[SERIES]Tái Sanh Duyên[Chap 22-2], YulSic l PG
CHAP 22 PART 2: KWON YURI – NHỮNG BÍ MẬT GIỜ MỚI TIẾT LỘ
Chủ tịch Kwon vùi mặt vào lòng bàn tay cố che giấu những giọt nước đang dâng đầy trên mắt, người đàn ông quyền lực nhất Hàn Quốc đang khóc trước mặt tôi – điều mà tôi chưa bao giờ tưởng tượng ra được.
“Một điều ta không ngờ đã xảy ra ... người phụ nữ bên ngoài của ta mang thai, có lẽ cháu cũng biết là ta đã vui mừng đến mức nào vì hy vọng về một đứa con trai lần nữa được nhen nhóm lên và ta đã quyết định đón bà ấy về nhà sau khi xác định bào thai ấy thực sự như mong ước của ta. Căn bệnh tâm thần của Umma Yuri cũng vì thế mà ngày càng trầm trọng và kết quả là Umma của Yuri đã ... tự tử trước mặt con bé ... bà ấy đã chọn cái chết đau đớn nhất – đâm rất nhiều nhát dao cho đến khi máu trong người chảy đến cạn khô - đó là sự trả thù khủng khiếp nhất cho việc ta đã phản bội lời hứa trong hôn nhân của mình”
Ông nuốt nước bọt cố nói ra điều khủng khiếp nhất mà tôi từng nghe, người đàn ông này đúng là quỷ dữ không chỉ trên thương trường mà cả trong chính gia đình mình nữa.
“... sau sự việc đau lòng ấy, ta không những không thay đổi mà còn bắt đầu huấn luyện con bé trở thành người thừa kế của mình. Điều đó làm cho mối quan hệ giữa hai bố con trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết, Yuri gần như không xem ta là bố và người phụ nữ ấy là mẹ mặc cho ta đã dùng tất cả mọi cách ... từ la mắng đến dọa nạt nhưng không ai có thể thay thế vị trí của mẹ nó trong tim nó vì tuy Umma con bé điên khùng và không thể kiểm soát ngôn ngữ cũng như hành động của mình nhưng khi tỉnh táo bà ấy là một người mẹ tốt và hết mực yêu thương đứa con gái khốn khổ của mình.”
Tôi cắn môi cố ngăn tiếng nấc phát ra từ miệng mình, quá khứ của Yul là điều mà tôi luôn muốn biết nhưng tôi không bao giờ ngờ nó lại đau đớn đến thế. Yul không nhắc đến bố mẹ mình bởi vì điều đó khơi lại tuổi thơ đầy nước mắt của cậu ấy và làm vết thương trong tim Yul không ngừng chảy máu. Thế mà tôi cứ luôn trách tại sao bạn gái của mình luôn giữ những bí mật riêng trong lòng và tôi đã từng nghĩ Yul không yêu tôi nhiều để có thể chia sẻ tất cả mọi thứ với mình.
“...Vì muốn nó trở thành người mạnh mẽ và là kẻ thừa kế hoàn hảo, ta đã ép nó vào những buổi huấn luyện khắc nghiệt và những bài học khô khan dành cho người chủ tương lai của tập đoàn S9 đó đã vô tình đẩy nó ngày càng xa ta. Yuri đã thật sự xứng đáng là người thừa kế của dòng họ Kwon khi mà nó đã hoàn thành xuất sắc tất cả những gì ta yêu cầu khi chỉ mới 12 tuổi và ta tin nếu được đào tạo bài bản nó sẽ đưa tập đoàn Kwon trở nên hùng mạnh hơn bao giờ hết. Nhưng đổi lại con bé đã đánh mất nụ cười, sự hồn nhiên mà lứa tuổi của nó cần có và không bao giờ nói chuyện với ta ngoài công việc.”
“Thế tại sao Yuri lại bỏ nhà ra đi?”
“ Đến năm nó 14 tuổi – cái tuổi nổi loạn của một đứa trẻ mới lớn – nó bắt đầu thay đổi, trong mắt ta nó là một người thừa kế hoàn hảo nhưng nó chưa bao giờ là một đứa con ngoan, nó chống đối ta bằng cách làm tất cả những gì mà ta không thích và không muốn nó làm, nó hút thuốc, uống rượu, đua xe ... và tất cả những điều đó làm ta tức điên lên khi lần đầu tiên có người dám trái ý mình, những buổi cãi vả giữa hai bố con ngày càng nhiều – thậm chí còn nhiều hơn những buổi cơm ăn cùng nhau. Sự rạn nứt trong mối quan hệ giữa ta và nó thật sự lên đến đỉnh điểm khi nó yêu một c...”
Chủ tịch Kwon ngừng nói và đảo mắt quan sát thái độ của người đối diện. Tôi có thể thấy vẻ lúng túng hiện rõ trên gương mặt đã hằn khá nhiều nếp nhăn của ông khi khá khó khăn để nói về vấn đề nhạy cảm đó mà không làm tổn thương người đang lắng nghe. Tôi gật đầu ra hiệu cho ông biết tôi không ngại những điều ông sắp nói.
“... khi nó yêu một đứa con gái dù cho nó chưa bao giờ bày tỏ với người mình yêu. Điều đó là một nỗi ô nhục của dòng họ Kwon khi có một kẻ thừa kế là một đứa bệnh hoạn và cuối cùng thì Yuri đã thành công trong việc làm ta tức giận. Ta đã thật sự bùng nổ và đã tát nó một cái đau điếng chỉ vì lần đầu tiên nó dám tranh cãi với ta là vì cô gái đó. Yuri đã chạy khỏi nhà và từ đó về sau nó không còn quay về nữa – nó đã thật sự bỏ nhà ra đi.”
Đôi mắt của ông đỏ ngầu lên – không phải vì giận dữ mà vì ông đang khóc, tôi có thể thấy những giọt nước mắt lấp lánh phía sau gọng kính trắng và đôi vai gầy không ngừng run rẩy vì chủ nhân của nó đang cố kiềm chế những tiếng nấc cố xu hướng thoát ra từ cổ họng đã đắng nghét. Ông đã phải rất cố gắng để có thể tiếp tục câu chuyện của mình.
“... ta đã thật sự bị quả báo cho những gì mình đã làm, người đàn bà bên ngoài của ta là một kẻ lừa đảo và ả đã có một người nhân tình từ trước khi đến với ta. Khi ta phát hiện ra bào thai đang mang ấy là của gã đàn ông đó thì ả đã kịp bỏ trốn vớ nhân tình của mình trước khi bị vạch mặt ... thật là một nỗi ô nhục cho kẻ đứng đầu họ Kwon như ta khi bị một ả đàn bà dắt mũi từ đầu đến cuối. Ta đã đối xử tệ bạc với chính vợ con mình và ta đã dành cả cuộc đời còn lại của mình chỉ để hối hận vì những gì mình đã làm.”
“Bác không tìm lại Yuri à?”
“Có chứ ... suốt 4 năm qua, ta đã cho người gần như cày xới từng tấc đất ở Seoul và cả Hàn Quốc để tìm nó nhưng đều là vô vọng khi mà ta tất cả những gì ta nhận được chỉ là những cái lắc đầu và thở dài. Trong lúc ta tưởng chừng như tuyệt vọng vì nghĩ rằng mình sẽ chẳng bao giờ gặp lại đứa con gái duy nhất của mình cho đến lúc chết đi thì ta đã bắt gặp một thứ ...”
Chủ tịch Kwon đưa cho tôi tờ báo với một góc nhỏ đăng một bài viết ngắn và ảnh cặp đôi đoạt giải cuộc thi khiêu vũ của học viên SM cách đây vài tháng – Jessica Jung và Kwon Yuri.
“... Sau khi tình cờ bắt gặp được bài báo này ta đã lập tức thu xếp công việc và đến Bu Yong để tìm Yuri. Khi biết con bé đã phải vất vả như thế nào để có thể sống sót .. tim ta thật sự rất đau, cho dù trong quá khứ ta đã không yêu thương gì nó cho lắm nhưng không ai có thể phủ nhận được dòng máu của ta đang chảy trong người nó và ta đã rất đau lòng khi biết giọt máu duy nhất của mình đang lưu lạc ở nơi hẻo lánh như thế này và chịu nhiều khổ cực chỉ để tránh mặt bố của nó.”
Chủ tịch Kwon gỡ kính ra rồi dùng tay gạt đi vài giọt nước mắt còn vương trên khóe, tuy tôi không đồng tình với những gì mà ông đã làm nhưng người đàn ông này đã phải trả giá và chính tay ông đã phá nát gia đình hạnh phúc của mình chỉ vì cái tư tưởng cổ hủ - muốn có một đứa con trai thừa kế gia tộc. Tôi thấy ông ta đáng thương hơn đáng giận nhưng tôi đã lập tức hối hận với suy nghĩ đó của mình.
“Roẹt ... roẹt ...” – tiếng tờ giấy mỏng bị xé vụn vang lên giữa không gian im ắng của căn phòng to lớn.
“Chủ tịch Kwon ... b ...”
“Ta không cần bản hợp đồng này như đã nói từ đầu ...”
Chúa ơi!!! Người đàn ông này thật l.........
“... Ta có thể không buộc Jung thị phải bồi thường số hàng thiệt hại .............. nhưng ...”
“Hả?” – tôi ngẩng đầu lên sau khi tưởng chừng như tuyệt vọng vì sự vô tình đến máu lạnh của người đàn ông trước mặt – xé nát tất cả hy vọng mà tôi đặt vào bản hợp đồng đó.
“Ta muốn cháu giúp ta nối lại mối quan hệ đã tan vỡ với Yuri”
“Sao cháu có thể chứ?” – tôi phản đối vì điều không tưởng mà ông đang muốn tôi giúp, tôi quá hiểu rõ tính Yul để có thể tin rằng mình sẽ không bao giờ thuyết phục được cậu ấy nhận lại người bố xấu xa của mình.
“Cháu có thể ... Yul yêu cháu – điều đó là sự thật và ta hiểu nó nhiều hơn cháu tưởng đấy. Nó luôn là người sống theo cảm tính và nó sẽ làm tất cả mọi thứ vì người mình yêu cho dù đó là gì đi nữa và người đó chính là cháu, chỉ có mình cháu mới có thể giúp ta và cũng là giúp Jung Thị của cháu ... Jessica à”
“Cháu ...”
Tôi không biết thần may mắn có thật sự mỉm cười với mình hay không khi mà một nhân vật lớn đến thế lại có mặt ở Bu Yong này đồng thời mở ra cho tôi lối thoát giữa con đường hầm đen tối trong lúc tưởng chừng như bế tắc và cam chịu sự xếp đặt của số phận, nhưng lại đặt tôi vào tình thế khó xử khi mà bảo tôi khuyên người yêu nhận lại người bố đã gián tiếp hại chết mẹ mình chỉ vì sự nghiệp của dòng họ Jung và tôi biết mình sẽ quá ích kỷ nếu làm điều đó, nhưng tôi càng biết rõ hơn rằng nếu để cơ hội này vuột khỏi tầm tay tôi sẽ bị đẩy xa khỏi Yul vĩnh viễn và đó là điều cuối cùng tôi muốn trong cuộc đời mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro