Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. YoonHong

A/n: Có thể mọi người nên cân nhắc trước khi đọc.


...


Đêm vắng lạnh lẽo, trong căn nhà hoang tàn bốc lên đầy mùi ẩm mốc hòa cùng mùi máu tanh tưởi. Tôi ngồi trên sàn nhà bê bết, nhầy nhụa ngắm nhìn em. Giờ đây em là một Hong Jisoo ngoan ngoãn của tôi. Không quậy phá, không kháng cự, không buông những lời chửi rủa tôi. Đôi môi em thâm thèo, trắng bệch. Tôi nhìn thấy người em hình như trong khoảng thời gian ở với tôi đã gầy đi rất nhiều. Nói như thế nào nhỉ, tôi bạc đãi em? Nhoài người dậy, tôi bò đến chỗ em đang nằm, cầm lấy đôi bàn tay lạnh ngắt của em. Tôi hôn lên từng khớp xương ấy. Nhưng không hiểu tại sao? Bàn tay em đã lạnh ngắt rồi, sao còn làn nước ấm nóng ở đâu? Sao mặt tôi lại nóng vậy? Không quan tâm.

À phải rồi, tôi là Yoon Jeonghan. Mọi người gọi tôi là một kẻ điên, một thằng mắc chứng bệnh cuồng bạo ngược. Tôi cũng không để ý gì cho lắm, sao cũng được. Liệu có thằng cha nào hiểu được cảm giác hưng phất và sung sướng tột độ khi phạm pháp chứ? Có ai cảm nhận được sự thỏa mãn của bạo lực như tôi? Tôi cũng từng nghe mấy câu chửi rủa tanh bẩn, kinh tởm hay đủ thể loại tình từ bẩn thỉu nhất dành cho tôi. Hầu hết là nghe từ miệng em. Còn là người khác à? Làm gì còn lưỡi để nói đến từ thứ hai?

Hong Jisoo của tôi đang nằm trên sàn đất lạnh lẽo của một căn nhà đổ nát. Bên cạnh em là đủ loại hoa lăn lóc, nát bét hòa cùng màu máu đỏ tươi, hoặc quánh lại đen xì. Khung cảnh thật đẹp làm sao. Dường như máu của tôi và em hòa vào làm một, thật thích mắt. Ở khóe miệng em còn dính một cách hoa bé tí xíu, à là hoa Thụy Hương, lúc nãy em đã tự nguyện ăn nó. Vinh quang thật đấy. Tôi cũng không hiểu em muốn chiến thắng điều gì mà lại ăn nó nhỉ. Thụy hương đẹp, nhưng có độc cơ mà? Yoon Jeonghan tôi không muốn ép em ăn loài hoa bé xíu đấy đâu, để toại nguyện cho em thì tôi đã nhét vào miệng em Gloriosa superba (1) kia mà.

Em của tôi đẹp như hoa, luôn rực rỡ vô cùng. Ở đây nhiều loài hoa như thế, nhưng có hoa nào đẹp bằng em đâu? Tôi vớ lấy bông hoa Cúc Vạn Thọ bên cạnh em, nhìn nó một lúc, nó cũng giống em lắm, hay là giống tôi nhỉ? Trong tay em lại nắm chặt bông hoa Kim Ngân. Đây là mong ước của em sao?

(Cúc Vạn Thọ: niềm đau thương
  Kim Ngân: niềm hạnh phúc)

Tôi cảm thấy em nằm đây lâu quá rồi, đành gọi em dậy. Lay mãi, lay mãi, Hong Jisoo của tôi vẫn không đáp. Em không thở. Người lạnh ngắt

Tất nhiên.

Bởi tôi giết chết em rồi.

Khắp người em chằng chịt những vết thương của tôi gây ra. Em có kêu đau đâu mà tôi biết? Tôi thấy đẹp kia mà? Máu em chảy đầy nhuốm vào cánh hoa. Vết thương trên người em có chỗ sâu hoắm lở loét. Nhưng bao ngày qua em có chết đâu?

Hình như vừa nãy tôi ép em ăn Gloriosa superba và rồi em còn ăn cả Thụy Hương nữa.

Như vậy, Hong Jisoo của tôi đã chết thật rồi.

Tôi cúi xuống lạy mạnh người em một lần nữa, bỗng vết thương chỗ ổ bụng nhói, màu bắt đầu trào ra. Là vết thương của Hong Jisoo cầm dao đâm vào tôi trước khi em chết. Cũng sâu thật.

Hong Jisoo chết rồi, thế cũng được, em sẽ ngoan ngoãn hơn. Nếu sống em cứ ương ngạnh chống cự tôi như thế thì chết đi cũng được. Còn sống mà không yêu tôi thì chết cũng đi cũng được. Chết rồi khi sống lại ở một thế giới mới em sẽ yêu tôi đúng chứ?

Đập vào mắt tôi là bông hoa Xuyến Chi còn nguyên vẹn ở dưới chân. Tôi lấy chân đạp nát nó. Thật mỏng manh và yếu đuối.

"Nở bông trắng câu nguyền luôn giữ
Cánh mỏng manh tình ngự tim này
Nụ vàng thả gió nhẹ bay
Hỏi người liệu nhớ duyên này thuở xưa"

( Hoa Xuyến Chi: cô đơn, hiu quạnh)

Không hiểu nổi tại sao, trong người tôi như có một luồng lửa chạy dọc muốn phát điên. Tôi muốn đập phá thứ gì đó. Căn nhà này hoang tàn quá, mọi thứ đều đổ nát vụn vỡ. Kể cả em. Tôi không đập được thứ gì cả.

Đúng lúc này, tôi cảm thấy mình giống một gã điên thật. Một thằng điên loạn trong cơn mê sảng. Máu vẫn chảy từ vết thương nơi ổ bụng nhưng xem ra không đau tẹo nào.

-Hong Jisoo, em chết rồi đúng không?

Vật vã một hồi, tôi tìm được con dao mảnh mà tôi đã  từng dùng để cứa vào người em. Tôi nhìn đôi bàn tay đã muốn đầy máu của mình, đưa lên khuôn mặt đã phồng rộp của em bởi tác dụng phụ của hoa Thuỵ Hương. Tôi hôn lên đôi môi lạnh ngắt của em. Tách hàm của em ra tôi cảm nhận được mùi máu tanh nồng trong khoang miệng em. Lưỡi em thời gian qua bị nhét dao vào miệng gần như chảy máu đến nát toét. Có đau không chỉ? Khi tôi nhét dao vào miệng em, em vẫn chửi rủa tôi được kia mà.

Em chả động đậy gì cả. Tôi nhìn em lần cuối, nhìn Hong Jisoo trong cuộc đời này lần cuối. Tôi chắc chắn sẽ gặp lại em trong cuộc sống thứ hai. Cúi gần mặt em tôi thủ thỉ.

-Yêu em, Hong Jisoo, yêu em!

Từng đường mạch máu được hiện ra sau một vết rạch ra. Cắt đứt từng mạch máu. Mạch đứt. Hơi thở chấm dứt. Chết. Hoa. Em. Hong Jisoo. Của tôi.

(1): Cây ngoắt nghoẻo còn có nhiều tên khác là ngót nghẻo, hay ngọt nghẹo, huệ lồng đèn, gia lan, (tên khoa học là Gloriosa superba), là một loài thực vật thuộc họ Colchicaceae. Theo báo Khám phá tất cả các thành phần của cây ngoắt nghẻo đều chứa chất độc có thể giết chết người và động vật lớn.



End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro