Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

PHẠT

Đêm Phnom Penh mưa nhẹ, tiếng gió len qua khe cửa sổ hòa cùng hơi nước đọng lại trên tấm kính thủy tinh, lạnh lẽo đầy buốt giá. Phòng khách sạn sáng lờ mờ bởi ánh đèn bàn vàng nhạt, chiếu lên bóng hình hai người yêu nhau nhưng không thể hiện sự thân mật thường thấy.

Gương mặt của Faye không chút biểu cảm, lạnh lùng ngồi lướt điện thoại trên chiếc ghế bành gần cửa sổ. Và Yoko, ánh mắt của nàng đầy sự lo lắng, bất an, như một con thú nhỏ bị bỏ rơi, chỉ biết ngồi thừ trên sofa, tay nắm chặt gấu váy, thỉnh thoảng liếc trộm bạn gái.

Hôm nay, cả fandom đều cảm nhận được sự căng thẳng giữa hai người. Faye trông rất lạnh nhạt, không cười quá nhiều, tần suất thân mật của cả hai cũng không dày đặc như mọi khi. Thế nhưng, người không biết chuyện sẽ chẳng nhận ra bởi cách Faye vẫn đưa tay dìu Yoko lên sân khấu, ôm nàng lúc chơi trò chơi, và vẫn nắm tay nhau cho đến lúc fan meeting kết thúc. Thế nhưng ... khi không còn ống kính hay Fans hâm mộ, khoảng cách giữa hai người lại hiện lên rõ ràng.

“Chị đi tắm trước!”

Giọng Faye nhẹ nhàng nhưng lại mang theo chút gì đó lạnh nhạt, như con dao nhỏ chậm rãi rạch ngang bầu không khí vốn đã căng thẳng. Cánh cửa phòng tắm đóng lại, tiếng nước chảy xối xả vọng ra như muốn cuốn trôi mọi cảm xúc.

Yoko đứng lặng giữa căn phòng, ngón tay vô thức bấu nhẹ vào mép váy. Nàng biết rõ Faye đang giận, và lần này giận thật sự. Không phải kiểu giận vu vơ mà chỉ cần vài lời dỗ ngọt là có thể xoa dịu.

Tim Yoko thắt lại khi nghĩ đến ánh mắt thỉnh thoảng lanhj nhạt của Faye suốt cả ngày hôm nay. Dù ngoài mặt Faye vẫn cố tỏ ra bình thường trước fans, vẫn nắm tay nàng, vẫn ôm ấp, vẫn mỉm cười đôi chút, nhưng Yoko hiểu, sâu bên trong, Faye đang thất vọng về mình.

Nàng thở dài, ánh mắt đầy bất an lướt qua căn phòng tĩnh lặng. Faye đã luôn dịu dàng, bao dung với nàng, nhưng hôm nay, sự lạnh nhạt của cô khiến Yoko không khỏi lo sợ.

Lỡ như lần này Faye không tha thứ? Lỡ như Faye đã quá mệt mỏi với tính cách trẻ con của nàng? Ý nghĩ đó khiến Yoko bỗng chốc thấy ngạt thở. Nàng hít một hơi thật sâu, cố trấn an bản thân, nhưng không thể ngăn cảm giác buồn bã cứ chực trào dâng.

Đột nhiên, ánh mắt Yoko chạm đến chiếc vali của mình ở góc phòng. Một ý nghĩ lóe lên trong đầu. Nàng bước tới, lặng lẽ mở khóa và lấy ra một chiếc túi nhỏ màu đen. Chiếc váy ngủ lụa đỏ nằm gọn trong chiếc túi đen đó, một màu đỏ rượu nồng nàn, đối lập hoàn toàn với làn da trắng ngần của Yoko. Đây là món đồ nàng đã chuẩn bị cho dịp giáng sinh sắp tới. Theo kế hoạch thì nàng vốn định dùng bản thân làm quà giáng sinh cho cún con...thế nhưng tình hình bây giờ....

Nàng cắn môi, ánh mắt thoáng chút ngại ngùng nhưng cũng không thiếu phần quyết tâm. Nếu muốn làm lành với cún con, nàng phải chủ động. Lỡ làm cún con buồn rồi thì phải nhận lỗi và

....chịu phạt thôi.

____

Lúc Faye bước ra, tóc vẫn ướt, mùi hương dầu gội thoang thoảng, Yoko rón rén đứng lên, định cất lời nhưng lại bị ánh mắt lạnh nhạt của người yêu làm đông cứng.

“Yoo, đi tắm sớm đi!”

Faye nói, giọng không cao, không thấp, nhưng đủ để đẩy Yoko vào lại trạng thái ngột ngạt.

Yoko gật đầu, ngoan ngoãn bước vào phòng tắm, và sau khi tắm rửa sạch sẽ thơm tho xong thì nàng hít một hơi thật sâu, quyết định ...  không mặc nội y, chỉ cẩn thận mặc mỗi chiếc váy ngủ lụa đỏ mỏng tang đó vào, đường nét tinh tế như ôm sát từng đường cong của cơ thể. Làn da nàng trắng mịn như tuyết, đối lập với sắc đỏ rượu của chiếc váy, khiến chính Yoko cũng phải bối rối khi nhìn bản thân qua gương.Yoko khẽ cắn môi, tự nhủ thầm:

Quá mức...dụ hoặc rồi!

____

Yoko bước ra khỏi phòng tắm, chiếc áo choàng tắm khoác hờ lên người, che đi chiếc váy ngủ đỏ ôm sát cơ thể. Làn da nàng mịn màng, tỏa ra mùi hương dịu nhẹ, tóc còn hơi ẩm buông thõng trên vai. Nàng liếc nhìn về phía Faye, tim đập nhanh hơn khi thấy bạn gái vẫn ngồi yên trên giường, chăm chú lướt điện thoại.

Faye không ngẩng đầu lên. Ánh sáng từ màn hình điện thoại hắt lên gương mặt xinh đẹp của cô, tạo thành một vệt sáng dịu nhẹ. Đôi môi mím chặt, ánh mắt dường như cố tình phớt lờ sự hiện diện của Yoko. Nhưng Yoko biết, Faye luôn là người quan sát rất tinh tế. Cô chắc chắn đã nhận ra sự thay đổi của mình, chỉ là vẫn cố chấp làm mặt lạnh.

Yoko hít một hơi thật sâu, quyết định không để nỗi sợ ngăn cản. Nàng bước lại gần, nhẹ nhàng trèo lên giường, rồi khẽ quàng tay qua eo Faye.

"Yoo sai rồi mà... Chị đừng giận Yoo nữa, được không?"

Giọng nàng nhỏ nhẹ, ngọt ngào, mang chút nũng nịu quen thuộc nhưng lần này lại xen lẫn sự chân thành rõ rệt.

Faye vẫn không đáp, chỉ hơi động đậy người nhưng không đẩy tay Yoko ra.

Yoko mỉm cười, quyết tâm dỗ dành cún con đến cùng. Nàng đặt cằm lên vai Faye, áp má mình vào cổ cô, giọng thì thầm:

"Bạn gái thương Yoo nhất mà! Tha lỗi cho Yoo nhé! Sau này tuyệt đối Yoo sẽ không nói như vậy nữa..."

Lời nói vừa dứt, liền kèm theo một nụ hôn nhẹ lên má Faye. Nhưng Faye vẫn giữ im lặng, ánh mắt không rời khỏi màn hình điện thoại.

Yoko không bỏ cuộc. Nàng lại tiếp tục nũng nịu, vòng tay qua cổ cún con, kéo nhẹ người cún con lại gần hơn.

"Bạn gái không yêu Yoo nữa hả? Chẳng thèm quan tâm đến Yoo..."

Faye không trả lời, nhưng ánh mắt đã thoáng rung động. Và câu nói ấy lại đi kèm với một nụ hôn khác, lần này là một nụ hôn trán. Rồi tiếp tục là sống mũi, môi, từng nụ hôn nhỏ nhặt, dịu dàng nhưng ngập tràn sự cưng chiều, dỗ dành chỉ dành riêng cho cún con của nàng.

Mỗi nụ hôn là một lời dỗ ngọt. Yoko không ngừng lặp đi lặp lại những câu xin lỗi, những lời nỉ non dỗ dành đáng yêu, và Faye thì vẫn cố gồng mình tỏ ra lạnh nhạt dù trong lòng cô đã mềm nhũn vì sự dỗ dành đáng yêu của bạn gái.

Một lúc sau, khi Yoko nhận ra mình không thể làm Faye hết giận chỉ bằng những lời xin lỗi hay những chiếc hôn thì đôi mắt nàng bắt đầu đỏ hoe. Nước mắt vô thức lăn dài trên má, từng giọt như hạt ngọc rơi xuống làm nhòe tầm nhìn.

Thật ra suốt cả ngày hôm nay, ánh mắt thỉnh thoảng xa cách và lạnh nhạt của Faye đã khiến nàng rất đau lòng. Yoko cúi đầu, không muốn để Faye thấy mình yếu đuối như vậy, nhưng cảm giác nghẹn ngào, tủi thân lại không thể kìm nén.

Yoko không biết phải làm sao để Faye hết giận nữa, tối qua đúng là nàng có chút trẻ con vô lý nên mới làm Faye mệt mỏi, thất vọng, cũng do nàng có tính chiếm hữu quá mức nên chuyện mới thành ra như vậy.

Bạn gái dỗi một chút cũng đúng, thế nhưng lần này ... cún con dỗi có hơi nghiêm trọng rồi đó! Yoko thật sự rất sợ... có phải nàng đã làm sai chuyện rất lớn không? Có phải sau này Faye sẽ không nuông chiều nàng nữa đúng không?

Lỡ sau này Faye không ... yêu nàng nữa thì sao!

Chỉ nghĩ đến đó Yoko đã khóc đến mức run rẩy. Chỉ biết hoảng hốt cúi mặt xuống, không muốn Faye nhìn thấy nàng khóc tức tưởi, như thế này thì trông có vẻ như ăn vạ, lỡ Faye càng chán ghét nàng hơn thì sao, Yoko vội giơ tay lau nước mắt, hốt hoảng loạng choạng định ngồi dậy bước xuống giường chạy vào phòng tắm để bình ổn lại thì đã bị Faye ôm chầm vào lòng.

Thật ra Faye vẫn đang cố làm mặt lạnh nghiêm khắc, vốn dĩ muốn cho em bé nhà mình nhớ kĩ cảm giác bị "bơ" hôm nay để sau này không trêu chọc cô như tối hôm qua nữa!

Thế nhưng ... còn chưa duy trì được một ngày thì liền thấy em bé nhà mình khóc, nước mắt cứ liên tục rơi, ánh mắt đầy sự tủi thân, bất an, sợ hãi và có chút ... lạc lõng.

Faye lúc này không thể gồng mình thêm nữa. Ánh mắt cô đầy sự hoảng loạn khi nhìn thấy Yoko khóc. Có phải do cô quá trớn không? Cô đang làm gì thế này? em bé cô nâng trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan lại vì cô mà khóc đau lòng đến như vậy!

Không chần chừ, Faye kéo Yoko vào lòng, vòng tay siết chặt lấy nàng như muốn xoa dịu mọi nỗi đau.

"Yoo, đừng khóc..."

Giọng cô khẽ run, đầy ân hận.

"Chị hết giận lâu rồi! Chị chỉ trêu Yoo một chút thôi. Đừng khóc! Là lỗi của chị..."

Yoko được Faye bất ngờ ôm vào lòng thì có chút ngỡ ngàng, môi nàng cắn chặt nhưng vẫn không thể ngăn tiếng nức nở, Faye xót xa đến mức mắt cũng đỏ hoe, vội vàng lau nước mắt cho bạn gái, từng ngón tay nhẹ nhàng như sợ làm nàng đau, miệng thì liên tục nỉ non dỗ dành:

"Cả ngày hôm nay lạnh nhạt với Yoo là do chị không đúng! Yoo đừng khóc nữa, chị không chịu nổi..."

"Chúng ta ... cùng bình tĩnh lại nhé!"

Yoko có chút ấm ức dụi mặt vào ngực Faye, giọng nói nghẹn ngào:

"Sau này chúng ta lỡ có lại giận dỗi nhau thì bạn gái đừng hành động như thế với Yoo nữa, Yoo thật sự rất sợ... Nếu bạn gái không yêu Yoo nữa thì Yoo biết phải làm sao?"

Faye nghe vậy, trái tim như thắt lại. Cô cúi xuống, hôn nhẹ lên môi Yoko, giọng nói tràn đầy yêu thương:

"Yooooo! làm sao chị có thể không yêu Yoo được chứ? Yoo là tất cả của chị!Chị hứa ... Lần sau sẽ không như vậy nữa! Sẽ không làm Yoo cảm thấy bất an nữa! Chị xin lỗi!"

Yoko nghe xong thì liền an ổn vùi mặt vào vai Faye, những tiếng nấc nghẹn ngào cũng dần lắng lại, chỉ còn hơi thở đứt quãng hòa vào nhịp tim đập gấp gáp. Nàng khẽ rướn người, đôi mắt ngân ngấn nước nhưng sáng long lanh, nhìn Faye như tìm kiếm một lời hứa, một sự trấn an. Rồi, không chần chừ, Yoko áp môi mình lên môi Faye, kéo cô vào nụ hôn sâu, như muốn dùng nó để khỏa lấp mọi cảm xúc hỗn độn.

Chỉ có hành động thân mật thế này mới khiến tâm tình Yoko hoàn toàn bình ổn lại... Người này là của nàng! Faye Peraya Malisorn là của nàng!

Faye cũng để mặc cho Yoko tùy ý hôn cắn, để nàng tìm lại cảm giác an toàn. Đầu lưỡi của Yoko nhẹ nhàng chạm vào, trêu đùa, ban đầu là sự dịu dàng trằn trọc, nhưng từng chút từng chút một lại trở nên mãnh liệt, cuốn cả hai vào sự trầm luân, đầy tham luyến. Bàn tay nhỏ của Yoko bám chặt lấy vai Faye, như sợ rằng nếu buông ra, mọi thứ sẽ tan biến trong phút chốc.

Khi nụ hôn dần tách rời, hơi thở cả hai đều loạn nhịp. Faye nhìn Yoko, đôi mắt vừa bất lực vừa có chút trách móc, giọng khàn đi vì thiếu dưỡng khí:

"Yoo..."

Yoko nhìn chằm chằm cún con của mình, tay vuốt ve khoé môi còn vươn ánh nước của cún con, lại cầm lòng không đặng mà tiến tới hôn chụt thêm mấy cái, Yoko khẽ thì thầm giữa những nụ hôn, nước mắt lại vô thức chảy xuống.

"Em sai rồi! Chị đừng giận em nữa, hôm nay nhìn chị xa cách em như thế ... em thật sự không chịu nổi, em đau lòng!"

Faye nghe tới đó chỉ biết xoa nhẹ má người yêu, khẽ vuốt sợi tóc lòa xòa, rồi lại ôm người yêu vào lòng, thanh âm trầm thấp đầy đau lòng, dịu dàng dỗ dành:

"Chị không giận nữa..."

"Sau này sẽ không xảy ra chuyện như hôm nay nữa"

"Ngoan! Yoo đừng khóc! Cô bé tài giỏi của chị!"

Yoko nghe xong nhưng vẫn cứ thút thít trong lòng người yêu một lúc lâu thì nàng mới chịu dừng!

Một lúc sau, Yoko khẽ tách người ra, ánh mắt nàng như mặt nước phẳng lặng vừa tan sau cơn mưa, sâu thẳm và có chút...ý vị. Giọng nàng nhỏ nhẹ nhưng từng từ lại như khắc sâu vào tim người nghe:

"Dù sao thì...Yoo cũng đã làm sai! Chị phạt Yoo đi."

Faye nhíu mày, chưa kịp phản ứng thì Yoko đã từ từ ngồi lên người cô. Chiếc áo choàng tắm buông lơi, trượt khỏi bờ vai nhỏ, để lộ chiếc váy đỏ rượu mỏng tang, ôm sát từng đường nét mềm mại. Màu đỏ nổi bật trên làn da trắng ngần, không chút bra che chắn, khiến Faye chỉ biết ngây người, ánh mắt dừng lại ở nơi ... của nàng.

Ngón tay Yoko chạm nhẹ từ môi đến cổ rồi ngực của Faye một cách đầy khiêu khích. Sau đấy Yoko khẽ nghiêng người sát lại gần tai cún con, giọng nói khẽ khàng nhưng lại như tia lửa châm ngòi trái tim đang rực cháy:

"Bạn gái... không muốn à?"

Faye hít sâu, đôi tay đặt lên eo Yoko theo phản xạ, tay cô khẽ trượt xuống xoa nơi mà bản thân yêu thích, lòng bàn tay cảm nhận rõ ràng sự mềm mại đầy mê hoặc. Và ... xúc cảm có chút không đúng, Faye ngớ người, em bé của cô hôm nay bạo quá mức rồi!

Ngay cả phía dưới cũng không mặc?????????

Cún con cố giữ giọng bình tĩnh, nhưng không giấu được chút run rẩy:

"Yoo! Sao bên trong lại...?"

Yoko không trả lời, chỉ mỉm cười tinh nghịch, ánh mắt quyến rũ như một nàng hồ ly. Nàng cúi xuống, đôi môi lại tìm đến Faye...

Faye bị cuốn vào nụ hôn sâu ấy như một con thuyền nhỏ đang chìm trong cơn sóng dữ, trái tim cô đập nhanh từng nhịp dồn dập. Bàn tay cô ban đầu chỉ khẽ giữ lấy eo Yoko, nhưng rồi chẳng thể cưỡng lại mà siết chặt hơn, cảm nhận từng đường cong mềm mại đang chuyển động nhè nhẹ trên người mình. Cảm giác trần trụi từ làn da của Yoko khiến Faye không khỏi ngỡ ngàng, vừa bối rối, vừa rung động mãnh liệt.

Yoko như thể nắm bắt được tâm lý bạn gái, không ngừng khơi gợi. Nàng cắn nhẹ môi dưới của bạn gái, đôi mắt long lanh như nước hồ thu nhưng ẩn sâu bên trong là ngọn lửa cháy âm ỉ.

Yoko vuốt ve gương mặt Faye, khẽ nghiêng đầu để nụ hôn trở nên sâu hơn. Đôi tay nhỏ nhắn di chuyển từ cổ lên mái tóc đen nhánh, kéo Faye lại gần hơn, đến mức khoảng cách giữa hai người gần như không còn.

Faye bừng tỉnh trong thoáng chốc, cảm nhận được sự liều lĩnh, bạo dạn trong hành động của người yêu. Cô ngửa đầu ra sau một chút, giọng khàn đi, vừa trách móc vừa đầy yêu thương:

"Yoo! hôm nay em không ngoan chút nào!"

Yoko không nói gì, chỉ hơi mỉm cười đầy vẻ trêu ngươi, rồi lại cúi xuống mạnh bạo khoá môi Faye như câu trả lời. Giữa những nụ hôn, thanh âm nàng lại mang theo sự nũng nịu có chút đối lập:

"Cún con của em! Chẳng phải thích em... không ngoan sao? Hửm?"

Faye khẽ thở dài, ánh mắt đã bắt đầu có chút động tình. Cô đưa tay lên vuốt tóc Yoko, ngón tay lần tìm đến gáy nàng, xoa nhẹ như muốn trấn an:

"Không phải lần nào dỗi nhau dùng kiểu xin lỗi này cũng hiệu quả đâu! Em đừng hòng dùng mãi cách này để mê hoặc chị! Chị không có dễ dỗ đâu!"

"Yoo đâu có mê hoặc!"

Yoko thì thầm, ánh mắt như biết nói, vừa đáng thương vừa quyến rũ

"Chỉ là Yoo muốn bù đắp cho bạn gái thôi..."

Faye nhìn Yoko, đôi mắt đầy bất lực xen lẫn tia chiều chuộng không thể giấu. Sự bướng bỉnh pha chút quyến rũ của cô gái nhỏ trước mặt khiến lòng Faye chẳng thể yên.

Cún con thở dài, bàn tay vuốt nhẹ lưng người yêu, rồi thuận thế kéo nàng vào lòng. Hơi thở hai người sát vào nhau, có chút ngột ngạt, nhưng lại chẳng ai muốn tách ra.

"Yoo..."

Faye khẽ thì thầm, âm thanh trầm khàn lười biếng, tựa như tiếng gió lướt qua đêm mưa, vừa trách móc lại đầy nhu tình.

"Có cần phải luôn giày vò chị như vậy không?"

Yoko ngước mắt nhìn lên, đôi đồng tử sáng long lanh nhưng đáy mắt vẫn còn mờ hơi sương sau những nụ hôn. Lúm đồng tiền thoáng hiện trên gương mặt thanh thuần, nhưng ánh nhìn lại như dụ hoặc đến tận sâu trái tim Faye. Nàng lí nhí trả lời, giọng điệu lại vô tình làm nũng trong vô thức:

"Yoo chỉ muốn... thân mật với cún con thôi mà! Không được sao?"
.
.
.
"Được..."

Faye mất khống chế, cơ thể ngã dần ra sau, để mặc Yoko áp sát. Nhiệt độ giữa hai người tăng lên từng chút một,...
.
.
.
.

"Yoo..."
.
.
"Lại thế này, em muốn chị làm sao đây hảaa?"
.
.
"Cún con... mệt hả?"
.
.
"Vậy thì đến lượt Yoo nhé!"
.
.
"Không muốn!!!!!!"
.
.
"Ưm...Yoooooooo"

Không biết hai chị dỗi nhau chuyện gì nên Chăn bịa đại một lí do khá là mơ hồ liên quan đến việc ghen tuông chiếm hữu! Để viết Fic...🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro