Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ấm Áp

Do trận mưa tối hôm qua mà vừa sáng sớm, hơi lạnh đã lan tỏa khắp nơi, hợp với hơi ấm của ánh nắng mặt trời, làm cho căn phòng trở nên ấm áp vô cùng.

Treo chăn cùng quần áo lên phơi nắng, Hứa Giai Kỳ nhìn quần áo được giặt sạch sẽ treo dưới ánh mặt trời, nàng bỗng có một cảm giác thỏa mãn.

Tuy nàng và Ngô Triết Hàm khi không ở đây thường nhờ người ta đến đây dọn dẹp theo định kỳ, nhưng từ nhỏ nàng đã thích làm việc nhà, cùng với cô, mỗi lần thấy căn phòng bừa bộn được dọn dẹp sạch sẽ, Hứa Giai Kỳ lại cảm thấy vui vẻ vô cùng. Đó là dư vị của gia đình, hai người cùng nhau làm việc nhà, nấu ăn.

Nhìn đồng hồ cũng đã gần 9 giờ, cũng vừa lúc đánh thức cô dậy, Hứa Giai Kỳ quay người đi vào trong, đi qua phòng khách được nàng quét dọn sạch sẽ, không còn một hạt bụi, nàng đi vào phòng ngủ.

Bên trong, Ngô Triết Hàm đang cuộn người trong chăn làm ổ giống như con mèo nhỏ vậy, cạnh bên còn có tiểu Viên Viên, mèo con của Ngô Triết Hàm co co an ổn ngủ bên cạnh.

Hứa Giai Kỳ cảm thấy họ lúc này vô cùng đáng yêu, nàng kiềm lòng không được mà lấy tay nhẹ nhàng vuốt cằm đối phương. Một tay vuốt ve bộ long mềm của Viên Viên.

Ngô Triết Hàm hai ngày nay bị sốt cao, lại còn đau mắt trái, được băng lại. Làm nàng đau lòng vô cùng, yêu thương không ngừng. Tuy rằng bệnh cũng đã giảm nhưng cô vẫn còn yếu.

"Ưm..."

Giống như cảm giác được Hứa Giai Kỳ quấy rầy, Ngô Triết Hàm có chút bất mãn giật giật đầu, chui vào trong chăn. Chỉ còn lộ la cái trán cao, Hứa Giai Kỳ bỗng nhiên muốn cười, bởi vì Ngũ Chiết hiện tại thật sự rất đáng yêu. Đặt môi nhẹ lên trán cô, một nụ hôn vào buổi sáng, ánh mắt nàng trực tiếp đổi mục tiêu sang lỗ tai bị lộ ra ngoài của Ngô Triết Hàm, đôi tai bỗng chốc đỏ ửng lên vì bị quấy rối.

Tiểu Viên Viên đã bị đánh thức từ khi nào, bất mãn phe phẩy cái đuôi nhảy xuống giường, chiếc bụng no tròn đáng yêu bước đi. Để lại không gian cho a ba và a ma.

"Đừng..."

Cuối cùng không chịu nổi quấy rầy, Ngô Triết Hàm từ trong giấc ngủ tỉnh lại. Trước khi cô kịp mở mắt, Hứa Giai Kỳ đã nhanh chóng thu tay, giả vờ như không có gì. Gặp người nào đó sau khi tỉnh lại mê mang nhìn chung quanh một vòng, cuối cùng lại đem tầm mắt dừng trên người Hứa Giai Kỳ. Đôi tay yếu ớt ôm lấy eo của nàng, áp mặt vào bụng nàng như làm nũng.

"Dậy rồi a? Còn mệt không?"

Hứa Giai Kỳ yêu thương hỏi, cô mỗi khi bị ốm sẽ thường hay như vậy. Ngô Triết Hàm lắc lắc đầu, thật sự mắt vẫn còn đau, cô nhìn nàng áp trán hai người gần nhau để đo nhiệt độ. Cô tinh nghịch lợi dụng hôn lên môi nàng, nụ cười có chút không sắc khí như ngày thường.

"Ngủ có ngon không? Cháo đã nấu xong, ăn rồi uống thuốc a, ngoan ."

Hứa Giai Kỳ nói xong, tay vuốt ve mái tóc dài của cô. Thấy nàng muốn đứng lên, Triết Hàm ngồi dậy, dính lấy người nàng, liền đem động tác muốn đứng lên của đối phương dừng lại.

"Làm sao vậy?"

Tay bị giữ lấy, Hứa Giai Kỳ tự nhiên không có biện pháp đứng dậy nữa.

"Phải đi vệ sinh cá nhân a ~ "

"Được được ~"

Hai người chiều cao cũng không chênh lệch cho lắm, chung quy Ngô Triết Hàm vẫn cao hơn Hứa Giai Kỳ, cô dựa người vào nàng như bảo bối bị bắt nạt cần người bảo vệ vậy. Hứa Giai Kỳ mỉm cười nhìn cô làm nũng, người bệnh phải được sủng ái.

Sau một khoảng thời gian dài dòng thì cuối cùng cháo và vài món thức ăn cũng được đem ra. Ngô Triết Hàm luôn dính lấy Hứa Giai Kỳ, nói đúng hơn là cô luôn dựa vào nàng. Tỷ như bây giờ, Ngô Triết Hàm ngồi dựa đầu vào vai của Hứa Giai Kỳ yên tâm để nàng đút từng chút. Trong mắt Hứa Giai Kỳ chứa đầy sủng nịnh và ôn như, nàng đưa một cái bánh nhỏ đến miệng Triết Hàm, cô định cắn một ngụm lại cắn phải không khí. Là Hứa Giai Kỳ xê dịch cái bánh, nàng cười tươi cắn lấy bánh ấy.

"Hay lắm nha."

Ngô Triết Hàm không chịu thua, cô cắn lấy phần bánh còn dư ra từ miêng Hứa Giai Kỳ, bộ dạng ăn cực kỳ ngon. Hai người ngươi một cái ta một cái, cuối cùng cũng xong phần ăn sáng ngọt ngào.
--------------------

"Ngũ Chiết, vẫn chưa uống thuốc sao? Mau uống đi a."

Người bệnh cần được sủng, khổ cực nhất của nàng là phải dỗ người nào đó uống thuốc.

"Hàm hết bệnh rồi, em xem không còn sốt cao nữa."

Ngô Triết Hàm cô việc gì cũng làm được duy chỉ có việc uống thuốc là cô khó khăn nhất. Thuốc rất đắng, uống vào vị đắng cứ lan trong miệng, cô rất khó chịu. Không phải sức người có thể kháng sinh sao, cứ để bệnh tự hết tốt hơn là uống thuốc.

"Phải không?"

"........."

Đúng vậy, bớt nóng rồi nhưng mà mắt vẫn còn đau. Ngũ Chiết quẩn bách muốn nói gì đó lại nhìn thấy ánh mắt dò xét gắt gao của ai kia, nên lời nói không thể bật ra.

"Hảo hảo, uống đi, sẽ có thưởng nha. Ngoan. "

Nhìn những viên thuốc trên tay, Triết Hàm nhăn mặt nhắm mắt bỏ hết vào miệng một ngụm nuốt xuống. Uống nước vào vẫn đắng quá. Bất ngờ đầu cô bị đôi tay của Hứa Giai Kỳ cố định, môi của nàng liền dán vào.

Hôn có rất nhiều kiểu, mỗi kiểu cũng đều mang nhiều loại tình cảm khác nhau. Hôn sâu là một kiểu hôn của những người đang yêu, chiếc lưỡi thâm nhập từng chút từng chút. Hứa Giai Kỳ tựa như kẻ đam xâm chiếm, đẩy viên kẹo qua bên miệng Ngô Triết Hàm, nàng tùy ý đấu đá lưỡi lung tung trong miệng cô, mỗi nơi có đảo qua đảo lại khiến cô cực kỳ thoải mái.

Mùi vị của viên kẹo tan ra cùng mùi vị của đối phương, khí tức quen thuộc khiến Ngô Triết Hàm có chút si mê, đồng thời Hứa Giai Kỳ cũng cảm nhận được điều đó, khiến cho cả hai càng muốn có được nhiều hơn. Vì vậy, Ngô Triết Hàm không kiềm chế được tự tay ôm lấy Hứa Giai Kỳ, đảo khách làm chủ, chủ động đáp lại, hai cái lưỡi mềm mại như đấu đá với nhau, lại làm nàng thở dốc. Cô đưa ánh mắt nhìn khuôn mặt Hứa Giai Kỳ, có lẽ là do quẩn bách bị yếu thế hơn, khuôn mặt trắng nõn trở nên hồng hào dị thường, mang theo nhu tình đầy kiều diễm.

Ở bên người mình yêu, cùng làm những việc của những người yêu nhau là điều rất tuyệt vời, như hiện tại, lý trí của Ngô Triết Hàm đang dần dần mất kiểm soát. Tay bắt cô theo tự nhiên, cách lớp áo ngủ mỏng manh của Hứa Giai Kỳ vuốt ve nhẹ nhàng lên ngực nàng. Hành động này biễu lộ chuyện gì, trong lòng hai người đều rất hiểu rõ. Hứa Giai Kỳ biết sức khỏe đối phương cơ bản không nên làm như vậy, tiếp cứ tiếp tục mảnh thú trong lòng sẽ bùng phát.

Hứa Giai Kỳ có chút tức giận, rõ ràng người chủ động là mình tại sao cuối cùng lại là người kia mang thế công hơn. Nàng cắn nhẹ môi cô, tay bắt lấy cái tay của ai kia đang không an phận.

"Đừng, không được."

"Ưm...."

Cánh môi nhỏ nhắn bị cắn mang đau đớn nhẹ, cô rít lên một tiếng. Hai người buông nhau ra, Hứa Giai Kỳ vỗ về khuôn mặt đầy mong muốn của người nào đó, dụ dỗ.

"Thưởng rồi. Không được được voi đòi tiên!"

"Nga"

Ngô Triết Hàm chính là ngơ ngác gật đầu. Thật dễ thương.
--------------------------

Buổi tối, không có mưa, không có mây, rất thích hợp để ngắm bầu trời đầy sao cùng với khung cảnh thành phố về đêm. Những ngôi nhà cao tầng đen xen nhau với đèn đêm nhiều màu sắc khác nhau, những con đường đầy xe cộ qua lại.

Hứa Giai Kỳ rất thích ngắm phong cảnh thanh bình như vậy, nhìn cảnh yên bình trong lòng cũng sẽ thư giản và thoải mái hơn. Ngày thường cô với nàng thường đứng trên với nhau ngắm sao, nhưng hôm nay người nào đó vẫn đang ngủ nên nàng đi ra lan can ngắm một mình.

"Lạnh như vậy, mà mặc cái áo mỏng như vậy."

Ngô Triết Hàm không biết đã thức từ khi nào, cô khoác cho nàng thêm chiếc áo len dày hơn. Cô gái nhỏ lúc nào cũng không biết lo cho thân thể của mình.

"Hàm cũng vậy a, ngoài gió lạnh lắm chúng ta vào đi."

"Ừ"

Được yêu thương chăm sóc trong lòng luôn cảm thấy ấm áp. Cảnh thì đẹp nhưng Hứa Giai Kỳ lại lo sức khỏe của cô sẽ không tốt hơn. Nhanh chóng kéo người kia đi vào trong nhà sưởi ấm.

"Tay em lạnh hết rồi này."

Triết Hàm thực sự rất chu đáo, cô ma sát với tay nàng mong muốn được chuyền hơi ấm vào tay nàng. Trong mắt Ngô Triết Hàm chứa đầy ôn nhu, Hứa Giai Kỳ không muốn phản bác, ngoan ngoãn cho cô sưởi ấm. Nàng thầm nghĩ kiếp trước mình đã tích đức như thế nào mới có được người yêu thương mình như cô.

"Meow~ meow~ "

Tiểu Viên Viên không biết từ dưới phóng lên đùi Ngô Triết Hàm, rõ là muốn tranh sủng với Hứa Giai Kỳ. Cái đầu nho nhỏ, thân đầy thịt dụi dụi vào Ngô Triết Hàm.

"Viên Viên tiểu khả ái của a ba ~"

"Rõ là tranh sủng mà."

Vào đêm, thời tiết dần chuyển lạnh hơn, gia đình ngồi cạnh nhau ấm hơn rất nhiều. Không có gì thú vị để bận rộn, cô và nàng quyết định xem phim. Bất đồng là cô muốn xem phim tâm lý tình cảm lãng mạn một tí còn nàng lại muốn xem phim kinh dị cho gây cấn.

"Viên viên con nói xem, chúng ta nên xem phim kinh dị nha."

"Meow~"

"Viên viên, a ba thấy xem phim này tốt hơn xem phim rùng rợn kia."

"Meow ~"

Cuối cùng, sau một hồi tranh cãi, thuyết phục nhau, cả hai quyết định đều xem hết cả hai phim. Phim kinh dị của Hứa Giai Kỳ được bật lên xem trước, trong nhà không có bắp rang nên hai người gọt trái cây thay thế. 

Ngô Triết Hàm không có khái niệm riêng thể loại phim ma và phim kinh dị, đối với cô hai phim này cô đều không muốn xem, vì cô sợ mấy thứ rùng rợn, máu me, nói đúng hơn là cô bị yếu tim. Thở dài, nhưng người yêu của cô rất thích những thể loại như vậy. Lần đầu khi đi ra rạp chung với nàng, Triết Hàm rất sĩ diện, tùy ý cho nàng chọn phim, kết quả từ đầu phim cô đã sợ đến toát mồ hôi, cố gắng không hét như những người xem khác. Cuối cùng đến phân đoạn ghê tợn nhất, cô đã nắm chặt tay Hứa Giai Kỳ, mắt nhắm tít. Lúc đó, nàng cười cô đến thê thảm, kỷ niệm lần đầu hẹn hò đi xem phim của hai người, hình tượng soái của Ngô Triết Hàm bị phá tan nát.

Bộ phim đang chiếu Hứa Giai Kỳ là xem lần đầu nên nàng rất chăm chú nghiêm túc xem phim, còn người bên cạnh thì chăm chỉ chuyên tâm ăn trái cây, sau đó thương thường đút cho nàng vài miếng, nếu không thì vụn trộm ngắm gương mặt Hứa Giai Kỳ chăm chú xem phim. Thỉnh thoảng vuốt ve bộ lông mềm của Viên viêm nằm co ro bên cạnh. Đến lúc lơ đảng thì ngó đến màn hình xem phim, đến đoạn nào đấy thì thét lên ôm chặt lấy nàng.

Hai người xem xong bộ phim đầu tiên thì cũng đã gần khuya, cả hai đổi tư thế từ ngồi xe chuyển thành nằm xem, ghế ngồi tuy không lớn nhưng vẫn đủ sức chứa hai người. Hứa Giai Kỳ nằm gọn trong lòng Ngô Triết Hàm, hơi ấm chuyền sang nhau hơn.

Nội dung của bộ phim đại khái là cuộc sống không mấy êm đềm của nam chính và nữ chính, từ khi họ mới quen đến khi yêu nhau đều có rất nhiều rắc rối, trắc trở xảy ra, sau cùng họ mới chạm tay đến hạnh phúc.

Ngô Triết Hàm kề sát phía sau lưng nàng, nhắm mắt lại gò má đụng với mái tóc mềm mại của nàng.

"Nếu như chúng ta cũng có thể có thể công khai thì tốt biết mấy."

Hứa Giai Kỳ sững sờ, không biết nên nói cái gì. Ngô Triết Hàm thấy nàng không trả lời liền tiếp, chuyển chủ đề khác.

"Giai Kỳ, em có muốn có hài tử của chúng ta không ?"

"Tất nhiên rồi, em sẽ sinh cho Hàm một đứa, không biết con sẽ giống Hàm hay em."

Với công nghệ khoa học bây giờ, có con giữa hai nữ nhân là chuyện không khó, Hứa Giai Kỳ mỉm cười, ở trong bóng tối với ánh sáng từ màn hình Ngô Triết Hàm cũng không nhìn thấy nhưng cô vẫn có thể cảm giác được nàng đang cười.

Ngô Triết Hàm vùi đầu ở cổ Hứa Giai Kỳ dùng cái trán cọ cọ làn da của nàng, trầm giọng.

"Sinh con rất cực khổ, em muốn dành với Hàm à? "

Hứa Giai Kỳ vui vẻ suy nghĩ, mang thai cũng dành với nhau sao.

"Vậy chúng ta sinh hai đứa, em mang thai một lần, Hàm một lần. Hai hài tử cả nhà sẽ đông vui hơn."

Ngô Triết Hàm bị nàng nói tới nhịn không được cười lên, Hứa Giai Kỳ cảm giác được khóe môi Triết Hàm nhếch lên. Ngô Triết Hàm giơ bàn tay sủng nịch xoa xoa đầu của nàng.

"Được nha, như vậy rất tốt."

"Hài tử nhất định sẽ giống Hàm, giống em. Vừa xinh đẹp vừa cao lớn." 

"Nhất định như vậy."

Hứa Giai Kỳ hơi di chuyển thân thể, để cho hai người càng thêm gần kề.  Hai người vui vẻ tiếp tục xem phim, đến khi Hứa Giai Kỳ cảm thấy người phía sau hô hấp đều đặn cũng là đã vài chục phút sau, nàng nhẹ nghiêng đầu thấy người kia đã ngủ say mới nhẹ nhàng cầm tay của cô.

"Không nghĩ Hàm cũng có suy nghĩ giống như em a ".

Hứa Giai Kỳ mỉm cười, khuỷu tay đẩy nhẹ thân thể hôn lên khóe miệng Ngô Triết Hàm.

"Thật tốt"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro