Bí mật của thư ký Kim (7)
"Chị, chị vừa nói gì?"
Không phải Jennie không nghe rõ, mà là nàng muốn hỏi lại lần nữa.
Hai chữ yêu thích rất dễ nói, nhưng nàng đã đợi rất lâu, nàng không chắc có phải bản thân quá trông mong mà sinh ra ảo giác hay không?
Jisoo cũng không keo kiệt, cô ôm lấy cơ thẻ mềm mại của nàng, ghé vào tai nàng lặp lại từng câu từng chữ: "Chị thích em, Nini, chị rất thích em."
Hốc mắt Jennie ửng đỏ.
Nàng muốn giả vờ như chưa xảy ra chuyện gì, tùy tiện nói gì đó, nhưng vừa mở miệng, giọng nói nàng trở nên nghẹn ngào: "Lời nói lúc trên giường có đáng tin không?"
Jisoo cười rồi sửa lại lời nói của nàng, "Chúng ta đâu có ở trên giường, chúng ta đang ngồi trên ghế sô pha mà."
"Như nhau mà thôi." Jennie nức nở nói: "Chị vừa sung sướng xong, tất nhiên sẽ nói mấy lời ngon ngọt này."
Suy nghĩ một lúc, Jisoo đứng dậy đi mở đèn, sau đó cô trở về ngồi cạnh Jennie, đưa tay ôm lấy mặt nàng.
"Nhìn chị." Nhìn đôi mắt ẩm ướt của Jennie, cô nói rõ từng câu từng chữ: "Chị rất thích em, Jennie, chị thích em thật lòng."
Đôi mắt Jennie càng ướt hơn: "Là yêu thích em thật lòng có đúng không?"
Jisoo nghĩ đến những hành động trước kia của mình, cô vội vàng đứng lên xin lỗi, tự nhận mình hồ đồ mới nói nàng làm tình nhân của mình, nhưng thật ra cô muốn kết hôn với nàng.
Quả nhiên Jennie đã bị cô dọa sợ.
Làm gì có ai như Kim Jisoo, buổi sáng còn muốn nàng làm tình nhân, buổi tối lại muốn kết hôn với nàng.
Thấy nàng không tin, Jisoo đành lấy hộp quà trong tủ, mở ra cho nàng xem.
Đó là một chiếc vòng cổ kim cương xa hoa lấp lánh, Jisoo đã đặt làm vào ba tháng trước, vốn dĩ muốn dùng nó để cầu hôn nàng.
"Nhưng em biết không hôm đó mẹ chị xảy ra chuyện, chị phải qua đó với bà ấy."
"Dì đã khỏe hơn chưa?"
"Không sao cả. chỉ là bị dọa sợ, tịnh dưỡng vài ngày là ổn thôi."
"Đừng thay đổi chủ đề." Jisoo đeo dây chuyền cho nàng, sau đó vỗ nhẹ lên mặt rồi hôn nàng, "Em nghĩ như thế nào, em có bằng lòng kết hôn với chị không?"
Lỗ tai Jennie ửng đỏ, ngón tay cũng cong lại, một lúc sau nàng mới nói: "Đột ngột như vậy, Soo, em có thể hỏi rốt cuộc chị thích em từ khi nào không?"
Trong quá khứ Jisoo cực kỳ không thích tình yêu công sở, bởi vì cô cảm thấy như vậy sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất công việc, cô không giữ lại những người thích cô ở bên cạnh, cảm thấy rất phiền phức, mỗi lần có cấp dưới tỏ tình với cô, cô đều lập tức đuổi người ta đi, hoàn toàn không chút lưu tình.
Đây cũng là nguyên nhân Jennie không dám tỏ tình suốt nhiều năm qua.
"Ba tháng trước mà thôi, em cũng biết mà, bạn thân của chị cũng đã kết hôn rồi, ngày nào cô ấy cũng khoe khoang với chị, gì mà có vợ rất tuyệt vời, cả ngày chị đều nghe cô ấy lảm nhảm. Bất giác chị đã dần thay đổi quan điểm, sau đó nghĩ kỹ lại thì cảm thấy thư ký Kim bên cạnh chị cũng không tồi.
Đương nhiên Jennie cũng biết chuyện này, lúc đó nàng còn chọn quà giúp cô, nhưng nàng không ngờ Jisoo lại vì bạn thân lảm nhảm mới đột nhiên trở nên thông suốt.
"Lịch sử trò chuyện vẫn còn đó, em tự xem đi."
Jisoo đưa điện thoại cho nàng rồi ôm lấy vai nàng nói: "Lúc chị đặt dây chuyền này cho em, chị đã hỏi ý kiến của cô ấy, em xem đi rồi biết."
Jennie nghiêm túc kéo xem, nàng phát hiện quả nhiên cô không lừa nàng.
"Chị, chị làm như vậy quá đột ngột rồi."
Cuối cùng bà chủ mà nàng yêu thầm năm năm đã trở nên thông suốt, cô còn muốn kết hôn với nàng, vui mừng đến làm cho người ta choáng váng.
Jennie cố gắng bình ổn tâm trạng, nàng hít sâu nói: "Chúng ta có thể bắt đầu yêu đương trước không, từ từ từng bước một."
Jisoo đáp: "Được, vậy thì bắt đầu yêu đương trước đã."
Cô nắm chặt tay Jennie, cúi đầu hôn lên tay nàng, gương mặt tuyệt diễm xinh đẹp của cô làm cho Jennie tim đập rất nhanh.
"Vậy, sau này xin em chỉ giáo nhiều hơn, bạn gái của chị?"
Jennie rút tay ra rồi vỗ lên mu bàn tay cô, sau đó nàng nở một nụ cười ngượng ngùng động lòng người.
Hôm đó bọn họ cũng không làm tình nữa, nhưng Jisoo vẫn xấu xa nhét giấy vào trong tiểu huyệt của nàng, chặn không cho tinh dịch của cô chảy ra ngoài, ngay cả quần lót cũng không cho nàng mặc, cô còn nhét quần lót của nàng vào trong túi quần tây của mình.
Jennie buồn bực muốn đánh cô, Jisoo lại ôm chặt nàng, "Nhịn một chút, về nhà chị sẽ rửa cho em."
Bọn họ ra khỏi phòng làm việc, vẻ mặt và giọng nói của nhân viên đang tăng ca lúc chào hỏi có hơi không tự nhiên, làm cho Jennie nghĩ rằng cô ta đã nghe thấy gì đó.
Tuy là văn phòng của Jisoo có cách âm, nhưng nàng bị cô thao huyệt đến sung sướng như vậy, cho nên nàng cũng rên hơi to...
Jisoo lại không cảm thấy như vậy, thậm chí cô còn thản nhiên ôm eo Jennie, nói với nhân viên: "Giới thiệu với cô thêm lần nữa, đây là ..."
Jennie che miệng cô lại, không để cô nói tiếp.
Jisoo hơi khó hiểu.
"Tạm thời đừng công khai, đột nhiên nữ thư ký trở thành bạn gái tổng giám đốc, chuyện này nghĩ như thế nào cũng hơi kì dị.
Jisoo ngơ ngác, cô bật cười ra tiếng: "Em muốn lén lút yêu đương sao?"
"Em còn muốn làm việc bên cạnh chị đó, đột nhiên công khai em sẽ không còn tâm trạng làm việc đâu."
"Được rồi, đều nghe theo em." Jisoo ghé vào hôn nàng, "Dù sao lén lút yêu đương với em cũng rất kích thích."
Jennie quay đầu liếc cô một cái.
Ngày thứ hai đến công ti, quả nhiên đã có tin đồn, nhưng mà Jennie đã quen rồi, nàng đi theo Jisoo vào văn phòng, cô vừa là người thân cận và cũng là chỗ dựa của nàng, tin đồn về quan hệ của bọn họ từ trước đến giờ vẫn không ngừng truyền ra.
Jennie vẫn làm việc như bình thường nhưng Jisoo lại giở trò.
Chỉ hai tiếng ngắn ngủi, cà vạt của cô đã kéo lỏng bốn lần, mỗi lần đều muốn Jennie tới thắt lại.
Jennie cảm thấy người phụ nữ này là đang cố ý.
"Có vất vả không, cục cưng?"
Quả nhiên nàng vừa đi tới, người phụ nữ này đã bóp mông nàng.
"Chị thay đổi rồi." Jennie cố ý nắm chặt cà vạt của cô rồi kéo lên, "Trước kia chị đều liều mạng làm việc, bây giờ lại cố ý trêu đùa thư ký của mình."
"Ai bảo thư kí của chị xinh đẹp động lòng người như vậy, vừa nhìn thấy côn thịt của chị cũng cứng lên rồi." Jisoo kéo tay Jennie đặt lên chỗ đã phồng của mình, cô nhướng mày hỏi: "Thư ký Kim có nhận quy tắc ngầm không? Chị muốn cắm côn thịt vào miệng em."
Jennie cảm thấy mình đã điên rồi.
Jisoo muốn chơi quy tắc ngầm trong văn phòng mà nàng lại ngoan ngoãn quỳ xuống dưới bàn làm việc, kéo côn thịt thô to nóng như lửa của cô ra, chậm rãi di chuyển lên xuống giúp cô.
"Chị nói muốn cắm vào miệng em, em chỉ dùng tay là sao?" Jisoo nắm lấy cằm nàng, ngón tay chạm vào đôi môi xinh đẹp kia, dục vọng trong mắt rất rõ ràng.
Jennie không trả lời mà hỏi ngược lại cô: "Kim tổng có muốn sướng không?"
Jisoo nói: "Đương nhiên là muốn."
Jennie nhìn người phụ nữ, nàng cười nũng nịu nói: "Vậy thì đừng gấp, chị cứ dựa theo tiết tấu của em."
Nàng dùng hai tay cầm côn thịt thô to cương cứng kia, đầu ngón tay mềm mại đùa giỡn với côn thịt, mãi cho đến khi Jisoo sướng đến rên ra tiếng, nàng mới tới gần côn thịt đang tỏa ra hơi nóng, nhẹ nhàng thè lưỡi liếm từ dưới đáy côn thịt đầy gân xanh kia, từ từ xoay tròn.
Jisoo sướng đến rên rỉ: "Tại sao thư ký Kim lại hiểu biết như vậy, có phải thường ngày liếm không ít côn thịt hay không?"
Jennie đỏ mặt.
Đương nhiên nàng đã liếm rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều là cùng một côn thịt, chính là côn thịt thô to trước mắt này.
Như muốn trả thù lời nói vừa nãy của Jisoo, Jennie ngậm quy đầu của cô vào trong miệng, lúc ngậm đến gần phân nửa, nàng cố ý nhe răng cắn nhẹ một cái.
Gân xanh trên côn thịt bị hàm răng cắn vào, giống như càng hưng phấn và dữ tợn hơn, thậm chí Jennie còn cảm nhận được nó đang nhảy lên.
"A..."
Tuy trước đó nàng đã từng liếm côn thịt của cô, nhưng sau khi tỏ tình thì đây là lần đầu tiên.
Jennie cảm thấy hơi xấu hổ, nàng kẹp chân nhắm mắt lại, không nhìn côn thịt kia nữa mà chỉ chăm chú liếm láp.
Lưỡi nàng rất linh hoạt, dù khoang miệng nhỏ hẹp bị côn thịt lắp đầy, nàng cũng có thể di chuyển đầu lưỡi liếm chỗ mẫn cảm trên côn thịt, kích thích đại não Jisoo cảm thấy vô cùng sướng.
Côn thịt của Jisoo quá lớn, Jennie không thể nuốt hết toàn bộ, nàng dùng hai tay cầm lấy chỗ còn dư ra, ngay cả hai quả trứng cũng được Jennie chăm sóc.
Jisoo được Jennie hầu hạ vô cùng thoải mái, ngay lúc này bên ngoài lại truyền đến tiếng gõ cửa.
Cô nhìn nàng thư ký xinh đẹp đang quỳ dưới bàn liếm côn thịt cho mình, đột nhiên nảy lên một suy nghĩ xấu ra, mà Jennie cũng phát hiện ý đồ của cô, muốn đứng dậy cũng không kịp nữa, nàng chỉ nghe thấy Jisoo nói, "Vào đi", sao đó nàng bị người phụ nữ đè lại, tiếp tục liếm côn thịt cho cô.
"A..."
Vành mắt Jennie ửng đỏ.
Nàng vừa xấu hổ vừa sợ hãi, chỉ cảm thấy nếu như mà bị phát hiện thì sau này sẽ không còn mặt mũi nhìn người nữa.
Nhưng đồng thời nàng cũng cảm thấy rất kích thích.
Quy đầu của Jisoo đang chạm vào cổ họng nàng, giống như sắp cắm thẳng vào trong yết hầu, Jennie bị cắm đến chảy nước mắt, nhưng nàng vẫn nhịn, cố gắng không phát ra tiếng
"Tiếp đi." Jisoo tỏ vẻ đang nói chuyện với quản lí dự án vừa đi vào, nhưng Jennie biết thật ra cô đang nói với nàng.
Vừa nghĩ tới bị người phụ nữ này tỏ vẻ đang nghe báo cáo nhưng thực ra là đang được mình liếm côn thịt, sự kích thích và xấu hổi khó tả đánh vào cả người Jennie.
Dựa vào đâu mà chỉ có mình nàng lo lắng và sợ hãi chứ?
Nếu như Jisoo muốn, vậy nàng sẽ cho cô thêm kích thích là được rồi.
Jennie cố gắng liếm côn thịt thô to, cuối cùng còn thổi hết hơi trong miệng, hóp miệng lại làm cho Jisoo cảm nhận được kích thích.
"Ưm..."
Quả nhiên Jisoo không duy trì được diễn xuất của mình nữa, tuy là tiếng rên rỉ cố nhịn, nhưng âm thanh này cũng rất bất thường.
Quản lí bị dọa đến đứng dậy, anh ta vội vàng hỏi: "Ngài làm sao vậy, Kim tổng?"
"Không sao." Jisoo lau mồ hôi trên trán, vẫy tay ra hiệu cho anh ta ngồi xuống, cố gắng nhẫn nhịn nghe hết báo cáo rồi mời đuổi người đi.
Lúc quản lí vừa rời khỏi, Jisoo lui ghế ra sau, cô ấn đầu Jennie xuống, di chuyển côn thịt bắt đầu cắm vào rút ra.
Thư ký Kim nếu đã cố ý gây chuyện, cô cũng phải giáo huấn nàng một chút, để nàng nếm thử sự lợi hại của mình.
Jisoo liên tục cắm vào, không biết đã cắm vào trong cổ họng nàng bao nhiêu lần, đến lúc sướng nhất, cô bắn hết tinh dịch trong cổ họng nàng.
Jennie bị bắn đầy tinh dịch, cả người ngã lên chân cô, khuôn mặt ửng đỏ, đầu tóc rối tung, khóe mắt vẫn còn ẩm ướt, dáng vẻ vừa yếu ớt, vừa xinh đẹp làm cho người ta muốn mạnh mẽ thao nàng thêm lần nữa.
ê mấy ní, chiều thi gần hết giờ còn 1 2 câu không chắc lắm, cái đi sửa đáp án, trộm vía về tra nó đúng 🥹 quá xúc động 🤧 nên có chap này nè =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro