Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 5: Stalker Toh


"OÁI Chết tiệt! Thằng Toh, cá viên của tao!" Som, người bị ám ảnh bởi việc dán mắt vào những chàng trai có body ngon nghẻ đi ngang qua, mà quên thiết lập một pháo đài vững chắc bảo vệ xung quanh tô mì của mình. Vì vậy, tôi mới có thể dễ dàng cướp lấy chả cá của nó.

"Trả 'người yêu' lại cho tao!" Đây là chả cá hoàng đế. Chủ quán sẽ chỉ cho mỗi tô một cái. Còn lại là cá viên thông thường.

"Không đời nào."

"Đồ vô liêm sĩ!"

"Cảm ơn vì lời khen ạ." Tôi thích chọc con Som vô cùng. Trời ạ, trắng trắng mềm mềm, ngon hết nước chấm luôn á!

"Thằng chó!"

"Là chó cũng tốt. Nó thông minh, tao thích." Tôi vẫn đang cầm miếng chả cá, giơ lên giơ xuống. Giả vờ đưa nó vào miệng nhiều lần cho chủ nhân nó lên cơn đau tim chơi vậy đó.

"Mày... " Som vẫn cố gắng tìm từ chửi bới để tôi thả con tin, nhưng tôi không quan tâm lắm.

"Ngón tay cái!"

Tôi hốt hoảng vô tình để viên cá rơi từ đũa xuống bát. Som chóp lấy thời cơ phản công cứu con tin. Quân tiếp viện của Som quả thật ác độc, khiến tôi lập tức đau tức vùng thượng vị.

"Cậu sao vậy, Jao? Có phải 'ngón tay cái' bị gì không?"

Nếu nói đến chuyện của người khác, Daisy chưa bao giờ thua ai. Jao cười khẽ. Cậu ấy đưa ngón tay đặt lên miệng.

"Hahahaa Chết tiệt! Toh. Ngón tay cái~"

Hức hức... Chuyện này thật sự đúng đến nỗi đau của tôi, chết tiệt! Tôi có thể thấy trước số phận của mình. Từ nay, 'Ngón cái' sẽ ở bên tôi lâu dài. Người ta nói 'ghét của nào trời trao của nấy', càng ghét càng nghe. Nghe tới khi chán ghét chưa chắc gì tụi nó chịu thôi.

"Vậy, mày hẹn gửi ảnh cho P'Nuea chưa? Sáng nay, tao gặp P'Thep, anh ấy có nhắc á."

"Hôm nay gửi."

"OMG~ Toh hẹn trai mà không hé nữa lời cho chúng ta biết. Sợ tụi tao rình ha gì?"

Chứ gì nữa, tụi bây đi rình tao chắc luôn, đặc biệt là Daisy.

"Chưa, tao vẫn chưa hẹn trước. Đang định gặp P'Nuea ở khoa. Anh ấy sẽ kết thúc lớp học của mình vào chiều nay." Không ai nhắc thì tôi nói làm gì? Tưởng tụi nó chán nghe tôi nói.

"Tính sao khi P'Nuea không ở đó? Tốt hơn hết là nên gọi anh ấy trước."

Lời Som nói cũng đúng. Tôi quá tự tin vì vào bản thân khi nghĩ mình đã biết mọi thứ từ khi theo dõi anh ấy, tin rằng P'Nuea sẽ bao giờ cúp học. Hừm, có số rồi thì hẹn thử xem sao, tôi cũng đâu còn gì để mất. Biết đâu lại được nói chuyện cùng anh ấy thêm tí nữa. Đệch, Toh! Làm sao mà mày lại không nghĩ đến nó sớm hơn?

Tôi nhanh chóng cầm điện thoại bấm gọi ngay cho P'Nuea yêu dấu của mình.

"Xin chào ạ, P'Nuea."

"Em mang file đến khoa cho anh. Mọi thứ đã xong hết rồi ạ."

"Ừ, vậy hả?"

"Vậy để em đưa P'Sky... Không, không phải!! Em phải cùng check với anh để đề phòng có gì cần sửa ạ."

"Chiều nay, em có rảnh không? Anh không đi đâu cả. Đến phòng em được không?"

"Được ạ~, hẹn gặp sau... bye krub~."

Ôi mẹ ơi! Giọng P'Nuea nghe xao xuyến thế này~

"Mày mất trí rồi, phải không, Toh?"

Giọng mỉa mai của Daisy vang lên. Tại sao những người bạn thân yêu của tôi lại biểu hiện như này?

"Cậu quên rồi hả, Toh?" Jao thở dài thườn thượt làm tôi nhận thấy gương mặt ai trong nhóm cũng hết sức kì lạ.

"Mày định gặp P'Nuea ở đâu cơ?" Som bắt đầu mất kiên nhẫn. Khi tôi vẫn còn chưa hình dung ra, khuôn mặt tôi vẫn giữ nguyên biểu cảm - 'điếc không sợ súng'.

"Tao hẹn ở..." Tôi đã hẹn gặp P'Nuea tại ...

"Đệch!!!"

"Tức á trời, tao ước cho mọi chuyện diễn ra đúng như lời mày nói. Mày mải mê chìm đắm trong tình yêu rồi làm theo những gì P'Nuea nói. Có còn tỉnh táo nữa không?"

"Tao phải làm gì mới được đây? Tao chết mất!" Tôi lầm bầm, bát mì yêu thích của mình cũng không còn ngon nữa. Trong đầu tôi chỉ có một từ chạy xung quanh - 'Toang'

"Cứ gọi anh ta nói là mày đang bận hoặc thông báo cho anh ta để gặp ở nơi khác." Som giải vây.

"Tao không muốn rút lại lời nói của mình với P'Nuea. Buổi hẹn hò đầu tiên rất quan trọng..." Tôi cố tình không tính cuộc gặp đầu tiên của mình với P'Nuea khi tôi làm việc tại nhà anh ấy (với tư cách là nhiếp ảnh gia).

Tôi cho rằng đây mới là ngày chính thức. Vì hôm nay chỉ có hai chúng tôi nên tôi muốn coi đây là ngày đầu tiên của hai đứa.

"Mày không muốn thất hứa hay sợ rằng mình sẽ không gặp được P'Nuea hả, thằng Toh?" Hừ, tôi ghét họ vì biết tôi quá rõ.

"Thế thì nghĩ cách nhanh đi Toh."

"Toh đang cố đây. Tụi mày nghĩ giúp tao với. Plssss~" Tôi nài nỉ bọn nó giúp đỡ vì hiện tại não bộ của tôi không còn hoạt động linh hoạt nữa. Khi nhắc đến P'Nuea, đầu óc tôi suy nghĩ được chút gì chết liền.

"Thử gọi rồi thay đổi điểm hẹn trước. Rồi có gì nói chuyện sau.."

"Được." Tôi vội vàng bấm số lần nữa.

"Xin chào ạ, P'Nuea. Em gọi để nói có tí thay đổi về cuộc hẹn chiều nay ạ."

"Thật krub? Ừm... vậy đến phòng em cũng tiện ạ. Chắc chắn rồi ạ, P'Nuea ... Bye krub~...."

"Cậu bị làm sao vậy Toh?!!!"

"P'Nuea nói anh ấy không biết khi nào mới tan lớp. Anh sợ trễ quá sẽ không đến điểm hẹn kịp, tao sẽ phải đợi lâu. Vì vậy, nếu hai đứa gặp ở phòng tao thì P' sẽ không cảm thấy quá rắc rối, tao cũng không muốn kéo cuộc hẹn thêm nữa. Cuối cùng, tao đồng ý gặp mặt như cũ."

"Tưởng đâu hay lắm. Rốt cuộc, thích tìm phiền phức. Vậy phải làm gì bây giờ?"

"Đừng cao có nữa, Som. Làm ơn giúp tao tìm cách đi, lỡ P' có hẹn lần nữa, mà lần nào tao cũng từ chối gặp, thì coi sao được?"

"Đừng tranh cãi nữa. Đến nhà Toh giải quyết đống lộn xộn kia đi. Nhiều người đến giúp mọi việc sẽ nhanh hơn nhiều." Jao giúp quyết định, kết thúc cuộc chiến trên bàn ăn.

"Có vẻ như tao lại cúp học nữa." Daisy lẩm bẩm làm ra vẻ miễn cưỡng, nhưng cậu ấy cũng nhanh chóng thu dọn đồ đạc của mình. Lười học thì nói lười học đi!

"Làm gì làm phải giữ bức tranh nghệ thuật trên tường nhá~. Tao đã mất năm đến sáu tháng để trang trí bức tường trở nên lộng lẫy được như vậy." Tôi vội vàng thông báo điều đó vì sợ tụi nó sẽ làm hỏng đồ đạc yêu quý của tôi.

"Trời Má! Toh!!!"

Hừ, sao tụi nó không tham gia câu lạc bộ hợp xướng nhỉ? Đồng đều đến hoàn hảo.

"Nhanh lên. Đến đó xem làm được gì thì làm." Jao kéo chúng tôi ra khỏi bàn.

"Đi xe của Som đi, Jao không mang xe."

"Hả? Vậy sáng Jao đến đây bằng cái gì?"

"À thì..." Jao không trả lời. Tôi lập tức phủ đầu ngay.

"Có người đưa đón mà ạ~"

"Áhhhh là P'Sky! Tao ghen tị~" Daisy nhảy lên với Kao Jao.

"P' ấy có nghiêm túc không mậy?" Som trông ngạc nhiên. Chắc nó nghĩ băng P'Nuea chỉ chơi trò chơi cho vui thôi. Hai đứa này đã biết chuyện này từ đêm qua. Chúng tôi rất gấp gáp báo cáo. Jao không muốn cho họ biết nhưng tôi lỡ lờ.

"Hmm... có vẻ tiền bối thực sự chơi nghiêm túc. Có một tiền bối với bạn gái đã thực sự không nói chuyện với nhau một tuần." Jao giải thích khi cậu ấy đang gõ gì đó trên điện thoại mình.

"Đang gõ gì vậy?" Tôi đã nói rồi, không ai quan tâm chuyện của người khác nhiều hơn Daisy.

"P' chiều nay không cần đến đón em ... Tại sao?... Em sẽ về với bạn... Chờ tí, P' sẽ đón em... không được... Anh trốn tiết ... Nhiều chuyện... Cứ đợi ở đó P' sẽ đến đón... Không cần đâu ạ. Anh lo học đi. Dù sao em cũng đi ngay bây giờ..."

"Áhhh~ anh ấy cư xử như bạn trai hay sếp của cậu vậy? Cậu phải báo cáo 24/24 chia ảnh hả N'Jao của P'Sky?"

"Nhiều chuyện!" Jao vội giật chiếc điện thoại của mình ra khỏi tay Daisy rồi lững thững bước đi, không đợi ai cả.

Chặc chặc, ai bảo Kao Jao không có phản ứng nào với anh ấy? Vừa rồi, cậu ấy mới chột dạ kìa.

"Tin tao không? Đùa giỡn, kiểu này, cũng là một loại may mắn."

"Tao không thích đoán trước điều gì. Tao chỉ thích 'ship'. Nhìn tụi bây có chồng là tao hạnh phúc rồi."

Nghe cuộc nói chuyện giữa Som và Daisy, tôi lại thấy lo cho Kao Jao. Liệu cậu ấy sẽ gặp may hay sẽ phải đau lòng, tôi không chắc nữa...

"Đi thôi, Toh. Giải quyết vấn đề của cậu trước. Chúng ta là bạn thân mà. Rồi sẽ đâu lại vào đấy thôi!" Jao, xin đừng giận tớ nha. Bây giờ tớ phải dựa vào hai người này. Vì vậy, tớ không thể bảo vệ cậu được. Toh chin chỗi!

"Sắp xếp thế này có ổn không?"

"Qua chút nữa, phải, chính là như vậy."

Sự hỗn loạn diễn ra trong phòng khi Jao và tôi cụng dọn dẹp cất giữ bộ sưu tập quý giá vào hộp. Som và Daisy giúp đính một tấm vải màu xanh đậm có in hình ngôi sao nhỏ mà họ đã mua để che các bức tranh của P'Nuea lên tường.

"Giữ cạnh đi."

"Cẩn thận với ảnh P' của tao đó!" Tôi hét lên khi Som bắt đầu gắn cả hai cạnh lên tường.

"Ôi má ơi! Tao đóng nó lên nảy giờ rồi, mà mày la làng lên chi vậy? Tao hết hồn, suýt thì nhét cái này vô miệng mày rồi á."

"Mày đóng xa xa chút đi, tao không muốn khi mở ra P' tao sẽ mất đi vẻ đẹp trai."

"Thằng điên này!"

Cảm ơn tao tự biết. Không cần phải chửi thêm.

"Thế là xong hết rồi, mệt thấy mẹ luôn." Som càu nhàu, sau khi giúp kiểm tra xung quanh phòng, đề phòng cậu ấy bỏ sót bất kỳ chỗ nào nữa.

"Cho phép tao đi kiếm thứ gì đó ăn đi, mày đãi đó, tao đói muốn xỉu rồi đây."

"Chắc chắn rồi ạ, ăn tới khi tụi mày no bụng, các bạn thân yêu. Nhưng... Ngân sách của tao chỉ tối đa 300 baht, tiền còn lại phải để dành cho 'người yêu' tao rồi."

'Người yêu' ở đây là tôi đang đề cập tới ống kính máy ảnh mới mà tôi đã nhắm đến mấy tháng nay.

"Vâng, có nhớ đã hứa dời lại và cho tao mượn không? Nếu không tao sẽ không...."

"Đi đi!!!." Tôi vội vàng kéo bạn mình ra khỏi phòng trước khi quay lại và đảm bảo rằng tất cả đều ổn.

Được rồi, mọi thứ đã sẵn sàng.

~~~~~

"Em đã ăn gì chưa? Anh có mua bánh su kem. Anh không biết Toh có thích đồ ngọt hay không?"

P'Nuea giơ hộp bánh lên cho tôi xem khi chúng tôi đi bộ từ tầng trệt lên phòng.

"Toh thích lắm. Em thích tất cả, đặc biệt là những thứ Free."

"Anh cũng thích." Chà, tôi thích nó vì P' thích nó hahahaha~

"Phòng Toh đẹp thật. Nó luôn sạch sẽ như vậy hay do anh ghé qua?"

Tôi giật mình. Nó lộ liễu đến vậy sau? Sao anh ấy lại hỏi tôi như vậy? Tôi cảm thấy bất an dù có thể anh ấy chỉ hỏi chơi vậy thôi.

"Dịp đặc biệt nên em có dọn dẹp chút." Tôi trả lời, nửa thừa nhận, nửa phủ nhận.

"À P'Nuea, có thể ngồi trên sàn được không ạ? Em không có bàn với ghế. Tôi chỉ sử dụng chiếc bàn kiểu Nhật đặt trên sàn nhà."

"A, là cái bàn mà Toh đã giới thiệu với anh đúng không?" Hahaha, tôi vui khi anh ấy vẫn nhớ nó. Không nghĩ P'Nuea sẽ chuyện này.

"P'!!!" Tôi mở chiếc bàn và đặt lap của mình xuống, lắp ổ đĩa bàn tay cái định đưa cho P'Nuea xem.

"Để anh cởi áo ra."

P'Nuea cởi áo khoác ngoài và chỉ để lại chiếc áo sơ mi trắng bên trong. Này Toh ahhh~ Sao cưng ngốc thế hả?! Lẽ ra nên không nên bật quạt đồ chứ... thời tiết nóng thế này mà, anh ấy chắc cũng cở nốt áo sơ mi ra nhỉ? (Thình thịch~) N'Toh muốn xem.....

"Toh-"

"Dạ?"

"Sao thế? Nhìn anh chằm chằm vậy?"

"Hả?!! Không có gì! Ơ... em nhìn... chằm chằm ... không, em không ..." Tôi bối rối, suy nghĩ loạn hết cả. Thân thiết với nhau thế này, làm tôi mất đi ý thức.

"Em ghen tị với body anh hả? Toh cũng gầy mà."

Đừng, làm ơn đừng coi em là thằng con trai có vòng eo thon nhỏ như các cô gái đáng yêu. Thay vào đó, hãy tưởng tượng em như thằng nhóc sắp chết đói. Anh sẽ biết lý do vóc dáng em gầy thế này.

"P'Nuea hình đẹp lắm ạ." Tôi khẽ lẩm bẩm, trước khi giả vờ chuẩn bị ảnh cho P'Nuea xem.

"P'Nuea có thể nhấn để xem liên tục. Nếu anh muốn chỉnh bất kỳ bức hình nào, cứ nói cho em biết."

"Ừm." P'Nuea đi sang ngồi cạnh tôi. Anh ấy thực sự đang ngồi cạnh tôi. Đùi tôi bắt đầu cảm thấy ngứa ran và da gà da vịt thi nhau nổi.

"Sao vậy? Trời nóng quá nên kính em có vẻ bị mờ." P'Nuea lấy kính ra khỏi mặt tôi.

Anh ấy kéo chiếc áo màu trắng lên và lau mồ hôi của tôi khỏi cặp kính. Tôi cận thật, nhưng đâu đến nỗi không thấy gì. Những thứ gần gần thì có thể thấy rõ. Toh muốn chết trong hòa bình. Máu tôi sôi sục khi nhìn thấy cơ thể rắn chắc, làn da trắng sáng, mái tóc mềm mại của đàn anh, một phần quần lót lộ ra từ mép quần jean ... Aizzzzzz! ai đó đưa Toh đến bệnh viện liền đi!

"Toh-"

"Dạ?"

"Chảy máu mũi."

"Chết tiệt!!" Tôi vội lấy tay bịt mũi. Mũi tôi chảy máu thật rồi!

"Nóng bức đến nổi đổ mồ hôi rồi còn chảy máu mũi nữa. Sao không thuê ký túc xá có máy lạnh?" P'Nuea quay sang khi vén vạt áo lên như muốn lau đi vết máu. Nhìn vậy, nhưng tôi không có lùn, P'Nuea phải vén áo lên cao hơn một chút nữa phần áo mới có thể chạm tới mũi tôi.

C-Cơ... B-Bụng... T-Ti... N-Ngực.... gần quá!!!

"Này Toh!!!" Tôi ngã lăn ra sàn. Tôi không ngăn được việc này!!! Trái tim tôi đập rất nhanh, nhanh đến mức tôi nghĩ không máy nào có thể đo được.

Tôi thở gấp khi P'Nuea dùng hai tay bế tôi đặt lên giường. Tư thế này là...

Áhhhhh~!!! Tại sao quên đặt máy quay? Huhu!!! Thật phí của trời, Toh ơi. Tiếc ghê á....

"Toh, Toh cảm thấy thế nào rồi? Có muốn đi bệnh viện không?" Một cái khăn lạnh đắp lên trán, tôi vội vàng cầm nó lên để nhìn rõ hơn. Đó là một chiếc khăn nhỏ được để trong phòng tắm.

"Đưa đây, để anh lau cho. Toh nên nghỉ ngơi trước đi." P'Nuea lấy khăn lại rồi nhẹ nhàng lau mặt, cổ và mũi cho tôi.

Mãn nguyện lắm ạ~

P'Nuea rất lo lắng mặc dù chúng tôi chỉ mới biết nhau. Tôi sẽ ghi nhớ khoảnh khắc này. Khoảnh khắc P'Nuea cư xử nhẹ nhàng đối với tôi... Khoảnh khắc P'Nuea cẩn thận lấy chiếc khăn lau bàn mà Jao đã giặt rồi phơi khô trong phòng tắm, lau khắp mặt, cổ rồi cánh tay tôi nữa, nhất là khi đàn anh nhất quyết xoa xoa nó dưới mũi và quanh miệng tôi. Đàn anh lau sạch phần máu mũi chảy ra thì nước mắt tôi cũng chảy theo nốt.

(*Cười ỉa z trùi :))))*)

Cái quái gì? Jao đã lau bao nhiêu chỗ bằng cái khăn này rồi!? Đầu giường, chân giường, mặt bàn. Tôi có cảm giác như Jao cũng dùng cái khăn này để lau sàn. Jao có thể đã tìm thấy nó trong tủ quần áo, và nó trông cũng mới, mới đến nỗi P'Nuea đinh ninh nó là chiếc khăn tay....

Anh đúng, P'Nuea. P' không làm gì sai cả...

Hức hức!

"Đỡ hơn chưa, Toh?"

"Rồi ạ, cảm ơn P'Nuea..."

"Không có gì đâu. Chỉ là giúp đỡ nhau thôi. Toh nằm xuống đi, đầu để hơi cao xíu. Anh đi check ảnh. Máu sẽ ngưng sớm thôi."

"Vâng."

Sau đó, P'Nuea ngồi và từ từ xem ảnh. Tôi đang nhìn trộm anh ấy, chỉ là không thể tin được đàn anh sẽ ở đây, ngồi trong phòng của tôi.

Tách!

Tôi nhấc điện thoại chụp ảnh anh ấy. P'Nuea ngước lên theo phản xạ tự nhiên. Đó chính là bản chất thật sự của đôi tay tôi. Trong tích tắc, tôi ngồi dậy gãi gãi ót, cố gắng phá vỡ bầu không khí khó xử. P'Nuea vẫn nhìn thẳng tôi như thể anh ấy muốn có câu trả lời cho hành động vừa rồi. Vậy nên, tôi đã trả lời anh ấy với những gì tôi có trong đầu.

"À thì... Em muốn chụp khách hàng đầu tiên của em..."

"Ừm. Chẳng bao lâu nữa, anh chắc chắn Toh sẽ có thêm nhiều khách hàng khác. Ảnh rất đẹp, anh thích chúng. Không cần phải sửa thêm gì đâu. P' lấy nó nhé?"

"Krub!"

P'Nuea gỡ USB khỏi máy tính.

"Còn đây là tiền công của em. Cảm ơn nhiều nhé Toh!" P'Nuea đưa cho tôi phong bì.

"Anh đưa bảy nghìn, nhờ em đưa Jao hộ anh."

"Nhiều quá P'Nuea. Toh chỉ lấy đúng năm nghìn thôi!" Tôi vội vàng đưa lại hai nghìn cho P'Nuea.

"Không sao. Hai đứa đã làm việc chăm chỉ từ tối đến tận khuya. Cứ giữ lại chúng."

"Cảm ơn ạ!" Sau đó P'Nuea lấy áo khoác của mình, mặc nó. Tôi nghĩ anh ấy chuẩn bị đi.

"P'Nuea..."

"Hả?"

"P' có tiền nhỏ không ạ? Một trăm? Hay tờ nào mệnh giá thấp đều được, Toh muốn đổi một nghìn." Tôi đưa tờ một nghìn cho P'Nuea, đàn anh nhìn tôi bối rối, nhưng cũng chấp nhận mà mở ví mình.

"Tờ tiền một trăm, năm trăm, được không?"

"Được ạ." Tôi đưa tiền cho P'Nuea trước khi giữ lấy một nghìn tiền nhỏ.

"P' đi trước. Cảm ơn Toh nhiều."

"Vâng ạ, cho Toh gửi lời cảm ơn đến N'Lan với ạ." Tôi đứng dậy để tiễn P'Nuea ra ngoài.

"Không cần tiễn anh đâu! Cứ nằm nghỉ ngơi đi, trời nóng lắm. Tốt hơn hết là Toh nên đi tắm cho thoải mái. Anh sẽ tự đi một mình."

"Vậy thì, tạm biệt ạ!" Đàn anh gật đầu với tôi. Tôi đợi cho đến khi P'Nuea mở cửa và rời khỏi phòng mới vội vàng mở tủ và lấy hộp đồ của mình ra. Tôi mở cái lon nơi tôi đặt tất cả những món đồ nhỏ xíu, lấy một tấm note và viết ngày và nguồn gốc của nó. Cuối cùng dán lên tờ tiền một trăm của P'Nuea và giữ nó an toàn trong chiếc lon đó. Chúng bộ sưu tập mới của tôi.

OMG~, hạnh phúc chết đi được~

Nhân tiện... các bạn biết tại sao tôi phải đổi tiền không? Xin lỗi vì phải phiền phức như vậy nhưng tôi muốn có ống kính mới, tờ một nghìn thì lớn quá, mới đành phải đổi tờ một trăm của P'Nuea giữ làm kỷ niệm, có thế thôi đó!

*****

🌟 và cmt nhớ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro