Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Tướng dâm


Tám mươi mốt tướng dâm

Hắn, Na Tra, khẽ vạch mở chỗ kín của Ngao Quang.

Móng tay cứng cỏi của hắn banh ra lớp thịt mềm bên trong đôi môi khép kín của Ngao Quang, khiến bụng dưới ngài khẽ run lên. Khóe mắt hắn vô tình lướt qua đuôi mắt cong cong của người bên dưới, đôi má vốn đã đỏ ửng vì thẹn của ngài càng thêm nóng ran. Dù mang hình dáng con người cưỡi trên thân thiếu niên, Ngao Quang vẫn cảm nhận rõ cái tê dại lan tỏa từ đầu đuôi rồng linh thể của mình.

Dục vọng đang len lỏi trỗi dậy.

Chỗ kín dần ướt át.

Ý chí chìm vào mê mải.

Đôi tay thon gọn mà rắn chắc của hắn mang chút trêu ghẹo, nắm lấy vùng thịt mềm mại của Long Vương trong lòng bàn tay, ép nụ hoa ẩn giấu phải nhô lên. Màu hồng thắm đầy cám dỗ của chỗ kín ấy hòa lẫn đầy nhục cảm với làn da trắng lạnh của giống rồng.

Ngao Quang theo bản năng muốn kéo bàn tay thiếu niên đang luồn vào chỗ kín của mình ra, nhưng Hỗn Thiên Lăng đã nhanh chóng nhận ra ý định phản kháng của Long Vương. Từ dưới nách ngài, nó lao lên, quấn chặt đôi tay trắng ngần của vật hiến tế ra sau lưng, buộc Ngao Quang phải ưỡn ngực, phô ra đôi nhũ thịt tròn đầy săn chắc, như muốn khoe hai trái chín đỏ trước ngực mình.

Sự đùa giỡn xen lẫn xấu hổ lan từ hạ thân lên cổ họng, giọng ngài run rẩy không ngừng. Lý trí van xin ngài giữ tỉnh táo, nhưng ngài chỉ đành nuốt những tiếng rên nhỏ vụn vào sâu trong lòng. Ngao Quang cắn môi, nhắm chặt mắt, chẳng thể kiểm soát, nhưng đôi tai yêu nhạy bén gần đỉnh đầu lại dựng lên vì máu nóng dâng tràn, chẳng màng đến sự bất lực và gào thét trong tâm trí ngài.

Trong cơn mơ màng, kẽ răng nóng bỏng của ngài như thoảng chút hương tình mà thiếu niên vừa cuốn từ lưỡi sang, ngọt ngào mà đầy mê hoặc.

Biển dục dâng tràn.

Hoa sen hé nụ.

"Phụ thân, ngài ra rồi." Giọng châm chọc của thiếu niên vang lên, phá tan không gian mơ màng đầy mê say.

Lần đầu tiên trong hơn ngàn năm, Ngao Quang thực sự lên đỉnh sướng.

Bản năng hoang dại vượt qua mọi giới hạn của linh thể và tu luyện, khiến nước của giống rồng rỉ ra từng giọt từ chỗ kín, nhớp nháp mà nồng, chảy theo tay thiếu niên, nhỏ xuống bụng trần của Na Tra.

Trời xa vắng lóe lên tiếng sấm, mưa bắt đầu rơi tí tách, như hòa cùng nhịp thở.

Ngao Quang cố ghìm lại cơn thèm muốn đang trào lên trong lòng.

Bao năm qua, cổ họng ngài như bị một tảng đá đè nặng. Giờ đây ngài cảm nhận mồn một nỗi xấu hổ và căm ghét giấu kín trong cơ thể này đang dần bùng lên theo từng đợt ham muốn nồng cháy. Dù vậy, nỗi buồn sâu thẳm trong lòng lại khiến ngài không thể kìm nén, như tảng đá kia bị hất tung ra.

Khi chỗ kín ngứa ngáy co chặt, linh thể rồng của ngài không kìm được mà rên khe khẽ.

"Bính Bính cũng giống phụ thân thôi, chỉ cần nghịch một chút là nước trào ra như mở đập." Đôi mắt đỏ rực của hắn liếc sang, ba ngón tay tiếp tục thọc sâu vào khe thịt của Ngao Quang, dùng móng tay nhọn khều nhẹ, cào vào chỗ mềm nhất bên trong, làm ngài run rẩy không kiểm soát. "Xong nhanh đi, con còn phải về với em ấy."

"..." Lời sỉ nhục khiến Ngao Quang muốn phun nước bọt vào mặt thằng nhóc này, nhưng cơ thể đã bị khuất phục, ham muốn giấu kín lâu nay bị đánh thức. Lớp thịt mềm trong chỗ kín ấy co bóp chẳng chút ngượng ngùng, quấn lấy tay hắn như muốn giữ chặt.

Đôi mắt vốn giận dữ giờ chỉ biết hoảng hốt tìm cách né tránh.

Hắn biết tỏng cái vẻ xấu hổ của Ngao Quang chỉ là giả đò. Con rồng lẳng lơ này trước đây đã dựa vào thân thể mềm mại ấy để đổi lấy sự khoan hồng từ Ngọc Hư Cung. Giống rồng vốn có hai giới tính, như Ngao Bính vậy, nhưng Ngao Quang thì khác. Sư phụ từng kể, để đổi mạng cho dân, ngài đành cởi hết quần áo, đeo hàm thiếc, bị Thiên Đế xích lại kéo đến hội Kim Tiên. Ngay trước mặt mười hai vị Kim Tiên, Thiên Đế coi ngài như con thú để nghịch ngợm. Suốt ba ngày ba đêm, các tiên nhân dẫn chó ngựa đến hành hạ ngài, làm hỏng cả phần đàn ông. Sau đó, Thiên Đế chê chỗ sau của ngài không đủ để phục vụ, bèn lấy thuốc quý mở thêm một khe kín dưới hạ thân, biến ngài thành "rồng cái".

Hơn ngàn năm sau, Ngao Quang chỉ thuộc về một mình Thiên Đế. Nhưng Thiên Đế thường bế quan tu luyện, lại còn có đám hậu cung, bèn cắt bỏ phần đàn ông vô dụng của ngài, đóng Định Hải Thần Châm vào chỗ cắt, nhét chốt thần vào khe kín và chỗ sau làm đai trinh tiết, khóa chặt ngài dưới đáy biển, buộc ngài ngày ngày ghìm ham muốn chờ tới lúc hầu hạ.

Giờ đây, bảng phong thần đã xong, để thưởng cho công lao của Na Tra, Thiên Đế đã ban cả hai cha con Đông Hải Long Vương này cho hắn.

Lúc đầu, hắn chỉ muốn cưới Ngao Bính và cứu cha cậu. Nhưng mấy hôm trước, trong ngày cưới với Ngao Bính, Ngao Quang đứng ngoài cửa nghe trộm. Ai ngờ con rồng dâm này, vừa được tháo đai trinh tiết, lại không chịu nổi tiếng rên rỉ ngọt ngào của con trai, đến mức không ghìm được bản tính dâm đãng, lén tự sờ mình ngoài hành lang. Nếu không bị Thân Công Báo bắt gặp, chắc đã bị dân phu hay yêu quái ở Trần Đường Quan làm nhục.

Thái Ất từng nói, ngài thân là rồng vốn đã sa ngã, lại được Thiên Đế sủng hạnh, cơ thể giờ chỉ còn là cỗ máy đầy ham muốn và dâm loạn. Nếu không ai quản, e rằng ngài sẽ hóa thành yêu ma, làm loạn khắp nơi. Tốt nhất là đưa ngài về Ngọc Hư Cung, giao cho Thiên Đế dạy dỗ. Nhưng Ngao Bính sao nhẫn tâm nhìn cha mình lại rơi vào cảnh tù đày? Giờ ngài đã là thân đực hồn cái, trời đất chẳng dung, cậu đành gợi ý rằng giống rồng vốn chẳng có thứ tự cha con, xin Na Tra, lấy ngài làm vợ lẽ, tự mình trông nom bảo vệ, để ngài khỏi dâm loạn nhân gian mà lại chịu sự hành hạ từ Ngọc Hư Cung.

Lý Tịnh và Ân phu nhân sao chịu nổi chuyện trái luân thường này, kiên quyết không đồng ý với cách làm của Đông Hải Long Vương. Na Tra kẹt giữa bên tình bên hiếu, chẳng biết phải giải quyết sao. Cuối cùng, Thân Công Báo xuất thân từ yêu tộc nên hiểu chuyện đời, nói rằng cha con cùng làm vợ thì không được, nhưng Ngao Quang vốn là nô lệ tình dục do Thiên Đế ban tặng. Đưa ngài vào phòng hắn làm lô đỉnh (*chỉ người bị dùng như "công cụ" để luyện công hoặc thỏa mãn dục vọng, thường mang hàm ý dâm dục, phục tùng.). Chỉ cần ngài không rời phủ sẽ được bảo vệ an toàn.

Gia đình Na Tra tưởng chỉ để giúp Ngao Bính bảo vệ cha, đành đồng ý. Ai ngờ ham muốn của Ngao Quang quá mạnh, thường bị lửa tình đốt cháy đến đêm chẳng ngủ được, lại van nài con trai đưa mình về Ngọc Hư Cung, cầu xin Thiên Đế rủ lòng thương. Ngao Bính đành nhờ chồng mình giúp cha giải tỏa.

Vậy nên mới có đêm động phòng này giữa Ngao Quang và Na Tra.

"Phụ thân đừng ngại ngùng nữa." Hắn hơi đắm chìm vào cái cảm giác môi lưỡi quấn lấy nhau với Ngao Quang vừa nãy, suýt nữa mê mẩn vì vẻ đẹp của con rồng già này. Nhưng nghĩ lại mọi chuyện cho rõ, hắn thấy chán, trước mặt Thiên Đế và Kim Tiên thì ngài phóng túng thế, sao đến hắn lại rụt rè vậy? Hắn rút tay khỏi người ngài, tháo Hỗn Thiên Lăng ra, nhạt giọng: "Ngài muốn sống yên ổn với con trai mình để cậu ấy khỏi lo thì cứ dùng hết mấy trò ngài định xin Thiên Đế ấy mà làm với con đi."

"Ta biết..."

Ngao Quang chỉ hận mình lúc ấy không kìm được cơn thèm khát, liên lụy đến Ngao Bính, còn cướp mất chồng của cậu.

Nhưng chỗ ấy của ngài vẫn sưng đỏ, mấp máy không ngừng, miệng thì rên rỉ ra những lời tình tứ. Ngài không kìm được mà nhớ lại chuyện xưa, khi bị Thiên Đế ép buộc nhét cây ngọc bổng vào trong, lũ trùng đã được tu luyện nương theo đường đó bò vào tử cung ngài, tạo thành cả chục quả trứng thịt trong bụng. Thế là ngài chỉ biết ngồi trước mặt đám Kim Tiên, dạng hai chân và mép thịt ra, như phát điên mà đẻ từng quả trứng hồn trong bụng, rồi lũ bọ hung non kia tranh nhau chui ra từ chỗ ấy của ngài. Thiên Đế ôm lấy một con bọ hung khổng lồ mà ngài sinh ra, đặt cạnh vú ngài. Con côn trùng cắn núm vú, mút điên cuồng, kích thích khiến ngài run rẩy, hai vú phình to lên cỡ thiếu nữ, sữa bên trong rỉ ra một thứ chất lỏng lạ. Suốt đêm, cả chục con bọ hung non thay nhau bú vú ngài, biến ngài thành một cái xác rỗng nuôi trùng.

Từ đó, Thiên Đế mới bảo thịt dâm của ngài giờ trông mới ra dáng, vừa cho ngài nuôi trùng bằng vú, vừa cưỡi lên thằng đệ của Thiên Đế.

Ngài không khỏi nhớ lại lúc ấy mình đã học cách hầu hạ đàn ông ra sao. Giờ ngài mới dám nhìn kỹ tiểu quỷ của Na Tra, còn to lớn hơn của Thiên Đế mấy phần, lại vì mới cưới lần đầu, ít dùng, nên trông sạch sẽ, thanh tú. Ngài định mút mạnh một cái, nhưng lại thấy mình thấp hèn, không dám nhìn thẳng, đành dạng chỗ ấy của mình ra, đối diện với tiểu quỷ của hắn, dùng thứ nước nhớt giữa đùi để bôi trơn.

Na Tra chưa từng trải qua cảm giác bị đôi đùi căng mọng kẹp chặt vài cái. Mấy lần mây mưa với Ngao Bính đều do hắn hỏi Thái Ất cách làm, nhưng ngại quá nên chẳng học kỹ. Ẩn trong Ngao Quang là con quỷ đói tình, cơ thể sinh ra để dâm lạc, ngay cả đôi đùi rắn chắc của đàn ông cũng được ngâm thuốc quý sáu ngày, mềm mại như gái trinh, căng mọng đầy sức sống. Hắn vừa dùng sức một chút, Na Tra đã thấy hơi khó kìm chế. Hắn không khỏi nghĩ đến chỗ ấy dễ thương của Ngao Bính, rồi hoảng hốt nhận ra mình đã chui vào lỗ rồng nóng ẩm, chặt chẽ của ngài.

Chưa kịp định thần, Ngao Quang cắn răng, nhét hẳn tiểu quỷ của Na Tra vào trong người. Trong phút chốc, Na Tra không ngờ cơ thể cha vợ lại có một nơi bí ẩn như vậy, từng lớp thịt quấn lấy hắn như kéo vào vực sâu dục vọng. Đầu óc hắn bị cuốn theo hoàn toàn. Ngao Quang dùng kỹ thuật điêu luyện bắt đầu nhấp nhô lên xuống, mặt đỏ bừng.

Lần này Ngao Quang giao hợp với Na Tra, vì áy náy và xấu hổ với con trai, ngài mang tâm thế muốn nhanh chóng kết thúc, định làm thật mạnh. Ngài là yêu tộc, trước kia bị Thiên Đế đào tạo, trải qua nhiều lần khinh nhờn, ít khi thật sự gần gũi. Giờ được nếm cây thương nhỏ của tên sát thần Na Tra, to lớn uy mãnh, tràn trề nhựa sống, ngài chỉ thấy trời đất quay cuồng. Lực đâm vào còn hơn cả Định Hải Thần Châm ngày trước, nhưng qua vài chục lần, vì thằng nhóc chưa hiểu chuyện tình thú, chẳng nhịn được dục vọng từ ngài, dần chậm lại, tìm cách kéo dài khoái lạc đôi bên.

Sau một đợt lên đỉnh, Na Tra càng nhập tâm hơn. Hắn ôm lấy mông Ngao Quang, ngồi hẳn dậy, thúc eo để đẩy sâu vào cơ thể ngài. Ngọn lửa dục vọng phá tan mọi rào cản giữa hai người, cả hai đều thấy hòa hợp đến lạ, chỉ hận không thể hòa lẫn vào nhau thành một.

Trong lúc niềm hoan lạc ngập tràn, Na Tra mới nhìn kỹ Ngao Quang. Cơ thể trắng ngần của ngài đã nhuốm đỏ, từ núm vú đến chỗ từng là minh chứng của rồng đực, sâu bên trong chỗ ấy có một thứ màu vàng kim, bị đường kim khâu thành chữ thập, trông mới mẻ nhưng bị pháp thuật đè nén – vết thương từ lần bị Thiên Đế cắt bỏ ngày trước. Đường kim kéo dài xuống bụng dưới, tạo thành một lá bùa đẹp đẽ:

"Tứ hải... Đệ nhất... Chó cái."

Na Tra đọc lên câu thần chú, tưởng tượng được người đàn ông trước mặt từng đau đớn thế nào khi bị thiến, rồi nhục nhã ra sao khi bị chủ nhân dùng kim khắc bùa lên linh thể. Đây là bùa tăng cường, lưu lại ký ức mỗi lần dục vọng trào dâng, rồi hiện lên khi ngài trống rỗng.

"Đừng nhìn..."

Ngao Quang biết với tài năng của Na Tra, chỉ thoáng qua là đọc hết nội dung lá bùa – những năm tháng ngài bị đai trinh tiết khóa chặt, không chịu nổi nhục nhã. Thậm chí ký ức về việc chuyển từ dương sang âm, triệt để thành chó nô của Thiên Đế ở Ngọc Hư Cung, hắn đều thấy rõ.

Linh hồn dâm đãng và thấp hèn của ngài đã bị Na Tra nhìn thấu hết.

"Đẹp lắm, phụ thân."

Na Tra xâm nhập vào ký ức ngài qua lá bùa, thấy Ngao Quang từng bất đắc dĩ thành thú cưng của Thiên Đế để bảo vệ tộc nhân, biết ngài cam chịu bị thiến để giữ Ngao Bính trong bụng, thậm chí sâu trong ký ức còn có lệnh cấm của Thiên Đế: Khi không được gọi tới thì tuyệt không rời Định Hải Thần Châm.

Nhưng dù cam nguyện mãi làm rồng giữ trinh cho Thiên Đế, triệt để thành con chó cái của Ngọc Hư Cung, ngài vẫn dễ dàng bị chủ nhân vứt bỏ. Thái Ất và Thân Công Báo đều biết, chỉ cần Ngao Quang rời khỏi sự dạy dỗ của chủ nhân, ngài sẽ nhanh chóng sa đọa hoàn toàn.

Trời chẳng từng yêu thương ngài.

Nhưng ma quỷ lại rủ chút lòng người.

Khi dục vọng hai người dâng trào, lá bùa trên da thịt Ngao Quang biến đổi, một đóa sen đỏ nở ra ở chỗ kim vàng dày đặc nhất.

Dấu sen mới hiện ra.

Na Tra không có sức mạnh phá giải chú ngữ của Thiên Đế, nhưng hắn thêm sức mạnh của mình vào.

"Phụ thân, con... không phải... Con thay Bính Bính giúp ngài khóa lại nó, để cơ thể ngài không nhớ lại những chuyện ấy nữa được không?"

Ngao Quang không ngờ Na Tra sẵn lòng giúp một con điếm như ngài nới lỏng xiềng xích. Ngài nhịn không được mà rơi nước mắt, nhưng tự an ủi rằng đây là vì hắn rất yêu con trai mình, chỉ muốn báo đáp thằng nhóc dưới thân. Thế là ngài dùng bầu ngực căng tràn ôm lấy hắn. Trong cơn dục vọng, Long Vương rùng mình, bầu vú phun ra sữa trắng tinh, trộn lẫn cơ thể phủ đầy màu trắng. Na Tra chưa từng thấy cảnh xuân tình thế này, không kìm được mà ngậm lấy vú trái của cha vợ, muốn hút hết vị ngọt bên trong.

Khi hai người hòa hợp đến cực điểm, Ngao Quang lên đỉnh một cái, trong đầu cả hai cùng hiện lên ký ức của ngài.

Hồi đó, ngài bị Thiên Đế nuôi trong ổ chó, bốn năm con Thiên Cẩu to lớn coi ngài như vợ chung. Sau đó, Thiên Đế mang đến năm sáu con chó sữa nhỏ để ngài nuôi. Đám chó con thay nhau cắn núm vú ngài suốt ngày, dù hết sữa vẫn dùng răng sữa liếm láp tìm vui. Qua ba năm, hai núm vú ngài sưng to, kéo dài thành hai khúc nhỏ. Thiên Đế vẫn chưa vừa lòng, cho ngài uống thuốc kích thích, làm vú to thêm, rồi nhét hai viên kim đan vào lỗ vú để luyện tâm hỏa, đến khi núm vú lật hẳn ra, lỗ vú rộng đủ một ngón tay mới thấy hài lòng. Để khoe tu vi, Thiên Đế còn gọi đám tu sĩ Giáo phái đến chơi đùa núm vú ngài, gọi là "Rồng sữa đan lô", dùng cơ thể âm dương của ngài nuôi Thiên Cẩu.

Sau này, Thiên Đế biến cơ thể ngài thành một pháp tướng linh thể, phong ấn trong lá bùa này. Lần này, nhờ trận yêu cháy bỏng của hai người, nó mới lộ ra.

Đủ kiểu pháp thuật nhục nhã ngài, hết thảy tám mươi mốt loại.

"Đừng mà..." Ngao Quang vô thức bảo vệ núm vú của mình.

Nhưng Na Tra là một thằng nhóc nóng tính, khi đã biết chỗ ấy của cha vợ có sức hút dâm đãng như vậy thì sao chịu dừng tay. Hắn bảo: "Đừng sợ, đây chỉ là pháp thuật thôi, chẳng làm ngài đau đâu."

Hắn nuốt nước bọt đánh ực, hai tay to lớn nâng đôi vú mềm mại như thiếu nữ của Ngao Quang. Ngọn lửa sen trong lòng bàn tay hắn bùng lên, chỉ trong chớp mắt vận sức, đôi vú của Ngao Quang đã phồng to ra, biến thành hai bầu vú bự căng đầy của sản phụ, hai núm vú nhỏ xinh lúc đầu cũng căng lớn, hóa thành hai đầu ti bự đỏ chót.

Hắn nâng một bên vú dâm đãng của cha vợ lên, nhét ngay vào miệng. Cơ thể được cải tạo để luyện đan nóng ran lên, núm vú sưng đỏ lại mềm mại lạ thường, hắn cắn nhẹ một cái đã thấy thích miệng. Lỗ vú từng bị Thiên Đế nhét kim đan giờ rộng đủ để lưỡi chui vào, hắn mút mạnh một cái, sữa trắng phun ra làm hắn như phát điên.

Hắn rút cây thương bạc khỏi chỗ ấy của Ngao Quang, nhảy lên ngồi chễm chệ trên eo ngài, học theo cách Thiên Đế trong ký ức từng đùa nghịch ngài. Hắn nâng đôi vú bự lên, dùng khe giữa hai vú để sục tiểu quỷ của mình. Làn da mịn màng làm sóng vú dập dềnh, tuy không sướng ngập tràn như khi lỗ rồng quấn chặt, nhưng lại có hơi ấm kéo dài và cái thú vui khi nghịch đôi vú bự. Lúc này, hắn vốn ghét Thiên Đế coi khinh mọi thứ như cỏ rác, nhưng giờ lại thấy thích khi được tự tay bóp nắn người dưới thân.

Ngao Quang từng chứng kiến nhiều gã đàn ông lên cơn ham muốn mà lộ vẻ trơ tráo. Ngài biết thằng nhóc như Na Tra chỉ vì lần đầu nếm mùi dục vọng nên không kìm được, chẳng trách hắn. Nhưng ngài lại thoáng thấy cảnh mình sau này thành đồ chơi tình dục cho tên sát thần này. Ngài chẳng sợ, thậm chí còn thấy yên tâm.

Ngao Quang nghĩ, Na Tra vốn không xấu tính. Sư phụ hắn là Thái Ất Chân Nhân – một người hiền lành, chẳng biết mấy trò bẩn thỉu của Giáo phái. Hắn tốt hơn đám Thiên Đế và Kim Tiên tàn ác kia cả ngàn lần. Sau này ở lại Trần Đường Quan, ngài còn được sống cùng con trai. Nghĩ đến tiểu quỷ hiếm có của Na Tra, chẳng biết còn bao nhiêu chuyện sướng, lòng ngài thoáng chút mong chờ. Chỉ thương Ngao Bính vừa cưới được người yêu thì bị ngài chen vào, đêm nay ở một mình chắc buồn lắm.

Ngao Quang nhớ lại, tổ tiên giống rồng bao đời đều làm lô đỉnh cho Ngọc Hư Cung. Hồi trẻ, ngài từng thấy cảnh cha con, mẹ con, thậm chí ba bốn đời rồng cùng hầu hạ tiên nhân. Khi xưa, ngài nghe lời xúi bậy của nhà Thương, ghét Thiên Đế tàn bạo, Ngọc Hư Cung đồi bại, không chịu làm nô lệ nên theo vua Thương nổi dậy. Ai ngờ bị Thương Thang bán đứng, ngài rơi vào cảnh này. Nếu hầu hạ Na Tra – một thằng nhóc dũng cảm, có lòng với đời – thì cũng chẳng tệ. Dù ở Trần Đường Quan hay Đông Hải, yêu tộc và rồng đều được yên ổn.

Vậy nên Ngao Quang quyết tâm, sau này sẽ dốc hết sức mình, dạy con trai một lòng hầu hạ Na Tra, để ngày tháng của yêu tộc Đông Hải và người đời đều tốt đẹp. Ngài nhớ lại hôm trước, Thân Công Báo gợi ý ngài làm lô đỉnh cho Na Tra, còn chẳng bằng một đứa hầu phòng. Nếu không bị Na Tra đánh cho phải khuất phục, ngài suýt nổi khùng đập nát Trần Đường Quan. Giờ nghĩ lại, ngài thấy mình nông cạn. Vì tiểu quỷ ngon lành của Na Tra, đừng nói làm lô đỉnh, cứ mãi làm bầu vú cho hắn mút cũng chẳng khó gì.

Nghĩ đến những ngày sướng sắp tới, mắt Ngao Quang sáng lên. Đúng lúc ấy, ngài thấy tiểu quỷ bự con của Na Tra ngay trước mặt, cả người mềm nhũn.

Thấy Ngao Quang dưới thân lộ vẻ dâm đãng, Na Tra thầm nghĩ con rồng này lại nhớ đến chuyện gì bậy bạ. Hắn bực mình quát: "Phụ thân, muốn mút thì xin ta cho một miếng đi."

"Chủ nhân, xin ngài cho ta...."

"Ai là chủ nhân của ngài?" Hắn tưởng Ngao Quang mê man nhớ nhầm sang Thiên Đế, bèn tát một cái vào cái vú bự của kẻ dưới thân.

"Con là chủ nhân duy nhất của Quang nô."

Ngao Quang chẳng nói nhiều, lưỡi dài của giống rồng thò ra, quấn lấy đầu tiểu quỷ của Na Tra giữa khe vú, mút mạnh vào lỗ nhạy nhất. Hắn bị siết chặt tiểu quỷ, run lên, xuất thẳng ra. Tinh trắng của thằng nhóc nở rộ trên mặt và vú Ngao Quang.

Lúc này, đầu óc Ngao Quang tràn ngập cảnh tên sát thần sau này sẽ dập vào cả hai lỗ rồng, vào họng ngài. Hạ thân ngài mềm nhũn, lại phun nước lần nữa, chỗ ấy trào ra bao nhiêu nước dâm và nước tiểu không kìm được.

Cả Đông Hải bắt đầu đổ mưa lớn.

Ngao Quang và Na Tra quấn lấy nhau như nước với sữa, chẳng còn ai khác. Nhưng họ không biết Ngao Bính đang cầm viên ngọc thông linh, nhìn người yêu và cha ruột mình làm trời đất đảo điên.

"Con ơi, con làm vậy để làm gì chứ?"

Ngao Bính lặng lẽ ôm viên ngọc, như chìm trong bóng tối, lòng đau nhói. Cậu nhớ lại lời Thái Ất Chân Nhân khi cậu mượn viên ngọc chiếu sáng vạn vật này.

Thái Ất vốn không muốn cho Ngao Bính mượn, biết cậu chẳng muốn người yêu và cha mình quấn quýt.

Nhưng Ngao Bính tự xin thầy, nói cơ thể cha đã ra nông nỗi này. Để giúp cha, sau này Na Tra khó tránh khỏi chuyện gần gũi ngài, sớm muộn cậu cũng phải chấp nhận. Dù không chịu nổi cảnh người yêu ôm ấp kẻ khác, cậu càng không đành lòng thấy cha sa đọa hay bị đưa về Ngọc Hư Cung. Sớm muộn cũng phải quen, chi bằng luyện cho quen mắt từ đầu. Thái Ất chẳng còn cách nào, chỉ trách Thân Công Báo nghĩ ra cái kế ác độc này, nhưng cuối cùng vẫn cho cậu mượn ngọc.

Nhưng Ngao Bính là một thằng nhóc mới biết yêu, sao chịu nổi cảnh lửa cháy rừng rực thế này? Chỗ lỗ rồng song tính của cậu đã bị ham muốn nuốt chửng. Dưới lớp áo trắng, quần trong thấm đẫm nước dâm đặc sệt.

Nhìn cha bị người yêu chơi đến mất hồn, phun nước tiểu ra khắp nơi, cậu lại ghen tỵ vô cùng. Cậu không tưởng tượng nổi nếu mình có đôi vú bự như cha, được Na Tra ngậm trong miệng, ôm trong tay thì sẽ sướng thế nào. Cậu thậm chí lo thân thể gầy gò này làm sao giữ được Na Tra, thằng nhóc đã quen với vẻ đẹp dâm đãng của cha.

Cậu cũng muốn có cơ thể như cha, phải dâm hơn, vượt qua tám mươi mốt tướng dâm của ngài.

Cậu phải giữ lấy cả tâm hồn lẫn thể xác của Na Tra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro