
Ppany của Tae Tae (4)
*Tặng cho LinhMaiLe7
~~~~~~~
Hôm nay là thứ 7 nên Ppany và Tae Tae không cần phải đi học, theo như dự đoán Ppany sẽ được cho ngủ nướng đến cháy khét luôn ở trong phòng có máy điều hòa mát rượi của Tae Tae..nhưng mà Tae Tae lại phá hỏng giấc ngủ đó bằng những cái lay gọi :-'' Ppany à dậy đi Ppany....~''
-''.......''Tiểu công chúa váy hồng quyết định giã vờ không nghe thấy gì cả.
-'' Dậy đi chơi với Tae Tae đi mà~'' Tae Tae cũng quyết định chai lì gọi mãi.
-'' Tae Tae im lặng xíu đi...ồn quá trời sao Ppany ngủ được ~'' Ppany vùi mặt sau lớp chăn nói với giọng mê ngủ.
-'' Dậy đi chơi đi, mẹ mới mua cho Tae Tae chiếc xe đạp đẹp lắm á~ dậy Tae Tae chỉ cho Ppany chạy xe~''
-'' Hoi đi~ Sáng sớm mà chạy xe cái gì...để Ppany ngủ xíu nữa~''
-'' Hồi sáng mẹ mang xe về Tae Tae có học chạy rồi a..dậy chơi chung với Tae Tae đi mà~ 9 giờ rồi sớm gì nữa~ xíu nữa nắng lên mẹ hổng cho chạy xe nữa đâu!!'' Tae Tae dùng dằn méo xệch miệng năn nỉ Ppany, ba tới ngày nghỉ là khó kêu Ppany dậy lắm.
Ppany nghe nói đã 9 giờ sáng thì bật dậy nhìn Tae Tae hỏi :-'' 9 giờ sáng rồi sao?''
Sau khi nhận được cái gật đầu tươi rói của Tae Tae thì Ppany đanh giọng trách :
-'' Sao Tae Tae hổng kêu Ppany dậy, 'thủy thủ mặt trăng' của Ppany hết mất tiêu rồi còn đâu~ Thấy ghét!!!''
-'' Tae Tae có kêu mà Ppany hổng chịu dậy mà~'' Tae Tae bối rối nói dối, thật ra là do cô nhóc ham tập xe đạp nên quên mất hồi tối hôm qua Ppany có dặn phải kêu Ppany dậy lúc 8 giờ để xem hoạt hình.
-'' Thiệt hong đó?'' Ppany nghi ngờ.
-'' Thiệt mà, sao Ppany cứ nghi ngờ Tae Tae hoài à...buồn ghê~'' Tae Tae vờ tuổi thân quay người sang chỗ khác.
-'' Thôi mà...Ppany xin lỗi~ đợi Ppany xíu Ppany đi đánh răng rồi hai đứa mình đi chơi với xe đạp ha~'' Ppany bước xuống giường nắm lấy tay Tae Tae lắc lắc rồi trưng ra nụ cười xinh đẹp.
-'' Ờ, Tae Tae xuống trước nói dì Hwang pha sữa cho Ppany nha~'' Tae Tae cũng biết thời biết thế cười lại.
-'' Ờ, thương Tae Tae quá chừng~.'' Ppany nựng cái má bánh bao của Tae Tae rồi xoay người đi vào phòng vệ sinh. Không biết từ khi nào mà trong phòng ngủ và phòng vệ sinh của Tae Tae lại có đầy đủ đồ dùng của Ppany hết trơn nữa...
Tae Tae thấy Ppany đi vào phòng tắm thì mới thả lỏng nắm tay đang cấu cái quần đùi jean mà xanh biển của mình, phù..may mắn thiệt, Ppany mà biết Tae Tae quên gọi Ppany xem 'thủy thủ mặt trăng' là tiêu Tae Tae rồi...hên thật!
Ppany sau khi đánh răng rửa mặt xong thì bước ra tủ quần áo của Tae Tae mở ra lựa một chiếc váy yêu thích của mình để mặc vào. Chiếc tủ vốn chỉ có màu xanh yêu thích và màu đen trắng của Tae Tae cũng không biết từ bao giờ có hơn phân nửa những chiếc váy màu hồng nằm bên cạnh, những mà như đỏ vàng cam cũng đầy ở bên trong. Trong ngăn đựng quần nhỏ thì được chia ra hai bên, một bên màu trắng một bên màu hồng...
Thay váy áo sạch sẽ Ppany lại ngồi lên chiếc bàn nhỏ dùng để lược và gương cùng với các loại dây thun buộc tóc mà mẹ Kim đã chuẩn bị cho Tae Tae rồi ung dung chải mái tóc dài mượt ngang vai..
-'' Ppany uống sữa nè~'' Tae Tae cười vui vẻ bưng ly sữa vào.
Ppany cầm lấy ly sữa rồi mỉm cười nói với Tae Tae :
-'' Tae Tae ơi thắt bím cho Ppany đi~''
-'' Ờ, để Tae Tae thắt!''
Ppany vui vẻ uống hết ly sữa rồi đung đưa chân nhìn Tae Tae lúi húi thắt từng lọn tóc nhỏ lại với nhau, mỉm cười.
Sau một lúc Tae Tae cũng hoàn thành xong hai cái bím tóc xinh đẹp hai bên cho Tiffany, cô nhóc cầm tay Ppany kéo xuống lầu :-'' Đi nhanh lên nào, xíu nữa nắng lên là hổng được chơi nữa luôn á~''
-'' Ờ, Ppany đang đi nhanh nè~''
Trong khu vườn nhà họ Kim có hai đứa trẻ đang chơi đùa cùng nhau, Ppany ngồi phía yên sau rồi vòng tay ôm chặt eo Tae Tae để cô nhóc chở đi vòng vòng trong sân vườn, tiếng cười cả hai vang lên đầy vui vẻ khiến mẹ Kim và mẹ Hwang đang làm việc ở trong bếp và trên lầu đều vui vẻ chạy ra nhìn hai đứa nhóc... miệng mẹ Hwang nói nho nhỏ :-'' Ppany à..Tae Tae mới là tiểu thư mà~'' thật là, riết rồi bà thấy Ppany nhà bà ăn hiếp Tae Tae ghê gớm...đó thấy chưa, lại dành xe của Tae Tae nữa rồi.
-'' Tae Tae để Ppany chở cho~'' Ppany nắm lấy tay lái xe đạp không cho Tae Tae chạy nữa.
-'' Ppany đâu có biết chạy xe đạp đâu~'' Tae Tae lo lắng nói.
-'' Thì leo lên là đạp thì nó chạy thôi có gì đâu mà hổng biết...Tae Tae hông muốn cho Ppany mượn xe chứ gì, hỏng cần nữa~'' Ppany bĩu môi xách váy chạy đi.
-'' Ơ....từ từ đã, Tae Tae cho Ppany mượn xe nè~''
-'' Thiệt hông? Hổng được nói xạo à nha~''
-'' Thiệt!''
Sau đó Ppany vui vẻ leo lên xe bắt trước tư thế chạy xe của Tae Tae chuẩn bị bắt đầu...
Còn Tae Tae ngây thơ cứ bắt chước cách mẹ Kim hồi sáng dậy cô nhóc chạy mà đứng bên cạnh Ppany đỡ phụ chiếc xe đạp.
-'' Ppany đạp thử đi..nhè nhẹ thôi~''
Ppany nghe vậy đạp cái vèo một phát nguyên một vòng tròn bàn đạp, chiếc xe đúng là chạy lên phía trước thật nhưng mà bánh xe sau cũng nhanh chóng chạy qua bàn chân nhỏ của Tae Tae khiến cô nhóc la lên oai oái, Ppany nghe thấy hoảng quá liền vứt xe sang bên cạnh để nó đè lên người Tae Tae đang ngồi xuống ôm chân luôn..còn bản thân thì chạy sang một hướng khác.
-'' Ôi trời ơi Ppany à~'' Mẹ Hwang nãy giờ đứng xem vội vã chạy lại đỡ chiếc xe đạp đang đè trên người Tae Tae ra rồi nhìn Ppany muốn trách, nhưng đều là lỗi tại bà khi đã ngăn cản hai đứa nhỏ..với lại nhìn gương mặt Ppany trắng bệch vì sợ hãi thì lại thương không trách nữa.
-'' Chuyện gì vậy chị Hwang? '' Mẹ Kim trên lầu nghe thấy tiếng khóc của Tae Tae và tiếng la của dì Hwang thì cũng nhìn qua khung cửa sổ hỏi.
-'' Mẹ ơi...Tae Tae đau quá à~ hu...hu...'' Tae Tae dù sao cũng chỉ là một đứa con nít nên khi đau đớn và sợ hãi xảy ra cùng lúc thì liền khóc òa lên với mẹ.
-'' Trời ơi con tôi!'' Mẹ Kim nhìn thấy Tae Tae khóc đến đáng thương bên dưới thì vội vàng chạy xuống.
Mẹ Hwang cùng mẹ Kim dìu bế Tae Tae vào trong nhà, rồi cũng vội vã gọi bác sĩ riêng cùng cha Kim trở về..không ai biết có một Ppany đang đứng im khóc bên cạnh chiếc xe đạp nhỏ màu xanh cả...
Sau khi bác sĩ đến khám rồi nói rằng Tae Tae không bị tổn thương các phần xương mà chỉ bị ngoài da thôi thì liền dùng bông băng lau chùi các vết trầy xước rồi băng lại cho Tae Tae thì căn dặn cách chăm sóc cho cô nhóc..mọi người trong phòng ai ai cũng thở phào may mắn.
Nhìn cục u trên cái trán trắng nõn do tay lái xe đạp đập vào tạo thành cùng bàn chân được băng bằng băng gạc thì mẹ Kim đau lòng rơi nước mắt hỏi Tae Tae :
-'' Đau lắm không con?'' Bàn tay ấm áp ôm lấy đứa con gái nhỏ vào lòng vuốt ve. Mẹ Hwang đứng bên cạnh cũng vừa đau lòng vừa khó xử.
-'' Hết đau rồi mẹ~ Ppany đâu rồi, Ppany có bị thương giống con hong?'' Tae Tae lo lắng hỏi thăm Ppany.
-'' Ppany hả?'' Mẹ Kim nghe vậy mới sực nhớ ra Ppany cũng chơi cùng Tae Tae liền lo lắng hỏi mẹ Hwang :-'' Ppany đâu rồi chị Hwang? Con bé không sao chứ?''
Mẹ Hwang bối rối nói : -'' Ppany không sao, tôi sợ tiểu thư đang đau sẽ giận Ppany nên biểu nó dứng ngoài cửa..tí nữa hẵng vào xin lỗi Tae Tae.'' Xoay người lại nhìn cái đầu nhỏ lúp lúp ló ló nơi của phòng bà cũng đau lòng lắm chứ.
Trong khi mẹ Kim nói được gì đó thì Tae Tae đã nhanh chóng lên tiếng :
-'' Con hổng sao đâu..dì Hwang kêu Ppany vào chơi với con đi, coi chừng Ppany giận con luôn đó~''
Nhìn mẹ Kim thấy bà không nói gì thì mẹ Hwang mới đi ra nắm lấy bàn tay nhỏ của Ppany kéo vào trong, để cô bé đứng cạnh Tae Tae đang nằm trên giường bà nói :
-'' Xin lỗi Tae Tae đi con, nói từ nay về sau Ppany sẽ không làm Tae Tae bị thương nữa~''
Ppany nhìn Tae Tae trên trán sưng đỏ, chân thì được quấn băng gạc..đôi mắt xinh đẹp dâng lên một tầng nước rồi tức tưởi khóc :
-'' Hu..hu...Ppany xin lỗi, từ giờ Ppany hổng dám làm cho Tae Tae bị thương nữa đâu~ Ppany xin lỗi Tae Tae nhiều lắm mà~ Tae Tae đừng bo xì Ppany nha~''
-'' Ppany nín đi mà, Tae Tae hổng có giận cũng hổng có bo xì Ppany đâu~ ngoan đừng khóc !''
-'' Ppany xin lỗi Tae Tae, xin lỗi dì Kim..xin lỗi mẹ~'' Ppany cúi thấp đầu khóc.
Mẹ Kim nhìn cô bé khóc vậy thì ôm lấy đặt lên giường cho ngồi cạnh Tae Tae rồi nói :
-'' Tae Tae tha lỗi cho Ppany rồi, dì Kim với mẹ cũng tha lỗi cho Ppany...giờ Ppany ngồi đây chơi cùng rồi chăm sóc cho Tae Tae dùm dì Kim có được không..dì Kim và mẹ phải đi làm việc~''
-'' Dạ được.'' Ppany vui vẻ cười.
-'' Được rồi Tae Tae ngoan ngồi chơi với Ppany nhé?''
-'' Dạ.'' Tae Tae cũng cười.
-'' Vậy chị em mình đi thôi~'' Mẹ Kim nắm tay mẹ Hwang kéo ra ngoài, vừa ra khỏi phòng mẹ Hwang liền bối rối nói :
-'' Bà chủ, hay để tôi lại chăm cho Tae Tae có được không?''
-'' Chuyện của con nít hãy để tụi nó tự chơi tự hòa giải với nhau, tôi về phòng trước..còn chị cứ lâu lâu vào xem hai đứa nhỏ một chút là được rồi!'' Mẹ Kim cười thoải mái nói.
-'' Dạ tôi hiểu rồi!''
Cánh của phòng màu xanh tuy khép lại nhưng giọng nói trẻ con bên trong vẫn vang lên :
-'' Tae Tae còn đau hông? Hay để Ppany thổi cho hết đau nha~''
-'' Thôi đừng có thổi, Ppany hôn má Tae Tae một cái là Tae Tae bớt đau liền à~''
-'' Thiệt hông?''
-'' Thiệt mà~''
-''.........''
-'' Hôn rồi đó Tae Tae bớt đau chưa?''
-'' Ppany hôn má một cái là Tae Tae thấy đỡ đau liền luôn á~''
-'' Thiệt vậy luôn đó hả? Ppany hôn má Tae Tae cái nữa nha~''
-'' Ờ..''
Từ đó trở về sau Ppany vô tình trở nên sợ học chạy xe đạp, mà Tae Tae sau nhiều lần muốn dụ dỗ Ppany học không thành cũng thôi không dụ nữa...Vì sao ư? Vì chỉ cần Ppany muốn đi đâu Tae Tae chở Ppany đi là được mà~ Hai đứa đi chung chiếc xe, Ppany ôm eo Tae Tae thì còn vui hơn nữa chứ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro