi.

"Sư phụ Tsunade," Sakura nói. "Vậy giả thuyết rằng, liệu có thể chiết xuất chakra của một người từ thứ gì đó như tóc hoặc da của họ không?"

"Tóc?" Tsunade nói. "Chà, cũng có thể chứ. Mặc dù vậy thì cũng chỉ thu được một lượng chakra cực kỳ nhỏ. Về cơ bản, miễn là vật chất có chứa một số thành phần cấu tạo của con người, về lý thuyết là có thể. Theo nghĩa đó, người ta sẽ không bị giới hạn chỉ có tóc; máu hoặc mồ hôi cũng sẽ có tác dụng. Nhưng có rất nhiều điều kiện xảy ra ở đây — vật mẫu được bảo quản như thế nào, bao nhiêu thời gian kể từ khi vật mẫu được lấy từ người. Sakura, vậy em nghĩ sao ...? "

"Đó chỉ là một suy nghĩ thoáng qua trong đầu em. Em không thực sự tin tưởng vào ý tưởng này. Nhưng khi em bắt đầu nghĩ về việc chakra của Sasuke được sử dụng mà cậu ấy không hề hay biết, đó là điều hiện lên trong đầu em."

"Lấy tóc hoặc da của Sasuke và từ đó lấy chakra của cậu ấy," Tsunade trầm ngâm, nhìn ra ngoài không gian. "Đó không phải là một dòng suy nghĩ tồi. Về mặt kỹ thuật, nó sẽ khá khó khăn, nhưng ta cảm thấy nó gần với sự thật hơn bất cứ điều gì khác mà chúng ta đã đề cập."

"Nhưng giả sử rằng ai đó đang tạo ra chakra của Sasuke như vậy, làm thế nào họ truyền nó cho bản sao?"

"Chúng ta cũng sẽ phải suy nghĩ về điều đó. Có thể chúng đã sử dụng Phương pháp phẫu thuật thẩm mỹ nào đó, hoặc có thể đưa nó cho hàng giả dưới dạng viên nang, giống như một loại thuốc?"

Có quá nhiều khả năng ở đây. Nhưng ít nhất cô đã có một điểm xuất phát cho những suy nghĩ vẩn vơ của mình lúc này.

"Sư phụ, cảm ơn rất nhiều. Em sẽ tự mình điều tra về điều này sâu hơn," Sakura cảm ơn Tsunade.

"Chúc may mắn, Sakura." Tsunade gật đầu. "Ta thật sự rất muốn cùng em điều tra vấn đề này, nhưng ta đã về hưu rồi. Ta sẽ để lại phần còn lại cho các em xử lý."

"Vâng, sư phụ." Sakura gật đầu chắc chắn.

Bởi vì Sasuke cũng sẽ bảo chúng ta phải tự mình giải quyết ...

Tsunade nói rằng bà ấy sẽ ở lại và uống rượu lâu hơn một chút, vì vậy Sakura đã tạm biệt bà và rời khỏi nhà hàng.

Sakura nghĩ rằng cô sẽ cố gắng tìm một số cuốn sách hoặc tài liệu có thể tham khảo tại bệnh viện Konoha và bắt đầu đi về hướng đó, cho khi ai đó gọi tên cô từ phía sau.

"Sakura!"

Quay lại, cô thấy Sai đang đi về phía mình. "Sai."

"Mới đi ăn trưa xong hả?"

"Ừm, với sư phụ Tsunade. Tớ nghĩ rằng mình cần đi xem xét một số thứ ở bệnh viện."

"Ồ, vậy sao?" Cậu ấy sánh bước bên cô ấy, nói rằng cậu cũng có việc cần giải quyết tại Văn phòng Hokage.

"Tớ nghe chuyện của cậu rồi" Sakura nói, nhớ lại những gì Hokage đã nói với cô. "Cậu đang điều tra về vụ daimyo đã bị tấn công, phải không?"

"Ngài Kakashi đã nói cho cậu à?" Sai hỏi.

"Ừ. Tớ đã ở trong văn phòng của Ngài ấy với Ino ngày hôm qua, và Ngài ấy đã nói với chúng tớ."

"Ngài ấy tiết lộ rồi cơ à? Chà, tôi đoán là kiểu gì Ngài ấy cũng sẽ nói cho các cậu" Sai nói, gần như lẩm bẩm.

Cô định hỏi liệu cuộc điều tra của cậu ấy có kết quả gì không và tự mình dừng lại. Cô cảm thấy mình thực sự không nên xâm phạm cậu ta quá nhiều. Sai có lẽ sẽ tự tiết lộ cho mọi người khi đến lúc cần.

"Nhân tiện, cậu có nghe nói về Sasuke chứ?" Sai hỏi, nhỏ giọng.

Sakura gật đầu. "Nhưng thực ra, Ino và tớ đã biết từ trước. Khi chúng tớ thực hiện chuyến đi đến Suna, Gaara đã nói với chúng tớ về điều đó." Sakura đã kể cho cậu nghe về chuyến đi.

"Vậy ngay cả chakra của cậu ấy cũng giống như của Sasuke?" Sai ngạc nhiên.

"Uh-huh. Gaara nói rằng đó chính là Sasuke mà cậu ấy đã nhìn thấy."

"Người cung cấp thông tin cho tôi về Sasuke đã không đề cập đến phần chakra." Vẻ mặt Sai trở nên nghiêm trọng.

"Nhưng tớ đã suy đoán điều gì đó khi nói chuyện với Sư phụ Tsunade vừa nãy. Chakra có thể được chuyển giao. Vì vậy, có lẽ chakra của Sasuke hiện đang được sử dụng cho mục đích xấu mà cậu ấy không hề hay biết."

"Không cần cậu ta biết..."

Sakura tiếp tục kể cho Sai về giả thuyết mà cô đã nghĩ ra khi nói chuyện với Tsunade trước đó.

"Tóc hay da, hả?" Sai thì thầm, và đột ngột dừng lại.

"Chuyện gì vậy?" Sakura nhìn lại cậu.

Mặt vẫn nhăn nhó, Sai đưa một tay lên cằm.

Ngay khi Sakura định nhắc cậu ta, Sai nói, "Sakura, cậu có phiền đến văn phòng Hokage với tôi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sakura