Ngoại truyện 1. Suy nghĩ của Choi Sooyoung.
Ngoại truyện 1. Suy nghĩ của Choi Sooyoung.
"Yuri à! cậu muốn giết mình phải không? Cậu mà cứ như vậy thì mình kiềm chế không được nữa mất." – mỗi lần trông thấy biểu hiện nũng nịu của Yuri, là y như rằng tôi phải kiềm chế cảm xúc thật nhiều.
"Kiềm chế, kiềm chế, kiềm chế." – tôi lẩm nhẩm cả trăm lần câu kiềm chế này trong đầu. Cảm giác khó chịu nhất là lúc này, khi tôi cùng crush của mình gặp riêng nhưng con người kia cứ mãi làm những hành động làm tôi phải mất ngủ. Tôi phải mau chóng thoát khỏi chỗ này mới được nếu không tôi không biết mình sẽ làm ra những chuyện điên rồ gì nữa.
_ Yah! Cậu bị sao thế Youngie?
_ À...không có gì... – cô lấp bấp nói không nên lời. – Tớ phải đi trước đây, tớ vừa nhớ ra mình cần phải hẹn gặp một khách hàng quan trọng.
Tôi vội chạy đi nếu không muốn mình sẽ bị dao động bởi Kwon Yuri cho mà coi. Haiz, đường đường là một luật sư nổi tiếng biết cách kiềm chế và ăn nói linh hoạt trước thân chủ mà bây giờ tôi bị Kwon Yuri làm cho ra nông nỗi này. Kwon Yuri đúng là một kẻ thích trêu đùa người khác mà.
_ Nhớ tối nay 8h nha Youngie. – Yuri nói vọng theo trong khi tôi đang cố gắng chạy thật nhanh ra ngoài.
Vì mãi lo chạy nên tôi chỉ kịp nghe nhắc lại cuộc hẹn trước 8h của mình với Yuri thôi. Phải chi tối nay không có Tiffany nhỉ? Nếu không tôi sẽ nghĩ đây là một buổi hẹn hò cho coi.
Ký ức quay trở về những ngày đầu chúng tôi quen nhau. Chúng tôi quen nhau trong thời gian là du học sinh tại Anh. Tôi với Tiffany ngay từ nhỏ đã làm bạn thân rồi. Thân đến nỗi chúng tôi luôn chia sẻ mọi thứ cho nhau. Yuri cứ ngỡ rằng, lần gặp mặt đầu tiên của ba người là trong buổi tiệc chào đón tân sinh viên của trường, nhưng thật ra không phải vậy. Lần đầu tiên tôi gặp Yuri là lúc cô ấy đang ngồi dưới tán cây và đọc sách. Trên người cô ấy toát lên vẻ lạnh lùng và bí ẩn mà không kẻ nào có thể cưỡng lại được.
Cô ấy có làn da hơi ngâm đen, nhưng điều đó lại càng tôn thêm vẻ quyến rũ của cô ấy. Tôi cứ nhìn chăm chú vào cô ấy như là lần đầu tiên nhìn thấy một tạo vật của thiên nhiên. Tiffany đến và khều vào vai tôi nhưng tôi lại không mảy may phản ứng. Khi thấy tôi đứng trơ ra như tượng, cô ấy mới dõi theo ánh mắt của tôi. Mãi chăm chú ngắm nhìn Yuri mà tôi không biết ánh mắt của Tiffany cũng giống như tôi, khi nhìn thấy một cảnh tuyệt đẹp như thế.
_ Cô ấy đẹp thật.. – Tiffany nói thầm như đủ để hai người nghe thấy.
Bỗng cô ấy ngước lên, ánh mắt của ba người chúng tôi chạm vào nhau. Ánh mắt của cô ấy đen láy nhưng có cái gì đó khiến cho đôi mắt ấy mang theo một vẻ bi thương. Nhìn vào ánh mắt ấy, cô chỉ muốn che chở và bảo vệ người kia khỏi phiền muộn kia mà thôi. Tiếng chuông báo giờ vào học vang lên phá đám chúng tôi. Sau tiếng chuông, chúng tôi lại vuột qua nhau. Tôi vẫn thường tiếc cho cơ hội làm quen khi ấy của mình, phải chi lúc ấy tôi tiến lên và làm quen với cô ấy thì thật tốt.
Lần thứ hai, chính là trong buổi tiệc của trường đại học. Tôi rất vui vì Chúa đã sắp đặt cho tôi có thể gặp lại cô ấy một lần nữa. Lần này cũng như lần trước, ba chúng tôi cứ đứng im và nhìn nhau như thế, không mảy may động đậy.
_ Hi, chúng ta có thể làm bạn không? – Tiffany lên tiếng khi thấy cả ba chúng tôi đều im lặng. Đôi lúc, tôi thật khâm phục sự dũng cảm của cô ấy.
_ Tất nhiên rồi, mình là Kwon Yuri. – cô ấy nở một nụ cười làm trái tim tôi đập nhanh hơn. Yuri khi cười lại thật đẹp.
_ Mình là Tiffany Hwang, mọi người thường gọi mình là Fany, Fany lấp lánh.- Fany huých nhẹ vào vai tôi khi thấy tôi cứ đứng im như một pho tượng gỗ.
_ Chào. Mình là Sooyoung. – tôi gượng cười với Yuri để che giấu hành động của mình, nhưng ánh mắt vẫn dán vào cô ấy.
_ Mất mặt quá đấy Choi Sooyoung. - Fany thì thầm qua kẽ răng với tôi. Thật sự thì tôi không ngờ mình lại phản ứng như vậy khi trông thấy nụ cười của Yuri, nhưng biết sao được, tôi không thể cưỡng lại sức hút của nụ cười ấy. Nụ cười của Yuri như ánh mặt trời, khi chiếu lên vạn vật, mọi thứ dường như đều bắt đầu có sức sống. Đó là lần mất mặt đầu tiên trong đời.
_ Sooyoung, Choi Sooyoung, cậu làm gì mà như tự kỉ thế kia? – giọng Yuri vang lên kéo cô về với thực tại.
_ À, không có gì, sao Fany lâu đến quá vậy?
Tôi và Yuri hiện giờ đang đứng ở sân bay để chờ Tiffany. Hôm nay là ngày cô ấy đi công tác trở về, và chúng tôi, tức tôi và Yuri, với danh nghĩa là bạn thân phải đi đón cô ấy vào cái giờ này.
_ Kìa, cô ấy kìa. - Tôi la lên khi thấy một cây nấm hồng di động đang đi ra phía cổng của sân bay. Thật không khó khăn gì khi cho cô nhận ra cô nàng nấm hường kia với phong cách ăn mặc không-đụng-hàng-nhưng-vẫn-style kia.
_ Fany, Fany. – chúng tôi la lên khi thấy cây nấm hồng đang ngơ ngác tìm chúng tôi trong cả đống người trên sân bay.
Cô ấy chạy về phía chúng tôi với đôi mắt cười quen thuộc.
_ Yul, Sooyoung.
_ Hehe! Bạn hiền qua bên kia thế nào mà cả tháng nay vẫn không có một chút tin tức vậy? Ở bên gia đình vui không?
_ Cậu đừng nhắc nữa Sooyoung à. – Fany khẽ thở dài khi nói về chuyến công tác kết hợp với thăm gia đình của mình.
_ Có chuyện gì à? – Yuri lên tiếng khi thấy cái thở dài của cô bạn mình.
_ Chuyện dài lắm, để lúc khác tớ kể cho các cậu nghe, bây giờ thì về nhà cậu đi Yuri à, tớ nhớ căn phòng màu hồng cam đó.
Chúng tôi liếc nhìn nhau, họ đã quên nói với cô bạn Nấm của họ chuyện về Jessica.
"_ Làm sao đây Yul? – Sooyoung trao đổi với Yuri qua ánh mắt.
_ Tớ không biết nữa. – Yuri đáp lại bằng ánh mắt."
_ Các cậu sao vậy?
_ À, à, chúng ta đi ăn trước nha Fany, tớ đói rồi. – Yuri đành lên tiếng mè nheo để Tiffany phân tán tư tưởng về căn phòng màu hồng cam kia.
Thật ra thì nói, không phải là Tiffany không có nhà ở mà là cô đặc biệt thích căn phòng màu hồng cam do chính tay cả ba trang trí. Cô vẫn thường qua nhà Yuri để ngủ với một lí do duy nhất là tớ thích căn phòng này.
_ Ừ, vậy đi thôi. Yuri đói rồi.
Tạm gác chuyện căn phòng qua một bên, cả ba chúng tôi vui vẻ nắm tay nhau đi ăn.
"Tạm thời không nói ra" – cả hai chúng tôi ra ám hiệu cho nhau.
Liệu giấy có gói được lửa không? Đặc biệt ngọn lửa nàylại là một màu hồng hồng dễ thương.
==Bambooboi==
Kết thúc ngoại truyện 1.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro