5
Cô giống như đêm đen bình thường, uy hiếp muốn cắn nuốt nàng. Hơi thở tà mị kia hô hấp dồn dập vây lấy nàng, cảm thấy chính mình tùy thời đều có thể sẽ bị cô đem trở thành điểm tâm ăn luôn.
- Không được...
Nàng sống chết ngăn cản, hướng đến dung nhan bình tĩnh lần đầu thất kinh.
- Bảo bối, thoải mái ~
- Ai là bảo bối của cô !
- Cô là người duy nhất không chịu để tôi khống chế, còn sống chết phản kháng tôi
Seulgi khoái trá cười - Thật sự càng nhìn càng thấy đáng yêu nha !
- Cô đúng là siêu mặt dày !
Nàng cắn răng nén giận, liều chết không theo.
Lời của nàng làm thần thái của nó bay lên, song chưởng khí phách càng tăng, bừng tỉnh ôm lấy bảo bối trăm năm khó cầu, đem nàng ôm thật chặt.
- Ngoan, đừng giãy giụa, tôi sẽ nhẹ nhàng, sẽ không làm đau cô, nhiều lắm chỉ một chút huyết mà thôi
- Đừng ở gần lỗ tai tôi nói chuyện, thật khó chịu nha !
- Thật quật cường a...
Seulgi than nhẹ, ánh mắt mê luyến mang theo ý cười.
- A !
Nàng kinh hô, bởi vì cô lực lượng trở nên mạnh mẽ, dễ dàng đem hai tay nàng vén ra sau người, cả người cũng bị cô làm cho tại đây cùng mặt đối mặt, thân thể áp sát trong lòng kia.
Nàng nhịn không được hoảng hốt vì hai người thân mật, cũng vì cô đột nhiên khống chế mà bất an, giống như mất hết sức lực, nàng yếu ớt ở trong khủy tay cô.
Seulgi tinh tế thưởng thức dung nhan của nàng, tuy rằng khí thế thật mạnh mẽ, nhưng cử chỉ càng thêm ôn nhu, bởi vì nó cũng không muốn tổn hại nàng.
- Đừng, nếu giãy giụa mà bị thương chính mình, tôi sẽ đau lòng
Seulgi hôn nhẹ lên da thịt nàng, giống như sợi bông phe phẩy gây nên một trận ma ngứa. Bình tĩnh như nàng, cũng bởi vì khiêu khích này mà cảm thấy sợ run, theo bản năng cắn cắn cánh môi.
Seulgi mân mân môi tà cười, lộ ra răng nanh bén nhọn, ngay tại thời điểm hết sức cắn xuống, một vật trong túi quần nàng rơi ra, làm Seulgi lạnh run.
Bae Joohyun không thể chống đỡ nhắm chặt mắt, đang chuẩn bị thừa nhận, đột nhiên cảm thấy thân mình nhẹ tênh.
Nàng bị buông ra.
Mở to mắt nghi hoặc, chỉ thấy cửa sổ được mở ra cùng rèm cửa tung bay, ánh trăng bên ngoài cửa sổ sáng tỏ phía chân trời.
Ma cà rồng biến mất.
Nàng ngây ngốc xụi lơ, còn chưa rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì ? Vốn tưởng rằng chạy trời không khỏi nắng, đối phương lại đột nhiên rời đi, cảm giác giống như bị cái gì kinh hách.
Trên người nàng cũng không có cái gì có thể ngăn lại ma cà rồng, chỉ trừ trên cổ mang một cái vòng cổ, nàng không tự giác vuốt lấy vòng cổ trước ngực, đó là di vật của phụ thân nàng, những năm gần đây nàng luôn mang bên người. Seulgi đột nhiên biến mất, nhớ tới vừa rồi cô ở trên người chính mình làm đủ loại khiêu khích, hai gò má đột nhiên phiếm hồng.
Ma cà rồng đáng giận ! Lần sau gặp lại nhất định phải dạy cô thật đẹp mặt ! Lần sau...nàng nhất định sẽ chuẩn bị nhiều một chút pháp khí hàng yêu phục ma mới được.
.
.
.
.
.
Đầu ngón tay ở trên bàn phím luận động, ở trên màn hình máy tính hiện ra ba chữ 'ma cà rồng', nàng bắt đầu tìm kiếm.
Một đống truyền thuyết nói về ma cà rồng, điện ảnh, sách báo, tiểu thuyết, cùng hồ sơ ghi lại, có rất nhiều tư liệu. Vừa lên ngay tại văn phòng, Joohyun xem tư liệu này, văn tự thuật không ngoài nói ma cà rồng là tà ác, dữ tợn, đem người hút khô máu, nếu không chính ma cà rồng sẽ bị chết cháy, chết vô cùng bi thảm, tóm lại, không một lần có thể nói hết.
Hôm qua vượt qua một đêm mạo hiểm, nhưng nàng không rõ, vì sao cô lại đột nhiên buông tha cho nàng ?
Trừ bỏ tên, nàng đối với cô hoàn toàn không biết gì cả, bởi vậy tìm không thấy tư liệu gì về cô, hồ sơ hình sự cũng không có, cho nên không thể hiểu được người của cục điều tra liên bang đến tìm cô rốt cuộc là vì vụ án nào.
Cúi đầu ngóng nhìn ngón tay hôm qua bị dao gọt hoa quả làm bị thương, miệng vết thương đã khép lại, một chút dấu vết cũng không nhìn thấy, nhắc nhở nàng đây không phải là mộng, nàng còn cảm giác được độ nóng khi bị ma cà rồng liếm duyệt qua ngón tay, làm trái tim nàng một trận đập nhanh liên hồi.
Tư liệu nâng lên am hiểu về dị năng mị hoặc của ma cà rồng, mặc kệ dị năng của cô có bao nhiêu khoa trương, ít nhất mị hoặc hạng nhất đó nàng có thể xác thực chứng minh, bằng không sẽ không chỉ nghĩ đến cô, nàng liền một trận mặt đỏ tim đập.
Thùng Thùng
Tiếng đập cửa vang lên.
Joohyun hoảng sợ, đột nhiên ngẩng đầu, nguyên lai là Joy.
- Joohyun, cảnh sát gọi điện thoại đến, có án tử
- Ở đâu ?
Thu hồi tâm thần, lập tức đứng lên, pháp y nhanh chóng nghiêm cẩn không bỏ sót.
- Đây là địa chỉ, cảnh sát đã phong tỏa hiện trường, chính là đang chờ chị đến khám nghiệm
Joohyun mặc áo khoác vào, cầm lấy thùng đựng dụng cụ, hỏi.
- Xe đâu ?
- Đã phát động đang chờ ở cửa
- Được, đi thôi
Đóng cửa lại, bộ pháp gọn gàng hướng thang máy đi đến, đối mặt với công việc, lòng của nàng tự nhiên chuyển thành trong suốt, biểu tình khôi phục lạnh lùng, toàn tâm toàn ý nghe Joy tự thuật việc cảnh sát gọi điện thoại đến nói sơ lược về hiện trường, tạm đem hết thảy mọi rắc rối ra khỏi đầu.
Hiện trường gây án là một khu rừng hẻo lánh, khi nàng cùng Joy đuổi tới, nàng phát hiện Sehun tham viên đang có mặt ở đây. Joy vừa thấy Sehun tham viên, liền nhịn không được tâm hoa nộ phóng, tuy rằng chính mình có cái bạn lữ cố định, nhưng nam nhân nhân ái, gương mặt cười mê chết người.
- Chị, là Sehun tham viên nha
Nàng đẩy tay Joohyun.
Sehun nhìn thấy các nàng, bước đi đến.
- Bae tiến sĩ, lại gặp mặt
Khuôn mặt cương nghị kia khó nén mỉm cười, xem ánh mắt của nàng thần kỳ sáng như tuyết.
Joohyun đối với hắn vì sao xuất hiện lúc này một chút hứng thú cũng không có, chính là công việc, một vị cảnh viên đến tiếp đón nàng.
- Người chết đâu ?
- Ở bên trong, bất quá...
Cảnh viên sắc mặt tựa hồ tái xanh, mà Joohyun cũng phát hiện hắn sắc mặt thật sự không tốt.
- Làm sao vậy ?
Một bên Sehun tham viên trực tiếp đánh gãy hai người đang nói chuyện.
- Bae tiến sĩ, tử trạng của người chết thật thê thảm, có thể nói là vô cùng thê thảm, liền ngay cả nam nhân cũng không thể chịu đựng được, cô tốt nhất không nên nhìn
- Không xem như thế nào phán đoán thời gian tử vong ?
- Phái một vị nam pháp y đến
Hắn mệnh lệnh.
Joohyun nhíu mi, đây rõ ràng là đại nam nhân tâm lý cố chấp, người này nhất định thường mệnh lệnh cho người khác.
- Không cần, tôi khám xét là được
- Cô không hiểu...
Hắn cố gắng ngăn trở nàng, cười nói - Loại trường hợp này chỉ có người có lá gan lớn mới có thể thừa nhận, nếu nhìn thấy nhất định ba ngày ba đêm ăn không ngon, ngủ không yên
Hắn thật hiểu được không muốn nàng nhìn thấy trường hợp làm cho người ta không thoải mái đến cực độ, lo lắng nàng là một nữ nhân không thể thừa nhận, đây tất cả đều là muốn tốt cho nàng.
Nghe được lời này, Joy lùi bước kéo góc áo.
- Một khi đã như vậy, Joohyun, chúng ta hay là nghe Sehun tham viên khuyên bảo...
- Không, tôi phải vào
Joohyun kiên trì nói, ngược lại đối với Joy cùng Sehun tham viên nói - Bất quá vì dự phòng vạn nhất, các người tốt nhất nên ở chỗ này không cần đi qua, miễn cho sau này phải đi tìm bác sĩ tâm lý, vậy rất không đáng giá
Hảo tâm đề nghị xong, Sehun tham viên giật mình hết sức. Nàng không để ý đến hắn, thỉnh cảnh viên dẫn đường, không hề chần chờ hướng hiện trường đi đến.
Sehun tham viên vẻ mặt kinh ngạc, chẳng những hảo tâm bị cô phụ, ngược lại còn bị nữ nhân đề nghị tốt nhất tránh ở bên ngoài, ngạo khí nam nhân cùng tự tôn của hắn không thể mặc kệ, khuyên bảo không thành, đành phải đi theo, Joy vụng về trốn đi cười trộm.
Bae Joohyun ở trong giới là danh nhân, cảnh viên dọc theo đường đi nhìn thấy nàng, đều hướng nàng gật đầu chào.
Nàng xuyên qua một đạo lại một đạo phòng tuyến của cảnh sát, tới hiện trường, thẳng tắp nhìn chằm chằm người chết trên cây, tử trạng kia thật kinh khủng ghê tởm, khó coi, quả thật có thể liệt vào danh sách đại thảm án trong ngành. Nàng xác thực đã bị rung động, nhưng không phải là sợ hãi, mà là phẫn nộ, trên đời này thế nhưng có người mất đi thiên lương, dùng phương thức tàn nhẫn bạo ngược này giết người.
Trong mắt có chút đồng tình với người chết, nàng có thể hiểu được, tìm ra hung thủ, là vì người chết giải oan cũng là chức trách cùng sứ mệnh của nàng, cho nên rất nhanh khôi phục tinh thần bắt đầu công tác.
Sehun tham viên chứng kiến nàng một mặt bình tĩnh, quả nhiên chính mình bị nàng làm giật mình. Từ đầu tới đuôi, nàng trong mắt chỉ có người chết, cái khác cũng không trọng yếu, thậm chí so với nam nhân còn lí trí ổn trọng hơn, cảnh viên có tư chất kém cỏi thậm chí nhịn không được chạy đến gốc cây nôn như điên, nhưng nàng lại có thể dựa theo trình tự, nhất nhất kiểm tra.
Hắn ngồi xổm một bên quan sát, thủy chung không tin nữ nhân có thể đảm nhiệm công tác của nam nhân, trên đời này nam nhân mới là cường giả, nữ nhân là kẻ yếu trời sinh, cần nam nhân bảo hộ, mà nàng, có thể là so với nữ nhân bình thường càng lớn mật hơn, nhưng là mới có thể cứng rắn chống đỡ.
- Cô không cần miễn cưỡng
Hắn nói.
Joohyun không nhìn hắn, chỉ cho một câu trả lời đơn giản.
- Tôi là pháp y, tiếp xúc với người chết là công việc của tôi, một chút cũng không miễn cưỡng
Nam nhân này quả là tự phụ, theo quan điểm này, nàng liền hiển nhiên hai người không thích hợp, Joy còn hy vọng nàng nắm chắc cơ hội. Thôi đi, nàng tình nguyện nắm chắc cơ hội phá án.
Nàng tinh tế kiểm tra da thịt người chết, đột nhiên trên cổ người chết nhìn thấy hai cái lổ nhỏ, nhất thời ngây ngốc.
Sehun tham viên theo ánh mắt khác thường của nàng nhìn lại, trầm trọng nói.
- Rất quen đúng không, rất giống trên người kẻ đã bắt cóc cô, ở trên cổ đều có hai cái lổ nhỏ màu đỏ
Nàng ngẩng đầu, trong mắt có buồn bực, Sehun tham viên tiếp tục nói - Đây là nguyên nhân tôi đến đây, hung thủ là cùng một người
Nàng không tin, nhưng không có biểu hiện ra mặt, dựa vào trực giác trong ngành pháp y nhiều năm, nàng không tin Seulgi lại làm ra thủ đoạn tàn nhẫn như vậy.
- Tôi tin tưởng chứng cớ khoa học
Nàng nói, còn có chính mắt thấy mới tin. Nàng trong lòng nói với chính mình như vậy.
Sehun vẻ mặt chuyển sang lạnh lẽo.
- Trên cổ có hai điểm đỏ chính là chứng cớ, tôi theo từ Đông đuổi tới Tây, lùng bắt tên hung thủ giết người không chớp mắt này đã rất lâu ! Người này chẳng những thủ đoạn tàn nhẫn, tâm dại cũng cực tà ác, nếu bị tôi bắt được, sẽ làm cho đau khổ sống không bằng chết !
Nhìn đến Sehun thái độ lạnh lùng quyên quyết, Joohyun trầm mặc, nhìn lại người chết, trong lòng không khỏi nghi hoặc. Thật sự là cô làm sao ? Nếu là cô làm, nàng nhất định sẽ không tha thứ !
Nhưng không biết vì sao, nàng rất hy vọng nhất định không phải là cô làm, cô kiều diễm tà khí trong không khí còn có tao nhã, đã ảnh hưởng thật sâu đến nàng, làm cho nàng khi nghĩ đến cô hai gò má liền đỏ ửng lên. Nàng hồ đồ, hướng đến tâm tư quyết đoán không chừng do dự.
- Này Sehun tham viên, một lát có rảnh không ? Nhân tiện trong lời nói, có thể nói cho tôi biết một vài manh mối hay không ?
Bình tĩnh lí trí lại, nàng cho rằng vẫn là nên hiểu biết một chút ít sẽ tốt hơn, cho nên nàng quyết định hướng Sehun tham viên tìm hiểu một chút.
Đối với giai nhân chủ động mời, Sehun ngoài ý muốn cảm thấy vui sướng, từ sau khi nhìn thấy nàng, hắn liền vẫn muốn cùng nàng hò hẹn, đáng tiếc giai nhân thái độ lạnh nhạt, hiện tại có sẵn cơ hội từ trên trời rơi xuống, hắn liền lập tức đáp ứng.
- Đương nhiên, đương nhiên, tôi cũng có vài chuyện cần thỉnh giáo Bae tiến sĩ, không bằng chúng ta đi uống cà phê ! Tôi nghĩ sau khi nhìn qua sự tình này, cô nhất định không có khẩu vị ăn uống
Hắn tự nhận định nàng nhất định không thèm ăn, bởi vì không có người nào nhìn thấy hiện trường hung án ghê tởm như vậy nhất định sẽ nuốt không trôi, cho dù là lão cảnh viên kinh nghiệm phong phú cũng phải ba ngày sau mới nuốt trôi nổi.
- Sẽ không, vừa vặn đã đến giờ ăn tối, tôi cũng đói bụng, chúng ta liền đi ăn một bữa cơm đi
Nàng không sao cả nhún vai.
Sehun tham viên nghe xong thiếu chút nữa té ngã, vẻ mặt không tin.
- Cô...nuốt trôi ?
Kỳ thật là hắn không có khẩu vị, nhưng ngại cho mặt mũi nam nhân nên không thể nói.
- Chẳng lẽ anh ăn không vô ?
Nàng hỏi lại.
Không thể thừa nhận bởi vì nhìn người chết bị chia thành từng khối từng khối, nội tạng bị phân tán khắp nơi, cho nên ăn không vô, như vậy hắn thật sự không còn khí khái nam nhi, nếu nữ sĩ không sao, hắn đương nhiên cũng muốn cứng rắn chống đỡ.
- Tôi cũng thật sự đói bụng, có thể ăn một con gà tây
Hắn tiêu sái nói.
- Vậy ăn Hamburger thịt đi !
- Ách...Hamburger thịt ?
Một trận ghê tởm đánh úp lại.
- Tôi biết có cửa hàng bán Hamburger thịt, có thịt heo, thịt bò, thịt dê cùng thịt gà, như thế nào, không thành vấn đề chứ ?
- Không có vấn đề...
Dịch dạ dày bắt đầu đảo lộn.
Nàng đi đằng trước, không thấy được phía sau hắn mặt đen đi một nửa.
- Cửa hàng Hamburger thịt kia thực sự rất ngon, vị rất tốt, anh ăn qua nhất định không quên được ! Anh sắc mặt như thế nào không tốt lắm ?
- Không có việc gì
Nhưng vị có việc.
- Thật sự không có việc gì ?
- Đương nhiên
Có chết cũng không thể thừa nhận.
- Vậy đi thôi
- Được
Sehun kiên trì theo sau, nhịn không được quay đầu liếc mắt xem một cái máu tươi lần cuối, thảm trạng thịt nát đầy đất.
Hắn là nam nhân, không thể nhận thua nhưng ăn Hamburger thịt thật sự là rất ghê tởm ! Đòi mạng !
TBC...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro