Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

.7


Khi Yunho đem chiếc áo mỏng manh trên người Jaejoong cởi xuống, cơ thể cậu đột nhiên co rúm lại một chút, nhưng vẫn rất nhu thuận nằm im giữa đống đệm chăn. Cậu buông lỏng suy nghĩ để cho Yunho khẽ hôn vào hai má cậu, liên tục hôn dọc từ đó kéo dài tới tận vành tai. Jaejoong không khống chế được cứ thế phát run, Yunho bỗng chống tay ngồi dậy, khẽ hôn lên trán cậu, một tay cởi từng chiếc cúc áo của mình ra. Yunho đem chiếc áo sơ mi đang mặc trên người đặt xuống giường, tay còn lại gắt gao nắm lấy bàn tay của Jaejoong. Hắn quay đầu nằm xuống bên cạnh cậu khiến Jaejoong có chút căng thẳng mà mím môi lại.

"Căng thẳng sao?"

Yunho bật cười, véo nhẹ vào cái mũi của Jaejoong. Cậu lườm hắn một cái, kéo chiếc chăn bên cạnh phủ lên người, trở mình đưa lưng về phía Yunho, khép mắt lại ra vẻ muốn ngủ. Yunho một tay chống đầu, một tay đặt lên trên người cậu, không biết cố tình hay vô ý lại đặt môi mình lên trán của Jaejoong. Cậu bực bội quay đầu lại đẩy hắn ra, lại bị Yunho bắt lấy tay, xốc chăn lên chui vào trong chăn cùng cậu. Jaejoong vội vàng kéo bờ vai của hắn, phòng tuyến cuối cùng cũng thất thủ, bị Yunho túm lấy cạp chiếc quần nhỏ, từng chút từng chút một kéo xuống.

Toàn thân Jaejoong cứng đờ, vừa muốn tiếp tục lại vừa muốn dừng lại, thế nên trên mặt mang theo nét oan ức mà trừng mắt nhìn hắn. Đem quần cùng đống chăn ném ra ngoài, Yunho lại một lần nữa thăm dò cậu. Jaejoong rất nhanh kẹp lấy chân, một tay đặt ngay trước ngực Yunho muốn đẩy hắn ra.

Yunho thấy cậu như vậy liền nở một nụ cười, bàn tay đặt trên lồng ngực hắn truyền đến cảm giác tê dại vì chấn động, Jaejoong vội thu tay mình lại. Yunho bắt được tay bàn, đặt lên môi dịu dàng khẽ hôn. Bàn tay tinh tế quái con lại trượt từ ngực Jaejoong xuống phái dưới sờ soạng. Jaejoong cắn chặt môi, dường như bị động tác chuyển động của hắn làm cho ngừng thở. Mãi cho đến khi Yunho xoay người nằm đè lên cả cơ thể cậu, Jaejoong lại đột nhiên nâng tay lên đặt trước ngực hắn. Một tay Yunho cầm lấy cổ tay của cậu đặt ở bên canh mình, cúi đầu hôn thật sâu lên môi Jaejoong, một tay từ từ đưa vào trong thân thể của cậu. Jaejoong cảm nhận được cái đau đớn khó chịu nên vội nắm chặt hai bả vai của hắn, cả người cứ thế phát run. Yunho vội vàng dời khỏi phía dưới của cậu, chờ cho Jaejoong bình tĩnh trở lại.

Jaejoong nặng nề thở ra, mở to mắt nhìn Yunho, hai hàng lệ theo khóe mắt liền nhanh chóng chảy xuống dưới. Yunho cúi đầu hôn lên môi, lên nước mắt của Jaejoong. Hắn lau mồ hôi trên mặt cậu, cố gắng giúp Jaejoong bình tĩnh trở lại. Jaejoong hơi hơi ngẩng mặt lên cho hắn hôn, nước mắt lại càng chảy ra nhiều hơn, cuối cùng thành ra nức nở không ngừng. Cậu ôm Yunho òa khóc.

"Làm sao vậy, Jaejoong?"

Một tay Yunho ôm lấy Jaejoong thật chặt, một tay vỗ nhẹ lên lưng cậu.

"Anh đã kết hôn, vì sao còn làm như thế này chứ?"

Jaejoong mở miệng ra hỏi hắn khiến cho cả cơ thể Yunho trong phút chốc trở nên cứng đờ. Hắn buông Jaejoong ra, ngồi thẳng dậy. Cậu cũng ngồi dậy theo hắn, kéo cánh tay của Yunho về phía mình.

"Em không biết trong đầu anh đang tính toán điều gì, nếu anh có thể suôn sẻ lừa gạt em lên giường, qua đêm nay, sau này mọi chuyện sẽ như thế nào?"

"Jaejoong . . . . . ."

"Em biết anh luôn cảm thấy em rất xinh đẹp, nhưng em cũng là một thằng đàn ông, cho dù anh có tính đến chuyện ly hôn đi chăng nữa, cũng không thể thoải mái sống cùng với em? Em có cảm giác giống như mọi người đều đang cười em, biết rõ không có kết cục tốt đẹp, nhưng muốn đùa giỡn với em, lại còn lặp đi lặp lại rất nhiều lần, chẳng phải có mục đích hay sao?"

Yunho trầm mặc không nói gì , cúi đầu gắt gao nắm chắc lấy tay cậu. Jaejoong giương mắt lên nhìn hắn, nhẹ nhàng ôm lấy vai hắn:

"Em biết anh rất tốt với em, nhưng rất tiếc anh lại không phải của em. Không phải người dành cho riêng em."

Yunho không biết nói gì ngoài thở dài, hắn đi tới đầu giường sờ soạng tìm kiếm thuốc lá. Jaejoong thấy hắn đặt điếu thuốc lá lên miệng châm lửa, từng làn khói mỏng từ trong miệng Yunho tràn ra. Jaejoong lặng lẽ ngắm những làn khói ấy tan trong không khí, những oan ức và đau khổ vừa nãy trong lòng đột nhiên biến mất không dấu vết, hốc mắt cũng vì thế mà khô cạn, dù chỉ một giọt lệ cũng không chảy ra nữa.

"Jung Yunho."

Jaejoong lên tiếng gọi hắn.

Yunho vừa mới quay đầu lại, Jaejoong liền ôm lấy mặt hắn ngấu nghiến hôn , di chuyển cơ thể ngồi lên đùi hắn. Yunho bị động tác nhiệt tình đột ngột này của cậu làm cho giật ngửa, hai tay chống lấy thân thể dựa vào đầu giường, trợn mắt há hốc mồm cứ thế nhìn Jaejoong đang ngây ngô nhưng lại điên cuồn hôn môi hắn. Mơ hồ mở miệng muốn hỏi cậu một điều gì đó, lại bị Jaejoong cắn lấy môi dưới, dùng sức mút vào. Sau một hồi đại não trống rỗng không hiểu gì, cuối cùng cũng có thể hoạt động lại bình thường, hắn nhanh chóng đáp trả lại nụ hôn của cậu. Yunho ôm lấy thắt lưng Jaejoong, xoay người lại đem lưng cậu tiếp xúc với tấm ga giường mềm mại. Jaejoong ôm chặt lấy cổ Yunho, cố gắng thả lỏng toàn bộ cơ thể mình.

Yunho một tay không ngừng vuốt ve vật thể phía trước, tay kia một lần nữa chậm rãi tiến vào cơ thể cậu, nhưng vẫn không quên mở mắt nhìn tình trạng của Jaejoong lúc này.

Jaejoong hiện tại không có khóc, nhưng cả cơ thể đều rất căng thẳng, túm chặt lấy hai vả vai của Yunho... Cảm giác tê dại cả phía trước lẫn phía sau khiến cậu rất khó chịu....

Một lúc sau, Jaejoong dường như bị chạm trúng nơi nhạy cảm đột nhiên phát ra một tiếng thở hổn hển. Làn hơi ấm áp đều thổi vào bên tai của Yunho. Tất cả như là hơi nước đang dần bốc lên, đưa nhiệt độ cơ thể của Yunho càng lúc càng lên cao.

Các mạch máu trong người hắn bắt đầu co rút.

"Á.." – Jaejoong đau đớn la lên. Yunho đã đưa phần đàn ông của hắn vào trong cơ thể cậu.

Jaejoong mở to hai mắt, muốn mở miệng kêu tên của Yunho nhưng không thể, thân thể cậu theo từng động tác của Yunho mà liên tục lên xuống. Yunho ở bên trong cơ thể cậu liên tiếp ra vào, loại cảm giác này thật sự vô cùng mới mẻ, khiến cho Jaejoong không biết nên phản ứng như thế nào. Hắn dường như đang vô cùng hưng phấn, mà toàn bộ cơ thể Jaejoong dường như đều có một luồn điện chạy qua, nhưng lại không biết gọi tên cảm giác ấy như thế nào.

Jaejoong nặng nề mở miệng phát ra tiếng rên rĩ, tay Jaejoong nắm chặt lấy ga giường, ngửa mặt lên trần nhà để thân thể mình nhấp nhô lên xuống theo từng nhịp đẩy của hắn. Một dòng nước ấm nóng đang lan khắp cơ thể cậu, ngay cả đầu ngón tay cũng trở nên bủn rủn vô lực.

Cảm giác này như đang chịu khổ hình, nhưng cũng giống như đang trong miền cực lạc. Jaejoong trong chốc lát thấy như bản thân đang bay lơ lửng, rồi lại ngay lập tức nôn nóng không chịu được muốn được lấp đầy cơ thể. Ngọn lửa dục trong ngực dường như bị Yunho châm ngòi, ngay lập tức bùng lên mãnh liệt, nhưng trong khoảnh khắc lại bị dập tắt, rồi bỗng chốc thiêu tất cả thành cho tàn

Jaejoong vặn vẹo cơ thể, cố gắng quay đầu qua đối diện với Yunho, muốn được thấy rõ vẻ mặt của hắn. Nhưng tầm nhìn của cậu dường như cũng trở nên nhòe mờ, hoảng hốt cau mày nhìn Yunho đang ở trước măth, cậu không thể nhìn rõ hắn mất rồi.

"Jung. . .Yunho . . Ưm....... Jung Yunho. . . . .A ......."

Jaejoong khó khăn mở miệng.

"Ừ?"

Yunho đáp lại lời cậu, sau đó ôm thân thể của Jaejoong cùng ngồi dậy. Đột nhiên thay đổi tư thế khiến toàn thân Jaejoong dường như nhũn ra, khóe mắt nhất thời không kìm chế được mà tràn ra nước mắt.

Jaejoong dùng sức bấu mạnh vào bả vai Yunho, trong đầu rốt cục cũng thanh tỉnh một chút. Cậu cảm nhận được thật rõ ràng Yunho đang ở trong cơ thể mình, đột nhiên thấy vô cùng đáng xấu hổ. Jaejoong đem mặt chôn vào cổ của hắn, không biết làm như thế nào cho phải. Động tác của Yunho càng lúc càng nhanh , chỉ một lát sau đó, Jaejoong đột nhiên kêu lên nức nở một tiếng, cắn bờ vai của hắn, toàn thân run rẩy. Yunho sau khi đã trút bỏ trong cậu, liền vuốt ve tấm lưng trắng muốt của Jaejoong, dồn dập thở.

Yunho nằm xuống giường, Jaejoong cũng vì thế ngay lập tức gối đầu lên ngực hắn. Yunho dịu dàng vuốt ve lưng cậu.

Jaejoong giương mắt nhìn hắn, tay đặt lên sát đầu hắn, cuốn lấy lọn tóc của Yunho đùa nghịch. Yunho khẽ bật cười ra tiếng, bắt lấy bàn tay không yên ấy của Jaejoong hôn lên đó:

"Em mệt rồi, ngủ đi."

Jaejoong ừ một tiếng, nhắm mắt im lặng một chút. Thế nhưng chưa được lâu đã lại mở to mắt lắc tới lắc lui Yunho.

". . . . . .Yunho."

Yunho nửa tỉnh nửa mê ậm ừ một tiếng, xem như đang đáp lại cậu. Jaejoong không vừa lòng chống tay ngồi thẳng dậy, túm lấy hai má của Yunho dùng sức kéo mạnh. Yunho ngay lập tức tỉnh táo hẳn ra, mở to đôi mắt hí nhìn Jaejoong, bất đắc dĩ cười cười, hôn nhẹ lên trán cậu.

"Có gì rắc rối, em không cảm thấy mệt sao?"

Jaejoong rất nhanh hé môi, một tay kéo lấy cổ tay của Yunho, muốn cùng anh trò chuyện. Yunho lại rất thương Jaejoong, yêu như thế nào vẫn thấy chẳng đủ. Hắn nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cậu, liền khẽ mỉm cười.

"Yunho,anh gặp em lần đầu tiên khi nào vậy? Có phải trong bữa tiệc của tổng cục gần đây không?"

Jaejoong mở miệng hỏi Yunho.

Yunho thoáng im lặng không nói gì, sau đó hôn lên trán của Jaejoong. Hắn đưa tay mình lên, vuốt ve mơn trớn khuôn mặt cậu:

"Lần đầu tiên anh gặp em là mười hai năm trước, khi em bước ra trong cuộc gặp gỡ fan hâm mộ sau khi phát hành album đầu tay. Anh bởi vì không thể mua nổi vé vào cửa, nên đứng sau tầng tầng lớp lớp người cách đó rất xa mà nhìn em. Lúc ấy Jaejoong chỉ mới mười ba tuổi, xinh đẹp lại cao quý như một hoàng tử nhỏ , đứng ở trên sân khấu, đẹp đến mức khiến mọi người không biết dùng lời lẽ gì để diễn tả. Lúc ấy anh đang học trung học ở thị trấn, biết được em tổ chức gặp mặt người hâm mộ ở trong thành phố, liền ngay lập tức vay tiền bắt xe đến đó, tuy rằng chỉ đứng trong đám người ở phía xa xem em hát, đối với anh vẫn cảm thấy chuyến đi ấy quả thật không tệ chút nào. Bởi vì em là một điều vô cùng mê hoặc, có thể đoạt đi tất cả khả năng chú ý của anh . . . . ."

Jaejoong không nói gì, chỉ cầm lấy tay hắn, nhẹ nhàng cắn vào mấy đầu ngón tay thon dài ấy.

"Jaejoong, anh là của em, của riêng mình em.Vốn dĩ ngay từ giây phút đầu tiên, anh đã là của riêng em rồi. "

Giọng nói của Yunho khàn khàn vang lên.

Jaejoong hôn lên ngực hắn, xoay người lật Yunho xuống phía dưới, khẽ cắn nhẹ lên hầu kết của hắn, cùng lúc đó đưa hai tay ra ôm lấy cổ hắn, lại tiếp tục cùng Yunho dây dưa không dứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro