Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2 [H nhẹ]

Trong phòng làm việc của tổng tài Kang thị, Seulgi ngồi nhìn bức ảnh trên tay đến thất thần.Trong hình là một cô gái dễ thương, xinh xắn, mái tóc dài được nhuộm màu vàng rất chói mắt, người đó đang nở một nụ cười tỏa nắng, cả người đều mang một sức sống tươi trẻ, thoải mái.Nhưng cô gái đó không hề nhìn vào máy ảnh, rõ ràng đây là một bức hình chụp lén.

"Bae Joohuyn, chị lại dám quên tôi"

----------------------------------------------------------------------------------------

"Tôi đang ở Bae thị"

Điện thoại rất đúng lúc vang lên tiếng tin nhắn, Seulgi cười mỉm:

"Thực biết nghe lời"

Đứng dậy chuẩn bị một chút sau đó ra xe, trên đường đi thu hút rất nhiều ánh nhìn, Seulgi chính là một người đi đến đâu cũng để lại ấn tượng mạnh như vậy, mà cố tình người nào đó lại không thèm để ý.

Đến Bae thị, Seulgi tháo dây an toàn, thong thả xuống xe chờ nàng, một lúc sau, Bae Joohuyn cũng từ thang máy chuyên dụng đi ra bước đến chỗ cô.Dưới hàng trăm con mắt rất tự nhiên để cô cầm túi xách cho mình, sau đó bước lên xe.Seulgi vòng qua ghế lái, ngồi vào xe ngay ngắn, sau đó còn thắt dây an toàn cho nàng.

"Biểu hiện của chị tôi rất vừa lòng"

Nàng cười khẩy, không trả lời.Cô cũng không so đo với nàng.

"Tại sao lại đi sớm như vậy?", trên thiệp rõ ràng ghi bảy giờ mới bắt đầu đón khách, nàng thật không muốn ở chung một chỗ với Seulgi, nhiều thêm một phút cũng không.

"Chuẩn bị một chút, tôi có bất ngờ cho chị"

Nở nụ cười rất đắc ý, cô quan sát biểu cảm của nàng:"Rất tốt, một chút cũng không lo sợ, để tôi xem chị mạnh miệng được bao lâu".Sau khi nghe xong nàng không cho ý kiến, nhưng trong lòng lại bắt đầu thấy bất an.

Đến nơi, cô đưa nàng đến chỗ thợ trang điểm.

"Kang tổng"

Gật đầu xem như ý chào, Seulgi căn dặn:

"Trang điểm cho cô ấy trước sau đó thay y phục, đồ tôi đã chọn sẵn lát nữa sẽ có người mang tới"

Thợ trang điểm gật đầu ý đã biết, làm động tác mời:

"Bae tiểu thư, lối này"

Không nhiều lời với nàng, chờ nàng đi khuất cô cũng bắt đầu chuẩn bị vài thứ, trên môi nở nụ cười rất không trong sáng.

Trang điểm, làm móng, làm tóc, sau đó thay y phục, mất đến hai tiếng, thời gian trôi qua rất nhanh, lúc nhìn đồng hồ nàng còn phải cảm thán, chỉ đành thở dài.Bên tai vang lên tiếng bước chân,

"Kang tổng, Bae tiểu thư đã chuẩn bị xong, ở bên này", nàng dừng động tác, mắt quan sát người mới tới một chút.Mắt to, sống mũi cao, được trang điểm nhẹ qua, lại không che đi vẻ đẹp vốn có, khuôn mặt không chút tì vết, tóc ngang vai được nhuộm sang màu nâu hơi đậm, rất hợp với mái tóc vàng nhạt của nàng.Cô mặc một bộ âu phục màu tím hơi đậm pha một chút tối, điểm xuyến một vài hạt cườm lấp lánh, caravat đen, nhìn một trời một vực với người trưa nay cười cợt nàng ở nhà hàng.Cô cả người đều thêm phần già dặn, thành thục, ổn trọng, không khỏi khiến người đối diện sinh ra một tia hảo cảm.Seulgi cũng đang quan sát nàng, cô biết nàng đẹp, nhưng không ngờ lại đẹp đến mức này.Đôi môi đỏ mọng, nhìn chỉ muốn hôn ngấu nghiến.Mái tóc dài vàng nhạt, được uốn nhẹ thêm phần gợi cảm.Nàng đang mặc đầm dạ hội màu đen càng làm bật lên làn da tuyết trắng, phần lưng còn lộ ra một mảng lớn, chiếc đầm này là do chính tay cô chọn, giờ phút này lại cảm thấy một chút hối hận.Cả hai quan sát nhau một lúc, người ngoài đã hiểu ý lui ra hết chừa không gian riêng tư cho hai người, Seulgi là người phá vỡ trầm mặc:

"Chị thực sự rất đẹp"

"Cám ơn"

Có lẽ là người trước mặt này hiện tại cho nàng cảm giác rất tốt, nàng rất tán thưởng, nên cũng không kiệm lời với cô.Nhưng giây tiếp theo, nàng lại triệt để vứt bỏ suy nghĩ ấy ra khỏi đầu mình.Seulgi không kiềm được bước đến hôn nàng.Bae Joohuyn là lần đầu cùng người khác hôn môi, hành động của cô làm nàng bất ngờ không kịp phản ứng, nhưng cảm giác hiện tại rất lạ lẫm, cũng rất mới mẻ.Cô tham lam chà đạp đôi môi đỏ mọng của nàng, nhân lúc nàng không chú ý, đưa chiếc lưỡi mình vào cuốn lấy vật không xương kia của nàng, trao đổi nước bọt, tiếng động xấu hổ vang cả căn phòng.Không khí trong phòng càng ngày càng nóng, đến khi cô cảm thấy một tia kháng cự từ nàng mới luyến tiếc buông tha đôi môi đã bị hôn đến sưng đỏ, Joohuyn gấp rút thở gấp,khuôn mặt đỏ ửng, rõ ràng nàng không biết cách lấy hơi, Seulgi phì cười nhìn động tác của nàng:

"Là nụ hôn đầu sau?"

Nàng không trả lời, Seulgi hiện tại rất thỏa mãn, rõ ràng đã biết còn cố hỏi, từ trước đến giờ nàng chưa từng có người yêu a, nụ hôn đầu dĩ nhiên là của cô.Dừng một chút, chờ nàng lấy lại nhịp thở lại tiếp tục hôn nàng.Cô một tay ôm lấy eo nhỏ của nàng, một tay bắt đầu chu du khắp người nàng, còn đang cố tình hướng xuống dưới."Người này là đang muốn làm gì?", nàng bắt đầu chống cự, ngọ nguậy trong lòng cô hòng dứt ra khỏi nụ hôn.Cô buông tha nàng một chút, bắt đầu hướng xuống chiếc cổ mê người của nàng, không khách khí hôn xuống nhưng cũng không dám để lại dấu, tí nữa còn phải dự tiệc.Bàn tay phía dưới đã muốn lần mò vén lên chiếc đầm sau đó tiến vào giữa hai chân nàng.Nàng khổ sở vặn vẹo, cơ thể cao lớn của cô đang đè nàng lên chiếc ghế nhỏ, nàng muốn chạy cũng chạy không được, bàn tay không ngừng tìm kiếm cái tay hư hỏng đang ở dưới chiếc đầm, chặn lại ma trảo của Seulgi.

"Đừng mà"

Nàng nói có một chút ủy khuất, giọng cũng nức nở.Rõ ràng đã biết trước khi chấp nhận đề nghị kia sẽ không tránh khỏi chuyện này, nhưng nàng thực sự không muốn a, hiện tại cũng không thể làm gì ngoài việc cầu xin cô.Lý trí nàng rõ ràng không muốn nhưng cơ thể lại nổi lên phản ứng xấu hổ.Tay Seulgi đã nằm yên vị ở vị trí kia, không khách khí vuốt ve lên xuống, lại vỗ vỗ, quần lót đã có một chút ẩm ướt.

"Chị rõ ràng đang ướt nha"

Trêu chọc nàng, nhìn nàng đỏ mặt lại không thể phản kháng, cô hiện tại đang cực kì vui sướng,chờ lâu như vậy, rốt cuộc nàng cũng thuộc về cô.Bàn tay bên dưới cũng không ngừng lại, vén quần lót sang một bên, hai ngón tay bắt đầu tiến vào trong.

"Đừng mà, xin cô"

Nàng nức nở, đôi mắt cũng đỏ lên bắt đầu khóc.Hiện tại nàng cảm thấy rất nhục nhã, vùng đất bên dưới là lần đầu bị người khác chạm đến, nàng mười phần không muốn, lại không thể quyết liệt kháng cự, sự giằng co này khiến nàng cảm thấy rất bất công, tại sao ông trời lại đối xử với nàng như vậy.

"Đừng khóc, tôi sẽ không thương tổn chị"

Giọng nói ôn nhu, đôi mắt cưng chiều nhìn nàng, dừng lại động tác, cô từng chút từng chút hôn lên khuôn mặt nhỏ bé của nàng, nuốt lấy hết những giọt nước mắt của nàng, lại dỗ dành nàng.Được cô quan tâm như vậy, nàng có một chút ngỡ ngàng, sau đó lại cảm thấy ấm áp, dần dần lấy lại bình tĩnh, điều chỉnh hơi thở của mình.Nhưng mà, bàn tay bên dưới cũng không có rút ra, hai ngón tay xoa xoa bên ngoài tiểu huyệt, cảm thấy đủ ẩm ướt, nhân lúc nàng không chú ý lại bắt đầu tiến vào.

"Ưm"

Nàng không nhịn được rên rỉ một tiếng, sau đó lại bắt đầu thấy xấu hổ.Cô hài lòng nhìn phản ứng của nàng, tay bắt đầu di chuyển nhanh hơn.Nàng úp mặt vào hõm cổ cô, bàn tay kéo lấy âu phục của cô nắm chặt, cật lực che giấu tiếng rên rỉ của mình, cũng không có ý định phản kháng.Cô cúi xuống, lại kéo nàng vào một nụ hôn sâu triền miên.

"Aaaaa"

Nàng lên đỉnh lần đầu tiên, sau đó bắt đầu thở dốc, cảm giác quá mới mẻ, trong một lúc nàng không cách nào tiếp nhận được.Môi bị chà đạp đến sưng đỏ, khuôn mặt đã trang điểm nhẹ thêm một chút hồng hào, lại đang không ngừng thở dốc, nhìn nàng như vậy, bên dưới của Seulgi đã bắt đầu nổi lên phản ứng.Không thèm chờ nàng ổn định, Seulgi bắt lấy tay nàng kéo xuống bên dưới của mình, chỗ đó qua chiếc quần tây đã phồng lên một chút, lại cứng rắn, nóng hổi. Joohuyn không khỏi hoảng sợ:

"Cô...tại sao lại"

Bae Joohuyn hiện tại đang rất hoang mang, người trước mặt rõ ràng là nữ nhưng lại có thứ đó, quan trọng là nó lại đang cứng a, nàng mặc dù không có kinh nghiệm, nhưng vẫn hiểu được chuyện này là sao nha.Seulgi cũng không giải thích, tay cũng không thèm buông nàng ra, hiện tại bàn tay của nàng đang áp lên vật cứng rắn của cô, cách hai lớp quần vẫn phồng to như vậy.Nàng hiện tại rất bối rối, lần đầu đối mặt chuyện này nàng không biết phải làm sao, bàn tay bị nắm chặt không thể rút ra, cứ như vậy mà cúi đầu cũng không dám nhìn thẳng.Seulgi cũng không nhiều lời, buông tha tay của nàng, dứt khoát đứng lên, bắt đầu cởi dây nịt. Joohuyn hoảng sợ ngẩng đầu:

"Cô, cô định làm gì?"

"Tôi làm gì không lẽ chị không biết sao"

Hỏi lại nàng, nhận được sự im lặng, cô thử dừng động tác, híp mắt nhìn thẳng vào mắt của nàng. Joohuyn hiện tại đang rất bối rối, còn cực kì lo sợ.Cúi xuống, hai tay chống hai bên chiếc ghế lại giam nàng ở giữa, mỉm cười nói với nàng:

"Tôi hiện tại là đang muốn chị, thế nào, không đồng ý?"

Thích thú trêu chọc nàng, nhìn nàng ủy khuất nhưng không dám phản kháng, thật dễ thương a, cô yêu chết dáng vẻ này của nàng.

"Đừng, đừng cho vào có được không"

Nàng cũng không biết mình đang nói gì, hèn mọn cầu xin cô, nàng chỉ biết mình thập phần không muốn thứ đó đi vào, cúi đầu không dám nhìn vào mắt của cô.Seulgi nhìn hành động của nàng, cô gái này càng ngày càng đáng yêu, mà mặt này của nàng, chỉ có một mình cô thấy được, Bae Joohuyn ở bên ngoài là một người cao ngạo, lạnh lùng cỡ nào, trước mặt cô chỉ là con mèo nhỏ không hơn không kém.

"Không cho thằng nhỏ của tôi vào, vậy cho thứ khác vào được không"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro