Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1


Cuộc sống không phải lúc nào cũng là một đường thẳng,

Con người không thể tự cho rằng mình đã dễ dàng làm chủ cuộc sống và cũng sẽ không thể biết được những điều bất ngờ gì sẽ xảy đến trong tương lai, vì cuộc sống luôn chứa những ngã rẽ mà ta không bao giờ biết trước. Nó có thể đem đến cho ta những niềm vui, hoặc là  hạnh phúc, hoặc là đau đớn khổ đau. Nó cũng có thể khiến cho cuộc sống của con người thay đổi hoàn toàn so với trước kia.

Con người ta không thể tránh khỏi những ngã rẽ ấy, mà chỉ có thể buộc phải thích nghi và chấp nhận làm quen với chúng.

.

Jeon Wonwoo nheo mắt để cố gắng nhìn rõ hơn khung cảnh nơi đây, phía sau là hai cái vali to tướng và vài thùng giấy. Trước mắt Wonwoo là căn biệt thự to lớn nằm ở ngoại ô thành phố, mang hơi hướng cổ điển và không kém phần sang trọng.

Nhưng hoàn toàn xa lạ và không hề thân thuộc.

.

Đó là một câu chuyện rất dài

Hai tháng trước,ông Jeon Wonho - bố Wonwoo trên đường đi công tác đã gặp phải tai nạn nghiêm trọng, dù được đưa đi cấp cứu kịp thời nhưng vẫn không qua khỏi do mất quá nhiều máu.

Mẹ Wonwoo từ khi em bốn tuổi đã bỏ lại hai bố con để đến với người khác và chuyển qua thành phố khác sống. Bố của Wonwoo là một nhà báo có tiếng ở toà soạn của thành phố,bởi những bài báo của ông luôn thể hiện tính chân thực và sâu sắc những vấn đề được đề cập. Ông thường xuyên phải đi công tác ở những nơi khác nhau để thu thập thông tin. Công việc bận rộn khiến cho hai bố con không thể thường xuyên gặp nhau,nhưng Wonwoo chưa bao giờ trách ông cả, bởi em hiểu rằng bố vẫn đang cố gắng gánh vác mọi thứ để em lớn lên trong sự đủ đầy, trong tình yêu thương của cả người cha và mẹ.

Ông Wonho tuy là người ít nói, nhưng sẽ là kiểu người quan tâm và yêu thương con trong thầm lặng. Ông thuê một người giúp việc để chăm lo cho em từng bữa ăn, mỗi khi trở về sau chuyến công tác đều không quên mua quà về cho con trai mình, ngày nghỉ hay ngày đặc biệt sẽ tự mình nấu một bữa ăn toàn món Wonwoo thích, lâu lâu lại lén bỏ một ít tiền hay chiếc ô vào trong cặp của em.

Trong một lần công tác, ông Wonho đã cứu một người đàn ông khỏi sự truy đuổi của mấy tên côn đồ. Hai người trở thành bạn tốt kể từ đó. Người đàn ông ấy lại chính là Choi Minsik,người đứng đầu tập đoàn SC một tay che trời,thâu tóm một nửa nền kinh tế đất nước.Bất kì lĩnh vực nào đều có dấu chân của SC, khiến người ta không thể không cảm thán bởi mức độ lớn mạnh của nó. Choi Minsik có tới mười hai người con, nhưng chỉ có hai người con với người vợ cả mang họ Choi,còn lại đều mang họ những người tình nhân của ông.

Đây là một cú sốc lớn đối với Wonwoo, vì người thân duy nhất của em cuối cùng đã rời xa em theo một cách đau đớn và không thể ngờ tới nhất. Wonwoo đã nghỉ học một tuần sau đó, chìm trong nỗi đau và dằn vặt, đến nỗi mắt sưng vù vì khóc quá nhiều, không chịu ăn uống mà cả người đã gầy nay lại gầy đi thêm một vòng

Khi nghe tin người bạn lâu năm gặp tai nạn không qua khỏi, ông Minsik đã vô cùng bàng hoàng và đau buồn. Bởi ông Jeon là một người tốt bụng và thông minh và là người bạn mà ông Minsik tin tưởng nhất và quý trọng nhất. Khoảnh khắc tới dự đám tang của người bạn đã khuất, nhìn thấy một người con trai gầy gò, hốc mắt đỏ hoe đứng bên cạnh linh cữu, ông Choi biết rằng đó là Jeon Wonwoo - cậu con trai mà bạn mình hết lòng yêu thương và che chở. Choi Minsik từng gặp Wonwoo một lần duy nhất, khi ông Jeon dẫn theo một cậu bé chín tuổi tới nhà mình chơi.

Lần thứ hai gặp lại khi Wonwoo mười sáu tuổi, cũng chính là vào hai tháng trước, tại đám tang của người bạn quá cố. Khi biết Wonwoo vẫn chưa tròn mười tám tuổi và có nguy cơ bị đưa đến trại trẻ mồ côi, do không còn họ hàng hay anh em thân thích nào khác. Choi Minsik đã không do dự một giây nào, đứng ra làm người giám hộ cho Wonwoo, nhận lấy trách nhiệm chăm sóc và bảo vệ mà ông Wonho không thể tiếp tục, để người bạn của mình yên tâm nhắm mắt.

Quá trình làm thủ tục nhận nuôi được diễn ra nhanh chóng. Wonwoo chính thức trở thành người của Choi gia quyền lực bậc nhất, là con trai thứ mười ba của Choi Minsik và là em út của mười hai người anh..

Điều đó đồng nghĩa với việc Wonwoo sẽ phải tới ở cùng với gia đình ông Choi. Nhưng em sẽ tới ở chung cùng mười hai người con trai của mình, với lí do ông sẽ ra nước ngoài quản lí chi nhánh nhỏ ở đó. Hơn nữa ông cũng không thể đưa em ra nước ngoài ở cùng với mình được, ở đây sẽ thuận tiện hơn rất nhiều cho việc đi học và sinh hoạt của Wonwoo.

Việc tới sống chung cùng với những người xa lạ quả thật làm em có cảm thấy lạ lẫm. Trước giờ sống cùng em chỉ có dì giúp việc và bố Jeon không thường xuyên ở nhà, bây giờ phải sống cùng với những người xa lạ. Wonwoo biết rằng biệt thự này to thế kia nên sẽ không có chuyện chen chúc chật chội gì đâu, mà vấn đề nằm ở chỗ bản thân Wonwoo không phải là một người hoạt bát và chủ động. Nỗi đau mất đi những người mình yêu thương khiến Wonwoo thu mình lại trong lớp vỏ, không thể mở lòng đón nhận tình cảm của bất kì ai.

Ừm, khá là nan giải đấy chứ, vì nếu phải ép buộc bản thân phải thay đổi trong một khoảng thời gian chóng vánh như thế chẳng ổn tí nào, sự gượng gạo đó chỉ  càng làm cho tình huống này thêm khó xử mà thôi.

Nghe đồn rằng cả mười hai người này đều là những nhân vật máu mặt trong nhiều lĩnh vực, hỗ trợ cho việc đưa tập đoàn SC. Đặc biệt là đều rất khó tính và ra tay rất tàn nhẫn. Đến đây Wonwoo chợt nghĩ có khi nào họ sẽ xử lý luôn cả mình nếu làm họ không hài lòng không. Biết bao điều khủng khiếp hơn nữa có thể diễn ra hiện lên.

Nhưng ông Choi khẳng định với Wonwoo rằng tất cả đều đồng ý và hứa sẽ chăm sóc em thật tốt, nếu có việc gì thì cứ nói với ông để giải quyết.

.

Wonwoo thực sự phải thốt lên rằng nơi đây rộng lớn đến choáng ngợp. Nhưng sự vắng vẻ lạnh lẽo dường như bao trùm toàn bộ bầu không gian, người giúp việc vừa dẫn Wonwoo lên phòng vừa giới thiệu sơ qua về nơi đây, dặn dò thêm một số thứ. Công việc của mười hai người anh trai rất bận rộn, có thể sẽ không thường xuyên trở về. Wonwoo nghĩ như vậy cũng tốt, một người thích yên tĩnh và hướng nội như em sẽ cảm thấy thoải mái hơn khi được ở một mình. Em cũng chưa kịp nghĩ xem bản thân ở thời điểm này nên làm gì nếu gặp phải mấy người anh nọ.

Dù cho đây là một bước ngoặt bất ngờ mà cuộc đời mang đến, nếu không thể tránh khỏi nó, hãy học cách chấp nhận và bước tiếp, đừng dừng lại hay quay đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro