.
Nguồn: https://archiveofourown.org/works/35547478
Gia chủ Minamoto phát hiện ra một chiếc camera ẩn ở trong phòng ngủ của mình.
Thứ đồ chơi kia giấu ở ổ điện trên vách tường đối diện với giường của hắn, còn có chức năng ghi hình vào ban đêm. Minamoto Yorimitsu lần theo nguồn thu dữ liệu, vượt qua mấy trang web ngụy trang cho có liền điều tra ra được nơi phát ra tín hiệu.
Đây đích xác là địa chỉ IP nhà Abe Seimei.
Bạn tình của Minamoto Yorimitsu không ít, nhưng người mà hắn đưa về nhà lại chỉ có Seimei. Thoạt nhìn Seimei có vẻ như chưa bao giờ nhân dịp được "sủng ái" đó mà làm ra vẻ tự hào, sự bình tĩnh ấy vừa hay lại là yếu tố khiến Yorimitsu thưởng thức anh. Không nghĩ tới... Anh lại ở sau lưng mình làm ra loại chuyện như thế này.
Minamoto Yorimitsu nghĩ nghĩ, không thèm phá hủy cái camera kia, ngược lại còn khôi phục nguyên trạng cho ổ điện, tiếp tục giả vờ như không biết mà sinh hoạt như thường.
_______
Ban đêm, Abe Seimei lại lần nữa kết nối với camera trong phòng ngủ Yorimitsu.
Tuy rằng quen biết nhiều năm, Seimei vẫn tò mò khi Yorimitsu ở một mình sẽ là khung cảnh như thế nào. Rốt cuộc vị gia chủ này của gia tộc Minamoto ngày thường vĩnh viễn đều treo một vẻ mặt ngoài cười trong không cười, tất cả mọi người đều nhìn ra được hắn không thành thực, cũng chẳng có ai biết được bộ dáng chân chính của Minamoto Yorimitsu đến cùng là dáng vẻ nào.
Mặc dù ở trên giường là lúc trần trụi không chút giấu giếm mà gặp nhau, Yorimitsu cũng vẫn mang vẻ mặt âm dương quái khí. Vậy thì khi chỉ có một mình, hắn hẳn sẽ phải cởi bỏ lớp mặt nạ ấy ra, biến thành một người thường có đủ hỉ nộ ái ố không? Hay là ngụy trang đã sớm dung nhập vào trong cốt tủy, trở thành một phần không thể tách rời của hắn?
Trong tầm nhìn camera, số lần Yorimitsu xuất hiện cũng không cao cho lắm. Lúc hắn quay về căn nhà này để qua đêm đại đa số đều là vẻ mặt không cảm xúc mà lên giường ngủ, ngẫu nhiên sẽ xem di động vài lần sau khi nằm xuống, ngón tay gõ nhanh trên màn hình, chẳng biết có phải đang bố trí công tác cho tên cấp dưới xui xẻo đang tăng ca nào đó không.
Tư thế ngủ ban đêm của Yorimitsu hiển lộ dấu vết giáo dưỡng của gia tộc, không chút nào khác người, chỉ đơn giản là lật người vài lần, duỗi cánh tay cẳng chân các thứ, chỉ vậy mà thôi, thậm chí còn không nghe thấy chút lời nói mê kì quái nào cả.
Nội dung giống nhau thường sẽ khiến kẻ rình mò mất đi hứng thú, Seimei ngược lại xem đến phát nghiện.
Đêm nay Seimei vẫn nghĩ sẽ thưởng thức phong cảnh thuộc về riêng mình ấy, màn hình lại truyền đến hình ảnh khiến anh cảm giác thực mới mẻ.
Trăm năm khó có một lần Minamoto Yorimitsu nằm trên giường ăn kem, vừa mở chiếc TV trong phòng mình lên xem.
Seimei tò mò, với thẩm mỹ của Yorimitsu, rốt cuộc thì thể loại tiết mục nào mới có thể hấp dẫn hắn, nhưng âm thanh kia nghe qua sao lại giống với bộ phim truyền hình đang hot gần đây của Heian-kyo, hình như tên là [Quả phụ cười phong lưu].
Yorimitsu thế mà lại thích xem cái này? Tình huống này quả thực có chút phá vỡ nhận thức của Seimei, nhưng mà rất nhanh sau đó anh đã mất đi hứng thú để suy xét về bộ phim gì đó.
Minamoto Yorimitsu tựa hồ thực nhàn nhã, hắn cũng không sốt ruột ăn luôn kem, mà là vươn đầu lưỡi ra thong thả đáp trên cây kem liếm láp, phảng phất như đang đánh giá mùi vị của nó. Đầu lưỡi hồng hào mềm mại vờn quanh phần đỉnh, cánh môi đôi khi lại chạm khẽ lên kem, dính lấy một lớp kem mỏng màu trắng ngà bị chảy.
Hầu kết Seimei giật giật, trong đầu đang liên tưởng tới một số thứ rất không phù hợp với trẻ nhỏ. Anh luồn tay vào trong quần mình, nhìn chằm chằm vào Yorimitsu trong màn hình, một bên tưởng tượng ra đối phương đang giúp mình liếm láp, một bên vỗ về phân thân đang cứng lên của chính mình.
Bơ kem chảy que kem rơi xuống cổ tay, Yorimitsu liền vội vàng nghiêng đầu mút lấy nơi đó, giống như là vừa hôn vừa mút dần lên tới đỉnh, phát ra một chuỗi âm thanh ái muội.
Hắn tựa hồ không bỏ qua một giây phim nào, trong quá trình liếm mút ấy hai mắt vẫn dán chặt lên màn hình TV. Từ góc nhìn của Seimei, chỉ cảm thấy góc độ này phi thường giống như Yorimitsu đang ngồi giữa hai chân mình, vừa mút cho anh vừa giương mắt lên nhìn anh. Hình ảnh ấy chẳng hiểu sao lại khiến dương vật trong lòng bàn tay to thêm vài phần.
Thời gian trôi qua, kem bị chảy càng lúc càng nhiều, Yorimitsu liếm không xuể đành phải liếm từ que lên, bờ môi tiếp xúc với kem lạnh quá lâu đến nỗi đỏ lên vì lạnh, đối lập với màu trắng của kem ngược lại hiện ra vài phần kiều diễm.
Để giải quyết vấn đề kem tan nhanh, lần này Yorimitsu dứt khoát ngậm hết cả cây vào trong miệng, mút mạnh một phát. Nhưng khóe môi vẫn chảy ra một giọt bơ kem, giống như cá lọt lưới mà từ từ chảy xuống cằm hắn.
Tiếng nước ái muội vang vọng khắp phòng, khiến trong đầu Seimei giờ phút này đều là hình ảnh mình thọc sâu vào trong cổ họng Yorimitsu, bắn đầy tinh hoa vào trong đó. Vết bơ kem chảy ra ở khóe môi kia giống tinh dịch đặc sệt mà Yorimitsu không kịp nuốt nên tràn ra khỏi khóe môi hắn...
Trong loa đột nhiên phát ra tiếng rôm rốp, khiến cho người đang đắm chìm trong tưởng tượng giật mình.
Minamoto Yorimitsu tựa hồ lười quan tâm đến que kem này, hắn cắn nát phần kem còn lại mà nhai rồm rộp, sau đó tắt TV đi, cầm theo que kem biến mất khỏi tầm nhìn của camera. Tay của Seimei vẫn còn ở trong quần chưa rút ra, anh cau mày nhìn trong phòng không một bóng người trên màn hình, vẻ mặt có chút suy tư. Từ đó về sau hình như là do công việc bận rộn, Yorimitsu hầu như không về nhà ngủ qua đêm lần nào nữa.
Rốt cuộc có một ngày Yorimitsu lần nữa xuất hiện trên màn hình. Hắn khoác áo tắm dài, tóc ướt dầm dề, có vẻ là vừa tắm gội xong. Yorimitsu ngồi xuống giường, móc ra từ trong túi… một cái dương vật giả chạy bằng điện màu đỏ rượu?
Yorimitsu ngồi trên giường, đổ rất nhiều gel bôi trơn lên tay, sau đó nửa nằm dựa lên đầu giường, không chút ngượng ngùng mở rộng hai chân, dùng bàn tay dính đầy gel duỗi tới giữa hai chân mình. Xem ra là đang muốn bôi trơn cùng nới lỏng, nhưng mà bị vạt áo dài ngăn trở, không nhìn thấy trạng huống của bộ phận mấu chốt, Seimei chỉ có thể ngây ra mà nhìn màn hình chằm chằm, trong đầu lại tưởng tượng ra hình ảnh mơ màng của nơi bí ẩn đó.
Minamoto Yorimitsu hơi nheo mắt lại, hít sâu một chút rồi thả lỏng thân thể. Hắn đã đưa hết cả ngón tay vào rồi sao? Seimei nhìn khuôn mặt của Yorimitsu,trong đầu nhớ lại nhiệt độ cùng xúc cảm bên trong thân thể đối phương.
Thân thể Yorimitsu đột nhiên run lên một chút, không nhịn được phát ra một tiếng hừ nhẹ đầy áp lực. Có lẽ là ấn trúng điểm G của chính mình rồi chăng? Trong đầu Seimei nhớ tới càng nhiều hình ảnh khi ở cùng Yorimitsu, anh nhớ tới làn da đỏ lên khi động tình của hắn, tiếng than nhẹ không thành thực giống với tính cách, cùng với đôi mắt dù đã chìm trong ý loạn tình mê vẫn giữ vững lý trí mà nhìn anh chằm chằm…
Thân thể Yorimitsu giật giật vài cái, hai chân tách ra càng rộng, ngón tay càng nỗ lực thăm dò thân thể của mình. Vạt áo tắm bị kéo ra theo động tác của hắn, lộ ra bầu ngực rộng, hắn bắt lấy cơ ngực của chính mình dùng sức xoa bóp, ngón tay khảy nhẹ đầu vú khiến cho nó dựng đứng lên. Nhưng loại đụng chạm đơn thuần đến từ bản thân này tự hồ không thể đem lại khoái cảm, Yorimitsu đùa giỡn đầu vú của mình trong chốc lát, đột nhiên vươn tay ra tìm được một bộ kẹp nhũ buộc lục lạc, kẹp lên đầu vú của chính mình.
Tuy là nhũ hoa đã cương cứng, đầu vú của đàn ông vẫn có vẻ nhỏ hơn, lần đầu Yorimitsu kẹp vào vẫn chưa có kinh nghiệm gì, chỉ kẹp được một chút da thịt trơn tuột. Sự cố ngoài ý muốn ấy dẫn tới một tiếng rên rỉ nho nhỏ, tiếng động ấy vào trong tai Seimei phảng phất như bị con mèo nhỏ nhẹ nhàng cào lên đầu tim một chút, ngứa ngáy vô cùng.
Yorimitsu nghĩ một chút, dứt khoát dùng tay bóp ngực mình, dùng kẹp để kẹp lấy nhiều hơn, lần này hắn đã thành công. Hắn nhắm hai mắt lại, đầu hơi ngẩng lên, không biết là đang tưởng tượng ra bị ai đối xử như thế, bàn tay lại hướng về giữa chân mình tiếp tục công tác, lục lạc trên kẹp núm theo hô hấp của hắn mà phập phồng rung động, phát ra tiếng vang nho nhỏ, mà biểu cảm trên mặt ấy nhìn qua rất say mê.
Hô hấp Seimei dần trở nên nặng nề, thân mình không tự giác hơi khom lại, ý đồ muốn xem phản ứng của Minamoto Yorimitsu cho rõ hơn chút.
Chỉ thấy Yorimitsu rút tay ra, lần nữa sờ đến bình gel bôi trơn kia đổ lên trên món đồ chơi bằng điện nọ. Hắn dùng tay vuốt ve vài lần, khiến gel bao phủ lên toàn bộ chiếc dương vật giả kia, khi rời ra còn kéo theo sợi tơ dính nhớp thật dài, rơi rớt trên ngực hắn. Hẳn là cảm thấy có chút lạnh, thân thể Yorimitsu hơi cương cứng một chút, ngón tay liền lau đi giọt gel lạnh lẽo kia, để lại trên ngực mình một đường trong suốt.
Yorimitsu ở trên giường thử vài lần, có vẻ như khó mà đem vật kia đâm vào trong cơ thể, vì thế hắn xoay người xuống giường, đứng ở mép giường cong lưng tì tay xuống, hẳn là muốn dùng tư thế này để thử.
Ở góc độ này, đại bộ phận hình ảnh đều bị áo tắm che giấu gần hết, chỉ phác họa ra được hình dáng mông của Yorimitsu, mà hắn tựa hồ là đang tìm một vị trí, quay đầu lại nhìn về phía sau lưng mình, ánh mắt giống như đang xuyên qua màn hình mà nhìn Abe Seimei.
Minamoto Yorimitsu đổ thêm chút gel, sau đó tùy tay ném lọ gel về phía ổ điện. Hình ảnh lập tức trở nên mơ hồ, ánh sáng xuyên qua lớp gel trong chai không phân biệt được đâu là nam bắc, căn phòng trở nên mông lung trên màn hình máy tính, mà Yorimitsu đang làm cái gì, mọi thứ đều bị che dấu hoàn toàn.
Seimei chỉ có thể nghe thấy tiếng thở dốc sung sướng của Yorimitsu từ trong loa truyền lại, tiếng chuông vang càng nhanh, cùng với tiếng nước lép nhép của món đồ chơi kia khi thọc vào rút ra trong người hắn. Hình ảnh không thay đổi nữa, tiếng rên rỉ của Yorimitsu cũng từ từ lớn dần, cuối cùng sau một hồi thở dốc, tiếng rên ấy hóa thành một âm cuối đầy mê người, rồi đột nhiên im bặt, tiếng động của món đồ chơi kia cũng ngừng lại.
Mặc dù chỉ có tiếng động và hình ảnh mơ hồ, Seimei vẫn bắn ra đầy tay. Anh dùng khăn ướt lau sạch tay mình, nhìn chằm chằm màn hình, vẻ mặt trở nên nghiền ngẫm.
Trong màn hình, Yorimitsu cởi từng thứ một trên người mình ra, sau đó mặc lên…
Váy cúp ngực dài màu đen?
Gia chủ Minamoto thoạt nhìn cũng không có vì yêu thích đặc thù của mình mà may đo lấy váy cho bản thân, bộ váy này có số đo của nữ giới, đối với một người cao lớn như Yorimitsu mà nói có vẻ quá mức chật chội. Hắn phi thường miễn cưỡng mà mặc váy lên, nhưng khóa kéo sau lưng hoàn toàn không thể kéo lên nổi, váy cũng không mặc được hoàn chỉnh, chỉ có thể treo ở phần xương sườn ngay dưới ngực. Mặc dù là thế, cặp ngực lớn kia vẫn bị váy thít ra dấu hằn, mà cơ bắp cũng bởi vậy nên thay đổi hình dạng, khiến cho chỗ không bị gò bó nổi lên dị thường.
Hắn ngồi xuống cạnh giường, lấy ra một đôi tất chân. Vén váy dài lên lộ ra cẳng chân trần trụi thon dài đã cạo sạch, hắn đeo tất vào, thong thả mà kéo lên từng tấc một, thận trọng từng chút một giống như đang mưu tính chuyện gì.
Mãi đến khi tất đen bao trùm hết hai chân, Yorimitsu mới thu chân ngồi trên giường, đầu gối chụm lại, vừa nhìn thì giống hệt như một bé gái ngoan ngoãn… đương nhiên là nếu bạn có thể cố tình bỏ qua bờ vai rộng kia của hắn.
Seimei chú ý tới Yorimitsu nghiêng đầu nhìn chằm chằm mình qua màn hình máy tính. Vẻ mặt của hắn vừa giống cười vừa giống như không cười, dưới ánh đèn không quá sáng hiện lên vẻ tình sắc ái muội không rõ.
Trong lòng Seimei hiểu rõ, lập tức lái xe tới chỗ hắn. Người hầu tiếp đón anh vào nhà, nói với anh gia chủ dặn anh cứ lên thẳng phòng ngủ.
……
Minamoto Yorimitsu đang ở trên giường chờ anh.
Hắn vẫn mặc bộ váy cúp ngực kia, vừa nhìn thấy Seimei đã dùng chân chỉ về phía ổ điện, "Tay nghề không tồi."
"Vẫn là kĩ thuật của anh cao hơn một bậc." Seimei cười, đi tới trước mặt Yorimitsu. Anh khom lưng ngồi xuống, nâng bàn tay hắn lên, hôn nhẹ lên đầu ngón tay: "My lady, tối nay có cần tôi phục vụ nàng không?"
Yorimitsu dùng bàn chân vẫn còn đeo tất của mình dẫm thẳng lên đũng quần Seimei xem như trả lời.
Seimei nắm lấy mắt cá chân hắn, nghiêng đầu hôn lên cẳng chân, một bên hôn một bên mang theo ý cười mà nhìn xem phản ứng của hắn, cứ như vậy hôn xuống đến đùi, cuối cùng để lại ở đùi trong một dấu răng mờ nhạt.
Seimei đặt chân Yorimitsu lên vai mình, không có màng gel bôi trơn cản trở tầm nhìn, phong cảnh dưới váy liền hiện ra không sót thứ gì: Dương vật của Yorimitsu không hề bình tĩnh giống chủ nhân của nó, có thể thấy được rằng hắn đã chờ đợi từ lâu.
Y dứt khoát chui đầu vào trong váy, hé miệng liếm mút trứng dái, nghe thấy tiếng rên rỉ sung sướng không ngoài dự liệu của Yorimitsu. Đầu lưỡi Seimei linh hoạt mà di chuyển tới nơi phụ cận, khi thì như chuồn chuồn lướt nước, khi thì chuyên chú tấn công, Yorimitsu nằm ở trên giường thoải mái híp hết cả mắt lại, mặc cho hạ thân bị liếm ướt dầm dề một mảnh. Seimei đột nhiên bỏ dở động tác, dò hỏi Yorimitsu món đồ chơi chạy bằng pin kia ở đâu. Yorimitsu khó hiểu nhìn Seimei chằm chằm, mở miệng cười nhạo anh: "Làm sao? Thứ đồ chơi kia của cậu không xài được?"
"Chúng ta ai cũng có sở trường riêng. Không biết là anh thích cái nào hơn?" Seimei mỉm cười mờ ám ghé sát tai Yorimitsu hỏi, mưu toan nghe được hai chữ "thích cậu" từ người này.
Nhưng mà Yorimitsu chỉ cười nhạo một tiếng: "Chi bằng cậu lắp pin cho thứ đồ chơi đó của cậu thử coi?" Ánh mắt lại hướng về phía tủ đầu giường, Seimei nhìn theo ánh mắt hắn, từ trong ngăn tủ tìm được món đồ chơi ấy.
Khi Seimei đang trên đường tới, Yorimitsu đã làm tốt việc nới lỏng, nhưng anh cũng không có vội vàng cắm vào. Anh bật công tắc lên, ở nơi mẫn cảm dưới háng Yorimitsu chọc đông chạm tây, phảng phất như đang nhàn nhã mà dạo phố.
Dương vật giả rung động mang theo từng đợt ngứa tê dại, mà nơi cửa động chỉ bị chạm chứ không tiến vào càng khiến Minamoto Yorimitsu cảm thấy khó nhịn. Chấn động do đồ chơi gây ra xuyên qua cơ bắp miễn cưỡng lan tới điểm G, nhưng hiển nhiên là còn lâu mới đủ, Yorimitsu liền vặn vẹo thân thể muốn tự mình đẩy vật kia vào, nhưng Seimei xấu tính lại luôn di chuyển nó ra chỗ khác.
Tên cáo giảo hoạt này không ngừng khiêu khích Yorimitsu, còn nằm trườn lên hôn liếm bộ ngực của hắn, biến hai núm vú trở nên sưng hồng ướt át. Minamoto Yorimitsu hé miệng thở hổn hển, dưới sự phập phồng hô hấp ấy, chiếc váy rốt cuộc kham không nổi gánh nặng của bộ ngực hắn mà bung chỉ.
"Tên khốn… Seimei." Từ kẽ răng Yorimitsu thoát ra một câu, "Mau… cắm vào ngay!"
Dục hỏa đốt nhà, nếu Seimei còn muốn cọ xát linh tinh, Yorimitsu thật sự muốn đá anh một phát.
“Tuân mệnh, My Lady.” Seimei liếm môi Yorimitsu, lời nói mang theo ý cười hòa cùng hơi thở của anh phả lên mặt Yorimitsu. Tiếp sau đó, Minamoto Yorimitsu đã bị anh túm chặt ấn xuống giường.
Anh lật người Yorimitsu lại ấn hắn ở mép giường, muốn hắn giống như vừa rồi dùng mông đối diện với camera trên tường, rồi sau đó vén váy của hắn lên, đem dương vật sớm đã như hổ rình mồi của mình cắm mạnh vào.
Thân thể đột nhiên bị xé rách khiến Yorimitsu phát ra tiếng kinh hô ngắn ngủi, nhưng nơi mà vốn bị gãi không đúng chỗ ngứa giờ phút này thật sự rất chân thực mà lấp đầy, khiến cho hắn vô cùng sảng khoái.
Tay Yorimitsu bắt lấy ga giường, quay đầu lại nhìn anh: "Làm sao? Cậu còn muốn ghi lại video để sau này chậm rãi tận hưởng dư vị à?"
"Đương nhiên, anh như thế nào em đều thích." Seimei vừa thúc nhẹ vào trong, ngựa quen đường cũ mà bắt đầu thế công, một bên lại cầm lấy cái dương vật giả kia tiếp tục kích thích phía trước của Yorimitsu.
Lần này Seimei để món đồ chơi đó dán lên đầu khấc niệu đạo, nơi cực kì mẫn cảm của Yorimitsu, khiến cho hắn không nhịn được mà kêu lên muốn tránh thoát, lại bị Seimei mạnh mẽ đè trở lại không thể động đậy. Tên cáo già ngàn năm này cư nhiên sử dụng yêu lực để bù trừ cho sự khác biệt thể lực của cả hai.
Yorimitsu bị Seimei cắn lên gáy, bên dưới bị anh thúc sâu vào trong, hắn chỉ hận bây giờ trong tầm tay mình không có đao, không thể chém được tên khốn này.
Niệu đạo truyền tới tê ngứa rất nhanh đã lan ra toàn thân, Yorimitsu cảm thấy mình sắp mất khống chế, nhưng dương vật lại bị Seimei dùng sức mà bịt chặt lỗ niệu. Hắn vô cùng khó chịu, va chạm phía sau cứ một cú lại tới một cú, cuối cùng, Yorimitsu mở to hai mắt, thân thể ưỡn cong về phía sau, tràng đạo co rút bóp chặt, tại trước sau đều bị kích thích mà nghênh đón một cơn cực khoái kịch liệt kéo dài. Khoái cảm mãnh liệt khiến Yorimitsu không cách nào kêu được thành tiếng, thậm chí quên mất cách thở, cho tới khi cảm giác cao trào lui dần mới thở ra một hơi dài, giống như vừa lượn qua của tử trở về vậy.
Sử dụng yêu lực khiến Seimei lộ ra vài bộ phận đặc thù của loài thú, trên đầu anh mọc ra đôi tai cáo, sau lưng có thêm đuôi, nhưng những thứ này đối với Yorimitsu mà nói đã trở nên quen thuộc từ lâu, vì vậy cũng chẳng phải thứ cần chú ý tới.
Trọng điểm là, Minamoto Yorimitsu có thể cảm nhận được rõ ràng, dương vật của Seimei giống như họ nhà chó mà phình to thành kết ở bên trong hắn, khiến cho hai người trong một thời gian ngắn khó có thể rời khỏi nhau.
Thậm chí xoay người lại để đối diện với Seimei hắn cũng không làm được, Yorimitsu chỉ có thể quay đầu lại, nghiến răng nghiến lợi mà lườm Seimei, ngón tay chỉ vào hạ thân anh làm ra động tác cắt đứt: "Thứ đồ không nghe lời này của cậu thật sự nên cắt."
Seimei lại cười ôm lấy Yorimitsu cùng hắn nằm lên giường, vừa liếm mặt hắn vừa lấy lòng nói: "Cứ dùng mãi một thứ cũng có chút đơn điệu, chi bằng giữ nó lại để ngẫu nhiên thay đổi khẩu vị cũng được mà?"
Anh giật nhẹ bắp đùi, cơ bắp kéo theo thứ vùi sâu trong cơ thể Yorimitsu khiến hắn lần nữa căng cứng cả người. Hắn không kìm được mà mắng: "... Đồ khốn! Thành thật chút đi!"
"Tuân mệnh." Seimei cười cầm lấy bàn tay Yorimitsu, mười ngón đan xen, lại kéo bàn tay ấy tới bên miệng mà hôn lên từng đầu ngón tay của hắn.
Cuối cùng, Seimei ngậm lấy ngón trỏ Yorimitsu, bốn mắt nhìn nhau, anh lộ ra nụ cười giảo hoạt thuộc về tộc hồ ly, vươn tay bắn ra một tia yêu lực tắt hết đèn trong phòng.
【END】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro