Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 28

Hôm nay là một ngày như mọi ngày, Joohuyn chớp chớp đôi mắt mông lung, lười biếng muốn vùi vào chăn ngủ tiếp. Seulgi từ ngoài vào, rèm cửa sổ cô đã kéo ra một chút, ánh nắng sáng sớm từ ngoài chiếu vào càng ánh lên vẻ xinh đẹp lộng lẫy của nàng. Khung cảnh này....rất ấm áp, rất yên bình. Cô và Joohuyn đã chuyển về biệt thự của cô để sống. Joohuyn ngày thường phải mè nheo đủ kiểu để được đi làm, cô sợ em bé sẽ nguy hiểm nên không cho nàng đi, nàng ngồi ngây người một mình ở nhà rất chán a. Hôm nay là cuối tuần con mèo lười lại ôm chăn ngủ nướng.

"Bảo bối, mau dậy"

Cô lắc đầu lại gần nhẹ nhàng đánh thức nàng, hôn hôn lên cái trán trơn nhẵn.

"Hôm nay em phải đến công ty"

Nàng nghe vậy liền tỉnh ngủ:

"Không là nói sẽ ở nhà với chị sao"

Đôi mắt cực kì uỷ khuất nhìn cô. Cuối tuần vẫn đến công ty, hôm nay nàng lại ở nhà một mình, bĩu môi giận dỗi. Seulgi tỏ vẻ bất đắc dĩ:

"Bảo bối, em xin lỗi, công ty có việc đột xuất"

Nàng không nói gì, làm lơ cô quay mặt rời giường đi đến phòng tắm. Cô chỉ đành bất lực nhìn theo. Xuống ăn sáng, vẫn im lặng giận dỗi, Seulgi dùng mọi cách để dỗ ngọt cũng không được.

"Bảo bối, lần sau bù cho chị được không?"

"Bảo bối đừng giận em mà"

"Vợ ơi"

"Phu nhân, lúc về cho chị tuỳ ý xử phạt có được không?"

Vẫn im lặng, cô âm thầm thở dài. Ăn sáng xong xuôi, cô vẫn phải xách cặp đến công ty. Cô đứng trước gương cài áo sơ mi, khoác vest, đến lúc định lấy cà vạt thì có người nào đó lặng lẽ đi tới, hai tay để sau lưng, nhìn cô chằm chằm. Seulgi nhìn mấy hành động đáng yêu của nàng tâm mềm nhũn, bước lại gần tay đưa lên xoa đầu nàng, dịu dàng hỏi:

"Sao vậy?"

Hai tay nàng từ sau lưng đưa lên, đặt cà vạt trên cổ cô, không nói một lời im lặng cúi đầu thắt cho cô. Seulgi tươi cười đến sáng lạn, bình thường đều là nàng thắt cho cô, cô cực kì hưởng thụ loại hành động ngọt ngào này, cứ nghĩ hôm nay nàng giận dỗi sẽ không có phúc lợi, ai ngờ vẫn có a. Nàng thắt xong, chỉnh ngay ngắn sau đó buông tay ra nhìn cô, hai tay vẫn để sau lưng. Lại im lặng, muốn dùng ánh mắt xử trảm cô, nhưng không được, lỡ yêu cô nhiều như vậy....Seulgi nhìn nàng lúc này cực kì giống mèo nhỏ xù lông, không có tí sức sát thương ngược lại còn vô cùng dễ thương.

"Ngoan, đừng giận, em sẽ về sớm, có được không?"

"Ừm, ừm"

Mím môi gật đầu, cuối cùng cũng có phản ứng, mặc dù nàng cũng không vui vẻ lắm. Seulgi ra cửa mang giày xong xuôi, đứng lên hôn lên môi nàng một cái thật kêu:

"Em đi làm nha!"

Nàng cũng hôn lại, Seulgi tủm tỉm cười, môi nàng càng ngày càng ngọt thì phải.

Seulgi bận bù đầu bù cổ ở công ty, vừa sáng sớm đến đã phải phê duyệt một chồng công văn, bất tri bất giác đã ngồi thẳng đến trưa. Cô xoa xoa mắt một chút, mệt mỏi đứng dậy giãn cơ, định sẽ kêu thư ký đi mua đồ ăn trưa, lúc này có điện thoại gọi đến, là của Joohuyn. Điện thoại vừa nối, cô đã nghe thấy giọng làm nũng của nàng:

"Chồng ơi~, người ta không cho chị gặp em"

"Em lập tức đi xuống"

Nói phụ nữ mang thai tâm lý sẽ thay đổi rất mãnh liệt, cô cảm thấy không đúng lắm. Từ lúc nàng mang thai cực kì ngoan ngoãn, hay làm nũng, hay làm mấy hành động đáng yêu, lại rất dựa dẫm vào cô, làm trái tim băng giá của Kang tổng tan chảy. Hai người một người làm nũng, một người dung túng dỗ dành cưng chiều, từ sáng đến tối ngọt ngào đến sâu răng.

Hôm nay tuy là buổi sáng giận dỗi cô đi làm bỏ nàng ở nhà, nhưng Joohuyn vẫn là hiểu cô nhất. Biết cô làm việc vất vả chắc chắn sẽ ăn thức ăn ngoài không dinh dưỡng, nàng ở nhà liền tự tay chuẩn bị đồ ăn trưa mang đến. Ngồi một chỗ suốt ngày cũng rất có hại, nàng cũng không thể lúc nào cũng đi dạo phố shopping rất buồn chán, Joohuyn cầm cơm hộp tình yêu trong tay cực kì vui vẻ gọi tài xế riêng đưa nàng đến Kang thị. Nàng hình như chưa đến Kang thị lần nào, đều là Seulgi tự thân đến Bae thị tìm nàng, tự nhiên nhân viên ở đây cũng không ai biết nàng. Cô tiếp tân đúng như quy định không có hẹn trước không thể gặp tổng giám đốc, là nhân viên được đào tạo chuyên nghiệp nên rất nhẹ nhàng lịch sự với nàng. Joohuyn chỉ là muốn tạo bất ngờ cho Seulgi, cũng không thể cố tình làm khó người khác, đành ngậm ngùi gọi cô đi xuống.

Thang máy riêng mở ra. Cả người cô đều toát lên vẻ khí chất, chân dài miên man sải bước, lưng thẳng tắp, mặt lạnh lùng, từ trên xuống dưới đều toát lên vẻ nghiêm nghị, thành thục, ổn trọng. Chỉ có Joohuyn biết con người trước mặt này biến thái, háo sắc và da mặt dày cỡ nào, nàng trong bụng âm thầm cười nhạo cô. Seulgi có mặt ở đây toàn bộ nhân viên đều sững sờ, bình thường Kang tổng đều làm việc và đi thang máy riêng, ngoại trừ những buổi tiệc lớn, họ rất ít khi được thấy cô trong công ty. Cô đi đến trước mặt nàng cúi người vui vẻ hôn một cái lên má nàng, khiến Joohuyn thẹn thùng đỏ mặt không thôi. Híp mắt cười cười, nhìn cô tiếp tân giọng không có độ ấm:

"Lần sau cô ấy đến cứ để cô ấy đi lên"

"Dạ vâng, tôi đã biết"

Cô cũng không nói thêm, cũng không phải chuyện gì to tát, vả lại Seulgi đang phấn khởi vì có vợ yêu đến công ty thăm cô a, cho nên nói xong cũng không để ý xung quanh dắt tay nàng đi lên phòng.

"Có ngon không?"

"Đồ vợ làm lúc nào cũng ngon"

Thật sự là hai người này cố tình đi phát cẩu lương khắp nơi a.

Ăn uống xong xuôi Seulgi thoải mái ôm nàng ngồi trên sô pha, công việc cũng không thèm nhìn tới nữa.

"Em không đi làm việc sao"

Giọng nói nhẹ nhàng cực kì dễ thương của nàng từ trong lòng cô phát ra, cô còn ôm nàng chặt hơn một chút.

"Vợ yêu ở đây, không muốn làm việc"

Nàng giãy dụa một lúc muốn thoát ra ngoài, không nên chậm trễ cô làm việc a, buổi chiều còn muốn cùng nhau ăn cơm.

"Chúng ta đi Úc du lịch, chị có muốn không?"

Cô nói cực kì nhẹ nhàng, lại thành công làm đông cứng mèo nhỏ trong lòng. Joohuyn nghe cô nói thực sự sững sờ, từ rất lâu rồi có một lần nàng nói với cô nàng muốn đi Úc, không ngờ cô vẫn còn nhớ. Nàng ngồi trong lòng cô không động đậy, đây chính là cảm giác vui sướng đến không biết phải làm gì. Seulgi thấy mèo nhỏ không có động tĩnh liền hỏi lại lần nữa:

"Chị có muốn đi Úc không?"

"Muốn~~"

Giọng nói nũng nịu lại phát ra làm tâm cô tê dại một lúc lâu, tim đập thình thịch. Chờ Seulgi lấy lại bình tĩnh, ôm nàng trong vòng tay lắc lắc:

"Vậy ngày mai khởi hành, tôi đã đặt vé máy bay"

"Nhanh vậy sao?"

Lần này Joohuyn triệt để sững sờ, thì ra cô đã lên kế hoạch từ trước, vậy hôm nay đến công ty chắc là muốn hoàn tất tất cả công việc sau đó cùng nàng đi du lịch, vậy mà lúc sáng nàng còn giận oan cô. Joohuyn vùi trong lòng cô ngọ nguậy đầu, cọ cọ tóc trong ngực cô, trong miệng phát ra mấy tiếng kêu lấy lòng. Biết mèo nhỏ nghĩ gì trong lòng Seulgi dâng lên một cỗ nước ấm, cưng chiều hôn lên trán nành sau đó nói:

"Chiều em cùng chị chuẩn bị hành lý, chị có thiếu gì không?"

Lắc đầu, cô nhéo nhéo má nàng phì cười. Sau đó Seulgi làm việc, Joohuyn lặng lẽ ở một bên chơi điện thoại. Cô lâu lâu sẽ ngẩng mặt lên nhìn nàng, dung nhan xinh đẹp rung động lòng người, ngẫm nghĩ lại không ngờ thời gian trôi thật nhanh, mới đó đã yêu nàng lâu như vậy rồi....

-------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro