Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.

Trước ngày đầu tiên đến Sở cảnh sát trình diện, Cho Seungyoun đã mua cho mình một cái bể cá tròn nho nhỏ, bên trong là một con cá chép vàng ươm từ đầu đến đuôi, với một đôi mắt lồi đen lay láy. Hắn đem cái bể đặt ở góc trái bàn làm việc, bên cạnh là một bức tượng đá có hình dáng là một đứa bé trai trông cũng nhỏ xinh. Phòng làm việc của đội trưởng đã an bài trang trí xong xuôi, nhưng vẫn chưa đến ngày đội trưởng đến nhận chức.

Lee Hangyul cầm xấp hồ sơ từ ngoài cửa bước vào, lại chẳng thấy một bóng người bên tổ hình sự đâu, chẳng lẽ là đi làm nhiệm vụ hết rồi?

Không đúng, nếu cấp trên có lệnh thì đáng lẽ ra mình cũng phải biết chứ, huống hồ chính Sếp Han còn nhờ mình sẵn tiện qua đưa hồ sơ.

Lee Hangyul nghĩ nghĩ rồi bước vào trong, lại nghe thấy tiếng người xì xầm bàn tán ở phía đối diện, là phòng của Đội trưởng tổ hình sự.

"Các người làm gì ở đây vậy?"

Lee Hangyul hằng giọng quát một tiếng, làm cả đám người đang xúm xụm tại bàn làm việc giật bắn người, bắt đầu giải tán ra chạy như kiến bị chọc trúng ổ.

"Là đội trưởng Lee sao, anh làm chúng tôi giật cả mình" - Cha Junho đưa tay vuốt ngực, một bộ dáng của kẻ mới vừa làm chuyện xấu

"Các người có bàn làm việc không lo làm, kéo nhau vào phòng của người ta làm gì?" - Lee Hangyul ném tập hồ sơ về hướng Cha Junho, cậu ta cũng thuận tay bắt lấy, sau đó thì bắt đầu giải thích

"Anh không biết đó thôi, hôm qua lúc mọi người tan làm về, Đội trưởng mới đã âm thầm đến bày trí phòng làm việc đó. Anh qua đây nhìn xem, rất đẹp, còn có một bể cá nữa"

Lee Hangyul đảo mắt nhìn xung quanh, đúng là căn phòng đã được dọn dẹp rất sạch sẽ, mọi thứ trên bàn làm việc đều được làm bằng gỗ hoặc thủy tinh, ngay cả cái lọ đựng bút, chẳng có món bằng nhựa nào xuất hiện cả.

"Đội trưởng mới rất yêu thiên nhiên, chắc là sẽ rất đẹp trai" - Kang Yujin hai tay đặt lên má, cô bắt đầu mơ mộng về một chàng Đội trưởng soái ca

Lee Hangyul chẳng nói gì, cũng chẳng tiết lộ chuyện cậu đã gặp Cho Seungyoun vào hai ngày trước. Ấn tượng ban đầu về hắn ta khá tốt, thân thủ rất nhanh và linh hoạt, còn có khả năng đọc suy nghĩ của người khác chỉ qua ánh mắt nữa, không hổ là người của đội hình cảnh Quốc gia.

"Được rồi, mau giải tán đi, đội trưởng mới của mấy người sẽ không làm mấy người thất vọng đâu"

Lee Hangyul chỉ buông hạ một câu nói vu vơ như thế rồi xoay người ra ngoài, để lại đám người ở trong vui mừng nhảy cẫng lên. Môi trường làm việc không quan trọng, quan trọng là có người dẫn dắt tốt, chỉ cần đội trưởng một nửa nghiêm khắc, còn một nửa là độ lượng thì không khí làm việc nhất định cũng sẽ thoải mái hơn nhiều.

Cả đội ai cũng có chút chờ mong đến ngày trình diện của đội trưởng mới.

|

Lee Hangyul đứng trước cổng trường trung học Boseong, tay trái theo thói quen đưa lên để xem đồng hồ. Cậu tựa lưng vào bờ tường, tay sờ soạn túi quần định tìm cái bật lửa, nhưng đến lúc tìm được rồi lại chợt nhớ ra, dù sao ở đây cũng là trước cổng trường học, không nên để bọn trẻ thấy cảnh mình hút thuốc, lại ngậm ngùi nhét bật lửa trở về túi. Cùng lúc này bỗng nhiên có một bàn tay vỗ mạnh lên sau lưng cậu.

"Anh hai!"

Thằng nhóc cười hì hì, vẻ mặt đoan chính vác balo trên vai

"Ra rồi à? Đi học thấy hay đi muộn chứ đi về là phắn khỏi lớp nhanh nhất nhỉ, mới đứng đợi có chút"

Lee Hangyul giễu cợt nói lại xoay người bước đi, một tay nắm lấy balo thằng bé, Dohyon chỉ có thể bất lực mà để mặc anh nó kéo như vậy về nhà.

"Anh tan ca thì cứ về nhà nghỉ ngơi trước đi, đợi đón em làm gì?" - Dohyon hai tay nhét vào túi quần, sóng vai đi bên cạnh Lee Hangyul. Thằng bé năm nay đã vào trung học, lớn nhanh như thổi, cũng đã sắp sửa cao hơn anh nó rồi.

"Đi từ sở cảnh sát về cũng chả phải đi ngang trường mày à, với lại bớt giả vờ lo lắng cho anh đi, không đến đón kẻo lại để mày đi chơi với đám không ra gì. Hôm trước có người mách với anh mày đi bar chơi bời rồi nhé" - Lee Hangyul nghiến răng xách một bên tai thằng bé lên.

"A! Ai mách đấy?"

"Con bé hay đi học chung với mày ấy"

"Con nhỏ nhiều chuyện" - Dohyon bĩu môi, giọng nhão nhẹt nói, Lee Hangyul vừa định dừng lại mắng thêm vài câu thì bỗng nhiên nghe thấy tiếng còi xe từ phía sau lưng.

Vừa xoay người lại liền bắt gặp cửa kính xe đã được kéo xuống, Cho Seungyoun với đôi mắt cười hẹp dài đang thò đầu ra ngoài

"Đội trưởng Lee phải không?"

"Anh làm gì ở đây vậy?" - Lee Hangyul vừa nhìn thì đã nhớ ra ai, lập tức nở nụ cười đi tới, Dohyon cũng đi lẽo đẽo theo sau lưng.

"Tôi tình cờ đến trường học thăm một người bạn, lên xe đi, tôi chở hai người đi một đoạn"

Lee Hangyul cũng không chần chừ gì, vui vẻ mở cửa bước lên xe, còn không quên kéo theo đứa em vẫn còn đang đứng ngây người chưa hiểu chuyện gì.

"Em trai cậu à?" - Cho Seungyoun nhìn lên kính chiếu hậu gián tiếp bắt chuyện với Lee Hangyul.

"À ừm, nó đang học cấp ba" - Nói đoạn lại quay sang vỗ vào sau gáy Dohyon - "Còn không biết chào đội trưởng Cho đi"

"Em chào anh" - Dohyon cúi đầu, giọng chào có hơi bất mãn.

"Đừng gọi tôi là Đội trưởng Cho nữa, nghe khách sáo quá, cứ gọi Seungyoun là được"

"Vậy thì anh cũng đừng gọi tôi là Đội trưởng Lee nữa, xem như huề nhé"

Cả hai nói xong lại bật cười khanh khách, làm Dohyon phải chau mày suy nghĩ về câu chuyện của hai ông chú này có gì đáng buồn cười. Cùng lúc này xe đang dừng lại chờ đèn đỏ, bỗng nhiên nghe thấy có tiếng người kêu lên thất thanh từ chỗ ngã tư "Giật điện thoại! Cướp! Cướp!", ngay sau đó liền nhìn thấy một bóng người đàn ông chạy vụt qua đầu xe.

"Mẹ kiếp lại là nó"

Lee Hangyul hằng giọng mắng một tiếng lại nói với Cho Seungyoun

"Phiền anh mở cửa giúp tôi, để tôi xuống cảnh cáo tên này một trận"

Cho Seungyoun vừa gật đầu mở công tắc đã thấy Lee Hangyul lao xuống khỏi xe như một chiếc tên lửa, rồi đuổi theo người mất hút sau con hẻm nhỏ. Cậu chạy băng qua ngã tư, lướt qua mấy đầu chiếc xe ô tô làm tiếng kèn xe vang lên inh ỏi, bóng người đàn ông len lỏi vào dòng xe đang dừng chờ đèn đỏ rồi băng ngang vào con hẻm bên cạnh. Lee Hangyul lúc đuổi gần kịp thì tín hiệu đèn đã chuyển qua đèn xanh, làm cậu gặp phải mấy pha nhảy qua đầu xe giơ tay xin đường suýt thì ngã lăn quay ra đất.

Trong con hẻm thi công toàn là chướng ngại vật, gạch đá với mấy bao cát chất đầy lối đi, Lee Hangyul chạy giẫm lên mấy cái bục vừa mới trám xi măng bị cả đám người rủa cho gần chết mới chỉ kịp giơ lên một tay nói hai từ xin lỗi.

Bất đắc dĩ phóng qua chiếc xe đạp cũ bị tên chạy đằng trước đẩy ngã cản đường, Lee Hangyul đã nhịn không được mở miệng mắng

"Đầu Đinh có giỏi thì đừng chạy, đừng để tao bắt được là mày no đòn đấy nhé"

Người đàn ông tên gọi Đầu Đinh rẽ nhanh qua mấy cái ngỏ nhỏ định cắt đuôi, Lee Hangyul dừng lại quan sát một chút mới bắt đầu đạp lên mấy chiếc bao tải phế liệu chất ở góc tường rồi trèo qua hẻm bên cạnh. Một cú đáp đất ngay phía sau lưng tên Đầu Đinh và kịp cho gã một cước đá làm gã ngã sõng soài trên mặt đất. Còn định đứng dậy chạy tiếp thì đã bị Lee Hangyul từ phía sau bẻ tay nắm lấy cổ áo xách lên

"Sao, còn chạy nữa không?"

"Cảnh sát Lee, Lee đại ca, em sai rồi, tha cho em lần này đi, em sẽ không tái phạm nữa đâu" - Đầu Đinh chắp tay mếu máo nói, giao nạp lại điện thoại vừa mới giật, Lee Hangyul bàn tay to vỗ vào sau gáy gã mấy cái

"Mày mẹ nó đây là lần thứ mấy rồi? Ngại mỗi ngày không lên đồn viết tường trình là sẽ nhớ anh mày đến ăn ngủ không yên phải không?"

Lee Hangyul giải quyết với tên Đầu Đinh một hồi, lúc quay đầu lại đã nhìn thấy xe Cho Seungyoun cũng vừa lúc chạy đến, đang dừng lại ở đầu đường lớn. Lee Hangyul liền nói vọng lên

"Kỹ thuật lái xe không tồi. Hai người chờ tôi một lát, tôi gọi cảnh sát khu vực đến giải quyết"

Cho Seungyoun mỉm cười gật đầu với cậu, trong phút chốc làm Lee Hangyul có cảm giác, Cho Seungyoun chính là một người đàn ông quá đỗi dịu dàng và ấm áp.

"Hai anh em...trông không giống nhau lắm nhỉ?"

Cho Seungyoun cất giọng nói với Dohyon ngồi ở phía sau, Dohyon cũng liền đáp lời

"Em với anh Hangyul không phải anh em ruột" - Dừng một chút lại xoay người nhìn về phía Lee Hangyul đang đứng ở đằng xa - "Anh Hangyul là do bố mẹ em nhận nuôi, nhưng bất quá... em xem anh ấy như là anh ruột của mình".

.

Tbc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro