Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Seokhansoo.

Của bồ _jeongmin đây nhe, để cô đợi lâu rồi, chúc bồ đọc truyện vui vẻ
(。•̀ᴗ-)✧.

Cảnh báo: Cân nhắc trước khi đọc vì có từ ngữ thô tục, cảm ơn (。•̀ᴗ-)✧.

______

Jisoo ngao ngán nhìn số chip ít ỏi còn lại trên bàn của mình, cậu đã ngồi lì ở sòng bạc này ba ngày ba đêm liền nhưng vẫn không thắng nổi một ván, tiền thì cứ vơi dần làm tâm trạng của cậu cũng tụt dốc theo. Jisoo không nể mặt những người ngồi ở đó mà châm một điếu thuốc, kéo một hơi dài sau đó quyết định dùng toàn bộ số chip cuối cùng mình có để làm một ván quyết định, dù sao ngay từ đầu cậu cũng biết cái sòng bạc xây dựng và hoạt động trái phép dưới tầng hầm của một khách sạn này chẳng tốt đẹp gì rồi nhưng không nghĩ lại trắng trợn đến mức ăn gian không sót một ván nào, bao nhiêu người bị bọn họ quét sạch túi đến mức phải vay nợ hoặc là hóa điên ra về rồi.

Nhưng thứ cậu quan tâm ở đây là tiền thì cậu tiêu sạch rồi nhưng nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành. Phải, Jisoo là một thành viên của đội cảnh sát ngầm, nhiệm vụ lần này của cậu là xâm nhập vào sòng bài hoạt động trái phép này để nắm bắt thông tin chủ sòng bài và tiếp cận tên trùm mafia khét tiếng đang lẫn trốn ở đây, đáng tiếc, cậu cắm mình ở đây suốt ba ngày đêm cũng chẳng nhìn thấy bóng dáng của hai tên khốn nạn ấy chứ đừng nói là tiếp cận.

- Cậu bạn nhỏ, có muốn vay thêm ít tiền không? Tôi cho cậu mượn - Người thanh niên tuấn tú ngồi ở bên cạnh cậu huých tay cậu một cái, nhàn nhã nói.

- Không cần đâu, tôi không thích mắc nợ người khác - Jisoo nhìn một lượt qua người đó và âm thầm đánh giá, người trẻ này có nét ngoài điển trai, lịch lãm, cách ăn mặc cũng chứng tỏ được thân phận không phải tầm thường, nụ cười trên môi vô cùng thân thiện và thoải mái, không có chút gì giống như là người xấu cả.

- Yên tâm, tôi không lấy lãi đâu, chỉ cần cậu thắng và trả đủ tiền đã mượn tôi là được rồi, hoan hỉ đi - Người kia vỗ vai cậu.

Jisoo lúc này mới nhìn đến số chip chất thành từng chồng trước mặt anh ta, nãy giờ mãi mê để ý xung quanh nên không chú ý tới hắn ta là một trong số ít người thắng cược trên bàn, gần như là ván nào cũng thắng, chẳng bù cho cậu.

- Không cần đâu, ai biết được lại thua nữa thì sao chứ? - Jisoo dù rất muốn ngồi lại thêm nhưng cậu vẫn là đề cao cảnh giác của bản thân mình, chẳng lẽ mang theo tiền lại thua ba ngày liên tiếp mà mượn tiền lại thắng sao? Cậu không tin điều đó.

- Nhưng nếu hết tiền thì cậu không thể ở lại sòng bạc lâu hơn đâu - Người kia nhún vai thản nhiên nói, anh ta lại đẩy thêm một đống chip cao vào bàn cược.

Jisoo bắt đầu cảm thấy phân vân, nếu bây giờ cậu hết tiền và phải rời khỏi sòng bạc thì lần sau muốn vào đây sẽ vô cùng khó khăn vì sòng bạc này đã có quy định chỉ có khách hạng VVIP mới có thể thường xuyên ra vào sòng bạc này còn khách thường không được phép làm điều đó, tài sản của cậu bây giờ không biết còn đủ thuê một phòng ở khách sạn này hay không chứ đừng nói đến việc cậu trở thành khách VVIP.

- Sao vậy? Nghĩ kĩ chưa? - Người kia lần nữa nhìn cậu.

- Được - Jisoo cuối cùng cũng gật đầu đồng ý, vì để hoàn thành nhiệm vụ cậu chỉ có thể liều mình một lần thôi, ở lại được bao lâu thì hay bấy lâu, còn việc tiếp cận chủ sòng bạc và tên mafia khét tiếng kia cậu sẽ tìm cách sau vậy.

- Ta đi thôi - Người trẻ tuổi kia nói, hắn đứng dậy và yêu cầu nhân viên ở đó giữ lại chip cho mình.

- Không phải chỉ cần cho mượn chip là được thôi sao? - Jisoo khó hiểu hỏi.

- Về phòng lấy tiền mặt, sẵn tiện tôi sẽ chỉ cho cậu mánh khóe để thắng - Hắn mỉm cười rồi thì thầm bên tai cậu sau đó liền ung dung rời đi trước.

Jisoo cẩn trọng đi theo sau hắn, vừa đi vừa do xét tình hình xung quanh. Ở tầng hầm này ngoài các bàn cược lúc nào cũng đông đúc các khách chơi ra chẳng có một nơi nào có thể để người ra vào nữa cả, có một căn phòng nhỏ nằm ở góc trái tầng hầm nhưng cũng đã bị khóa lại, xung quanh có rất nhiều vệ sĩ cùng camera giám sát, bất cứ một hành động nhỏ nào của khách đều được quan sát vô cùng rõ ràng, không có cơ hội để cậu đi hết tất cả mọi nơi dưới tầng hầm này, chỉ sợ còn có cửa ẩn hoặc là căn phòng nào đó mà hai tên kia đang hoạt động mà cậu không thể tìm thấy thôi.

Sau khi rời khỏi tầng hầm người kia không nói với cậu câu nào cả, cứ chậm rãi đi ở phía trước. Jisoo tinh tế chú ý thấy ai ở trong khách sạn gặp hắn đều cúi chào rất cung kính, cậu bất giác nảy sinh nghi ngờ, bản thân cũng trở nên cẩn trọng hơn. Người đi phía trước nhếch môi cười, ánh mắt hiện lên ý vị thâm sâu khó đoán, đưa cậu đến trước phòng tổng thống, sau đó xoay người nói với cậu:

- Tôi ở phòng này, cậu vào thì cứ tự nhiên thôi nhé, không có gì đâu.

- Được - Jisoo ngoài mặt thì gật đầu đồng ý nhưng trong lòng đã sớm đề phòng, cậu bước chân vào phòng trước cái mời lịch sự của hắn.

Seokmin thấy cậu đã bước chân vào mới hài lòng mỉm cười, nhẹ nhàng lấy từ trong túi chiếc áo khoác ra một ống tiêm có chứa thuốc gì đó bên trong rồi đi đến sau lưng cậu mà không gây ra bất kỳ tiếng động nào, khi Jisoo phản ứng lại được thì miệng đã bị bịt chặt, mũi kim sắt nhọn đã cắm vào cổ cậu, thứ thuốc trong ống kim đã được bơm hết vào người Jisoo.

- Anh... - Jisoo khó khăn vùng ra khỏi người hắn, đưa tay ôm lấy cổ mình.

Seokmin ném ống tiêm qua một bên, đóng cửa lại, nhẹ nhàng bế cậu lên, thẳng hướng phòng ngủ đi đến.

- Tên khốn... Buông ra - Jisoo đấm mạnh vào lưng hắn, rõ ràng cậu đã đề phòng rồi cuối cùng vẫn là không thắng được, Jisoo tức đến đỏ cả mặt mũi, tại sao giây phút quan trọng ấy cậu lại nhẹ dạ cả tin chứ.

- Ngoan nào - Seokmin ném cậu lên giường như một món đồ chơi, đem một tay cậu xích lại bằng sợi dây xích dài lạnh lẽo, một tay cởi sạch quần áo của cậu.

- Buông raaaa - Jisoo kịch liệt phản kháng, cậu đây là gặp phải kẻ biến thái rồi sao?

- Ô? - Ánh mắt Seokmin dừng lại ở âm đế xinh đẹp đang khép mở đầy e thẹn bên dưới dương vật của cậu, hơi thở của hắn trở nên khó khăn, hắn nhìn cậu với ánh mắt đầy quái dị rồi ngay lập tức vùi đầu vào giữa hai chân cậu.

- Tên khốn, bỏ ra - Jisoo dùng chân đạp mạnh vào bả vai hắn nhưng chân cũng nhanh chóng bị hắn chế ngự.

Seokmin hôn lên hai mép âm đế, lại vươn lưỡi liếm láp nhẹ nhàng, Jisoo được phen rùng mình, cảm giác khác lại này là sao chứ? Nhưng chỉ một giây sau đó cậu nhận ra bản thân mình đang bị hắn giam giữ trái phép liền giãy giụa phản kháng, tiếc là chút lực ấy của cậu hắn không vào trong mắt.

Seokmin dùng hai tay tách âm hộ của cậu ra, thịt hồng mềm mại lồ lộ trước mắt, hắn không nhịn được mà cắm lưỡi sâu vào trong hoa huyệt ấy, nhiệt tình liếm láp.

- Ha... Ô - Jisoo bị khoái cảm làm cho rên rỉ, cậu nhận ra liền vội vàng cắn răng không hó hé thêm nửa tiếng.

Seokmin cao hứng ở trong hoa huyệt nhỏ không ngừng cọ tới cọ lui, lưỡi hắn cảm nhận được sự mềm mại và sung sướng khác lạ trước giờ chưa từng có nên càng thêm phần thích thú mà liếm mút nhiệt tình.

- Ưm... Đừng a - Jisoo ngồi trên giường trong tình trạng hai chân bị tách ra thành hình chữ M, cậu vẫn là chịu thua trước chiếc lưỡi điêu luyện của hắn, cong lưng đón nhận khoái cảm, miệng rên rỉ theo bản năng dù trong lòng cậu chẳng hề muốn.

Hoa huyệt nhỏ đẹp bị hắn liếm đến phun nước, Seokmin vươn lưỡi liếm sạch thứ nước ấy rồi nuốt trọn, hắn ngồi thẳng dậy đối mặt với cậu, Jisoo có hơi run rẩy nhìn vào mắt hắn. Seokmin nâng cằm cậu lên, mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi, vừa hôn vừa mút mát.

- Vội vàng đến thế à?

Jisoo ngạc nhiên mở to mắt, cậu nhìn theo hướng giọng nói vừa phát ra, một người thanh niên khác bước vào, trên người khoác bộ đồ ngủ sang trọng, cầm theo ly rượu vang đi đến ngồi xuống trên chiếc ghế đối diện với giường.

- Không phải, em chỉ là thấy hứng thú với hoa huyệt xinh đẹp kia một chủ thôi - Seokmin buông tha cho cậu, chỉnh lại quần áo rồi rời khỏi giường.

Jisoo căm phẫn nhìn hai người họ, cậu nhanh chóng khép chân lại che đi nơi tư mật của mình. Jeonghan thấy cậu nhìn mình đầy ai oán như thế cũng không có ngạc nhiên, gã chậm rãi nói:

- Sao vậy? Không phải muốn tìm cách tiếp cận bọn này à? Giờ đã gặp mặt rồi đấy, em định làm gì?

- Quên chưa giới thiệu với em nhỉ? Tôi là chủ sòng bạc lúc nãy, tên là Lee Seokmin - Hắn ta nói với vẻ đầy cợt nhả.

Jisoo trợn mắt, không nói nên lời, cậu thật sự chỉ muốn đấm cho mình mấy cái cho bỏ tức, rõ ràng bản thân ngồi cạnh một trong hai người kia lại không thể nhận ra. Cậu đánh mắt sang Jeonghan, vậy thì hắn là tên trùm mafia khét tiếng với đủ các tội danh giết người, cướp của và thậm chí là bán ma túy rồi.

- Ngạc nhiên lắm sao? Tôi nghĩ cấp trên của em phải nói với em điều đó chứ? Không cho em biết chút thông tin gì dù chỉ là tên của chúng tôi à? Buồn cười thật - Jeonghan đi đến chỗ cậu cùng chiếc dương cụ giả trên tay.

- Tên khốn, tránh xa tôi ra - Jisoo lùi mình về phía sau, thô bạo quát lớn.

- Tôi nghĩ lát nữa em cần thứ này đấy, thứ thuốc kia một khi đã ngấm vào người rồi em không chịu nổi kích thích đâu - Nói rồi hắn đặt cái dương cụ giả xuống ngay trước mặt cậu, thô bạo giữ cằm và ngấu nghiến đôi môi xinh đẹp.

- Ưm ~ - Jisoo bất lực chỉ có thể để gã cưỡng hôn, cậu thực sự muốn chết quách đi cho xong, nhiệm vụ không hoàn thành thì thôi vậy, lại còn bị chính hai kẻ tình nghi bắt và cưỡng bức nữa, tôn nghiêm của cậu sắp không còn nữa rồi.

- Cút đi, đừng chạm vào tôi - Ngay khi gã vừa buông tha cậu đã vung tay tát mạnh vào mặt gã, cái dương cụ giả kia cũng bị cậu hất văng khỏi giường.

- Lát nữa em đừng có hối hận đấy.

Jeonghan cười khẩy rồi trở về chỗ cũ, nhẹ nhàng ngồi xuống cùng Seokmin chuẩn bị tận hưởng màn kịch đặc sắc trước mặt. Jisoo bị hai người kia nhìn chằm đến xấu hổ, cậu chợt nghĩ đến việc cắn lưỡi tự tử nhưng rồi lại nhớ đến đứa em gái nhỏ đang đợi mình trở về, bản thân liền lưỡng lự không biết làm sao, cậu ngồi gục mặt trên giường, từng giọt nước mắt rơi lã chã, cậu ghét bản thân của lúc này, yêu đuối, vô dụng, không thể phản kháng.

Chỉ tầm mười lăm phút sau thuốc mà Seokmin tiêm vào người cậu đã bắt đầu phát huy tác dụng, cả người Jisoo ngứa ngáy, nóng rát đến khó chịu, lý trí của cậu cũng trở nên mụ mị, mất kiểm soát.

- Ah - Hơi thở gấp gáp, nhịp tim đập dồn dập, hai huyệt nhỏ bên dưới ngứa ngáy khó chịu đến vô cùng, Jisoo liên tục cọ xát hai chân vào nhau để giảm bớt khó chịu trong người nhưng hoàn toàn không có tác dụng, cậu siết chặt hai tay, cố gắng không ở trước mặt hai người họ tự thỏa mãn huyệt nhỏ của mình.

- Làm sao vậy? - Seokmin mang theo thái độ trêu đùa đi đến trước mặt cậu, chậm rãi cởi bỏ lớp áo trên người, đưa tay vuốt ve khuôn mặt đỏ ửng, nóng hổi của cậu.

- Ưm - Jisoo cảm nhận sự mát lạnh nơi bàn tay hắn, cậu không ngừng cọ xát má mình vào lòng bàn tay ấy nhưng hắn nào đâu để cậu thỏa mãn dễ dàng như vậy, Seokmin thu tay, xoay người tránh ra xa một chút, Jisoo thấy vậy vội vàng bò theo nhưng sợi xích bị kéo căng đến cực hạn đã giữ cậu lại.

- Sao vậy? Muốn gì thì phải nói ra chứ? - Gã đi vòng ngược ra phía sau lưng cậu, đem hai cánh mông tròn trịa tách nhẹ ra, nhìn dâm thủy đang chảy ra từ hậu huyệt gã vô cùng hài lòng mà đánh lên bờ mông trắng nõn của cậu một cái rõ đau.

Rõ là lí trí của cậu vẫn còn xót lại một chút, cậu siết chặt tấm ga trắng để bản thân không nói ra những lời không nên nhưng ngọn lửa dục vọng trong người sớm bị liều thuốc kích dục kia đốt cháy, cậu không chắc bản thân có thể chống chế đến khi nào nữa.

Jeonghan thấy cậu cứng đầu như vậy cũng chỉ có thể thở dài, gã kéo quần ngủ xuống một chút giải phóng nam căn của mình. Gã lấy lọ bôi trơn nơi đầu giường thoa lên dương vật của chính mình sau đó nhét gậy thịt to lớn vào rãnh mông của cậu, bắt đầu cọ xát lên xuống.

- A... Ưm ~ - Miệng huyệt thỉnh thoảng bị gậy thịt chạm đến rất thoải mái, Jisoo cố gắng ép sát hạ thân của mình với nam căn to lớn của gã để tìm chút cảm giác thoải mái.

Seokmin ngồi ở mép giường mặt đối mặt với cậu, thấy được nét thoải mái trên gương mặt thanh tú ấy hắn liền không chịu được mà hôn lên đôi môi cậu, lưỡi nhanh chóng cạy mở hai hàm răng trắng muốt, chui vào trong khoang miệng cậu mà chơi đùa, đem từng chút nước bọt trong khoang miệng ấy liếm sạch.

Jisoo còn đang tận hưởng sự thoải mái trong giây lát ấy thì Seokmin cùng Jeonghan ác ý buông cậu ra, lại lần nữa trở về ghế sofa ngồi.

- Ưm... Cầu... Cầu xin hai người a... Khó chịu, thực sự rất khó chịu - Jisoo hướng ánh mắt đầy nước về phía hai người họ, bên dưới cậu hiện tại đã không thể chịu được nữa rồi, từng tấc da tấc thịt trên người cậu đều muốn được chạm qua, muốn được tiếp xúc với da thịt mát mẻ của họ, tâm trí cậu hiện tại chỉ có làm tình và được thỏa mãn hai lỗ nhỏ bên dưới, chẳng còn nhận thức được mọi thứ xung quanh nữa rồi.

- Muốn lắm sao? - Seokmin đem dương vật của mình từ trong quần kéo ra ngoài, vuốt ve trong lòng bàn tay, cố ý để cậu nhìn thấy vật to lớn ấy.

- Muốn, rất muốn ~ - Jisoo ngoan ngoãn gật đầu, cũng chẳng còn biết là do bản tính của người song tính dâm đãng hơn người bình thường hay là do thuốc ngấm mà cậu không một chút xấu hổ gật đầu liên tục.

- Muốn cái gì cơ? - Seokmin vừa tuốt lộng côn thịt vừa hỏi.

- Muốn... - Jisoo ngập ngừng, ánh mắt hướng về phía dương vật của hắn.

- Vậy thì tự mình thỏa mãn đi - Jeonghan ngồi bên cạnh Seokmin nói, trên môi còn nở nụ cười đầy mê hoặc.

Jisoo cắn răng lưỡng lự, huyệt nhỏ bên dưới đã ngứa ngáy đến chảy cả dâm thủy. Cậu không còn cách nào khác, ở trước mặt hai người họ đem chân tách ra hai bên, tay không bị xích lần mò đến âm hộ xinh đẹp mà cọ xát, hai ngón tay xinh đẹp tách hai mép âm hộ ra, một ngón tay khác rất nhanh đã cắm vào, cậu thở ra một hơi vô cùng thoải mái.

- Ha... Ưm ~

Ngón tay thon dài liên tục cắm rút trong hoa huyệt, dâm thủy chảy ra cũng ngày một nhiều hơn, Jisoo phóng đãng ngửa đầu rên rỉ đầy thoải mái. Một màng dâm mỹ trước mắt làm Seokmin càng hưng phấn mà tuốt lộng côn thịt của mình, Jeonghan cũng không nhịn được mà xoa nắn dương vật đã ngẩng cao đầu, hơi thở cũng trở nên lộn xộn và gấp gáp, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lỗ nhỏ đang không ngừng chảy nước kia.

- Ô ô... Không được... Ah ~ - Jisoo nhét thêm hai ngón tay vào hoa huyệt xinh đẹp, ba ngón tay ở bên trong huyệt nhỏ liên tục gãi lên hai vách thịt mềm mại, khoái cảm không ngừng tăng cao.

Seokmin nhìn huyệt nhỏ phía sau trống trải liền cầm lấy dương cụ giả lúc nãy bị cậu hất văng đi đến chỗ cậu rồi bật chế độ rung cao nhất, đặt trước cửa huyệt. Quy đầu dương cụ giả vừa chạm vào miệng huyệt đã làm cậu kêu lên một tiếng đầy thích thú, quy đầu giả cứ xoay tròn, cọ qua lại cửa huyệt làm hậu huyệt không ngừng co khép, cảm giác ngứa ngáy lại nhiều hơn.

- A... a... Cho em ~ - Jisoo nói với hắn, mông nhích lại gần dương cụ giả hơn.

Seokmin cười khẩy, hắn không chút chần chừ mà đẩy dương cụ giả vào sâu bên trong tiểu huyệt, huyệt động nhỏ ngay lập tức co rút chặt chẽ, gắt gao ôm lấy dương cụ giả kia.

- Ô a a... Sướng... chết mất - Jisoo bị tốc độ chọc ngoáy của dương cụ giả làm cho sướng đến độ rên rỉ đầy sung sướng, ngón tay đang cắm rút trong hoa huyệt kia cũng dừng hẳn, ánh mắt cậu bắt đầu nhìn vào phần gốc dương cụ giả kia.

- Mẹ nó, dâm đãng thật - Jeonghan nhịn không được mà chửi thề một tiếng.

- Ha... Ưm - Hậu huyệt bị dương cụ giả cắm đến sảng khoái, cậu há miệng rên rỉ, nước bọt không kịp nuốt vào đã chảy ra khóe miệng rồi xuống cả chiếc cổ trắng ngần của cậu.

- Anh, em chơi trước nhé? - Seokmin quay lại hỏi Jeonghan, hắn thực sự không thể nhịn được nữa rồi.

Thấy Jeonghan gật đầu hắn liền nhảy vội lên giường, từ đằng sau lưng ôm lấy Jisoo. Jisoo cảm nhận được hơi lạnh mát mẻ từ sau lưng liền dựa người áp sát vào lồng ngực hắn, Seokmin hài lòng hôn lên mái tóc cậu, hắn đem tay cậu rút ra khỏi hoa huyệt kia, dâm thủy theo đó mà chảy ra ngoài, hắn chép miệng đầy tiếc nuối. Khi Jisoo còn đang khó chịu vì hoa huyệt trống rỗng thì hai ngón tay hắn đã nhanh chóng đút vào, hoa huyệt lần nữa co khép, dính lấy hai ngón tay của hắn.

- Chết tiệt, muốn chơi hỏng cái lỗ nhỏ dâm đãng này ghê - Seokmin nghiêng đầu hôn lên chiếc cổ của cậu, hắn còn vươn lưỡi liếm lộng khắp nơi làm cậu càng thêm phần kích thích, một tay hắn nắm lấy đầu vú của cậu mà xoa nắn, tay còn lại ở trong huyệt động không ngừng đưa đẩy, chọc ngoáy khắp nơi.

- A a, ô không... A ~ - Jisoo bị từng đợt khoái cảm mãnh liệt tấn công vào từng tế bào thần kinh chỉ có thể ở trong vòng tay hắn mà rên rỉ. Cả huyệt trước huyệt sau đều bị cắm đến ướt, đặc biệt là tiểu huyệt phía sau, dương cụ giả rung với tốc độ cao nhất liên tục ép đến tuyến tiền liệt của cậu làm cả nửa thân dưới run rẩy không ngừng, khoái cảm theo đấy mà chạy dọc cả sống lưng, dương vật cậu vì khoái cảm mà cũng cương cứng, trướng đau.

Động tác vuốt ve côn thịt của Jeonghan cũng nhanh hơn nhiều khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, gã lúc này chỉ muốn đem con người đang rên rỉ không ngừng kia nhanh chóng đặt dưới thân mình mà chà đạp thôi.

- Cảnh sát gì mà dâm đãng hơn cả bọn đĩ điếm vậy chứ? Hai cái lỗ nhỏ ấy không sớm thì muộn cũng bị mình chơi hỏng thôi.

Gã cười như điên dại, lâu lắm rồi mới tìm được một con mồi làm gã thấy hứng thú như vậy đấy.

- Ô... Không... Không được ah - Jisoo thét lên một tiếng đầy chói tai khi dương cụ giả liên tục đỉnh vào tuyến tiền liệt của cậu, dương vật cậu không chịu nổi kích thích mà run rẩy nhẹ vài cái rồi bắn ra, hai huyệt sướng đến mức phun ra dâm thủy, cậu xụi lơ dựa người vào lòng hắn.

Seokmin rút tay ra khỏi hoa huyệt của cậu, trực tiếp xoay người cậu lại, đem dương vật đến trước cửa âm hộ. Jisoo nhìn thấy dương vật to lớn liền sáng trưng hai mắt, cậu tự mình nắm lấy phân thân to lớn ấy, để quy đầu cọ qua lại với mép âm hộ của mình.

- Hưm, thoải con mẹ nó mái thật - Seokmin hài lòng thở hắc ra, nhìn bộ dạng dâm đãng của cậu hắn chỉ muốn chơi cho cậu sướng đến nỗi kêu cha gọi mẹ mới thôi.

Mông nhỏ đối diện với Jeonghan cứ đong đưa qua lại khiến gã không nhịn được nữa, Jeonghan đi đến bên giường, đem dương cụ giả rút ra ngoài, nâng hông cậu lên rồi mạnh mẽ cắm vào, một phát liền cắm lút cán.

- Ahhhh - Jisoo không chút phòng bị suýt chút nữa đã ngã ra giường, hai tay cậu vội vàng tóm lấy vai hắn, huyệt nhỏ co chặt, kích thước này quá là khủng bố rồi, huyệt nhỏ có chút không thể thích ứng được.

- Đau...a - Jisoo nước mắt ngắn dài, đúng là huyệt nhỏ muốn được dương vật của họ lấp đầy nhưng thô bạo như vậy làm sao cậu chịu được chứ.

- Em cũng vào đây - Seokmin giữ chặt eo cậu, dương vật ở trước cửa hoa huyệt cũng bắt đầu tách cánh hoa nhỏ e thẹn ra mà chui vào trong. Hắn hít sâu một hơi sau đó liền đẩy mạnh hông, dương vật ngay lập tức chui hết vào trong huyệt nhỏ ướt át.

- A ô... Hỏng mất - Jisoo run run nói, hai huyệt nhỏ đều đã được lấp đầy, cậu vừa thỏa mãn lại vừa sợ hãi, sợ bản thân thực sự bị chơi đến hỏng.

- Yên tâm, lát nữa em lại muốn chơi đến sáng cho mà xem - Jeonghan hôn lên gáy cậu sau đó trực tiếp đưa đẩy hông mình.

Hai người Jeonghan và Seokmin một trước một sau bắt đầu ôm lấy cậu mà đỉnh lộng, hai côn thịt ở trong hai huyệt đạo không ngừng khuấy đảo, Jisoo sung sướng khi cơn khát tình của mình được thỏa mãn, ra sức co chặt hai huyệt nhỏ, đem hai gậy thịt chăm sóc thật tốt.

- Ha... Ưm ~ thích a a ~

- Thích bị chơi tới như vậy sao? - Seokmin đỉnh mạnh vào cửa tử cung của cậu, hỏi.

- Thích, rất thích a ~ - Jisoo hai mắt mơ màng trả lời, sau đó cậu bị gã kéo ngược đầu ra sau, cùng gã dây dưa môi lưỡi, tiếng mút mát dâm đãng ngay lập tức vang lên.

Seokmin cúi người ngậm lấy đầu vú cậu mà liếm láp, chơi đùa, côn thịt bên dưới cũng không quên nhiệm vụ của mình, ở bên trong hoa huyệt liên tục đỉnh lộng, đem lại khoái cảm cho động nhỏ dâm đãng, làm động nhỏ phun nước đến ướt cả một mảng ga giường.

Tiểu huyệt phía sau bị côn thịt của Jeonghan cắm đến đau và sưng tấy nhưng vì đang trong cơn đê mê nên khoái cảm lại lấn chiếm đầu óc cậu nhiều hơn, từng thớ thịt mềm co thắt dính lấy côn thịt to lớn, dâm dịch phun ra làm ướt côn thịt khiến nó dễ dàng ra vào hơn, từng ngóc ngách nhỏ trong huyệt dần dần bị khai phá.

Ba thân thể trần trụi dính lấy nhau trên giường, căn phòng cao cấp ngập tràn mùi vị tình ái, Jisoo sảng khoái tận hưởng từng đợt khoái cảm trào dâng, ánh mắt mơ màng vì dục vọng, cả người run rẩy theo từng cú thúc.

Tiếng chuông điện thoại vang lên phá vỡ bầu không khí đầy ám muội, Jeonghan tìm kiếm một hồi mới nhìn thấy là chuông điện thoại của cậu, gã cười khinh bỉ rồi lại tiếp tục cuồng nhiệt với cậu, không thèm đoái hoài đến nữa, chuông điện thoại cứ reo rồi lại tắt trong vô vọng, sau vài lần thì không thấy ai gọi nữa.

- Ah... a a a, không... Không được a ~

Hoa huyệt bị hắn đỉnh lộng điên cuồng, quy đầu không ngừng chạm vào cửa tử cung, hoa huyệt nhỏ không chịu nổi kích thích lại phun ra nước.

- Cái huyệt nhỏ này nhiều nước thật đấy.

Seokmin cảm thán, eo vẫn không ngừng luân động, cả người hắn cũng bị khoái cảm sớm chiếm lấy, động tác đâm rút cũng ngày càng mãnh liệt, côn thịt được từng thớ thịt mềm mại bao bọc lấy vô cùng thoải mái, đâm rút mãnh liệt một hồi hắn bỗng ôm chặt lấy eo cậu, thúc từng cú mạnh mẽ vào trong huyệt động xinh đẹp, cửa tử cung nhanh chóng mở ra, côn thịt to lớn mạnh mẽ bắn ra dòng tinh dịch trắng vào trong tử cung của cậu.

- Ha... Ah ~ - Cậu thở gấp gáp, hoa huyệt nuốt trọn lấy phần dịch trắng hắn vừa bắn vào, vẫn ngậm chặt côn thịt của hắn không buông.

- Đã mệt rồi sao? - Jeonghan đỉnh côn thịt vào huyệt động kiều nộn, bàn tay nắm lấy phân thân mềm oặt của cậu mà xoa bóp.

- Ưm... Không a - Jisoo mệt rũ rượi ngã vào lòng gã, mái tóc ướt đẫm mồ hôi, thân dưới vẫn run rẩy liên hồi.

Jeonghan đẩy nhanh tốc độ đâm rút không ngừng nghỉ, quy đầu liên tục đỉnh mạnh vào nơi sâu nhất trong tiểu huyệt, khoái cảm tăng lên không ngừng, gã há miệng thở dốc, gần như đã đến giới hạn của bản thân, hắn đưa đẩy thêm chốc nữa rồi cũng từ nơi sâu nhất trong huyệt động mà bắn ra.

- Ahh ~ - Jisoo cong người, mừng rỡ đón lấy cơn cao trào ấy, cả người cậu lâng lâng vì sảng khoái, huyệt nhỏ cũng phun ra dâm dịch hòa cùng với dòng tinh dịch của gã.

- Đêm còn dài lắm - Gã thì thầm bên tai cậu, Jisoo mơ màng gật đầu, khóe miệng nở lên nụ cười thật đẹp.

****

Jisoo tỉnh lại đã là tối hôm sau, cậu cố gắng lê tấm thân đau nhức của mình ngồi dậy, bàn tay vẫn bị xích lại nơi đầu giường ấy.

- Con mẹ nó - Nhìn thân thể đầy vết hôn ngân, vết roi cùng vết xanh tím cậu có thể đại khái đoán được đêm hôm qua cậu đã buông thả bản thân đến cỡ nào.

Nhìn thấy căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ mà lòng cậu ngổn ngang, kế hoạch thất bại, bản thân cậu lại vui vẻ cùng hai kẻ bị truy nã không chút phản kháng, dù biết rằng vì cậu bị tiêm thuốc nhưng cũng không thể phủ nhận đêm qua cậu đã rất thỏa mãn và đặc biệt là lúc gần sáng khi thuốc đã hết tác dụng, cậu thực sự thích cái cảm giác bị đè dưới thân của họ mà chơi đùa. Một giọt, hai giọt rồi một dòng nước mắt nóng hổi lăn trên gò má, cậu thực sự không còn mặt mũi nào quay về báo cáo với đội trưởng nữa rồi.

Nghĩ đến đây cậu lại tìm điện thoại, thấy điện thoại nằm ngay ngắn đầu bàn cậu mới vội chộp lấy, thấy có hơn mười cuộc gọi nhỡ cậu không khỏi lo lắng, nhìn thời gian cuộc gọi cậu càng cảm thấy xấu hổ, nghĩ đi nghĩ lại một hồi vẫn bấm gọi, cậu thừa biết hai người kia sẽ quan sát từng nhất cử nhất động của mình nhưng cũng chẳng còn gì để giấu nữa rồi, họ cũng đã sớm biết cậu là cảnh sát rồi còn gì.

Đúng như cậu nghĩ, Seokmin ở một căn phòng khác đang quan sát cậu qua camera, ánh mắt hắn cứ dán chặt lên người cậu nửa giây cũng không rời.

- Anh, thật sự giữ cậu ấy lại bên cạnh sao?

- Tao đùa mày chắc? - Jeonghan gõ lên đầu hắn một cái rõ đau.

Jisoo lo lắng chờ đợi từng hồi chuông kéo dài, đến khi đầu dây bên kia có người nhấc máy cậu mới thở phào nhẹ nhõm.

-"Jisoo, sao rồi? Em vẫn an toàn chứ?"

Jisoo nghẹn ngào không nói nên lời, đội trưởng cũng giống như người anh trai của cậu, chăm sóc cậu từ những ngày đầu cậu vào đội nhưng hiện tại cậu lại không thể hoàn thành được nhiệm vụ mà anh giao, vừa hổ thẹn vừa thấy có lỗi, chỉ vì bản thân buông thả mà không thể làm tròn trách nhiệm. Đầu dây bên kia không nghe thấy tiếng cậu liền gấp gáp hỏi thêm lần nữa:

-"Jisoo, là em đúng không?"

Jisoo cúp máy rồi bật khóc thật to, những vết thương trên cơ thể dù có nhói đau cũng không đau hơn trái tim cậu lúc này, thân là một cảnh sát lại vì một chuyện xấu hổ mà quên đi nhiệm vụ, cậu không xứng đáng để làm một cảnh sát.

Seokmin và Jeonghan cũng chỉ nhún vai rồi thôi, dù sao cũng chỉ vừa qua một trận làm tình, nói họ đau lòng cho cậu chính là nói đùa, chỉ là hứng thú với cơ thể của cậu họ mới muốn giữ cậu lại, trước mắt thì cứ giữ cho cậu sống là tốt rồi, sau đó thì chuyện gì đến thì họ sẽ đón thôi.

Mấy ngày sau đó họ không còn giam lỏng Jisoo bằng chiếc xích kia nữa, Jisoo có thể tự do đi lại trong khách sạn của Seokmin nhưng cậu lại không giáp mặt hai người kia nữa, họ cứ như đã bốc hơi khỏi chỗ đó vậy.

- Cậu Jisoo, đến giờ dùng bữa trưa rồi.

- Khoan đã - Jisoo gọi người phục vụ kia lại, cậu lấy từ trong túi ra thứ gì đó rồi đưa cho người phục vụ kia.

- Cậu Jisoo, đây... Đây... - Người phục vụ đỏ mặt không dám đón lấy món đồ kia.

- Cái này đưa cho chủ của cậu - Jisoo nhét món đồ vào tay người phục vụ.

Người phục vụ rời đi, cậu nhàn nhạt dùng hết bữa trưa của mình sau đó tắm rửa, chọn lấy một bộ đồ ngủ mát mẻ nhất, sau khi thay quần áo rồi tự ngắm mình trong gương. Jisoo hạ quyết tâm rồi, cậu sẽ từ bỏ thân phận cảnh sát của mình, biết rằng sẽ đón nhận nhiều chỉ trích nhưng bản thân cậu hiện tại không thể quay lại lúc ban đầu được nữa, đã lỡ rồi thì cậu phải chơi tới cùng thôi.

Buổi tối Seokmin cùng Jeonghan cùng sóng vai tới phòng của Jisoo, họ nhìn nhau mỉm cười rồi đẩy cửa bước vào trong, hướng tới phòng ngủ mà đi tới, vừa mở cửa đã nhìn thấy Jisoo nằm ở trên giường cùng bộ đồ cosplay thỏ con, cậu nở nụ cười đầy khêu gợi, nói:

- Còn tưởng hai người không thể cương được nữa rồi.

Seokmin cùng Jeonghan nhìn chiếc bao cao su trong tay họ, mỉm cười đầy gian tà, cánh cửa phòng ngủ dần khép lại, một đêm nồng cháy mãnh liệt lại lần nữa diễn ra.

=========== End chap ============

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro