Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[SERIES] Tái Sanh Duyên | Yulsic | Chap 1

Author: Wilhemina

Disclaimer: họ chẳng bao giờ thuộc về au nhưng trong fic này họ là của au

Pairings: YulSic

Rating: PG

Category: Ko biết nữa

Là shipper nhà Taeny nhưng post Yulsic trc vậy, series này còn 2 fic nữa, hy vọng bị chém nhẹ tay thôi.

Enjoy!!

Cre : ssvn

CHAP 1: NHẬP CUNG

“Con nghe ta căn dặn đây, trong hoàng cung này có rất nhiều nguyên tắc và chỉ cần con phạm vào một lỗi nhỏ thôi thì dù con có 9 cái mạng cũng không đủ chết đâu đấy. Này … Kwon ... con có nghe ta nói không ? ”

“Dạ ... con đang nghe ạ !” - tôi nói dối, thật ra tôi chỉ lo chú ý đến cảnh vật lạ lẫm xung quanh hơn là lời bà đang nói, nơi này thật đẹp và với người lần đầu tiên được nhìn thấy như tôi thì nơi này cứ như chốn thần tiên vậy.

“Nếu con ngoan ngoãn thì con sẽ có cơm trắng ăn, có quần áo ấm mặc, sẽ không như cha mẹ con, chết trong đợt rét vừa rồi” – Lee mama lại tiếp tục nói về những luật lệ khắc khe mà tất cả những người nơi đây đều phải tuân theo, bà nhắc đến cha mẹ làm tôi lại rơi nước mắt nữa, nỗi đau mà tôi cố quên đi đang bị khơi lại một cách không thương tiếc.

“Uida!!! … ta đau bụng quá, con đứng đây đợi ta chút ta sẽ quay lại ngay, biết chưa?” – Lee mama ôm bụng chạy về phía chúng tôi vừa đi qua.

Còn lại một mình, tôi nhìn quanh quất cố tìm kiếm tiếng cười đùa đâu đó vang lại, nó khơi dậy trí tò mò của tôi và chân tôi bắt đầu cãi lại lời dặn của Lee mama khi băng qua cánh cổng bằng đá to tướng, tôi tiến về phía vườn hoa, tiến về phía tiếng cười. Đột nhiên một thứ gì đó tròn tròn làm bằng mây rất đẹp mà tôi chưa từng thấy bao giờ lăn đến dưới chân, tò mò ... tôi cầm nó lên và chưa kịp nhìn kỹ đó là gì thì bị tiếng quát lớn sau lưng làm giật mình.

“NÀY … TO GAN … NGƯƠI LÀ AI ...” – một người không biết là đại thúc hay là đại thẫm đang quắc mắt nhìn tôi giận dữ.

“Dạ … con … con …” – tôi chưa kịp trả lời thì Lee mama từ đâu đó hớt hải chạy đến nhấn đầu tôi, đẩy tôi quỳ xuống cùng bà.

“Nô tì tham kiến Hoàng Thượng, tham kiến Công Chúa” – mặt bà cắt không còn giọt máu, cả người run lập cập cố rặn ra từng chữ cứ như đây là những lời cuối cùng bà có thể nói – “xin Hoàng Thượng thứ tội, con bé này là a hoàn mới được tuyển vào cung nên chưa biết lễ nghi trong cung, mong Hoàng Thượng thứ tội” – bà kéo tôi dập đầu liên tục xin thứ tội.

“Thôi được rồi, từ nay ngươi dạy dỗ nó lại và đừng để phạm lỗi tương tự như vậy nữa, biết chưa ?” – người đàn ông dáng vẻ uy nghiêm mà Lý mama gọi là Hoàng Thượng nghiêm nghị nói.

“Này … ngươi mau trả túc cầu đó lại cho ta.” – cô bé nãy giờ đứng nép sau lưng Hoàng Thượng rụt rè nói.

“À ...”

Tôi vội ném trả lại cho cô bé thứ được gọi là túc cầu đó, cô bé đưa tay đỡ lấy nhưng nó chạm phải cổ tay của cô bé và nảy trở lại phía tôi, tôi vội đưa tay hất mạnh túc cầu về phía cô bé, cô bé thấy vậy thích thú tiếp tục đánh túc cầu trở lại chỗ cũ. Cứ thế chúng tôi đánh qua đánh lại mãi cho đến khi cô bé vươn tay đỡ không tới, túc cầu rơi xuống lăn tròn trên đất trong sự tiếc nuối của cả hai chúng tôi.

“Phụ Hoàng ...” cô bé nũng nịu nhìn Hoàng Thượng rồi chỉ tay về phía tôi – “thần nhi muốn nó chơi với con.”

“Nhưng mà ...”

“Đi nha … phụ hoàng … nhaaaaaa ...”

“Hà hà … chịu thua Hoàng Nhi luôn đó, thôi được rồi, Lee mama bà sắp xếp cho cô bé này đến Shi Dae cung hầu hạ Công Chúa, thôi trẫm cũng mệt rồi, bãi giá hồi cung”

“Dạ, cung tiễn Hoàng Thượng” – Lee mama lại kéo tôi quỳ xuống, Công Chúa không quên quay đầu lại nhìn tôi lần cuối trước khi đi.

Sau đó, tôi được đưa đến Shi Dae cung để hầu hạ Công Chúa, nàng ta tính tình hiền lành nhưng lại rất tinh nghịch. Chúng tôi cùng ăn, cùng ngủ, cùng lớn lên bên nhau như hai tỷ muội dù không cùng giai cấp. Tôi được đưa đến Đông Xưởng học võ công để bảo vệ Công Chúa. Tôi luôn cố gắng hết mình với những bài võ công nhạt nhẽo mà Choi công công dạy cho với mong muốn tôi trở thành người có võ công cao cường nhất trong hoàng cung để có thể bảo vệ Công Chúa của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: