13
Hôm nay lại một chiến thắng áp đảo.
Quý hưng phấn đứng lên,anh đã xuất sắc dành lấy một cái MVP,định sẽ chạy đến ôm em để ăn mừng,nhưng em rất nhanh đã ôm Khoa rồi đi sang bắt tay với đội bạn.
Quý ở sau nhìn em rồi buồn thiu đứng chôn chân tại chỗ.Lai Bâng phải nắm tay kéo Quý đi.
_"Cá ơi"
Vừa bước chân vào phòng nghỉ,Quý đã chạy nhanh đến kéo tay em lại.
_"Cá còn không thèm ôm Quý nữa"
_"Cá cũng đâu có ôm Bâng,cũng đâu có ôm anh Rin.Đồng đội với nhau cả mà,ôm hay không quan trọng gì đâu."
Cá nhẹ nhàng gỡ bàn tay đang nắm chặt lấy tay mình.
Bầu không khí trở nên trầm lắng hẳn.Red là người ngạc nhiên nhất,nhưng anh không biểu lộ gì trên gương mặt cả.Ngược lại là Khoa,em mở to mắt,hết nhìn Lai Bâng bên cạnh,lại nhìn hai người anh của mình ở phía sau.
Quý tiếc nuối buông tay em ra.Quan trọng gì đâu?Nếu là ngày trước,Cá nhất định sẽ chạy đến ôm anh đầu tiên.Nếu là ngày trước, Quý chắc chắn là sự ưu tiên của em.Nếu là ngày trước,Cá chắn chắn sẽ hốt hoảng dỗ dành khi nhìn anh rưng rưng nước mắt.Nếu là ngày trước...nếu...
Cá đi đến lấy túi đồ của mình rồi nhanh chóng di chuyển ra xe.
Các thành viên khác cũng lần lượt rời đi.Người ở lại cuối cùng với anh là thằng bạn thân Thóng Lai Bâng.
Hoa cầm trên tay vẫn là hoa của đất.Người ở trong lòng dù trời long đất lở vẫn là người dưng...
Trong vài ngày tới sẽ không có lịch đấu,nên Quý đã tranh thủ về thăm nhà theo lời yêu cầu của mẹ.
Ngồi trên xe nhìn ra phố xá đông người qua lại,anh rối bời nghĩ cách quay lại với em.
Quý đang không biết bản thân nhìn thấy mẹ nên có biểu cảm gì,nên nói gì,và nên làm gì.Nếu có Cá ở đây chắc chắn em đã cho anh lời khuyên rồi đó.
Bước vào cổng,mẹ anh đã vui mừng chạy ra đón anh.Nhìn thấy anh về cùng với cái túi nhỏ,bà thắc mắc.
_"Đồ đạc của con đâu hết rồi?Sao ít vậy con?"
_"Con về có một hai ngày thôi,sau đó sẽ lại đi tiếp.Bọn con chỉ mới bắt đầu đánh vòng bảng thôi"
_"Vậy cũng được.Nào,vào nhà đi mẹ đã nấu cơm xong rồi.Ba con tối nay mới về lận."
Cả hai đều chủ động bỏ qua sự việc khó nói nhất.Không ai đề cập đến.
Khoa mở cửa vào phòng,em nhanh chóng bay thẳng lên chiếc giường êm ái đánh một giấc.Cả tối hôm qua em đã an ủi anh Cá đến không chợp mắt.Anh Cá của em đã khóc cả đêm.
Anh ấy muốn giữ anh Quý lại,nhưng phát hiện bản thân chẳng có tư cách gì để giữ hết.
Lai Bâng nhìn thấy em nhỏ,liền tháo tai nghe chạy đến ôm lấy em.
_"Em thật thương anh Cá.Trước đây em từng ngưỡng mộ chuyện tình của anh Cá đó Bánh ạ."
Em miết nhẹ bờ môi của người nằm cạnh.
_"Cả hai đứa đều vô tri,chúng cần phải trưởng thành.Và muốn trưởng thành thì phải đánh đổi cái ngây ngô của tuổi trẻ.Chỉ là..."
_"Chỉ là cái gì?"
Bâng nhìn em nhỏ đang nhìn mình không rời mắt,liền cúi xuống hôn phớt lên môi em.
_"Chỉ là không biết trưởng thành rồi,ngoại trừ sự ngây ngô thì chúng còn mất cái gì nữa không."
Trên bàn ăn,Quý nhìn người mẹ đang không ngừng gắp thức ăn vào bát mình.Nghĩ đến những giọt nước mắt của người anh yêu,nghĩ đến những lời cầu xin của Đấng sinh thành,anh bất chợt buôn đũa xuống.
_"Mẹ ơi,mẹ thương con nhất đúng không?"
_"Đương nhiên rồi.Con là báu vật của mẹ,của gia đình này.Mẹ luôn mong muốn con sẽ sống thật tốt,thật hạnh phúc."
_"Nhưng mẹ ơi,con trai của mẹ đang ngày càng chết dần chết mòn mẹ ạ."
Nghe đứa con của mình nói vậy,bà liền buông đũa xuống.Như biết tiếp theo cậu sẽ nói gì,bà liền nghiêm nghị nhìn chằm chằm Ngọc Quý.
_"Sao lại vậy mẹ nhỉ?"
Quý không nhìn thẳng vào mắt mẹ.Anh nhìn vào cốc nước ở trên bàn.
_"Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi,con yêu.Sau này khi con có một gia đình hoàn hảo,con sẽ biết ơn mẹ vì ngày hôm nay đã giúp con chấm dứt một cuộc tình sai trái."
_"Sai trái ở đâu mẹ?Con yêu em ấy và chính em ấy cũng yêu con.Tình yêu nó xuất hiện khi hai người cùng chung một nhịp đập,cùng hướng về nhau mà mẹ.Nó đâu có phân biệt vì giới tính đâu ạ?"
_"Hai đứa con trai thì sao có thể hạnh phúc hả con?"
_"Tại sao không ạ?Em ấy xuất hiện trong cuộc đời con đã là một niềm hạnh phúc lớn lao rồi mẹ.Và khi con đến bên em ấy,chính con cũng là ngọn đèn duy nhất trong cuộc đời tăm tối của em."
_"Mẹ ơi,hôm đó con đã thấy em ấy khóc nấc lên chỉ vì không biết nói sao về những tổn thương mà mình đã trải qua."
_"Con thương người ta như vậy thì ai thương mẹ hả con?Mẹ chỉ có duy nhất mình con mà người ta cũng muốn lấy mất sao?"
Bà ấy khóc lên,dùng ánh mắt bất lực nhìn đứa con bà yêu quý nhất.
_"Dù con yêu Phúc Lương thì con vẫn sẽ là Ngọc Quý của mẹ.Mẹ vẫn có con,nhưng Phúc Lương chỉ có con thôi.Ba mẹ em ấy đã rời bỏ em ấy,nếu giờ ngay cả con cũng bỏ đi thì ai sẽ là người đến bên em ấy khi em cần đây hở mẹ?"
Bà ấy dừng việc rơi nước mắt.Đứng thẳng dậy rời đi.
_"Hôm nay vậy là đủ rồi.Con ăn xong thì lên phòng nghỉ ngơi đi.Tối ba con về chúng ta sẽ nói chuyện sau."
Cả một ngày Quý chỉ giam mình trong phòng chơi game.Khi thấy ba mình bước vào phòng anh mới biết à,tối rồi.
Ba anh là một người đàn ông mẫu mực Yêu vợ,thương con.Ông rất ít nói,và cũng rất ít bàn về chuyện tình cảm của anh.
_"Mẹ con đã nói cho ba nghe về chuyện của con rồi."
_"Ba đến để đánh con sao?"
_"Không.Sao lại đánh chứ."
???
_"Thật không ngờ con giống ta nhiều đấy."
_"Sao ạ?"
Quý ngơ ngác nhìn ba,hôm nay sao ông ấy lạ quá.
_"Chuyện tình cảm của con ta không có ý kiến gì đâu.Cứ mạnh mẽ nghe theo trái tim mình đi.Có lẽ mẹ con sai,nhưng con đừng trách bà ấy."
Ngay lúc này,mẹ anh hung hăng xông vào phòng.Tức giận hét lớn.
_"Ông nói cái gì vậy hả?!Nó là con ông sao ông không nghĩ cho tương lai của nó hả?Sao lại ủng hộ nó làm điều sai?!"
_"Mẹ..."
_"Tôi nhìn thấy tôi trong cuộc đời của nó bà ạ.Trước khi tôi trở thành người chồng mẫu mực của gia đình,tôi cũng đã yêu một chàng trai."
!!!
Như một cú tát vào mặt người phụ nữ.Tại sao?
Ngay cả Quý cũng bất ngờ.
_"Cũng yêu sâu đậm nhưng không thể đến.Từ sự ép buộc cực đoan của gia đình,tôi đã trở thành chồng bà,và chàng trai ấy đã từ bỏ thế gian.Bà muốn nhìn thấy con trai của chúng ta sẽ như vậy sao?"
_"Thì sao, không phải ông vẫn ở đây sao?Nếu có chết thì sẽ không phải là Quý nhà mình."
_"Bà điên rồi"
Người phụ nữ đoan trang thường ngày bỗng chốc trở nên xa lạ trong mắt Quý.
Bà ấy đuổi ba anh ra khỏi phòng,đóng chặt cửa và với lấy cái chổi lông bên cạnh cửa.
Chỉ cần bà còn sống,bà sẽ không để chuyện này xảy ra.Đứa con của bà sẽ không bao giờ nghe thấy những lời đàm tiếu của ai về chuyện yêu đồng giới cả.Tuyệt đối không!
Một lát sau khi vào phòng,ông nhìn thấy đứa con trai bé bỏng của mình đang chật vật đứng dậy.Ông nhìn thấy đôi chân thằng nhỏ hiện lên những vết lằn đỏ chót.Không biết ở những nơi bị quần áo che phủ,có còn vết thương nào không.
_"B-ba ơi."
Quý khó khăn trèo lên giường,ba anh tiến đến đỡ lấy người con trai.
_"Chuyện lúc nãy ba nói...là thật ạ?"
_"Con cũng hóng hớt quá đó."
Nghe ba bảo,Quý chỉ biết cười hì hì.Anh không nghĩ đến người cha tuyệt vời của mình cũng từng yêu một chàng trai.
_"Lúc đó ba yêu người ta say đắm,người ta cũng yêu ba như vậy.Nhưng ông nội của con kịch liệt phản đối.Thời đó chưa có tiến bộ như bây giờ nên việc ba yêu một chàng trai là trái với luân thường đạo lý."
_"Sau đó thì sao ạ?Sai hai người lại cách xa?Sao người ba yêu lại chết?"
_"Ba bị ông nội của con lôi về khi thấy ba đi cùng với người nọ.Ông ấy đã đánh ba một trận thừa sống thiếu chết và nhốt ba ở nhà cả một tuần." Nói đến đây,ông đột nhiên dừng lại. Quý có thể nhìn thấy đôi mắt ánh lên vẻ đau lòng của người ba._"Rồi đến ngày thứ tư của tuần mới thì ba nghe được tin chàng trai ấy đã treo cổ tự vẫn."
Ông chỉ kể đến đó, đứng dậy dặn dò anh để ý sức khỏe rồi bước ra khỏi phòng.
Ông không kể cho nó nghe về việc mẹ ông- cũng là bà nội của Quý đã ra đi vì cơn đột quỵ sau khi biết ông yêu một người con trai.Và người con trai ông yêu cũng bị chính gia đình ông ép đến mức từ bỏ cuộc sống này.
"Nếu mày cố chấp yêu một thằng gay thì tao có chết cũng sẽ không đồng ý.Mày không nghĩ cho bà mẹ mày à thằng bất hiếu?Mày là nỗi ô nhục của cái nhà này"
Một mình ông đau khổ là được rồi,đứa con trai này của ông xứng đáng nhận được nhiều điều tốt đẹp hơn.
Ba kể về ngày trẻ ba từng yêu,
Yêu say đắm một người không phải mẹ
Đôi tay chẳng thon
Bờ vai chẳng nhỏ bé
Đôi mắt không tròn
Sơ-mi sẫm màu be.
Ba gặp ông ngày Hạ về oi ả
Nẻo đường làng, trên lọc cọc con xe
"xe tuy cũ, nhưng ngon lành đấy nhé!
thôi lên nào, tôi đèo kẻo đường xa".
Rồi cứ thế hai con người xa lạ
Tự khi nào đã xích lại gần nhau
Là bạn thân, là tri kỷ, tâm giao
Là tất cả chân thành thời son trẻ.
Nhưng con ơi,
Tình cảm kia quá điên cuồng, mới mẻ
Ba vừa thương, vừa ghét bản thân mình
Bởi mặc cảm, trước miệng đời mổ xẻ
Ba tự tay bóp chết đi mầm tình.
Ba trưởng thành người đàn ông mẫu mực
Làm người cha, người trụ cột gia đình
Dù ba biết tận sâu trong tim mình
Ba đã chết, kể từ ngày hôm ấy.
Nếu mai này con gặp được ai đấy
Thật lòng yêu, thật lòng thương mọi điều
Ba mong con can đảm mà nắm lấy
Đừng chần chờ, lùi bước giống ba đây.
Cre:Sưu tầm
--------------------------------------------------------------
Định sẽ để hai người đau thôi mà tự nhiên nhớ đến bài thơ này nên là cho đau hết luôn.Đã ngược là ngược cả nhà mới vui.😃
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro