Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

3

Cuối cùng, khi chiếc máy bay của Faker đáp xuống căn cứ, người ta chỉ thấy mỗi Gumayusi bước xuống. Gương mặt cậu lộ rõ sự bất mãn, nhưng cũng chẳng nói lời nào, chỉ gật đầu chào lấy lệ rồi bước nhanh vào trong để chuẩn bị giải quyết mớ hỗn độn đã xảy ra.

Hỏi ra mới biết, Faker không xuống cùng Gumayusi vì anh đã hạ cánh trên sân thượng để dẫn người bạn "không thân" của mình, Deft, đi mua trà sữa. Lý do? Đơn giản là vì Deft không có thẻ ra vào tòa nhà, mà cậu lại đến cùng PerfecT, người đã lái xe đi mất từ lúc nào chẳng ai rõ.

Ở quán trà sữa Mori Mori, Faker đứng trước quầy, chăm chú nhìn bảng menu. Bên cạnh anh, Deft khoanh tay, đứng tựa lưng vào tường, vẻ mặt vừa ngại ngùng vừa bất đắc dĩ.

"Tớ không ngờ cậu lại thực sự dắt tớ đi mua trà sữa trong tình huống này." Deft lẩm bẩm, ánh mắt lướt qua đồng hồ trên cổ tay. "Cậu biết căn cứ đang loạn thế nào không?"

Faker nhún vai, như thể đó chẳng phải chuyện gì lớn.

"Người ta không thể suy nghĩ thông suốt nếu không được nạp năng lượng."

Deft trợn mắt.

"Trà sữa là năng lượng của cậu?"

"Không phải của tớ. Là của Kyu đấy."

Faker quay sang nhìn thẳng vào mắt Deft, ánh nhìn điềm tĩnh nhưng không kém phần sắc bén.

"Tớ không muốn cậu ngất giữa chừng như lần đó nữa đâu."

Deft không phản bác được chữ nào vì Faker không nói sai. Lúc đó là gần dịp đầu năm, cậu đã sắp kiệt sức vì phải ngồi tổng kết hết đống tài liệt cuối năm để nộp cho hội đồng trong mấy ngày liền. Đã thế mà còn gặp phải loại nhiệm vụ khẩn cấp phải đi giải quyết bọn bán ma thuật đen nữa, báo hại cậu vừa không có gì bỏ bụng mà còn phải thức khuya mấy ngày do bọn chúng chỉ hoạt động về ban đêm. Thể chất không theo kịp nên khi vừa hoàn thành xong nhiệm vụ thì cậu ngấy luôn.

May mắn là lúc đó Deft đang gọi điện thoại với Keria để thông báo địa điểm đón cậu đi ăn tối nên khi đầu dây đột ngột im lặng thì người em nhạy bén đã phát hiện ra điểm bất thường. Cậu còn nhớ khi tỉnh lại thứ đầu tiên thấy là gương mặt nước mắt tèm lem của Keria vì cậu nhóc tưởng cậu làm nhiệm vụ thất bại và trúng độc hay bị thương rồi cơ. Lúc đó Keria vừa hoàn thành xong công việc, chưa đi khỏi căn cứ nên Faker vừa hay bắt gặp cậu nhóc hoảng loạn gọi anh ơi với chiếc điện thoại và chở cậu đến địa điểm luôn.

Sau đó thì Kim Deft đã bị mắng rất nhiều.

Deft không chịu thừa nhận rằng Faker nói đúng, cậu chỉ lầm bầm vài từ không rõ ràng trong miệng rồi quay mặt đi, làm ra vẻ như mình chẳng hề quan tâm. Faker và Deft đứng trong hàng chờ lấy trà sữa, không khí giữa hai người nhẹ nhàng hơn so với tình hình căng thẳng của căn cứ. Quán trà sữa không quá đông, vì thế chỉ vàio phút là hai người đã có trà sữa của mình. Để chắc ăn thì Faker còn mua thêm một chiếc bánh ngọt cho người bên cạnh nữa.

Khi cả hai bước ra khỏi quán trà sữa thì đã có xe do Gumayusi gọi người đến đón cả hai về căn cứ.

"Sao sáng này cậu lại không đi họp mà trốn đến đây thế?"

Nhớ đến vẻ mặt không tình nguyện của Bdd và Beryl vào tối hôm trước, Deft thầm cảm khái chắc chắn tối về sẽ bị cằn nhằn nhiều lắm đây.

"PerfecT muốn đi tham quan các khu vực."

"Được rồi ở đây không có người ngoài, vậy lý do thật sự là gì?"

Bị bắt bài, Deft vừa hút trà sữa vừa bĩu môi trả lời người kia.

"Cuộc họp nhàm chán, tớ ngủ dậy muộn và muốn uống trà sữa. Sao cậu không kêu bọn họ bỏ lịch họp vào buổi sáng đi!"

Faker nghe thấy đáp án thì không ngạc nhiên mấy, dù sao người trước mặt là người đứng đầu bảng trốn các phiên họp hội đồng mà. Cứ y như là học sinh không muốn học bổ túc vào thứ bảy vậy.

"Lần sau đừng thức khuya nữa, cậu muốn uống trà sữa thì nhắn tin, tớ kêu Gumayusi ship tới cho."

"Còn nữa, cậu biết vì sao các cuộc họp lại quan trọng mà. Nhưng có thể xem xét, lần sau tớ sẽ cho cậu chọn giờ nhé."

Deft nghe vậy thì cười vui vẻ đồng ý. Chỉ cần không phải dậy sớm vào ngày nghỉ thì họp bao nhiêu cũng được. Mấy ông trong hội đồng sắp tới lại sắp đau đầu nữa rồi.

"Sáng nay mọi người đã bàn tán về việc người mang sức mạnh Ánh trăng có dấu hiệu đã xuất hiện vào trận chiến hai ngày trước, các CMr (camera) ghi lại trận chiến khi đến lúc Doran tiêu diệt toàn bộ quái vật và bị thương nặng hấp hối thì lại bị mất kết nối, đến khi có lại thì em ấy đã gần như tỉnh táo và vết thương chí mạng cũng không còn nữa."

Tim của Deft lỡ nhịp một cái, Faker không chú ý đến điều này mà tiếp tục tường thuật lại nội dung buổi họp mà cậu đã bỏ lỡ sáng nay.

"Keria đã phân tích các tia năng lượng còn sót lại và nhận ra có ma thuật chữa lành mạnh mẽ vẫn còn vương lại xung quanh mặc dù rất mờ nhạt. May mắn là em ấy thuộc hệ bảo hộ nên mới phát hiện được."

"Doran cũng nói rằng em ấy thấy dáng người của ai đó rời đi trước khi bát tỉnh lần nữa. Từ các manh mối trên thì những người trong hội đồng cho rằng người đó đã xuất hiện. Hay đúng hơn là bị phát hiện sau hơn hai thập kỉ lẩn trốn."

Deft nhìn vào ly trà sữa, hớp một ngụm để chất ngọt lành lạnh chảy trong cổ họng, mắt hướng ra ngoài cửa sổ, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó. Faker, ngồi đối diện, chỉ nhìn vào cậu với ánh mắt điềm tĩnh chờ cậu đặt câu hỏi. Sau một lúc thì Deft mới lên tiếng.

"Nếu nói như vậy, hôm nay cậu và Gumayusi mới mang bản báo cáo đến buổi họp và căn cứ bị tấn công à? Vậy có lẽ thứ mà bọn chúng muốn nhắm đến là phần tài liệu đó."

Faker đồng tình với cậu.

"Tớ cũng cho là thế, nhưng có lẽ bọn họ không biết rằng dữ liệu đã bị mất một phần, nếu không thì cũng không manh động đến thế."

"Năng lực Ánh trăng à..."

Deft thì thầm rồi khẽ mỉm cười nhìn Faker.

"Nghe nói những người mang năng lực này trong lịch sử không có ai sống qua ba mươi tuổi. Kể từ khi ngày định mệnh đó đã hai mươi lăm năm rồi, chắc hẳn bọn họ đang rất sốt ruột đây."

Faker không nói gì mà im lặng nhìn cậu, ánh nắng xuyên qua ô cửa sổ của chiếc xe và phản quang lên chiếc kính của anh trong phút chốc khiến cậu không thể nhìn rõ được biểu cảm của người đối diện.

Xe chạy vào đường hầm của căn cứ, xung quanh đột ngột tối lại và Deft cảm nhận được bàn tay của đối phương vươn tới chạm nhẹ vào phần gáy nằm dưới lớp áo mỏng.

"Yên tâm đi Kyu, bọn họ muốn nhìn thấy cái bóng của người ấy cũng không được."

Deft khẽ rùng mình, nơi bị chạm đến dường như nóng lên một cách bất thường. Ngay lúc đó, chiếc xe đã ra khỏi đường hầm và tiến vào bãi đậu của căn cứ, ánh mắt hai người giao nhau, cậu ngượng ngùng mà gạt tay đối phương ra trước khi có ai nhìn thấy. Faker cũng không khó chịu, ngược lại còn có phần vui vẻ mà mở cửa xe cho cậu ra ngoài.

===============

"Anh Hyukkyu lại uống trà sữa nữa kìa. Lát về em sẽ méc anh Beryl."

PerfecT vô cảm nhìn thứ trên tay Deft ngay khi cậu vừa gặp mặt người anh yêu dấu. Deft mặt không đổi sắc mà đẩy chiếc ly vào tay Faker .

"Anh cầm giúp Faker thôi chứ không có uống đâu."

Đôi mắt của cậu nhóc như diều hâu nhìn chằm chằm vào ngài Faker trong truyền thuyết với chiếc ly trà sữa trên tay như muốn kiểm chứng xem lời của ông anh mình có phải là thật hay không. Chỉ thấy anh ta thản nhiên mà đưa ly trà sữa lên môi hút một cái rột đến hết ly trước ánh mắt tiếc nuối của Deft và sự hài lòng của PerfecT.

Gumayusi nhìn anh chú với ánh mắt dè bĩu.

Faker đặt ly trà sữa rỗng xuống bàn, lơ đễnh liếc nhìn Gumayusi đang khoanh tay đứng trong góc với ánh mắt "Còn nhìn nữa thì tháng sau trừ lương"

Guma - biết điều - yusi tự nhiên cảm thấy bảng điều khiển kế bên đột nhiên thú vị hơn nhiều.

"Có vẻ như hỏng hóc khá nhiều chỗ."

Deft cảm thán sau khi nhìn thấy thống kê thiệt hại được phóng to trước mặt. Cậu có cảm giác người này cố ý làm vậy để tính toán bắt mình bồi thường. Phải chuồn trước khi bị nhắc khéo mới được.

"Ngài Faker này, tớ chợt nhớ ra PerfecT có bài huấn luyện vào buổi chiều. Cậu cứ ở lại đây lo việc đi, tớ về trước đây."

"Về?" Faker nhướng mày, nắm lấy cổ tay Deft. "Về làm gì sớm vậy? Ở đây thêm một lát nữa đi."

PerfecT nhìn thấu ý đồ của anh mình. Tuy cậu chỉ mới là thực tập sinh vài tháng nhưng khoảng thời gian gần gũi ngắn ngủi cũng đủ biết ông anh nhà mình đang định chối bỏ trách nhiệm đây. Nhưng dù sao cũng là người nhà với nhau nên cậu sẽ giúp anh Deft một chút.

"Anh Hyukkyu mà không về sớm thì lại bị anh Beryl phàn nàn nữa cho xem."

Faker nhìn PerfecT với ánh mắt tò mò. Chẳng lẽ ngải lạc đà lại phát huy tác dụng nữa à? Mới có mấy tuần thôi à? Tên nhóc này cũng muốn thêm tên vào danh sách em trai mưa của cậu ấy hả?

Ánh mắt dò xét của Faker khiến cậu nhóc lầm tưởng rằng mình bị lộ tẩy nên phải thêm một chút sự thật vào cái lời nói dối vô nghĩa này.

"Với lại tối nay anh Hyukkyu còn phải đi trực đêm với anh Chovy nữa nên phải về sớm để anh ấy nghỉ ngơi."

Trọng tâm là: để anh Hyukkyu nghỉ ngơi.

Nói đến như vậy mà ngài Faker còn không muốn thả người nữa thì đành bó tay thôi.

Tuy nhiên, PerfecT không biết đối phương chú ý không phải cái trọng tâm này.

"Chovy? Con mèo cam đó hả?"

Faker nhướn mày nhìn Deft với ánh mắt âm trầm, còn người kia thì tỏ vẻ mình vô tội.

"Jihoon nói dạo này em ấy hay phải đi một mình rất cô đơn. Vả lại còn có cảm giác có ma nữa, nên em ấy rủ tớ đi cùng á. Mà tớ cũng không có lịch gì nên đồng ý luôn."

Mèo cam thì được qua đêm với Kyu còn mình thì phải ở căn cứ sửa chữa thiệt hại.

Faker bất bình, Faker không đồng ý, Faker cảm giác bị thua thiệt.

Nhưng mặc dù nhiều tâm sự nhưng nhìn ánh mắt blink blink của người trước mặt thì Faker cũng đành buông tay. Có chút tiếc nuối, hai người dạo này ít gặp nhau vì công việc bận rộn mà giờ lại gặp thêm phiền toái.

"Vậy cậu về cẩn thận."

Nhóc PerfecT chớp mắt hoài nghi, còn mình thì không cần cẩn thận cũng được hả? Mọi người đều nói chỉ huy Faker và Deft là đôi bạn thân ai nấy lo, nhưng qua lần tiếp xúc này, cậu cảm thấy hình như không đúng lắm.

Ở trong góc, Gumayusi nhìn cậu nhóc với ánh mắt thấu hiểu.

Deft mỉm cười, không nói gì mà chỉ khẽ gật đầu. Cậu bước ra ngoài cùng PerfecT, để lại một Faker đứng lặng trong gian phòng giờ đã chỉ còn lại anh và Gumayusi.

"Anh đúng là hết thuốc chữa."

Gumayusi lắc đầu, vừa quay đi vừa lẩm bẩm.

"Người ta đi rồi mà còn nhìn theo làm gì nữa? Lại đây phụ em sửa cái này với, kiệt tác của người bạn không thân với anh đó."

Faker ung dung vứt chiếc ly trà sữa vào thùng rác rồi đi thẳng ra ngoài.

"Ai đời người đứng đầu lại làm mấy chuyện nhỏ nhặt đó, làm cấp dưới thì biết thân biết phận đi."

Anh mày phải hoàn thành tài liệu sớm để tối nay làm kì đà cản mũi rồi~

Gumayusi đột nhiên thấy nhức nhức cái đầu.

"Còn chi phí sửa chữa thì sao hả!? Này???"






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro