Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 27.2

Tại nhà trọ gần Đại học Điều tra hình sự.

"Cho nên em mới đi theo Sojung đến Thủ đô?" Bona nghe xong Dayoung lảm nhảm, khi cô nàng thực tập ở tỉnh N thì làm thế nào quen biết Sojung, dưới sự chỉ đạo của chị ta đã phá giải mấy vụ án ra sao, chị ta lại đột nhiên mất tích rồi lại đột nhiên xuất hiện, lượn qua lượn lại một vòng cuối cùng hai người ở bên nhau, xoa xoa huyệt thái dương, tổng kết được một câu như vậy.

Nghe mấy chữ, Dayoung còn tỏ ra thẹn thùng, đẩy Bona một cái, che nửa mặt, "Gì mà, chị và chị dâu mới là thế ấy, là một đôi uyên ương số khổ của giới điều tra hình sự... À không phải! Ừm... một đôi... một đôi..." Cô nàng cuống quýt nửa ngày, cuối cùng bí từ nói: "Một đôi uyên ương nhỏ."

Bona: "..."

Ngày mai sẽ phải xuất phát tới Gunsan một lần nữa, Bona liếc mắt nhìn đồng hồ, đã mười một giờ, sở trường của cô là kết thúc cuộc trò chuyện, cho dù Dayoung gọi kiểu gì cô vẫn cứ vờ vịt ngủ. Dường như Dayoung còn có rất nhiều chuyện liên quan tới Sojung muốn kể cho cô nghe nhưng không làm gọi cô dậy được, đành rầu rĩ tắt đèn, nằm ngủ cạnh Bona.

Ngày hôm sau, khi ngồi lên máy bay, Dayoung nhìn Bona lại tiếp tục ngủ, tức đến mắt nổ đom đóm.

Lần này thân phận của mấy người họ là tổ chuyên gia đặc biệt, bởi vậy nhận được sự tiếp đãi của cảnh sát Gunsan nhưng so với mấy lần công tác trước, cảnh sát Gunsan cười vô cùng giả tạo, thực ra cũng chẳng mấy hoan nghênh mấy người họ.

Mọi người đều sống trong một mạng lưới quan hệ khổng lồ, thủ trưởng bị điều tra được là có sai phạm, thì bọn họ cũng khó mà giữ mình không sao. Chi đội chỉ giao tư liệu cho thành viên tổ chuyên gia, với việc phá án, bọn họ hoàn toàn không kiên nhẫn, thậm chí không mấy hi vọng vụ án được phá giải.

Chi đội sắp xếp bốn căn phòng ở khách sạn, sau khi đi vào, Dayoung đứng trong thang máy lầm bầm "Thuê nhiều phòng như vậy thì lãng phí quá nhỉ?"

Sojung nghe được, cười xấu xa, "Ừm, hai phòng là được rồi."
"Ai thèm ở cùng phòng với chị!" Dayoung lườm chị ta.

Sojung cười càng xấu xa, "Chị đâu có nói là chúng ta ở với nhau, Hồ tiêu hồng ơi, tư tưởng của em phóng khoáng quá rồi đấy."

"Không được đặt biệt danh cho em!"
"Không thích à? Vậy... Hồ tiêu đen?"
"Cút đi!"

Seola và Bona đều là người trầm tĩnh, như vậy tính cách tương phản của hai đôi đã quá rõ ràng.

Thái độ không mấy mặn mà của cảnh sát Gunsan cũng không ảnh hưởng tới tiến độ công việc của bốn người họ, Bona và Dayoung ở cùng nhau, tiện thể để một phòng ra làm văn phòng chung, bốn người có thể ở trong đó để thảo luận về vụ án, cùng nhau nghiên cứu hồ sơ vụ án.

Trong vòng bốn năm, thành phố Gunsan liên tiếp xảy ra 7 vụ cưỡng dâm giết người.

Nạn nhân thứ nhất – A , chết vào khoảng 11 giờ ngày mùng 5 tháng 7 bốn năm trước, là một công nhân 19 tuổi, tan làm muộn, trên đường về nhà bị kéo vào một công trường cưỡng dâm, sau đó bị cắt yết hầu, hung thủ lấy 400 tệ tiền mặt trong túi xách của cô ta rồi chạy trốn, cô ta còn chưa chết ngay, mờ mịt bò về phía trước khoảng năm sáu mét, cuối cùng vì mất máu quá nhiều mà tử vong. Vụ án này xảy ra ở một công trường ngoại thành Gunsan, có lưu lại dấu chân hung thủ, sau khi đo lường tính toán hung thủ cao khoảng 1m65 – 1m70cm. Khi gây án thì hung thủ đi giày thể thao, nhưng đôi giày này có giá khá rẻ, mấy hãng giày thể thao hàng hiệu trong nước có đáy giày khác hẳn với giày của hung thủ.

Nạn nhân thứ hai – B, chết vào khoảng 4 giờ chiều ngày mùng 4 tháng 8 bốn năm trước, là một học sinh nữ 18 tuổi vừa thi đại học xong, sống tại tầng hai của khu dân cư cao tầng tại khu Yên Sơn, thành phố Gunsan, cô ta bị phát hiện chết trong nhà tắm, cũng bị cắt yết hầu. Hung thủ mở vòi hoa sen trong phòng tắm, khi cha mẹ cô ta về đều tưởng con gái mình tắm rửa bên trong, thấy cô ta mãi mà không ra mới phá cửa vào xem. Đồ đạc nhà cô ta không có dấu hiệu bị lục lọi. Trên cửa inox phòng tắm có ba dấu vân tay.

Nạn nhân thứ ba – C, chết vào khoảng 10 giờ tối ngày 30 tháng 6 ba năm trước, 19 tuổi, không nghề nghiệp, độc thân, thi thể bốc mùi tại căn phòng cho thuê tại khu Yên Sơn ba ngày, hàng xóm mới thấy bất thường, bèn gọi cho chủ nhà trọ tới mở cửa phòng và báo cảnh sát. Phòng cho thuê do chủ nhà trọ tự xây, có tổng cộng ba tầng, nạn nhân ở tầng hai. Hung thủ dùng dao cắt nát bộ quần áo ở nhà cô ta, đâm vào bụng nạn nhân sáu phát, cuối cùng khiến lá lách, khoang bụng... dập nát, mất quá nhiều máu dẫn tới tử vong. Nhà nạn nhân cũng bị hung thủ trộm mất 1000 tệ tiền mặt. Sau khi pháp y xét nghiệm tinh dịch mà hung thủ để lại, thu được thông tin DNA của hung thủ, trên công tắc bồn cầu cũng lưu lại một dấu vân tay.

Nạn nhân thứ tư – D, chết vào khoảng 12 giờ đêm ngày 24 tháng 9 ba năm trước, 18 tuổi, bạn của cô ta nói cùng cô ta đi ăn tối sau đó tới một quán bar ngồi đến 11 giờ thì ai về nhà người nấy. Nạn nhân D không phải người địa phương, ở nhà trọ, là tầng một, ở vùng giáp ranh giữa vùng ngoại thành và khu Yên Sơn. Bạn của cô ta nói với cảnh sát, tuy D xinh đẹp nhưng tác phong sinh hoạt rất kém, từng sống thử với đàn ông. Chìa khóa nhà còn cắm trên cửa, trên chìa khóa có lưu lại dấu vân tay hung thủ, chứng tỏ hung thủ đi theo cô ta về nhà, bóp chết hoặc đánh ngất cô ta ở cửa, dùng chìa khóa mở cửa, kéo cô ta vào phòng xâm hại, còn phá hoại thi thể. Tiền mặt trong túi xách cô ta cũng bị cướp sạch.

Nạn nhân thứ năm – E, chết vào khoảng 5 giờ chiều ngày 17 tháng 7 hai năm trước, mới 13 tuổi, ở nhà một tầng, cách nhà nạn nhân D không xa. Cô bé mới đi học thêm về thì hung thủ gõ cửa. Hung thủ che miệng cưỡng dâm cô bé, đâm tám nhát vào bụng cô bé. Lần này hung thủ lại không làm biện pháp an toàn cho nên pháp y xét nghiệm được DNA của hung thủ từ tinh dịch mà hắn để lại trong cơ thể cô bé. Túi tiền nhỏ của cô bé bị lục lọi, mất khoảng mười mấy tệ.

Nạn nhân thứ sáu – F, chết vào khoảng 8 giờ tối ngày 31 tháng 8 hai năm trước, 16 tuổi, là một nữ sinh một mình tới Gunsan để học trung học, thuê trọ trong nhà dân ở gần trường học. Nhà này nằm một mình ở ngoại ô thành phố Gunsan, khi chủ nhà trọ phát hiện được thì tay cô bé bị trói vào nhau, sau khi hung thủ thực hiện hành vi cưỡng dâm, hắn đâm vào ngực trái nạn nhân năm nhát, vết thương sâu tới mức trái tim trong lồng ngực dập nát. Túi tiền của nữ sinh bị cướp đi.

Nạn nhân thứ bảy – G, chết vào khoảng 7 giờ tối ngày 15 tháng 11 năm ngoái, 15 tuổi, nhà cô bé ở ngoại ô thành phố Gunsan, tầng một của một ngôi nhà tự xây, tầng hai vẫn chưa có gia đình nào ở. Hung thủ xông thẳng vào nhà, cô bé bị hung thủ dùng dây thừng trói hai và chân trái vào với nhau, tách đùi phải ra, khiến cả người cô bé ở trong trạng thái chắp tay ra sau. Cha mẹ cô bé đều là người buôn bán, mở một cửa tiệm bán quần áo cách nhà không xa, buổi tối sau khi đóng cửa về nhà thì phát hiện cảnh tượng hãi hùng này, lập tức báo cảnh sát, bọn họ nói, ipad của con gái bị mất. Cảnh sát phát hiện được nửa dấu chân trên bệ cửa sổ ngay lúc đó.

Sojung lật mấy tờ hồ sơ ra, dường như có lời muốn nói. Khi làm việc, chị ta cũng nghiêm túc y như Seola, nhưng có một điểm không giống đó là thỉnh thoảng chị ta sẽ đột nhiên cười với Dayoung, nháy mắt trêu cô nàng, hại Dayoung chốc chốc lại đỏ mặt, muốn nổi điên mà không dám.

Chỉ nghe Sojung nói: "Nạn nhân thứ hai, thứ tư, thứ năm và thứ bảy có tính chất đại diện cao. Hung thủ không lấy đồ trong nhà nạn nhân thứ hai; vì bị hung thủ phát hiện không còn trinh trắng nên nạn nhân thứ tư bị hung thủ phá hoại thi thể, đây cũng không phải thi thể duy nhất bị phá hoại; nạn nhân thứ năm nhỏ tuổi nhất, hung thủ không dùng biện pháp an toàn; nạn nhân thứ bảy bị trói một cách đặc biệt. Tất cả những chi tiết này đều chứng tỏ mấy năm qua hung thủ đã trải qua quá trình biến hóa về tâm tưởng, hắn không ngừng dày dạn kinh nghiệm trong việc giết người, từ sợ sệt đến thông thạo, ngày càng tàn nhẫn, bắt đầu theo đuổi ham muốn ngoài tiền tài dục vọng cũng coi đây là thú vui."

Quá trình biến hóa về tâm thưởng --- Xem ra, Sojung đi cùng đường với Bona. Thế nhưng đồng chí mèo trung thành Seola của chúng ta đã từ từ chấp nhận hướng tư duy của phía Bona, khi bọn họ cùng dựa vào hiện trường phạm tội để suy đoán tâm lý của hung thủ, ít nhiều cũng có thể giúp cho người điều tra hình sự hiểu rõ một phần thông tin về hung thủ.

Thế là hai vị chuyên gia tâm lý tội phạm, một vị chuyên gia suy luận hình sự dường như bắt đầu thể hiện trí thông minh, phô diễn năng lực. Trước chuyện này Dayoung bày tỏ bản thân phải chịu áp lực rất lớn.

Seola cũng liếc nhìn mấy vụ án có tính chất đại diện này, "Thường thì sát thủ liên hoàn sẽ có đối tượng bị hại nhất định, thủ pháp phạm tội có tính ổn định, trong đó nếu xuất hiện bất kỳ chi tiết mang tính đặc thù nào đều đáng để nghiên cứu. Khi sát hại nạn nhân B, hung thủ chọn nhà tắm, trước khi đi còn mở vòi sen trong nhà tắm, vừa giả bộ như nạn nhân vẫn đang tắm rửa bên trong vừa rửa trôi máu nạn nhân và máu dính trên tay mình, tiện thể rửa hung khí. Từ vụ án này chúng ta có thể thấy được hắn không đeo găng tay. Vân tay của hắn xuất hiện xung quanh ba nạn nhân nhưng bắt đầu từ nạn nhân thứ năm, hắn không để lại dấu vân tay nữa, chứng tỏ hắn đã rút kinh nghiệm và đeo găng tay. Loại hành vi này gọi là 'mất bò mới lo làm chuồng', nhưng chứng tỏ hắn đã bắt đầu có ý thức phản trinh sát. Có thể khẳng định rằng, trước khi hắn bắt đầu giết người thì không có tiền án, nếu không lần đầu tiên giết người hắn đã biết phải đeo găng tay."

"Tại sao hắn không trộm tiền?" Dayoung khó hiểu.
Seola trả lời: "Vì máu."
"Máu?"

Seola dùng bút dạ đỏ khoanh vào thời gian tử vong của nạn nhân, "Đây là lần đầu tiên hung thủ dùng dao giết người vào ban ngày, tuy đứng sau nạn nhân nhưng hình ảnh máu bắn ra tung tóe vẫn là sự kích thích mạnh mẽ đối với thị giác. Nạn nhân đầu tiên bị hung thủ giết vào ban đêm, tuy cũng chảy nhiều máu nhưng hung thủ thấy không rõ lắm. Rõ ràng lần này hắn có chút hoảng hốt, ý nghĩ duy nhất là --- rửa máu rồi chạy trốn."

"Chị dâu vẫn lợi hại như cũ, lợi hại hơn tên nào đó chỉ thích viết luận văn nhiều..." Dayoung vừa nịnh bợ Seola vừa hạ thấp Sojung.

Sojung rất ung dung, vờ như không nghe thấy lời của cô nàng, nói: "Còn vì một nguyên nhân nữa --- Nạn nhân B ở nhà tầng mà không phải nhà tự xây hay nhà trệt, lần đầu tiên hung thủ gây án trong nhà tầng, tâm lý rất hồi hộp." Nói xong, liếc nhìn Dayoung như thể nói "Em xem, chị cũng không kém nhé."

Bona thấy hai người họ nói đâu trúng đó, nhất thời không tham gia thảo luận.

Dayoung lục ra tư liệu của vụ án thứ tư, nói: "Thi thể của nạn nhân thứ tư bị hung thủ đâm nhiều nhát, nguyên nhân chính là do hung thủ phát hiện cô ta chưa kết hôn đã ở chung với người khác sao?"

Hỏi đúng trọng điểm rồi đó, Bona đã sớm chú ý tới điểm này, "Là một loại bổ khuyết tâm lý. Tên hung thủ này lựa chọn những bé gái ở độ tuổi này để tiến hành xâm hại cũng bởi vì trong ý thức của hắn tự cho là những bé gái ở độ tuổi này có tỷ lệ là trinh nữ cao hơn. Điểm này chứng tỏ trong hiện thực cuộc sống hắn chưa từng được tiếp xúc với kiểu phụ nữ này."

Sojung gật đầu, "Hắn có sự oán hận mãnh liệt với nạn nhân chưa kết hôn mà đã chung sống với người khác, chỉ có thể chứng minh một điều, trong đêm tân hôn trước đây, hắn phát hiện vợ mình ngày xưa cũng từng làm chuyện tương tự, cảm giác bị khinh thường và lừa dối."

"A, nói vậy tức là... hắn đã kết hôn." Dayoung nghiêm túc ghi lên vở từ then chốt.

"Không, ly dị, sống một mình." Seola sửa lại.

"Hồ tiêu đen, cứ hở ra là chị lại lê cả người máu me be bét về nhà, em có sợ không? Có báo cảnh sát không?" Sojung yêu chiều vỗ vỗ đầu Dayoung, còn cố gắng sờ mặt cô nàng, sau khi bị cô nàng khó chịu đẩy ra, lại nghiêm túc nói: "Ly dị, sống một mình, nghèo kiết xác, còn có rất nhiều yếu tố dẫn đến tâm lý biến thái khiến hắn muốn tìm một nơi giải tỏa. Vì hắn có một khuôn mặt khiến người ta dễ có ấn tượng sâu sắc cho nên nhất định phải giết người diệt khẩu."

"Em hiểu rồi." Dayoung chợt hiểu ra, "Từ nạn nhân thứ tư 18 tuổi nhưng đã sống chung với người khác, hung thủ bèn hạ thấp tuổi đối tượng hành hung tiếp theo xuống 13 tuổi, hắn nhất định nghĩ ở độ tuổi này chắc chắn chưa từng yêu đương, vì vậy ba nạn nhân về sau đều dưới 16 tuổi."

Bona khinh bỉ, "Rốt cuộc em cũng thông minh lên rồi."
Dayoung hừ một tiếng.

Bona khinh bỉ xong, nói tiếp: "Khi hắn sát hại nạn nhân thứ năm thì cực kỳ hưng phấn, nóng lòng thoát ra khỏi 'vết thương' khi gặp phải nạn nhân trước. Đây là một loại thể nghiệm và chinh phục trực tiếp nhất."

Đến phiên Dayoung khinh bỉ nhưng là đối với tên hung thủ kia: "Đến mức ấy sao, vì bà xã từng sống chung với người khác mà lập tức biến thành thế này."

Sojung giải thích: "Những kẻ có tâm lý biến thái đều rất mẫn cảm, tâm lý thời kỳ đầu rất yếu đuối, có liên quan tới tuổi thơ. Nói ở một trình độ khác thì hắn là một kẻ cực kỳ tự phụ tự kỷ, sống trong một gia đình khá truyền thống."

"Thảo nào để ý chuyện còn trinh trắng với chả không trinh trắng như vậy." Dayoung bĩu môi.

Sojung nhìn cô nàng đầy hàm ý, "Chị cũng để ý mà. Nhưng cũng may..."

"Này!! Chị có thể tập trung phá án được không hả!!" Dayoung phát khùng.

Sojung cười, "Không phải chị đang phá án sao?"

"Nói nhảm! Chị nói đến chuyện còn với không còn làm gì!"

"Chị chỉ có trách nhiệm cho em biết người yêu bình thường nghĩ như thế nào thôi."

Bona ngầm hiểu, im lặng quay đầu đi nơi khác, đã thấy Seola nhìn Sojung và Dayoung bằng ánh mắt cực kỳ tán đồng.

Những người này thật là!!!

Đang nói chuyện, điện thoại trong phòng bỗng vang lên, nhấc máy lên là số điện thoại khách sạn, nói có người đàn ông muốn gặp họ để trò chuyện.

Ai? Chẳng lẽ lại là Cận Đồ Hải?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro