secret (2)
Kim Hyunjung và Kim Jiyeon chia tay trong hòa bình.
Ngọn nguồn là từ những ý chỉ và cảnh báo của công ty, nếu không có sự răn đe, các cô gái ở tuổi 18 – 19 sẽ luôn ngọt ngào và cởi mở với tình yêu, việc nắm tay và ôm ấp thì càng mơ hồ hơn bất kỳ ai. Và cái kết của mối tình đầu là khi cả hai đều cảm thấy tương lai trước mắt đổi đi tình yêu tuổi trẻ vẫn đáng được trân trọng và che chở hơn.
Máy bay lúc 6 giờ sáng vẫn rất yên tĩnh, hành khách ngủ gật trên ghế, tiếp viên ngủ gật bên bàn, chỉ có cơ trưởng vẫn đang nghiêm túc làm việc.
Ngọn đèn sợi đốt sáng chói, Kim Hyunjung bất lực và tức giận khi người bạn gái cũ kéo cô vào toilet rồi khóa trái cửa phòng.
"Có chuyện gì vậy?" Giọng cô vẫn luôn lạnh lùng, có chút khàn khàn do buổi sáng chưa tỉnh táo.
Kim Jiyeon tiến lên một bước, lông mi của Kim Hyunjung run rẩy không ngừng, tiếng chuông báo thức trong lòng cô lại vang lên liên tục, Kim Jiyeon đang ở quá gần cô. Nước hoa của em ấy quá ngọt, mùi hoa hồng nhàn nhạt vừa rồi ở sân bay hoàn toàn vây lấy cô lúc này, khiến cô nhất thời cảm thấy choáng váng.
Khoang nhỏ chật chội không thể chứa nổi hai người, điều hòa vẫn không đủ, ngột ngạt đến mức khó thở, chiếc áo lụa của cô thậm chí đã ướt chỉ trong vòng chục giây bước vào khoang.
Cô cố gắng đánh lạc hướng bản thân, nhưng khoang phòng quá nhỏ nên mắt cô chỉ có thể rơi vào Kim Jiyeon, rơi trên làn da trần của em.
"Tại sao vừa rồi chị lại nhìn chằm chằm vào em thế?" Kim Jiyeon lúc này mới lém lỉnh hỏi, giọng nói của em luôn ngọt ngào mềm mại, khi em gọi nghe thật tê dại.
"Làm gì có?" Kim Hyunjung bình tĩnh nhìn lại em, cô không muốn thừa nhận mình vẫn còn nỗi nhớ không thể tưởng tượng nổi đến bạn gái cũ.
Kim Hyunjung luôn là người sống kỷ luật, cô ấy yêu công việc.
Sau khi chia tay, Kim Hyunjung vẫn luôn giữ khoảng cách an toàn với Kim Jiyeon, tiếp xúc gần nhất chỉ là cái ôm ép buộc cùng tiếng hò hét tại concert, ngay cả khi chụp ảnh cô cũng phải cẩn thận và cố ý nắm chặt ba ngón tay. Dù ở thời điểm nào, họ cũng chỉ là chị em trong cùng một nhóm, không hề có bất kỳ tình cảm nào khác.
Kim Jiyeon quan sát cô một lúc lâu, cuối cùng cũng ngừng tranh cãi, cúi đầu xuống và mỉm cười, khóe môi cong lên, và một tiếng cười quyến rũ nho nhỏ phát ra, với sắc đỏ lộng lẫy từ môi. Đôi môi bị khúc xạ sinh động dưới ánh đèn, hình bóng của em là tiêu điểm mờ mờ mềm mại.
Kim Hyunjung lúc này cau mày, và tâm trạng cô lại khó chịu vì Kim Jiyeon. Kim Hyunjung trở nên cáu kỉnh một cách khó hiểu.
"Em đang đùa giỡn cái gì vậy?" Kim Hyunjung đi đến bên cạnh và kéo khóa cửa, định ra ngoài, nhưng Kim Jiyeon kéo cô lại và hôn cô.
Jiyeon kéo vạt áo và nghiêng người, đặt tay mình vào tay cô, hôn nhẹ nhàng, "Hyundong ah, sẽ thật tốt nếu chị thành thật hơn". Em nói trong lúc thay đổi không khí nơi môi, đầu lưỡi quét nhẹ hàm răng của Hyunjung, em ngậm môi dưới cô thật chặt, hai mắt nhắm chặt đồng thời, lông mi dài khẽ nhúc nhích, kỹ thuật hôn không vững vàng.
Kim Hyunjung thẳng lưng, để người trước mặt liếm và cắn môi cô, sững người tại chỗ, và tim cô lại bắt đầu đập mạnh.
Kim Hyunjung thực sự thích cảm giác hôn nhau, đó là một bí mật mà chỉ Kim Jiyeon biết. Cô trở nên mơ hồ, những mảnh vỡ nhỏ nơi ánh đèn tạo thành một bức tranh hoàn chỉnh, khắc họa Kim Jiyeon quá đẹp.
Đây thật sự là Kim Jiyeon, thân nhiệt của em ấm áp suốt bốn mùa, và Kim Hyunjung đã xác nhận trong nháy mắt. Cô bắt đầu hôn em. Kim Hyunjung rướn người nhẹ nhàng ấn Jiyeon vào cửa, cô chủ động chiếm hữu, cảm nhận từng hơi thở nhỏ nhẹ của người trước mặt, sức hút mãnh liệt của mỗi lần chạm môi, mọi âm thanh vô thức, những tiếng thút thít, rên rỉ.
Đôi má của Kim Jiyeon ửng hồng vì nụ hôn, Kim Hyunjung hít thở mạnh trong làn oxy loãng, và thật mềm mại trong vòng tay của cô.
Kim Jiyeon cần tình yêu của Kim Hyunjung để là chính mình. Em sống như ở hai thế giới, em quá mệt mỏi, em quá mong manh và dễ tức giận, em luôn phải cư xử tử tế và hiền hòa trước ống kính, khi em bị ốm, em vẫn nở một nụ cười ngọt ngào với ánh đèn flash, nụ cười hoàn hảo và không chê vào đâu được. Kim Jiyeon chỉ có thể là Kim Jiyeon khi em đứng trước mặt Kim Hyunjung, chỉ khi ấy, em mới có thể cởi bỏ lớp mặt nạ dịu dàng của mình mà không cần suy nghĩ.
Kim Hyunjung cúi người và cắn nhẹ vào cổ Kim Jiyeon, chậm rãi và kiềm chế, không để lại dấu vết. Bàn tay cô trên eo em từ từ siết chặt. Vòng eo của Kim Jiyeon luôn rất gầy. Kim Hyunjung đã chạm qua vòng eo này rất nhiều lần, ôm, hôn và nán lại. Có vẻ như nếu cô giữ chặt hơn, nó sẽ mỏng manh đến mức vỡ tan.
Cô vô thức đưa tay sờ xuống, theo cặp đùi trần của em từ dưới váy, nhiệt độ bên chân nóng rực như giọt nước mắt từ khóe mắt em rơi xuống.
Kim Hyunjung choáng váng, và những chuyển động tiếp theo dừng lại nơi khóe mắt đỏ hoe của Kim Jiyeon. Cô hốt hoảng đưa tay lên lau đi giọt nước mắt sắp rơi, lại cúi xuống ôm em: "Sao vậy? Chị làm em đau sao? Chị xin lỗi ... chị đã quá bốc đồng ... "
Sau đó Kim Jiyeon khóc dữ dội hơn, ánh mắt không còn gợn sóng mê mang, nó trong veo dường như chưa từng thay đổi, cả người em thu vào trong vòng tay của Hyunjung, vùi vào cổ cô, em khóc nức nở
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro