11
Trung tâm giám thức xuất hiện một vị mỹ nữ cử chỉ cùng lời nói tản ra khí độ quý tộc, khó tránh khỏi không khiến cho người ta chú ý, nhưng Seulgi chỉ có thể lợi dụng thuật thôi miên, khiến cho người khác xem cô là một người trợ thủ bình thường, sẽ không đặc biệt chú ý tới.
Ở trong này, chỉ có Joohyun cùng Joy và David hai trợ thủ đắc lực của nàng hiểu được thân phận thật của cô, bởi vì Joy cùng David là người Joohyun tín nhiệm nhất, cho nên Seulgi không cần thôi miên bọn họ.
Trước khi Seulgi xuất hiện, tiểu tổ xem xét bọn họ phải dùng các loại chất hóa học xem xét dược vật trúng độc, dùng kiểm tra để đo lường người chết hoặc người bị tình nghi, mặc kệ là xem xét cái gì, đều thập phần tốn thời gian để có được kết quả, hiện tại đã có biện pháp nhanh chóng hơn.
- Hương vị thế nào ?
- Hương vị thật hôi, người này hút rất nhiều ma túy, loại ma túy này là tổng hợp
- Vậy còn những cái khác ?
- Nam nhân, bốn mươi tuổi, người da trắng, bình thường có thói quen uống rượu
- Đến chén này
- Ừm, có điểm khô, là lão thái bà sáu mươi tuổi, người da vàng, có bệnh cao huyết áp
Cách nói năng nho nhã lại lễ độ của Seulgi, cầm cốc máu đong đo như cầm ly rượu, nhấm nháp máu như đang uống rượu. Rõ ràng là đang uống máu, nhưng đến trong tay cô, tựa như cao quý và thanh lịch hơn gấp trăm ngàn lần.
Đáp án hoàn toàn chính xác, làm cho Joy cùng David hai người không thể không khâm phục.
Hiện tại bọn họ đã không còn sợ Seulgi, ngược lại mỗi ngày đều đến sớm về trễ. David không trở về nhà ăn bữa tối cùng lão bà của hắn, Joy cũng không đi hẹn hò, bọn họ buổi tối đều lưu lại, đơn giản là vì muốn nhìn thật kĩ vị ma cà rồng cả đời khó gặp được này.
Thần kì nhất là cô mỗi ngày đều uống một chén máu, lập tức có thể nói ra chuẩn xác nhóm máu cùng thân phận đặc thù của chủ nhân.
- Cái này ?
Joy đem nhúm tóc đánh số 4203 giao cho Seulgi.
Seulgi vừa nhìn, lập tức nói.
- Nữ, cô gái da đen mười ba tuổi, xử nữ
Joy nhịn không được phát ra tiếng tán thưởng, thật khâm phục xem xét Seulgi.
- Đến cái này
David đưa cho Seulgi quần áo vật chứng.
- Có thành phần hắc an phi, là đồng tính luyến ái
Hai người chậc chậc khâm phục, giống đang say sưa chơi trò chơi thần kỳ, thay phiên nhau đưa ra đề mục.
- Thế còn cái này ?
Joy đưa cho Seulgi vài cái răng.
- Nữ nhân, cuộc sống hỗn độn, ít nhất cũng quen biết với hơn năm mười nam nhân
- Răng nanh cùng quan hệ sinh hoạt có gì giống nhau ?
David ngạc nhiên hỏi.
- Tôi ở trên đó ngửi được mùi của rất nhiều nam nhân, tỏ vẻ nàng từng dùng miệng phục vụ nam nhân, cái này là kỹ nữ
Thần kỳ !
Hai người nhất trí dùng ánh mắt sáng ngời nhìn Seulgi, trải qua nửa tháng sống chung, bọn họ đối với Seulgi từ e ngại đến tò mò, từ tò mò đến sợ hãi, từ sợ hãi đến bây giờ trở thành khâm phục, cô từ đầu đến cuối, đem nội dung xem xét, kể lại rất sống động cùng nhanh chóng.
- Seulgi, cô có thể xem giúp tôi cái này ?
Joy kích động đem một sợi tóc màu vàng kim đưa cho Seulgi, những người khác cũng đến giúp vui.
- Nam tử da trắng, bốn mươi hai tuổi
Seulgi đối với Joy cười nói.
- Cái gì ? Nhưng nam nhân này nói cho tôi biết hắn ba mươi hai tuổi nha !
- Cô bị lừa
Một bên David cười ha ha.
- Joy, nam nhân kia của em nhất định là rất rất trẻ con, nên mới có thể thoạt nhìn giống ba mươi hai tuổi !
Joy trừng liếc mắt nhìn David một cái, vỗ ngực trầm trồ khen.
- May là tôi cẩn thận, biết trước hắn như vậy, nếu không chịu thiệt cũng không biết
- May cho em tóc kia cũng không phải của lão bà bà, bằng không em nhất định phải khóc rồi
- Thối David, anh cố ý xúc phạm rủi ro của em a !
- Tôi là vì muốn tốt cho em, sớm một chút tìm thấy một người tốt để yên ổn đi
- Anh cho rằng em không muốn sao ? Ai ~
Nói xong, nàng hối hận đứng lên, gần đây mới cùng bạn trai chia tay, trước mắt nàng không có cửa sổ tình ái.
Seulgi nhìn bọn họ cãi nhau ầm ĩ mà cười, bởi vì quen biết Joohyun, làm cho cô biết thêm hai vị bằng hữu. Buổi tối không hề ở một mình, cho dù Joohyun không đến, cũng có người cùng nói chuyện phiếm.
Nghĩ đến Joohyun, Seulgi không biết nàng đi nơi nào, nghe người khác nói nàng hôm nay cả ngày không đến, cho dù có việc, hiện tại đã mười giờ, nàng cũng phải nên trở về mới đúng, cô cố ý ở lại cùng nàng trở về nhà.
Không nhìn thấy nàng, tâm của Seulgi tựa như trăng thiếu mất một góc, không viên mãn.
- Joohyun rốt cuộc là có việc gì ? Cô ấy hiện tại ở đâu ?
Seulgi nghĩ muốn nhanh chóng nhìn thấy nàng, không bằng chính mình đi tìm nàng.
- Cô không biết sao ?
- Biết cái gì ?
David cùng Joy liếc mắt nhìn lẫn nhau một cái, mới đứng ra thuyết minh cho Seulgi.
- Hôm nay là ngày giỗ cha mẹ chị ấy
Nước Mỹ tuy rằng quốc lực rất lớn, nhưng nhân vật này cũng làm cho cảnh sát cùng quốc dân chịu áp lực phần tử khủng bố uy hiếp rất lớn.
Người nhà Joohyun chết trong sự kiện nổ bom ở trung tâm mua sắm, lúc ấy quốc tế khiếp sợ bom công kích, nước Mỹ cực lực công khai lên án, đáng tiếc không có manh mối xác thực, cho tới bây giờ hung thủ vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Từ đó về sau Joohyun chính là tự lực cánh sinh, một đường thi đậu trường y, lấy trọn học bổng, cũng lấy thành tích tốt nghiệp vĩ đại nhất toàn trường.
Thành tích mỗi năm học của nàng đều hơn người, các bệnh viện cực lực tranh thủ nhân tài, nhưng Joohyun không màng đến phúc lợi hậu đãi cùng lương một năm trăm ngàn, không giống người khác khi tốt nghiệp liền chọn bệnh viện lớn, nàng dứt khoát kiên quyết lựa chọn con đường pháp y này.
Giúp cảnh sát tìm bắt tội phạm, nàng lấy đó làm mục tiêu để an ủi cha mẹ trên trời.
- Đây là nguyên nhân vì sao khi làm việc Joohyun lại nghiêm túc như vậy, một năm bốn mùa không ngừng nghỉ, người bình thường đều sợ hãi khi nhìn thấy người chết cùng thảm trạng vô cùng thê thảm, nhưng trong mắt Joohyun, cậu ấy chỉ nhìn thấy hung thủ tàn nhẫn vô đạo
David thở dài.
Joy đồng dạng tràn ngập kính ý nói.
- Đây cũng là nguyên nhân khiến tôi đi theo chị ấy, chính nghĩa cùng can đảm của Joohyun làm cho tôi bội phục sát đất, hy vọng về sau tôi cũng có thể giống như vậy
David cùng Joy nhìn Seulgi chằm chằm, chỉ nhìn thấy vẻ mặt mãnh liệt của cô, tầm mắt như dao, không biết là đang suy nghĩ cái gì, nhiệt độ không khí chung quanh đột nhiên giảm mạnh, một thân sát khí vô hình, khiến cho người khác sâu trong nội tâm liền cảm thấy sợ hãi.
Seulgi có chút đăm chiêu nheo mắt lại, thân thế Joohyun như vậy, nghĩ đến nàng đã bị thương tổn, đáy mắt trở nên nhọn hơn.
David cùng Joy chưa từng nhìn qua vẻ mặt này của cô, hai người toàn thân cứng ngắc, cổ họng cũng không dám than một tiếng.
Nguyên lai, cô cũng có thể khủng bố như vậy...
David nuốt nước miếng, ánh mắt hướng Joy đi đến, lấy ánh mắt hỏi.
- Hiện tại làm sao bây giờ ?
Joy cũng run run nhìn lại hắn, ánh mắt tựa như sắp khóc.
- Em làm sao biết a...
Bởi vì ngày thường cùng cô rất quen thuộc, sớm đã đem cô trở thành bạn, huống chi phần lớn thời gian, Seulgi tóc đen mắt xanh như thiên sứ từ trên trời rơi xuống, mê chết người còn không kịp, làm sao có thể nghĩ đến thân phận ma cà rồng tà ác của cô.
Thẳng đến thời khắc này, bọn họ mới lãnh hội điều đáng sợ nhất của ma cà rồng, cũng ý thức được Joohyun có ý nghĩa như thế nào, lúc này chính là nên nói một chút trấn an cô mới đúng, nhưng thanh âm tựa như ở trong yết hầu, không dám ra tiếng, đành phải tiếp tục cứng ngắc, mồ hôi lạnh tuôn rơi.
Đột nhiên thanh âm mở cửa đánh vỡ yên tĩnh trầm sâu, tiếng nói trong suốt dễ nghe bỏ dở không khí khẩn trương này.
- Các người còn ở đây ?
Joohyun đi vào, ngoài ý muốn đã trễ thế này, ba người còn chưa có về nhà.
Một đạo ánh sáng rạng đông phá tan hắc ám, Joohyun xuất hiện như một đạo không khí mới mẻ giúp cho mọi người bên trong hít thở thông suốt.
- Như thế nào trễ như vậy mới trở về ?
Seulgi đứng lên đi đến bên nàng, cô vừa rời khỏi, hai người phía sau giống như bong bóng cao su xụi lơ ở trên ghế, thoáng như vừa mới từ chỗ chết trở về.
- Tôi hôm nay có việc, không phải nói với cô rồi sao ?
Joohyun đem áo khoác treo lên, hướng chỗ để tư liệu đi đến, Seulgi liền đi theo phía sau.
- Cô biết rõ an ninh ở Los Angeles không tốt, còn ở bên ngoài trễ như vậy, xảy ra chuyện thì làm sao ?
- Này Sehun tham viên đưa tôi về
Nàng nói.
- Sehun ? Hắn cả ngày hôm nay đều ở cùng cô ?
- Vừa rồi gặp hắn trên đường
- Khéo như vậy, tôi hoài nghi hắn là lấy chuyện công làm việc riêng
- Chính là ở bãi đỗ xe, có cái gì công tư ở đây ?
Joohyun nhíu mi, người kỳ quái này sao hôm nay dong dài như thế ? Nói Đông, nói Tây, nàng tiện đường đi cùng hắn có quan hệ gì ?
- Cô còn muốn ở lại làm việc ? Đã muộn thế này !
- Thời gian của pháp y là không phân biệt thời gian, tôi còn phải xét nghiệm a !
- Xét nghiệm cái gì ?
- Máu, sáng nay vừa đưa tới, tôi tạm thời để ở...
Nàng sửng sốt, nhìn bên trong tủ ướp lạnh, mười hai ống nghiệm tất cả đều trống không !
Con ngươi phát hỏa lập tức phừng phực vọt tới, người sau lưng đã sớm bỏ trốn mất dạng.
- Thối Seulgi, cô lăn ra đây cho tôi !
Joohyun nổi trận lôi đình lao tới, không nhìn đến David cùng Joy còn đang ngây ngốc, nổi giận đùng đùng tìm người.
- Joohyun, làm sao vậy ?
David tò mò hỏi. Khắp thiên hạ chỉ có thủ trưởng của bọn họ mới dám rống to đối với Seulgi như vậy, mà Seulgi tực hồ cũng không có cách đối với nàng.
- Cô ta đem máu tôi để trong tủ uống sạch cả rồi ! Các người ai biết Seulgi ở đâu ?
Cho dù biết cũng không thể nói được, người ta chính là ma cà rồng nha, thử hỏi, có ai còn sống được không nếu dám bán đứng ma cà rồng.
Joohyun cảnh cáo.
- Vì sao không nói lời nào ? Các người ai dám chứa chấp cô ta ?
- ...
Hai người tôi cho dù nhìn thấy Seulgi vội vàng trốn xuống nhà xác, cũng không dám tiếc lộ một chữ.
- Không nói, tốt !
Joohyun đột nhiên kéo cao tay áo, dùng cồn chà lau, xuất ra một cây châm đồn, lấy máu.
Không đến năm giây, Seulgi lập tức xuất hiện phía sau nàng, như biến ma thuật, giống như ba tháng chưa ăn cơm đối với nàng chảy nước miếng.
Joohyun một cước hướng Seulgi đá đến.
- Xem cô trốn thế nào ! Tôi dùng một cc máu là có thể tìm được cô !
Mọi người nghẹn họng nhìn trân trối, Seulgi bị Joohyun kéo như kéo thi thể trở về.
- Nhìn chuyện tốt cô làm đi !
- Cô không khóa kho máu, tôi nghĩ...
- Nói xạo ! Tôi bị cô hại chết rồi ! Ngày mai như thế nào giao báo cáo cho người khác !
- Tôi quyên máu cho cô
- Quyên cái đầu cô ! Phạt cô một tháng cũng không được uống máu !
- Joohyun ~~
- Sắc đẹp đối với tôi là vô dụng !
.
.
.
.
.
Ngày âm u, một âm mưu tà ác bắt đầu rục rịch. Một gã lão đại chỉ huy các thuộc hạ khác, đồng thời quan sát bốn phía.
- Mau mau lái xe, hai người các ngươi mau đem đến phía sau đi, nhanh nhanh đi !
Vài tên hán tử lén lút, cõng một chiếc túi to, xuống xe đi nhanh ra phía sau trung tâm giám thức, xe lập tức đóng nhanh cửa, chạy nhanh mà đi.
- Đợi lát nữa, hai người phụ trách bắt nàng, tao canh cửa, nhanh tay nhanh chân, càng gọn gàng sạch sẽ càng tốt
- Phát tài rồi !
Trong đó một người nhịn không được mà hoan hô, bọn họ thật vất vả mới thừa dịp mới có thể bắt được nàng. Đây là kế hoạch bắt người gian nan nhất mà bọn họ từng làm, bởi vì trung tâm giám thức được bảo vệ rất nghiêm ngặt, bên cạnh lại là trạm tuần tra của cảnh sát, bọn họ phải đợi rất lâu mới có cơ hội ngày hôm nay.
Một gã thủ hạ nhìn về băng ghế phía sau, tò mò hỏi.
- Lão đại, nữ nhân này thực sự đáng giá như vậy sao ? Có thể làm cho đối phương ra giá cao như vậy
Lão đại nở nụ cười xót xa.
- Người ta vì tiền, vì quyền thế, vì danh dự, cái gì cũng có thể làm được
- Nữ nhân này là ai ? Vì sao chúng ta phải giết nàng ?
- Ai mà biết được, tám phần là tìm ra chứng cứ và bí mật của người khác, cho nên mới thiệt mạng
- Tôi biết nàng, nàng là pháp y, nghe nói rất nhiều vụ án không tìm ra chứng cứ, nàng có thể kì tích tìm ra chứng cứ phá án, cho nên có rất nhiều đại quan bị bắt bỏ tù rất hận nàng, không ít người muốn hãm hại nàng nhưng chưa bao giờ thành công
- Nghe nói nàng hai mươi tư giờ đều ở chung với người chết a
- Tao cũng có nghe nói qua, những người đó sở dĩ giết không được nàng, là vì nàng có thể cùng người chết nói chuyện
- Tôi nghe nói là nàng nửa đêm đều uống máu người chết, dùng người chết để luyện pháp thuật, là phù thủy thời hiện đại...
Nội dung càng ngày càng kích thích, một đám người lưng cũng càng ngày càng lạnh, ánh mắt nhất trí hướng nhìn lại phía sau, đột nhiên phát giác bọn họ sẽ đối phó với người thực khó giải quyết.
- Ban ngày ban mặt, sợ cái gì, chính là một nữ nhân thôi ! Đem nàng đưa đến sau núi hoang là được rồi, trừ khi các ngươi không muốn số tiền kia !
Lão đại uy hiếp trừng mắt nhìn mọi người.
Nói đến tiền, tinh thần liền tỉnh táo lại, việc này thành công bọn họ sẽ có số tiền đủ để bọn họ tiêu xài cả đời, dù sao mỗi người trên người đền mang tội án, cái gọi là có tiền có thể sai khiến quỷ ma, là việc nhẫn tâm, không có tính người cũng làm.
- Tôi cần tiền, tôi làm !
- Tôi cũng làm !
- Giết một người mà thôi, cũng không phải chưa từng làm qua
Lão đại hài lòng gật đầu.
- Vậy đừng nói nhảm nữa, đem chuyện này làm cho xong đi
Xe đi sâu vào vùng núi Kincaid, bọn họ đem túi chuyển xuống xe, mở nữ nhân còn đang hôn mê bên trong ra.
TBC...
P/s : Ngay lúc này, mình chỉ mong mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với Red Velvet 💙 #bestrongluvies
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro