Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Cheolhao] Chứng lãnh cảm

Myungho mệt mỏi tháo kính xuống, lại đưa tay xoa xoa mí mắt đã mỏi nhừ của mình. Đây đã là lần thứ 12 trong tháng mà cậu phải tăng ca, nhưng Myungho biết, cho dù phải tăng ca 120 lần KPI cuối năm nay của cậu vẫn không thể nào đủ được. Buổi họp hồi cuối tháng trước, trưởng phòng đã lăm le ý định đuổi việc cậu đến nơi rồi. 

Myungho là nhân viên công ăn lương cho một công ty chuyên sản xuất phim sex. Thời buổi mà Hàn Quốc thông qua mọi đạo luật và văn hoá về tình dục thì những công ty sản xuất phim giống như miếng mồi béo bở mà ai ai cũng muốn vào. Làm việc đương nhiên cực như trâu như chó nhưng bù lại lương cao cắt cổ thiên hạ.

Myungho cũng thế, đi theo chuyên ngành âm thanh phim ảnh suốt 4 năm đại học, nhận lấy tấm bằng tốt nghiệp loại xuất sắc cùng với kinh nghiệm đi theo hơn 20 phim trường. Với thành tích đang nể như thế, nghiễm nhiên Myungho được nhận vào bộ phận lồng tiếng cho hãng phim sex lớn nhất trong nước. 

Nhưng vấn đề bắt đầu tới với Myungho vào 1 năm trở lại đây. Cậu mắc chứng lãnh cảm, tức là không hề có hứng thú với chuyện tình dục. Cậu từng có người yêu, cũng từng lên giường với họ, nhưng thứ nhận lại sau mỗi cuộc ân ái luôn luôn là cảm giác khó chịu tràn trề. Myungho không cảm thấy hạnh phúc hay sung sướng khi làm tình, đôi khi còn cảm thấy chuyện làm tình giống như bị ép buộc. Người yêu cậu khi đó ngoại tình, Myungho thuận nước đẩy thuyền tiễn vong tên đó đi, chứ tận sâu trong tâm can cậu cũng biết chẳng thể kéo dài mối tình này được. Vì đến hôn nhau Myungho cũng cảm thấy chán ghét. 

Myungho vốn không để tâm đến chứng bệnh của mình quá nhiều, vì miếng cơm manh áo và dãy lương dài 8 chữ số Myungho vẫn tiếp tục bán mạng cho công ty. Nhưng càng làm cậu càng nhận ra vấn đề nghiêm trọng của bản thân. Cậu bài xích chuyện tình dục nên chẳng tìm ra được nguồn cảm hứng nào cho việc viết kịch bản, âm thanh cậu lồng vào  phim cũng hoàn toàn sáo rỗng như người máy chứ chẳng có tí cảm xúc nào. Phản hồi về những bộ phim cậu lồng tiếng dần dà lại nhận không ít gạch đá, trưởng phòng thì càng ngày càng nổi khùng với cậu, tệ hơn nữa là vì áp lực công việc mà có lần cậu vừa mới bật phim lên đã chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

Boo Seungkwan là đồng nghiệp vào sau Myungho một năm, vẻ ngoài đáng yêu xinh xắn nên được lòng đa số mọi người, cũng khá là thân với Myungho. 

Seungkwan nhìn tươi tắn thế thôi chứ là một người có tính dục rất cao, Myungho từng gặp em người yêu của Seungkwan rồi, nhớ không nhầm hình như tên là Lee Chan đó. Cứ đều dặn 1-2 hôm là lại thấy Seungkwan đi làm muộn, hỏi ra mới biết là vì bị Chan đụ cho cái mông nở hoa, ngồi một chỗ còn thấy khó nói đi gì với đứng. 

Có một em đồng nghiệp dày dặn kinh nghiệm như thế, Myungho lần đầu bộc bạch tình trạng của mình, rồi theo lời khuyên của em, cậu bắt đầu tìm tới SVT. 

SVT là khu phố tình dục lớn nhất cả nước, vào đây rồi thì cái gì cũng có, không quan tâm còn độc thân hay đã có bồ, thẳng hay cong, chỉ cần có hứng thú với tình dục hoặc muốn giải toả sinh lý thì cứ vô tư bơi hết vào đây. 

Hôm nay Myungho lại đến, cửa tiệm số 17 trong SVT là nơi chuyên trị chữa chứng lãnh cảm ở cả nam và nữ. Myungho mua cho mình 1 liệu trình 15 buổi, bao gồm cả lý thuyết và thực hành. 7 buổi đầu tiên sẽ có hắn một bác sĩ giảng giải về lý thuyết và dần dà đả thông nỗi sợ hãi trong lòng cậu, 8 buổi tiếp theo là lúc cậu tự mình thực hành, chi phí về đồ chơi và băng đĩa cũng được bao gồm trong liệu trình đó. 

Hôm nay là ngày đầu tiên cậu thực hành. 7 buổi trước bác sĩ đã tận tình giúp đỡ về mặt lý thuyết cho cậu, nói chung cũng khá có hiểu quả, ít nhất là bây giờ cậu đã có thể hoàn toàn xem hết một bộ phim sex mà không buồn nôn, dù phản ứng cơ thể vẫn chưa rõ ràng là mấy. Nhưng nữ bác sĩ của cậu có nói trường hợp của cậu không hề hiếm gặp, vẫn còn có thể cứu được. 

Myungho nhận lấy chìa khoá phòng rồi bước dọc trên dãy hành lang, ngay lúc tra chìa khoá vào ổ thì đột nhiên cửa phòng bên cạnh bị xô ra, một người đàn ông hớt hãi bụm miệng cuống cuồng chạy vào toilet, rồi tiếp theo đó là những tiếng nôn oẹ mà Myungho chỉ nghe thôi cũng biết nguyên nhân là do đâu. 

Vị bác sĩ nữ kia lại lú đầu ra khỏi cửa, nhìn thấy Myungho thì gật đầu chào hỏi: "Hôm nay cậu đến muộn thế?"

Myungho cười khổ: "Em tăng ca ạ..."

Nữ bác sĩ vỗ vỗ lên vai cậu động viên: "Hôm nay là ngày đầu em thực hành đúng không? Thật sự không cần chị giúp chứ?"

Mặt Myungho đột nhiên đỏ ngầu: "Chị này..."

Chị bác sĩ biết Myungho ngượng, nhưng thân làm bác sĩ ở lĩnh vực này 5 6 năm rồi, cô có còn biết ngượng ngùng gì nữa đâu. Đối với cô thì những bộ phận cơ thể nhạy cảm kia đều là mô hình cả, nhìn riết rồi quen, mặt không thèm đỏ tim không thèm rung nữa. 

Trò chuyện một lúc thì người đàn ông ban nãy cũng từ toilet quay lại, dù biết không phải chuyện của mình nhưng Myungho vẫn đưa mắt lên nhìn. 

Là một người đàn ông cao lớn, tuỳ ý mặc cho mình quần bò và áo hoodie, đến mũ áo cũng trùm lấy đầu làm cho tóc mái che trước trán lại càng rũ xuống nhiều hơn. Myungho nhìn lên nhìn xuống một lượt, lại nhìn trúng đôi giày người đó đang mang. 

Cậu biết đôi giày thể thao này, nó là phiên bản giới hạn của một thương hiệu cực kỳ nổi tiếng, thế giới chỉ có 100 đôi được đánh số thứ tự. Và người mang đôi giày có đánh số 01 này cậu cũng biết luôn...

Chủ tịch?

Myungho hoảng hốt ngước lên, vừa lúc đó người nọ cũng hạ tay xuống, lộ ra khuôn mặt mà có chuyển kiếp 10 lần Myungho cũng không thể nào quên.

"Chủ tịch Choi..."















Nói chung cuộc đời của cậu với Choi Seungcheol quá mức khác biệt, một thằng đi làm công ăn lương và một thằng phát lương thì đủ hiểu khác nhau cỡ nào. Huống hố chi Seungcheol lại đặc biệt xuất chúng, từ vẻ ngoài cho đến học vấn, từ gia cảnh cho đến tài năng. Dù Myungho chỉ được đứng từ xa nhìn Seungcheol vài lần trong mấy buổi tiệc quan trọng ở công ty, nhưng cậu dư sức biết Seungcheol có sức ảnh hưởng như thế nào. Vì anh nổi tiếng hơn cả minh tinh, mỗi ngày đều có không ít phóng viên đứng trước cửa công ty đợi xin phỏng vấn. Thậm chí là cách đây vài tháng, Boo Seungkwan đã cho cậu xem một bảng xếp hạng gì gì đó ở của một tạp chí lớn. Đại khái là Chủ tịch Choi Seungcheol của hãng đĩa SC được bình chọn là người đàn ông quyến rũ nhất cả nước.

Những tưởng khoảng cách giữa hai người sẽ mãi mãi không thể rút ngắn được, thì cách đây tầm nửa tháng trước, Myungho vô tình bắt gặp một màn bị bồ đá của vị chủ tịch cao cao tại thượng Choi Seungcheol. 

Hôm ấy Myungho vẫn như thường lệ là người tan làm cuối cùng công ty, xui rủi thế nào lại về ngay lúc công ty cho người bảo trì thang máy, vậy là cậu đành cắn răng lết thang bộ từ tầng 20 xuống. 

Ngay lúc đang mệt lả người thì cậu nghe thấy tiếng người cãi nhau ngay trong lối thoát hiểm

"Cho nên là em cắm sừng tôi?"

"Đấy đâu phải cắm sừng? Em đã yêu đương gì đâu?"

"Nhưng em đã lên giường với tên đó rồi còn gì? Ngay trên chiếc giường tân hôn của chúng ta!"

"Là tình một đêm! Anh không thoả mãn được em nên em mới phải tìm đến trai bao, em cũng hết cách rồi oppa. Em chỉ lên ngủ chứ chẳng mang một chút yêu thương nào hết, em yêu anh mà oppa..."

Tiếng hít thở của người đàn ông một lúc nặng nề dần, Myungho đứng nép trên cầu thang cũng có thể nghe rõ mồn một. Ngay lúc cậu nghĩ rằng người đàn ông kia sẽ vung nấm đấm thì chỉ nghe người đó nói một câu

"Dù là tình một đêm hay nhiều đêm, tôi cũng không cần một người phụ nữ như vậy ở bên cạnh mình. Em về đi, chúng ta huỷ hôn, chuyện bố mẹ hai bên tôi sẽ lo liệu."

Người phụ nữ kia nhất thời hốt hoảng, giọng nói gấp gáp: "Huỷ hôn? Huỷ hôn cái gì chứ? Tình cảm 3 năm của anh với em nói huỷ là huỷ à? Lúc cầu hôn ai là người nói sẽ chịu trách nhiệm cho hết quãng đời còn lại của em chứ?"

Người đàn ông kia có vẻ đã hết nhẫn nại, nổi giận nói: "Chịu trách nhiệm với em để rồi em không coi tôi ra gì à? Jung Inha, rốt cuộc em vẫn chưa hiểu mình sai ở đâu à?"

Jung Inha? 

Myungho vừa nghe đến cái này liền khựng người, đây không phải là vợ sắp cưới của chủ tịch Choi sao?

Nếu là vợ sắp cưới, vậy thì người đàn ông vừa nói sẽ huỷ hôn kia...

Seo Myungho bụm miệng lú đầu ra khỏi cầu thang, và ố là la, cậu hít được một chiếc drama chất lượng cứ phải gọi là 4 sao Michelin. 

"Em hết cách rồi... Nhưng không phải chính anh mới là người nên xem lại mình sao? Anh mới là người bất lực mà?"

Choi Seungcheol nghe xong thật sự muốn đánh người, nhưng đàn ông đàn ang như anh, ai đâu lại đi đánh phụ nữ.

"Ai nói với em tôi bất lực?"

"Ừm, cũng phải, anh không bất lực nhưng anh không có một chút hứng thú nào! Oppa à, em chỉ đơn thuần muốn hôn cũng bị anh đẩy ra, còn lúc lên giường thì khỏi nói đi, em thà làm với cái gối còn sướng hơn anh!"

Myungho nghe xong sốc không nói nên lời, lụ má thánh thần thiên địa ơi, chủ tịch hãng đĩa phim người lớn nhưng lại không có hứng thú với chuyện người lớn!

Ủa nhưng mà, nếu như không có hứng thú với sex, vậy chẳng phải là giống mình hay sao?

Myungho nghĩ đến đây, tự nhiên thấy đồng cảm cho sếp quá...

"Jung Inha, em nghe cho rõ vì đây sẽ là lần cuối tôi nói chuyện với em! Tôi không chấp nhận việc em lên giường với người đàn ông khác, cũng không muốn chịu trách nhiệm với người phụ nữ không biết coi trọng bản thân mình. Em bây giờ ở trong mắt tôi rất kinh tởm, cho nên, huỷ hôn đi, từ đây về sau cũng đừng dính dáng đến cuộc đời nhau nữa!"

Choi Seungcheol nói xong thì tức giận bỏ đi, Jung Inha thấy vậy thì vội níu tay anh lại, mở miệng van xin

"Em biết sai rồi, oppa, em thật sự biết sai rồi! Bỏ qua cho em lần này đi, em chỉ phạm sai lầm đúng một lần thôi mà..."

Seungcheol cười khẩy: "Sao em chắc là một lần?"

Seungcheol vung cách tay né tránh sự động chạm của Inha rồi tiếp tục bước xuống cầu thang. Cô ả vội vàng đuổi theo, nhưng vì đi trên giày cao gót nên bước hụt chân, thế là bịch bịch bịch, cô ả lập tức rơi xuống 7 8 bậc thang. 

Nói chung là cũng không đến mức đập đầu bất tỉnh nhân sự nhưng một bên chân thì hình như có vấn đề rồi.

"Ôi ôi ôi coi chừng..."

Tiếng kêu này không phải là của Jung Inha, cũng càng không phải của Choi Seungcheol. Mà là của Seo Myungho. 

Cậu xem drama kịch tính quá, đến lúc thấy có người bị té cũng lao đầu ra đỡ, quên mất bản thân mình đang là người đi nghe lén!

Còn Choi Seungcheol từ khi nhìn thấy Seo Myungho, anh cũng biết thanh danh đời này của mình tan theo mây khói rồi!











Tình huống khi đó oái oăm hết chỗ nói, nhưng vẫn tuổi lòn sánh vai với tình huống bây giờ.

Vị bác sĩ xinh xinh đẹp đẹp nào đó thấy ai người có triệu chứng tương tự nhau, lại quen biết nhau, không biết ai xui ai khiến mà đẩy hai người vào chung một phòng để chữa bệnh cho nhau.

Lý do là: lấy độc trị độc!

Nhưng mà trong tình huống này thì Myungho nghĩ, cậu với Choi Seungcheol chính là lá rách đùm lá rách hơn, chữa rách vết thương chưa kịp lành thì đúng hơn!

"Ờm... Chủ tịch... Hôm đó, cô Inha vẫn ổn chứ ạ?"

Seungcheol bây giờ muốn giữ mình lạnh lùng cũng không thể. Lớn tới chừng này tuổi, chưa bao giờ anh nghĩ rằng mình có thể xấu hổ đến mức như vậy! Mà hơn nữa, cái người ngồi bên cạnh đây lại lần này đến lần khác chứng kiến hết bộ dạng te tua tơi tả của mình.

"Ừ, hôm đó cậu về nhà an toàn chứ?"

Myungho ậm ừ đáp lời. Cả hai bây giờ đang cùng ngồi trên một chiếc giường với một chiếc kệ để đủ đồ dùng trên đó. Đương nhiên là đĩa phim sex, gel bôi trơn, bao cao su và cả một đống sextoy. Thông thường vào tới đây rồi thì chỉ việc cởi quần áo rồi chịch, chứ nào có chuyện ngồi đàm đạo mấy điều ngớ ngẩn như vậy.

Myungho nhìn đồng hồ, thấy thời gian đã trôi qua nửa tiếng, vậy là còn có nửa tiếng thôi. Hôm nay là ngày đầu tiên cậu thực hành, đã cố gắng sửa soạn cho mình một tâm lý sẵn sàng để đối mặt rồi, vậy mà nãy giờ lại tốn mất nửa tiếng để làm chuyện không đâu.

Cậu len lén thở dài.

Choi Seungcheol nghe thấy, anh lại hỏi: "Cậu cũng như vậy sao?"

Myungho gật đầu đáp: "Vâng ạ..."

"Lâu chưa?"

"Tôi cũng không rõ từ khi nào nhưng trở nặng hơn là khoảng 1 năm nay."

"Cho nên cậu đến đây?"

"Vâng ạ."

"Mấy buổi rồi?"

"Hôm nay là ngày thực hành đầu tiên ạ."

Choi Seungcheol đứng dậy, cầm lấy áo khoác nói: "Vậy cậu cứ tiếp tục, tôi đi trước. Phí điều trị của cậu hôm nay tôi sẽ thanh toán."

Myungho hoảng hồn bấu lấy cánh tay anh: "Chủ tịch, anh đi đâu?"

"Về chứ đâu?"

"Chị bác sĩ khoá cửa rồi!"

"Chúng ta đang ở bên trong mà?"

"Cửa khoá một chiều sếp ơi..."








Cái khu này cũng tân tiến ghê gớm, cửa khoá một chiều thì không nói mà đến điện thoại cũng mất sóng luôn. Đúng nghĩa bước vào đây rồi thì chỉ có làm tình vậy á. 

Cho nên dưới tình thế nửa ép nửa tự nguyện, Myungho và chủ tịch Choi đã đồng ý cởi quần áo, nằm trên giường, đắp chung một chăn và nhìn nhau như hai đứa dở hơi. 

Seungcheol đối diện với Myungho trong gang tấc, hơi thở rối loạn của cả hai như có như không hoà làm một. 

"Biết là thất lễ nhưng mà lần trước không nhìn kĩ, cậu đẹp hơn tôi nghĩ nhiều đấy!"

Myungho cúi đầu ngượng ngùng đáp: "Cảm ơn sếp ạ..."

Seungcheol cũng không giấu diếm ánh mắt của mình, quét qua một lượt trên toàn bộ ngũ quan rồi dời xuống cần cổ trắng ngần và xương quai xanh của cậu. Chỉ nhìn thôi anh cũng cảm nhận được Myungho quá gầy, một vòng tay của anh chắc cũng ôm đủ. 

"Cậu xích lại đây!"

"Dạ?"

"Thời gian thì đang trôi qua, cậu muốn bỏ lỡ một buổi vô ích như vậy à? Tôi trả lương cho cậu cao đến như thế sao?"

Myungho vừa nghe nhắc đến lương bổng là cơn quặn thắt trong từng đoạn ruột lại ập tới, cậu đau khổ trả lời: "Không cao ạ..."

"Thế thì đến đây!"

Seungcheol giang rộng vòng tay để Myungho chui vào ngực mình, và đúng như anh nghĩ, cậu gầy quá. 

"Chúng ta hôn nhau nhé?"

Myungho giơ tay lên: "Sếp cho tôi có ý kiến được không?"

"Nói đi."

"Lỡ sếp lại nôn nữa thì sao?"

Seungcheol thở phì một hơi, bắt lấy bàn tay cậu rồi hôn lên, sau đó dưới ánh mắt ngỡ ngàng của Myungho lại hôn lên trán cậu một cái.

"Đấy thấy chưa, không nôn!"

Myungho gãi gãi đầu mũi: "Thế sao khi nãy..."

Seungcheol nhún vai: "Không rõ nữa, nhưng chắc là tôi không bài xích cậu."

Để chứng minh cho lời nói của mình, Seungcheol lật người lại đè cậu dưới thân, cúi đầu hôn lên đôi môi cậu. 

Myungho cũng không nhớ lần cuối mình hôn môi là khi nào, mà trời còn đang là mùa đông, nên đôi môi của cậu đã sớm khô nứt. Bây giờ được đôi môi của Seungcheol áp lên, da môi của cậu cứ thể cạ vào khiến anh có chút khó chịu. Seungcheol buông môi cậu ra, trước tiên là thè lưỡi liếm lên mấy vết nứt trên môi cậu. 

Seungcheol càu nhàu: "Lương tôi trả không đủ để cậu mua son dưỡng môi à?"

Myungho mím môi lắc đầu: "Lần sau tôi sẽ chú ý!"

Seungcheol lại tiếp tục liếm láp trên phiến môi dưới của cậu, liếm đến khi da môi trên đó bị thấm ướt nước bọt và mềm đi mới hài lòng. Myungho nhìn nét đẹp bức người của ông chủ ngay trước mặt cũng không tránh khỏi cảm thấy bị áp bức vô hình, cậu lặng lẽ vòng tay câu lấy cổ anh, chủ động rướn người hôn lên môi anh. Mà Seungcheol cũng thuận theo sự chủ động đó, bắt đầu triền miên hôn môi. 

Hai phiến môi của Myungho liên tục được Seungcheol chăm sóc, liếm mút từng chút từ nhẹ nhàng đến cuồng dã. Tiếng môi lưỡi quấn nhau bắt đầu đều đặn vang lên trong phòng, chỉ trong chốc lát đã làm bầu không khí ở đây nhuốm thêm ám muội. Seungcheol hôn rất giỏi, đó là điều Myungho cảm nhận được. Nụ hôn khiến cậu không có thời gian phân tâm, toàn bộ mọi dây thần kinh đều cuống theo nụ hôn đó, hoàn toàn đem cậu chìm hẳn vào cảm giác lâng lâng. 

Mãi đến khi buông nhau ra, cả Seungcheol và Myungho vẫn nhắm nghiền mắt, như là đang cảm nhận dư vị đê mê trên đôi môi. 

Seungcheol hình như hiểu được cảm giác tê dại nơi đầu lưỡi mà vị nữ bác sĩ kia luôn miêu tả rồi. 

"Hôn tiếp không?"

Myungho liếm liếm môi: "Sếp... chúng ta không còn nhiều thời gian..."

Seungcheol nhìn đồng hồ, chỉ còn lại vỏn vẹn 15 phút, anh chôn khuôn mặt đẹp trai của mình vào hõm cổ của cậu: "Thế bây giờ cậu muốn làm gì?"

Myungho suy nghĩ một hồi, vì thú thật cậu cũng chưa muốn rời chăn lắm. Bên ngoài lạnh gần chết, cơ thể của ông chủ lại ấm như vậy, ủ càng lâu lại càng thích. 

"Nếu mà sếp không thấy buồn nôn..."

"Ừ?"

"Để tôi giúp sếp cái này nha..."

Myungho đưa bàn tay xuống dưới áp lên con cặc đang bán cương của Seungcheol. Anh ngỡ ngàng nhìn cậu: "Này, ngược lại là cậu mới đúng, cậu ổn chứ hả?"

Myungho lại mím môi, hít một hơi để hạ quyết tâm: "Tôi sẽ thử ạ!"

Seungcheol vẫn chưa chắc chắn lắm, nhíu mày nhìn cậu: "Nếu thấy không ổn thì nhất định phải dừng lại biết chưa!?"

Myungho gật đầu chắc nịch rồi lật người anh lại, cậu tung chăn ra, để Seungcheol ngồi tựa vào thành giường, còn cậu thì quỳ ngồi giữa hai chân anh, đem mặt đối diện với hạ bộ thô lớn của anh. 

Seungcheol chỉ mới cương một ít, con cặc đã to đến doạ người. Đầu khấc tím đỏ to cỡ quả trứng gà, thân cặc đầy gân vắt ngang đùi nhìn dữ tợn không thôi, lại thêm quả trứng dái nặng trịch mà Myungho chỉ mới nhìn thôi thắt eo đã run rẩy liên hồi. 

Myungho trộm nghĩ, người sở hữu cây xúc xích như này mà mắc chứng lãnh cảm thì đúng là phí của trời biết bao nhiêu. 

"Nghĩ gì đó?" - Seungcheol trầm giọng hỏi. 

Đôi mắt của Myungho có lẽ là đẹp nhất trên khuôn mặt, ngay lúc anh thấy cậu dùng đôi mắt đó săm soi tỉ mỉ khúc cặc của mình là anh thấy đầu óc mình muốn tê dại, con cặc tiếp xúc trực tiếp với hơi thở của cậu cũng rục rịch cương. 

Seungcheol cũng không nhớ lần cuối mình tự động cương mà không cần tác động như vậy là khi nào? Nhưng anh biết chắc chắn một điều là trong số những người từng lướt qua cuộc đời anh, chỉ có một mình Seo Myungho đủ sức làm cặc anh cương chỉ bằng cách thở. 

Myungho như người bị bắt quả tang, lúng túng nói: "Thật ra... Cặc sếp lớn quá... tôi không biết nên bắt đầu thế nào?"

Hai người không phải là người yêu thì không nói, đây còn là mối quan hệ giữa sếp với nhân viên, giờ Myungho lại quỳ giữa chân người ta khen người ta cặc lớn, khỏi phải nói chính cậu cũng đỏ mặt tía tai. 

Seungcheol nhìn thấy đôi má đỏ hồng của Myungho, hơi thở lại bắt đầu nặng dần. Anh bắt lấy bàn tay cậu đặc lên con cá chà bặc của mình

"Cậu xoa đi, nếu cảm thấy khó chịu có thể không làm."

Myungho trúc trắc gật đầu, cảm nhận khúc cặc nóng hổi trong lòng bàn tay của mình. Hình như nó vừa cương lên chút nữa, mà nhìn khoảng cách gần thế này, Myungho không tự chủ được run rẩy. Cậu cũng không nhớ rõ lần cuối mình làm chuyện này là khi nào, nhưng có lẽ cậu âm thầm so sánh được, buồi cặc của sếp cậu thật sự là lớn nhất từ trước tới giờ cậu từng thấy qua. 

Myungho áp mấy ngón tay mảnh khảnh của mình bao lấy thân cặc, dựng nó đứng thẳng. Đầu khấc to lớn chặn ngay tầm mắt, ở phía lỗ nhỏ còn rỉ ra một chút nước. Myungho không dám làm gì quá nhiều, vì sợ nửa chừng sẽ nôn, nên trước mắt cậu cứ cầm lấy khúc cặc mà sục nhè nhẹ. Dù môi cậu có chút khô nhưng trộm vía là tay cậu rất mềm, so với bàn tay khô ráp của anh thì khác bọt hẳn. Cặc được sục vài lần đã cưng thẳng đứng, lòng bàn tay mềm mại của cậu chạm qua không sót một đường gân nào. Sục cặc đến quen tay, Myungho bắt đầu xoa cả đầu cặc đã nhiễu ra đầy nước. 

Seungcheol sướng đến trán nổi gân xanh, trong cổ họng cứ rên hừ hừ, từng cơ bắp rắn rỏi cũng phập phòng theo nhịp thở dồn dập. 

"Myungho... giỏi lắm... cậu làm tốt lắm!"

Myungho nghe thấy giống như sếp đến cổ vũ mình, bàn tay còn lại của cậu đưa lên xoa lấy hai túi dái. Cậu vậy mà sờ đến thích tay, hết nâng rồi lại xoa, chơi đùa đến khi trứng dái đều căng phồng hết cả. 

Cũng có thể là vì đã rất lâu rồi Seungcheol chưa sướng như vậy, hoặc cũng có thể là Myungho chơi cặc vui quá, bàn tay mềm mềm cứ liên tục cọ vào những điểm sướng trên con cặc, nên là chỉ sau 10 phút, lồng ngực của Seungcheol bắt đầu phập phồng dữ dội, anh đưa tay xoa lấy một bên sườn mặt của Myungho, đầu ngửa ra sau rên rĩ.

"Myungho... tôi sắp bắn... ở đầu khấc... xoa mạnh.. hừ... giỏi quá... tôi bắn... tôi bắn đây!!"

Trứng dái trong tay Myungho rục rịch, chẳng mấy chốc từ trong lỗ niệu đạo có ào ào dòng tinh dịch đặc sệc phóng ra. Vừa nhiều vừa mạnh, đến nỗi không cẩn thận bắn lên chóp mũi cao cao và ngay khoé miệng của cậu. 

Seungcheol cao trào xong lập tức tỉnh táo, gấp rút với tay lấy khăn giấy nơi đầu giường để lau cho cậu. Mà Myungho ngửi được mùi tinh dịch nồng đậm của sếp, sao tự dưng thấy không chán ghét chút nào. Cảm giác mới lạ đối với chuyện tình dục khiển cậu thích thú không thôi, Myungho không tự chủ được, khẽ vươn lưỡi ra liếm khoé miệng, hứng trọn chút tinh dịch đặc sệt vào miệng để nhấm nháp. Như còn chưa đủ, cậu quẹt hết tinh dịch trên mũi xuống, rồi lại cho ngón tay vào miệng mút, bày ra bộ dạng dâm đãng hết cứu. 

Seungcheol ngỡ ngàng trước cảnh tượng trước mặt, anh kéo cậu ngồi lên đùi mình, Myungho hốt hoảng câu lấy cổ sếp: "Sao... sao vậy sếp?"

Seungcheol nhíu mày: "Cậu bao tuổi rồi?"

Myungho thành thật trả lời: "Nhỏ hơn sếp 5 tuổi ạ!"

"Vậy thì trừ khi lên công ty, còn không thì sau này chỉ cần gọi tôi là anh. Biết chưa?"

Myungho gật gật đầu: "Dạ!"

Seungcheol cười hài lòng, bàn tay đỡ lấy gáy của cậu: "Thời gian còn một chút nữa, chúng ta hôn nhau nhé?"

Myungho cũng thuận thế nghiêng đầu: "Dạ, anh!"























3 ngày sau, Myungho chuyển từ tổ âm thanh lên tổng bộ, làm thư ký trực tiếp cho chủ tịch Choi. 

Nhưng cái vị trí này hơi kì lạ...

Myungho nhìn cái bàn làm việc của mình, rồi liếc lên trên chính là bàn làm việc của sếp. Seungcheol thật sự để cậu làm việc chung phòng với mình.

"Nếu cậu thắc mắc thì để tôi nói, lương ở vị trí này gấp 3, cậu còn thắc mắc gì không?"

Myungho quy củ gập người 90 độ: "Thưa không ạ!" 

Nói rồi lại quay về chỗ ngồi, lưng thẳng tắp nghiêm túc chỉnh lại tài liệu được bàn giao. 

Seungcheol buồn cười nhìn bộ dạng coi tiền như sinh mạng của Myungho, ánh mắt lại không tự chủ quét một lượt từ trên xuống dưới. 

Sau lần đó, bọn họ chưa quay lại SVT lần nào, mà cho tới tận bây giờ, Seungcheol vẫn cứ thổn thức nhớ về cảm giác sung sướng khi ấy. 

Myungho biết rút kinh nghiệm, thật sự sau khi ra về đã đi mua thêm một tuýp son dưỡng, người bán thấy cậu xinh, còn giới thiệu cho cậu loại son dưỡng có màu. Bây giờ thoa lên môi càng thêm hồng hồng bóng bóng. Seungcheol ở góc bàn bên này, lướt mắt qua một lượt rồi dừng lại trên đôi môi đó. Tự dưng anh lại nghĩ nếu đôi môi đó ngậm lấy khúc cặc của mình thì thế nào, rồi khi tinh dịch rơi lên đó, hoặc giả dụ như toàn bộ tinh dịch đều bắn hết vào trong khoang miệng. 

Seungcheol nghĩ đến bắn vào trong, tức thì ánh mắt lại dời xuống cái eo thon và cặp mông vểnh lên của cậu. Myungho gầy thì gầy nhưng mông lại rất cong, lúc ngồi xuống lại càng nhìn rõ. Seungcheol bắt đầu nghĩ đến việc được xoa lấy cặp mông căng đó, lỗ nhỏ bên trong được ngón tay của anh nong rộng, rồi nó sẽ tham lam nuốt hết khúc cặc khủng bố này, sau cùng là co bóp kịch liệt để hút hết tinh dịch anh bắn ra. 

Seungcheol thị gian người ta đến nghiện, con cặc trong quần âu cũng ngóc đầu hồi nào không hay. Mãi đến khi Myungho quay ra nhìn, anh mới giật mình dời mắt đi.

"Sếp, có chuyện sao ạ?"

Seungcheol hít thở sâu một hơi, đũng quần căng chặt phát đau khiến anh vừa định nói không có gì thì lại thành: "Em sang đây giúp tôi một chút được không?"

Myungho dĩ nhiên không dám cãi, đợi đến khi cậu quỳ giữa hai chân Seungcheol, đem mặt lại lần nữa đối diện với con cặc hùng dũng nào đấy, cậu mới nói ra thắc mắc của mình: "Sếp, có thật là anh bị lãnh cảm không?"

Seungcheol đen mặt: "Tại em làm tôi cương mà!"

Myungho cảm thấy mình oan ức quá đi TvT

Làm lần thứ hai rồi, nhưng Myungho vẫn chưa thôi hoảng sợ vì độ lớn của nó. Con cặc nóng hổi ở trong lòng bàn tay mịn màng của cậu tạo ra cảm giác dễ chịu không thôi. Mà Myungho lần này có kinh nghiệm hơn, hai bàn tay hoạt động cùng một lúc, từ đầu khác cho đến bìu dái đều chăm sóc cẩn thận không sót tất nào. 

"Này, em ngậm nó được không?"

Myungho ngừng tay, ngước lên nhìn Seungcheol: "Dạ?"

Seungcheol kiên nhẫn lặp lại: "Em có thể dùng miệng được không? Nếu không muốn em có thể không làm."

Myungho lưỡng lự đôi chút, cậu đã sớm quên đi mùi vị của tình dục là thế nào cho đến khi nếm được vị tinh dịch tanh nồng của Seungcheol bắn ra, thú thật thì cậu cũng không bài xích lắm, thậm chí còn thấy nó ngon ngon.

Nghĩ nghĩ một lúc, cuối cùng Myungho hít sâu một hơi rồi nói: "Tôi sẽ thử ạ!"

Nói xong cậu cũng không chần chừ, một hơi há lớn miệng ngậm lấy đầu khấc. 

"Hừ..."

Seungcheol hít một ngụm khí lạnh vì sướng. Bên trong khoang miệng của Myungho còn sướng hơn cả tưởng tượng của anh. Đầu khấc to đến nỗi tràn ra hết trong miệng, Myungho trúc trắc không biết cách bú mút ra làm sao, đầu lưỡi bên trong chỉ còn cách liếm loạn cả lên, cạ vào lỗ sáo liên tục khiến cho Seungcheol chút nữa thì bắn. 

Myungho biết đây không phải cách hay, vậy là cậu nhả cặc ra. Seungcheol còn nghĩ Myungho không thích nhưng ngay một giây sau đã thấy bạn nhỏ vươn đầu lưỡi ra liếm liếm lên đầu khấc. 

Seungcheol: "!!!"

Myungho không biết tim gan phèo phổi của ông chủ đang nháo loạn cào cào, chỉ một mực chú tâm bú liếm làm sao cho Seungcheol sướng. Cậu liếm từ đầu khấc lướt xuống thân cặc, đến khi nó ướt mem thì áp môi mình lên mà mút chụt chụt. Cậu hạ thấp người để bú liếm xuống túi dái, cho nó căng tràn trong vòm họng của mình, trêu đùa một hơi cho thoả thích rồi mới quay về bú lấy đầu cặc. Mái đầu nhỏ nhấp nhô dưới háng Seungcheol, một bên má xinh xinh bo lấy đầu buồi khiến cho mọi dây thần kinh của Seungcheol đều căng chặt. 

Myungho bú cặc cực kì ngon miệng, không biết rằng phía sau mông đã bắt đầu ướt một mảng, thấm qua lớp quần lót rồi cả quần âu, dương vật phía trước cũng thẳng đứng. 

Seungcheol đê mê cảm giác được chôn cặc trong khoang miệng ấm áp của cậu nên cứ nhịn mãi không muốn bắn ra, đến khi chịu hết nỗi rồi lại một hơi rút cặc ra khỏi miệng cậu. 

"Sếp ơi.."

Myungho đang bú đã mồm ngay lập tức cảm thấy trống trải, câu giương đôi mắt ướt đẫm lên ngơ ngác nhìn Seungcheol. 

Seungcheol thở phì phò một lúc mới nhịn lại được, anh đỡ cậu lên rồi ngồi lên đùi mình. 

"Mông em ướt rồi, em không biết sao?"

"Ah?"

Myungho giật mình để ý đến bản thân, cậu... vậy mà thật sự ướt rồi... không cần bôi trơn gì cả cũng đã ướt rồi. 

Seungcheol thấy Myungho ngơ ngác, ôm lấy eo cậu hỏi: "Myungho? Sao vậy?"

Myungho theo bản năng quay đầu nhìn sếp, bật ra câu nói mà đến mãi sau này mỗi khi nghĩ lại cậu đều thấy muốn chui xuống lỗ cho rồi.

"Sếp, xem mông em không?"

Seungcheol: ".... Ừ!"

Myungho nghe Seungcheol đáp lời xong mặt mũi đỏ lựng, lại còn đang đối diện với khuôn mặt đẹp trai và ánh nhìn chòng chọc của sếp, Myungho muốn bỏ chạy. 

Nhưng muộn rồi, cái eo gầy của cậu đã bị sếp bắt lấy, hơn nữa anh còn rất khoẻ, một hơi bế cậu ngồi lên bàn làm việc. 

"Em nói muốn cho tôi xem mông, bây giờ lại muốn trốn à?"

Nói rồi anh nhấn điện thoại gọi ra bên ngoài: "Tan làm hết đi, cho đến hết hôm nay không một ai được bước vào phòng tôi!"

Nhân viên nọ hoảng hốt: "Ủa sếp ơi mới vô làm được 2 tiế..."

*Tút... tút... tút...

Myungho trợn mắt: "Sếp cho nghỉ hôm nay luôn á?"

"Nghỉ có lương cho em, không phải lo!"

Myungho là người có chút thực dụng, nghe Seungcheol nói xong cảm kích không thôi, giờ mà kêu cậu cởi quần ra, cậu cũng sẽ ngay lập tức cởi. 

Myungho vừa nghĩ đến đây, Seungcheol đã thật sự cởi nút quần âu của cậu tụt xuống. 

Thôi đã phóng lao thì phải theo lao, Myungho cũng nhắm mắt nhắm mũi cho Seungcheol cởi. 

Cho đến khi cởi sạch sành sanh, Myungho bị ông chủ lật người lại, quỳ bò trên bàn làm việc, mông nhô cao, áp túi dái nhỏ xinh xuống mặt kính lạnh lẽo mà run rẩy. 

Seungcheol bóp lấy hai cánh mông, cảm xúc đàn hồi ở tay vô cùng tốt. Anh lại hơi cúi người, đem mông bẻ ra hai bên, lỗ nhỏ xinh xắn với nếp uốn đẹp đẽ bóng loáng nước lập tức hiện ra.

Dù trước đây có từng làm tình với bạn trai nhưng thú thật đây là lần đầu tiên có người nhìn chằm chằm vào chỗ tư mật như vậy. Myungho ngượng chín mặt, vòng tay ra sau che lại

"Sếp... đừng nhìn nữa mà..."

Seungcheol nhíu mày gạt tay cậu ra, si mê nhìn vào lỗ nhỏ đáng yêu. Anh nuốt nước bọt: "Tôi liếm lồn em được không?"

Myung thất kinh theo bản năng định cự tuyệt thì ngay lập tức cảm nhận được đầu lưỡi của Seungcheol đang liếm vòng quanh miệng lồn. 

"Ưm... sếp..."

Nước dâm tanh ngọt chảy ra tan trên đầu lưỡi của anh, Seungcheol nhấm nháp thích thú nên lại càng muốn nhiều hơn nữa. Do đã lâu rồi mới có sự tiếp xúc của vật lạ nên lỗ lồn của cậu mấp máy co rút, nhưng không hiểu làm sao mỗi một lần đóng mở như vậy, lồn xinh lại ọc ra một đống nước, khiến cho tiếng liếm mút lách chách xấu hổ bắt đầu vang lên. 

Seungcheol không có kinh nghiệm nhiều, chỉ một lòng muốn đút lưỡi vào trong. Nhưng lỗ lồn dù có co rút kiểu gì cũng vẫn rất chặt, khiến cho anh chỉ còn cách áp môi lên bao trọn lấy lỗ lồn rồi hút một cái thật mạnh. 

"Ah ~~"

Myungho giật nảy mình vì bị hút lồn, cảm giác tê dại bắt đầu lan ra trên khắp cơ thể, cái mông đang vểnh cao của cậu cũng bắt đầu run rẩy. 

Dù không đút được lưỡi vào trong nhưng Seungcheol cũng đã kịp uống no được một bụng nước lồn ngon ngọt. Anh đứng lên ôm cậu từ phía sau, đem cơ thể mình dán lên lưng cậu, bên dưới con cặc khủng bố như có như không chọc vào khe mông. Anh thổi hơi vào tai cậu trêu

"Em nhiều nước như vậy, có đúng làm mắc chứng lãnh cảm không?"

Nói rồi lại liếm lên vành tai của cậu, đầu lưỡi ướt át liếm đến đâu Myungho lại run rẩy đến đấy. Bàn tay Seungcheol bắt đầu không an phận vuốt ve lên từng tấc da non mịn của cậu, mỗi một nơi đi qua đều lưu lại dấu tay đỏ đỏ hồng hồng. Lần trước hai người chỉ đơn thuần ôm nhau nhưng Seungcheol đã sớm biết cậu nhóc nhân viên trong lòng mình có cơ thể mềm mại không phải dạng vừa. Cho nên lần này Seungcheol đột nhiên quyết tâm một lần, ăn sạch cậu từ trong ra ngoài. 

"Chơi vú cho em nhé?"

Bàn tay anh lướt từ vùng phẳng lỳ lên trên, vết chai như có như không lướt đi trên làn da rồi chạm vào đầu vú mẫn cảm. Núm vú màu hồng xinh xắn đang cương lên nhọn hoắc, bị hai ngón tay của anh kẹp lại, hết gãy rồi đến kéo, chỉ trong một chốc lát đã khiến sưng to hơn ban nãy gấp hai ba lần. 

Myungho ngửa mặt lên trời rên ư ử, đầu óc cậu tê dại, lỗ lồn phía sau không cách nào ngăn cản được lại tiết ra nhiều nước dâm hơn, xối thẳng lên đầu cặc đang cọ cọ của anh. 

"Ưm... sếp ơi... em... vú sướng quá..."

Seungcheol nghe được tiếng rên của cậu lại càng không thể nhịn, anh kéo cằm cậu sang một bên để hôn môi, vừa hôn vừa nặng nề đâm đâm cặc mình vào miệng lồn. 

"Hôm nay chúng ta thử nhé?"

Myungho biết ngày này rồi cũng sẽ đến, cậu nghĩ nó vốn sẽ kinh khủng lắm nhưng hoá ra lại có chút mong chờ. Cậu gật đầu, chủ động liếm lên môi anh: "Nhẹ thôi a, em đau..."

Bàn tay của Seungcheol chỉ chờ có bao nhiêu đó là vói vào trong miệng lồn xoa xoa, quệt nước lồn cho thấm đẫm ngón tay của mình rồi lại hôn lên môi cậu

"Ngoan, hãy thả lỏng, tôi sẽ không làm em đau..."

Seungcheol rất kiên nhẫn xoa lên miệng lồn, lực tay lúc mạnh lúc nhẹ nhấn lên, kết hợp với bàn tay phía trước chơi núm vú để phân tán sự chú ý. Quả nhiên là sau một lúc lỗ lồn đã bắt đầu ói khát đóng mở, mỗi lần Seungcheol chạm qua theo thèm muốn nuốt lấy ngón tay anh. 

"Sếp... đút vào đi..."

Cảm giác ngứa ngáy như gặm hết lý trí của Myungho, cậu nỉ non cầu xin vì nứng. 

Seungcheol biết đã đến lúc, ngón tay ướt đẫm dâm dịch bắt đầu đút vào trong. Lỗ lồn quả nhiên khít rịt, chỉ mới vào được nửa ngón mà thịt lồn bên trong đã hút chặt lấy, không cho anh di chuyển. Myungho căng cả người, lại được Seungcheol hôn hôn, bảo cậu hãy thả lỏng. 

Phải mất một lúc lâu, hai ngón tay của anh mới hoàn toàn được lồn xinh ngậm lấy. Bên trong ấm nóng đến độ Seungcheol không muốn rút ra. Anh thăm dò từng thớ thịt, nhẹ nhàng vừa xoa vừa gãi lên thành vách để Myungho thích nghi. Mãi đến khi anh lướt qua được một điểm nhô lên nào đó...

"Ôi..."

Myungho nâng cao tiếng rên, ngọt ngào như rót mật vào tai anh. Seungcheol muốn nghe cậu rên nhiều hơn, liền một hơi nhấn hai ngón tay lên đó. 

"Ứm!!!"

Myungho nhuổm người, run rẩy kịch liệt. Cái điểm G này thật sự sướng chí mạng, cậu không rõ vì sao trước đây lại không hề thấy sướng. 

"Em thích không?"

"Ưm... sếp... em thích..."

Seungcheol hài lòng ngón tay bắt đầu tập trung chọc phá điểm đó. Anh cũng giống như phát hiện ra vùng trời mới, cảm thấy điểm nứng này quá là đáng yêu. Cứ mỗi lần day nghiến là một lần nước lồn phun ra xì xì, ngón tay anh lại càng được bú chặt. Còn Myungho lại bị ngón tay anh địt cho mềm cả người, hai tay chống lên mặt bàn kính, dâm đãng nâng cao mông cho anh chơi lồn. 

"Sếp ơi... ôi... nhanh quá... em sướng... ư ư a...a... em... chết mất... lồn sướng... sếp ơi chậm một chút... em bắn mất... lồn muốn ra... sếp ơi... á... lồn lên đỉnh... á ~~~ em bắn ~~~"

Myungho hét lên một tiếng, bé cu nhỏ bên dưới không cần chạm qua cũng phùn phụt bắn tinh. Tinh dịch trắng xoá rơi xuống bàn làm việc, lại không cẩn thận bắn ướt cả tài liệu của sếp. 

Nhưng cảm giác phê tới chín tầng mây khiến Myungho không còn để tâm đến việc mình có bị mắng hay không. Cậu đổ rạp người xuống bàn, hai mắt dại ra vì nứng. 

Seungcheol giúp cậu sướng xong thì bắt đầu mới để ý đến thằng em đang biểu tình của mình. Thật ra hai ngón tay của anh có nong ra thì cũng chẳng là gì so với con cặc thô lớn này. Vậy là anh bế cậu ra sofa, lót cho cậu một tấm chăn bông dưới thắt lưng, đem hai chân cậu ép ra, rồi mới cúi người hôn môi cậu

"Ừm... tôi đút cặc vào nhé?"

Myungho mơ mơ màng màng câu lấy cổ, đáp lại nụ hôn của anh xem như lời đồng ý. 

Seungcheol vẫn lặp lại động tác như cũ, vừa hôn môi dỗ dành, vừa xoa vú và sóc lấy cu nhỏ cho cậu, tay còn lại nâng thằng em của mình lên đút vào miệng lồn. 

Lỗ lồn của cậu được chạm qua đầu khấc khiến đầu óc tỉnh táo, bắt đầu nghiêm túc thả lỏng cho anh đút vào. Đúng thật là con cặc quá khổ, miệng lồn bị kéo căng như thể sắp rách đến nơi, chỉ đến khi đầu khấc hoàn toàn chui lọt được vào trong, nước mắt sinh lý của cậu đã chảy xuống. 

Seungcheol hốt hoảng hôn lên hàng nước mắt của cậu, mềm giọng hỏi: "Em đau hả?"

Myungho không thừa nhận, chỉ câu lấy cổ anh chặt hơn: "Em không... sếp tiếp tục đi ạ..."

Seungcheol bóp lấy mông cậu, nụ hôn lại điên cuồng rãi lên mắt và môi, cái hông bên dưới lại nhẹ nhàng nhưng chuẩn xác đẩy hết cả con cặc vào trong. 

"Hừ..."

Seungcheol rên thoả mãn khi chôn cả buồi cặc vào trong, anh hôn cậu, không nhịn được nói: "Lồn em ấm quá... tôi không muốn rút ra mất..."

Myungho ngượng ngùng, nhìn thấy mồ hôi đổ trên trán anh cũng thấy thương, nỉ non khen: "Cặc sếp lớn quá... em nghĩ lồn sắp hỏng đến nơi rồi ~"

Seungcheol liếm cằm cậu: "Vậy bây giờ em có thấy khó chịu không? Có thấy buồn nôn không?"

Myungho thành thật lắc đầu, hai chân bắt đầu quặp lấy eo của anh: "Lồn em sướng lắm... sếp nắc cho em đi ~"

Lý trí của Seungcheol đút phừng phựt, chứng lãnh cảm gì gì đó bay sạch không còn dấu vết, chỉ còn lại cơn nứng tình đang dâng cao và chỉ muốn đem cậu nhóc dâm đãng này nuốt gọn vào bụng. 

Hông của anh bắt đầu đưa đẩy, tiếng nhóp nhép vang lên nho nhỏ. Thịt lồn dẻo dai và miệng lồn dù bị căng chặt vẫn cứ bú sát lấy cặc anh, không ngừng tưới nước lên đó, chỉ trong chốc lát mà cả bìu dái bên dưới cũng ướt đẫm nước lồn. Toàn bộ dây thần kinh sung sướng của anh được kích hoạt, cảm thấy cái hang động này của cậu thật sự rất diệu kỳ. So với những lần làm tình hời hợt trước đây thì bây giờ khác hắn, anh thật sự rất muốn giã cặc cho cả người cậu mềm nhũn, nắc đến khi cậu khóc lóc xin tha, để cho cậu hoàn toàn không còn tự chủ, chỉ muốn dựa vào anh, để lồn dâm chỉ được cắn duy nhất con cặc này. 

Seungcheol càng nghĩ càng hưng phấn, anh nắm lấy cái eo gầy của cậu rồi tập trung đóng cặc vào lồn. Con cặc như cái chày đâm tiêu, chuẩn xác nhắm vào điểm G ban nãy mà nắc không thương tiếc, nhưng càng nắc cái điểm dâm chết tiệt đó lại càng sưng lên, làm cho Seungcheol hăng máu gà, giống như chiến sĩ vác kiếm ra đấu trường, một lòng dọn dẹp hết những ai ngán chân mình. 

Seungcheol khiêu chiến với điểm dâm trong lồn bao nhiêu thì bấy nhiêu những cú nắc thất kinh hồn vía đó đều cho Myungho lãnh đủ. Cậu bị đụ cho ú ớ không nói rõ thành tiếng, cái mông đầy nước bị trứng dái anh đánh vào đỏ au, cơ thể liên tục lên lên xuống xuống như đi trên mây. Còn đầu óc hay lý trí gì đó đã sớm bị con cặc này tiễn ra chuồng gà, tứ chi tê dại, chỉ còn mỗi cái lồn không biết nghe lời chủ mà đi chào hỏi tuyên chiến với con cặc khủng bố kia. 

"Aa.a..a...a... sếp... nát lồn... chậm một chút... ư ư ư ư... hư... ôi hỏng lồn... lồn nứng bị đụ mạnh quá... sếp ơi..."

Seungcheol đánh vào mông cậu: "Gọi anh!"

"Bây giờ.. đang ở công t... Á!!"

Seungcheol nắc một cú trời giáng, cơ thể Myungho giật mạnh một cái rồi sung sướng bắn tinh lần nữa. 

Anh tốt bụng ngừng lại một chút đợi cậu cao trào xong, lại cúi người nói: "Gọi anh đi! Sau này cũng gọi anh, không cần gọi sếp nữa!"

Myungho bị nắc cho mất kiểm soát đến bắn tinh, cậu có chút giận dỗi, chu môi oán trách: "Em đã bảo nắc chậm thôi mà..."

Seungcheol hôn môi cậu: "Ngoan, gọi anh đi, tôi hứa sẽ nắc chậm lại..."

Myungho nghe lời ngay lập tức, mềm mại gọi hai tiếng: "Anh ơi..."

Seungcheol hôn cậu một cái, lại nắm eo cậu nắc. À há, cậu bị lừa, làm gì có chuyện chậm hơn, cơ thể của Myungho lại bị đưa đẩy kịch liệt. Miệng cậu không nhịn được mà mắng: "Anh... cái tên lừa đảo... á... địt chậm thôi mà... ư hư.. lồn bị mài cháy..."

Seungcheol không quan tâm, cậu còn sức chửi lớn như vậy thì chắc không sao. Anh vừa dội cặc ầm ầm vào lồn, rất thiếu đánh mà nói: "Lồn bóp cặc tôi chặt như vậy không phải là thích lắm sao... hừ... tôi cũng hết cách rồi... là lồn em khiến tôi nứng... muốn tôi dừng cũng không được..."

Myungho bị đụ tới mơ mơ màng màng, không còn sức cãi, chỉ còn có thể phè lồn ra cho chủ tịch Choi nắc, trong lòng mắng nhiếc không thương tiếc.

Cái gì mà chứng lãnh cảm? Ông chủ nhà mình là một tên nứng cặc thì có!

Cuộc đụ địt kéo dài đâu đó khoảng nửa tiếng hơn, cho đến khi xương cốt của Myungho bắt đầu rệu rã rồi, cửa lồn bị mài sắp đến mất cảm giác, Seungcheol mới gầm gừ nặng nề trong cổ họng, xỏ xiên thêm vài ba cú nữa rồi phóng hết tinh dịch đặc sệt vào lồn cậu. 

Cả hai sung sướng ôm lấy nhau mà thở dốc, cơn đê mê đọng lại sau cuộc làm tình khiến hai người quyến luyến không buông, con cặc sau khi bắn tinh vẫn chôn vào lồn, nếu có thể, Seungcheol muốn nó mãi ở bên trong, không bao giờ rút ra. 

Seungcheol liếm lên giọt mồ hôi của cậu: "Em giỏi lắm!"

Myungho không hiểu sao mình cảm động, ôm lấy mặt anh rồi dâng môi mình lên, lần nữa tiến vào nụ hôn sâu triền miên không dứt. 











"Nhưng mà, cho em hỏi, anh là trai thẳng hả?"

"Nếu thích em thì là tôi cong rồi đúng không?"

"Vâng... Hả? Ủa? Thích em á?"

"Ừm, thích em. Sau này đừng làm thư ký nữa. Làm vợ anh đi!"

Vậy đó, Myungho từng phiền muộn rất nhiều vì chứng lãnh cảm của mình. Nhưng cũng nhờ chứng lãnh cảm oái oăm này mà tìm thấy tình yêu của đời mình. Cho nên đôi khi cả Myungho và Seungcheol đều nghĩ, chứng lãnh cảm hoá ra cũng không tệ lắm, ha!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro