
seungseok của tớ
đã lâu rồi không gặp.
thật ra việc đột nhiên update một chiếc fic đã end từ 2019 sau 4 năm có vẻ khá kì lạ, nhưng mà dạo gần đây tớ nhớ seungseok quá.
tớ xem kỉ niệm facebook 4 năm trước rồi chợt nhớ ra rằng à, ngày này năm xưa là như vậy. ngày này năm xưa tớ vẫn còn theo wooseok, vẫn còn theo seungyoun, tớ vẫn còn theo hai bạn đi hết cả một show sống còn khắc nghiệt, nhìn hai bạn bên nhau, rồi debut cùng nhau, rồi cuối cùng phải xa nhau. buồn thật cậu nhỉ. thật ra tớ có chút hối hận. vì tháng 1/2020 tớ đã không có đủ can đảm viết bất cứ một lời nào ở chốn này cho hai bạn. vài ngày trước tớ xem lại mục lưu trữ trên insta cá nhân, đột nhiên lại thấy buồn thống thiết. nếu như ngày đó chẳng có chuyện gì xảy ra, thì seungseok của tớ vẫn còn đi cùng nhau đến tận bây giờ ấy chứ.
thật ra vài năm sau ngày đó, tớ đã không còn theo dõi hai bạn nữa. ừm, tớ không còn theo dõi hai bạn như cái cách tớ đã nghĩ rằng mình sẽ làm rất lâu nữa. X1 là một nỗi đau quá lớn đối với tớ.
4 năm rồi, tớ cũng đã trưởng thành rồi, ít nhất là trưởng thành hơn cái đêm chung kết tớ khóc nức nở vì hai bạn. chỉ là đột nhiên vào giây phút đó, seungseok lại dội về trong tâm trí tớ.
"Xin hãy mãi nhớ về SeungSeok của chúng ta."
thật ra tớ vẫn ôm chút hy vọng sẽ có, sẽ còn một ai đó mãi nhớ về seungseok, nhớ về seungyoun và wooseok những ngày xưa ấy. và bởi vì thấy bạn gì ơi của tớ vẫn còn on top #seungseok, nên tớ lại cảm thấy mong chờ. có lẽ ở một nơi nào đó, vẫn còn người nhớ về hai bạn giống như tớ.
nói những điều này làm tớ giống một đứa cứ sống mãi trong quá khứ ấy nhỉ. vì đã nhiều năm rồi, bây giờ cả hai bạn cũng đã có sự nghiệp riêng vững vàng rồi. wooseok mới sang việt nam dự festival, seungyoun thì chạy world tour, tớ tự hào lắm. tự hào vì dù tớ không còn dõi theo hai bạn nữa, thì hai bạn vẫn đang hạnh phúc giống như tớ từng mong đợi. nhưng tớ vẫn nhớ seungseok của tớ nhiều lắm.
tớ nhớ từng ánh mắt, từng cử chỉ, từng cái ôm, từng cái chạm nhẹ, từng moment dù là nhỏ nhoi của seungseok hồi ấy. và tớ lại thấy buồn. nếu như cuộc đời chẳng tàn nhẫn đến vậy, thì có lẽ giờ này tớ vẫn được thấy hai bạn đứng cạnh nhau trên sân khấu nhỉ. đương nhiên tớ biết, sau khi chuyện kia xảy ra, seungseok vẫn còn đứng chung sân khấu rất nhiều lần. nhưng cậu hiểu ý tớ mà phải không. tớ ước seungseok vẫn là seungseok, và X1 vẫn sẽ còn đó.
bây giờ là 1:45 sáng, tớ vừa mới đọc fic của seungseok. à, chắc tớ phải gửi lời xin lỗi đến các bạn author nữa, vì đột nhiên tớ đọc và vote rất nhiều fic của seungseok sau một khoảng thời gian dài. có thể các bạn sẽ thấy khó chịu nhưng mong các bạn bỏ qua cho tớ nhé. chỉ là tớ thấy vui lắm, vui vì tớ vẫn còn tìm được những chiếc fic của hai bạn sau ngần ấy năm. cảm ơn các bạn vì đã không xoá hay ẩn fic nhé.
ừm, tớ chẳng biết nói gì nữa nên chắc tớ sẽ dừng lại ở đây thôi. chỉ là đột nhiên tớ nhớ seungseok, và tớ cần một nơi để giãi bày. cảm ơn cậu đã kiên nhẫn đọc đến đây nhé.
mong rằng một ngày nào đó tớ sẽ lại thấy hai bạn tái hợp trên sân khấu, như những ngày xưa ấy.
và xin hãy mãi nhớ về seungseok của chúng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro