Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 47: Stalker và sự trả thù [18+]


"Bị cái gì?"

"Ai bị?" Tôi cố giả vờ, nhưng bản thân thì không ngừng cười được.

"Em, từ tối qua rồi, cười khúc khích, cười toe toét, cười mình ên như bị điên."

"P'Nuea nói em điên!" Tôi cau mày, dẫu miệng. Tôi điên chỗ nào?

"Ờ, P'Nuea không nói, tao cũng nói thay." Daisy nhanh chóng đi giày vào. Những chuyện thế này, tai nó thính ghê. Dù trên tàu có gió thổi mạnh, nó vẫn có thể nghe được.

"Tao vui khi mình trở lại Samet lần nữa không được hả?

"Vâng, nhưng ý là, đừng có bộc lộ ra ngoài thái quá vậy được không? Nhìn sợ chết. Tao tưởng mày sẽ đâm ai đó."

"Ồn ào quá, tao đâm mày liền giờ."

"Hơ!! Toh chết tiệt, ý tao là nhìn mặt mày sợ chết được."

"Vậy hả? Lúc nảy nghe mày nói đâm đâm, tưởng nói đâm mày."

"Hừ....."

"Đủ rồi, chẳng đáng yêu chút nào. Trước đây ai nói chúng ta nên tiết chế lại, coi bây giờ đi!?" Daisy đến gần chúng tôi. Bản thân muốn bật cười thật sự. Daisy như bố tụi tui vậy. Bình thường thì giống mẹ hơn. Daisy như phụ huynh tụi tôi.

"Daisy không cần nói gì cả. Là Toh. Cậu ấy sẽ tặng Daisy một món quà bí mật." Ai nói tôi sẽ có quà bí mật? Vượn nhỏ? Vỏ sò? Ai nói?

"Có nóng không?"

"Nóng." Tôi thề tui không có ý thân mật ở đây. Tự nhiên nó nhẹ nhàng hỏi tôi. Đôi mắt tựa như mèo con vậy. Nếu Daisy kêu meo meo, tôi cũng không ngạc nhiên lắm.

"Bé hư."

"Hả?" Tôi nhìn chằm chằm Daisy, chợt nghe ai đó thì thầm vào tai mình, thì vội quay lại. Mặt tôi chạm vào mũi P'Nuea. Tôi thề, bản thân cực thích kiểu tình cờ này.

"Hey, vẫn chưa đến Samet đâu. Bình tĩnh."

Ơ, tôi không hiểu, tại sao mọi người lại trêu tôi? Tôi nói đùa. Tụi nó tin chuyện tôi sẽ trả thù Samet ư?

~~~~~

"Party!" Som hét lên. Gọi Jao rời khỏi phòng. Lần này quay lại chúng tôi vẫn thuê cùng ngôi nhà gỗ trước bãi biển như cũ. Nhưng chuyến này phải thay đổi một chút về phân chia phòng.

P'Nuea với tôi. Jao với P'Sky, Som với Daisy, P'Touch với P'Tor, P'Gift với P'Fon.

Tất nhiên Som đã từ chối nó. Nhỏ đó muốn Daisy với P'Touch. Som, nó sẵn sàng ở cùng phòng với P'Tor. Nhưng P'Tor không chìu theo, anh ấy vội vàng kéo cánh tay P'Touch. Nhìn tưởng P'Tor sợ mất trinh vì con Som không á!

Ở phía trước của ngôi nhà gỗ, có một cái bàn lớn bằng gỗ, chúng tôi dùng nơi đó tổ chức party. Thức ăn được chuẩn bị nơi ở. Bia mang theo đủ cho 10 người cùng uống, sẵn sàng dành trải qua một đêm ngọt ngào ở Koh Samet.

"P'Tor, Som hỏi cái này, cái gì làm P' sợ Som dạ?" Đang say sưa thì tên côn đồ đó đến, xém chút nữa là túm cổ P'Tor lên hỏi thăm.

"Đúng á, còn ngại Som gì nữa?" P'Gift là người luôn nhộn nhịp mỗi chuyến đi, thích chơi game, khui chuyện, đàn hát vui ca.

"Không có sợ, nhưng em ấy là con gái. Tao phải tôn trọng ẻm."

"Đừng, đừng." Som lắc đầu làm tôi kinh hãi.

"Som khỏi cần giữ kẻ, Som có vợ rồi."

"Hả!!! Vợ Som là ai?" P'Gift chưa bao giờ nghe thấy nó trước đây, điều này làm chị ấy ngạc nhiên.

"Vợ của Som là Toh, Jao và Daisy." Sau khi Som nói xong, tôi thầm nhìn thấy nó thở dài một hơi.

"Nhưng danh vợ thật thì Som chỉ đưa nó cho P'."

"Haha, tiếp i, từ khi nào mà thành vợ của Som? Sao tụi chị không ai biết hết vậy?"

"Lâu lắm rồi kể từ khi tụi nó đều có cặp riêng, chẳng còn ai bên em, nên Som mới làm vậy."

"Ừm, đáng yêu ghê! Som làm đúng rồi." P'Fon thậm chí còn giơ ngón tay cái lên để ủng hộ Som.

"Cưng, đừng nghĩ nhiều nữa, Nhắm mắt, bịt tai lại. Chúng ta vẫn ở cùng một nhóm."

"Ôi P'Gift, sao chị có thể nói vậy? Chẳng bao lâu nữa, Som sẽ chiến đấu giành lại vợ." Som thở dài nói. Khiến P'Gift bật cười.

"Som không sống sót đâu, tin anh đi." P'Sky quay lại và mỉm cười với bạn mình. Vậy là nhỏ đó lại bị giáng một cú đấm vào lồng ngực. Tôi không muốn nói điều này, nhưng cũng nghĩ y hệt vậy.

"Đã muộn rồi, quay về thôi, ngày mai còn ra khơi lặn biển nữa, chúng ta cần nghỉ ngơi thật tốt."

"Muộn cái gì thằng Sky? Mày muốn làm cái gì đó đặc biệt thì có! Đừng làm ầm ĩ nữa, muốn thì cứ về phòng mình đi."

"Không sao, em còn muốn ở lại." Kao Jao đỏ mặt. Khi P'Sky không thể thuyết phục cậu ấy, tôi cần phải hợp tác nhiều hơn.

"Nhưng Toh buồn ngủ rồi. Tối qua, cố làm cho xong bài gửi giảng viên. Hẹn mai gặp nha, chủ nhật, không kế hoạch gì thì Toh xin dậy muộn."

"Nong Toh có cần phải đi không? Tao không có người bạn chây lười đến thế." Đứa bạn này chắc gì để tao đi dễ dàng.

"Không sao, cứ cho Toh về. Để em ấy nghỉ ngơi đi. Anh ở đây uống bầu bạn với Daisy."

P'Touch như bạch mã hoàng tử vậy, không phải dành cho Daisy, mà là cho tôi.

"Tha Toh đi, Daisy. Người độc thân như chúng ta thì ngại gì? Tụi mình có 1 2 3 4 5 6 người ở đây, em còn ngại cái gì?" P'Gift chỉ và hỏi Daisy.

"Daisy không muốn phiền P'Gift, nhưng..."

"Kệ. Em sợ tụi mình không đủ vui?"

"Không phải, nhưng, 1, 2, 3, 4, .... chỉ có 4 người thôi! Daisy và P'Touch không còn độc thân nữa."

"Con gái tôi!! Tại sao con lại nói như vậy?" P'Gift tát mạnh vào trán. Còn P'Touch cười vui vẻ, miệng gần như chạm đến tai.

"Nhưng mẹ ạ, ngay cả khi con chưa có người yêu, con vẫn đảm bảo sự tươi tắn. Mẹ không cần phải lo chuyện đó đâu."

"Hửm? Thực sự vậy à P'Touch?" P'Gift quay lại hỏi nhân chứng liên quan.

"Ừm."

"Hết thiệt rồi! P'Touch đẹp trai của tôi, sao hết bia thế này?" P'Gift nhanh chóng rót thêm cho chúng tôi uống.

"Này là chuyện lớn cần phải nói lâu, để Tor, Som, P'Touch và Daisy ở lại. 4 người kia giải tán về ngủ nghỉ." P'Gift xua tay đuổi chúng tôi đi. Nhìn thời gian, đã gần 11 giờ đêm. Tôi không nghĩ đó là ý tưởng tồi, vì vậy tôi vội vàng đứng dậy.

"Ừm, em đi ngủ đây, buồn ngủ quá." Tôi vờ ngáp một cái, không biết liệu họ có tin hay không?

"Vâng, mày buồn ngủ, Đừng để tao nghe được tiếng ồn từ phòng mày, Toh."

"Tất nhiên, mày sẽ không bao giờ nghe thấy nó." Hừ, phòng của tôi nằm ở tận phía sau.

"Mọi người ngủ ngon. Mai gặp." Tôi chóp lấy cơ hội nói lời chia tay. Tách mình ra để làm một nhiệm vụ quan trọng.

"Mai gặp."

~~~~~

"P'Nuea, tắm trước đi để nghỉ ngơi cho khoẻ." Về tới phòng, tôi vừa tắm xong, ra ngoài vẫn thấy P'Nuea đang ngồi bấm điện thoại.

"Ừm, cũng tốt, hôm nay nóng." Tôi nhìn P'Nuea, người đang mặc một chiếc áo ba lỗ cổ thấp màu đen. Cơ bắp rắn chắc nhìn là muốn tan chảy.

"Để em chỉnh điều hoà xuống, đi đi tắm cho thoải mái." Tôi kéo tay P'Nuea bắt anh đứng dậy trước khi đẩy lưng ảnh đi về phía phòng tắm.

Tôi thu dọn đồ đạc trên giường rồi để chúng lên ghế. Giảm nhiệt độ máy lạnh, tắt bớt đèn. Bây giờ, mọi thứ đã sẵn sàng

"Sao không mặc quần áo?"

"Biết rồi còn hỏi? Toh đang đợi P'Nuea." Tôi nhìn cơ thể hoàn mỹ trước mắt, phần thân vẫn còn động lại giọt nước chưa lau khô. Aizzz, tôi bắt đầu thấy ghen tị với chính mình vì sở hữu người đẹp trai này.

"Bé hư, lại đây." Tôi vội phóng đến ôm lấy eo anh.

"Sao hôm nay lạ thế?"

"Bầu không khí cuốn lấy em." Tôi hôn trộm lên ngực ảnh. Wow, điên mất thôi!

"Bầu không khí cuốn lấy hay có ý từ khi ở Bangkok?"

"Ai mà làm vậy?" Tôi hơi đau, không nên kể chuyện mà tôi bắt P'Nuea nghe.

"Nhưng P'Nuea xin lỗi nhé! Em mặc đồ ngủ vào đi, không có hứng." P'Nuea ôm lấy lần nữa trước khi buông tôi ra, đi thay quần áo trước cái nhìn bối rối của tôi.

Samet ăn thịt P'Nuea mất rồi, kẻ cuồng loạn của tôi đã biến mất. Từ ý nghĩ việc này sẽ được chứng nhận thông qua cuộc chiến giờ đã sụp đổ ngay trước mắt. Con chiến mã kêu lên một tiếng trước khi gục xuống, không được, nó thậm chí không thể đứng dậy.

"P'Nuea~" Tôi bước đến chỗ người đã nhanh chóng mặc áo, giờ đang mặc tiếp chiếc quần dài. Trong khi đó, bản thân chỉ độc mỗi chiếc khăn tắm quấn quanh thân dưới. Trời lạnh lắm á, ảnh không thấy hả?

"Thôi nào, bận đồ vào đi." P'Nuea ném đồ ngủ cho tôi. Tôi chộp lấy rồi quẳng lại vào ba lô mà không thèm nghĩ.

"Dỗi cái gì? Đêm nay không ngủ, mai lại than mệt cả ngày cho xem, mau bận đồ đi."

"P'Nuea đi ngủ thiệc luôn hả?" Anh ấy thực sự làm tôi hoang mang. Cả trăm ngàn ngày tôi năn nỉ, khóc lóc xin cho ngủ mà ảnh có chịu sao?!

"Vâng." Ngoài việc trả lời. Người này còn lên giường đập đập gối, nằm xuống kéo mền ngang thắt lưng. Hai tay đan xen đặt trên bụng, mắt nhắm nghiền.

"Xong. Tắt đèn."

"..............."

".............."

Tôi im lặng, người kia cũng im lặng. Tôi vẫn đứng giữa phòng, bất lực. Cuối cùng cũng đi lấy quần áo, Tắt đèn, bật đèn ngủ bên cạnh giường. Trước khi leo lên giường, tôi đã nhìn P'Nuea.

"P'Nuea."

"Vâng..." Giọng nói nhẹ nhàng đáp lại, giống như một người đang nói chuyện, nửa mê nửa tỉnh.

"Ngủ rồi ạ?"

"Vâng..."

Anh không muốn làm đúng không? Được, nhưng người Toh thích thì không!

"Toh làm gì thế?" P'Nuea mở mắt nhìn tôi.

"Cứ ngủ đi P'Nuea." Tôi thì thầm, trước khi cắn nhẹ vào tai ảnh. Lưỡi tôi lần từng ngỏ ngách.

"Tính ăn tai P' hả?"

"Không, em muốn ăn toàn bộ."

Chụt!

Tôi từ từ kéo lưỡi lần xuống viền hàm, trước khi đưa nó vào môi anh. Áp môi xuống, nhẹ nhàng trêu chọc, đưa vào cuốn lấy chiếc lưỡi kia một cách cưỡng bức. Buộc người này phải đáp lại tôi.

"Còn non lắm, nhóc."

CÒN NON!!!!!! NHÓC!!! AHHH! Tức tới nổi khói bay ra khỏi tai, tôi sẽ không bỏ cuộc. Rõ ràng là xúc phạm mà!

Tôi thay đổi mục tiêu của mình, từ môi chuyển xuống ngực, kéo áo phông tới cổ, không chờ đợi liền đóng chiếm đầu ngực của đàn anh. Khuôn miệng nóng bỏng, vừa cắn vừa mút, tay kia cũng bắt đầu mò mẫm đầu ngực bên kia. P'Nuea bắt đầu thở dốc, như nói với tôi là bản thân đã đi đúng hướng.

Tôi hé môi, hôn như mưa trượt xuống phía dưới. Đi từ bờ ngực xuống khắp cơ bụng săn chắc. Đến khi tới gần mục tiêu, tôi cắn vào đùi anh ấy. Tay vẫn sờ nắn phần trên của P'Nuea. Mỗi lần trêu chọc là một tiếng rên rỉ trầm thấp vang lên. Tôi từ từ kéo quần anh ấy xuống, nơi ấy đã bắt đầu căng tròn. Que củi đã cương ra hết cỡ có thể bật ra bất cứ lúc nào.

Khi quần đã tụt ra khỏi chân, tôi vội chiếm lấy bộ phận nhạy cảm. Cầm chặc lấy nó, trước khi liếm từ phần gốc lên, mút mạnh ở phần đầu, trước khi vuốt lên xuống chậm rãi, nhịp nhàng.

(*Quá bạo! 🤧)

"Ưm~... Toh."

"Tốt, rất sướng~"

P'Nuea rên rỉ khi phần dưới của anh nhận kích thích đến mức cực đại, tôi đang suy nghĩ nên làm gì tiếp thì người cao lớn dùng sức lật người đè tôi nằm xuống nệm.

"Tiến bộ đáng khen đấy!"

"Trò giỏi nhờ thầy." Tôi mỉm cười ranh mãnh với người đang thay thế tôi.

"Vậy để, thầy chỉ dạy chuyện này đến kết thúc."

P'Nuea vuốt tóc tôi rồi luồn tay lấy lọ gel dưới gối. Tôi không biết ảnh giấu nó lúc nào? Bàn tay to bóp lấy gel trong chai xoa vào cửa sau để tôi thoải mái hơn. Trước khi lấy thứ đó cọ xát vào lỗ nhỏ, làm tôi phải nhắm nghiềm mắt, quá xấu hổ để nhìn nhiều hơn.

"Thư giãn nào." P'Nuea thì thầm khi ấn cơ thể to lớn của anh ấy vào đó, từ từ biến mất bên trong cơ thể tôi.

Tôi rên rỉ, kéo cổ anh ấy lại hôn lên. Môi chúng tôi quấn vào nhau khi cốt lõi của P'Nuea đã hoàn toàn vào bên trong.

"Ah..Ah~" Tôi rên rỉ khi P'Nuea rút ra rồi lại đâm nó trở lại. Người ấy bắt đầu với tiết tấu chậm, nhẹ nhàng, xen lẫn với một nhịp nhanh. Tôi run rẩy đến mức phải cào lên tấm lưng rộng hòng trút cơn hưng phấn đang tích tụ.

"Ah... um... ah..ah .." Tôi bất giác kêu lên đến lạc giọng khi bên dưới va chạm càng lúc càng thường xuyên hơn. Hơi nóng bắt đầu tích tụ bên trong. Bị làm đến nổi mông không chạm lên nệm.

"Sâu... sâu hơn nữa..." Giọng nói thốt ra dường như không phải tôi. Nghe có vẻ cháy và đòi hỏi cao. Nhưng thính giả có vẻ rất hài lòng, anh ấy kéo chân tôi vắt chéo lên đôi vai. Tư thế này làm cho vật bên dưới đi vào càng sâu hơn trước.

"AHHH!!!" Nó sâu vãi luôn! Nhịp điệu bắt đầu thay đổi như tôi mong muốn. Dáng người cao lớn đó bắt đầu đẩy nhanh nhịp độ, ra vào không ngừng. Khi ấy tôi đã cảm thấy bản thân đã đến được vùng đất mà mình hằng mơ ước. Tiếng da thịt va vào nhau hoà cùng tiếng thở gấp vang vọng cả căn phòng.

Cuối cùng tiếng rên rỉ trầm thấp xen lẫn tiếng hét lớn khi cả hai cùng phóng thích ra thứ nước tình đặc sệt màu trắng đục. Tôi cảm nhận được cảm giác ấm áp chạy dọc khắp cơ thể khi dáng cao lớn đó ép bắn vào bên trong. Chúng tôi lại hôn nhau cho đến khi cảm thấy đủ.

"Em yêu anh, P'Nuea." Tôi trìu mến hôn lên bờ ngực dày.

"Anh cũng yêu Toh, yêu em rất nhiều." Đây là điều mà chúng tôi luôn làm sau khi mọi thứ lắng xuống. Không bao giờ quên nói với nhau lời yêu, P'Nuea bảo vì giữa hai chúng tôi được kết nối với nhau bằng tình yêu, đó không chỉ là dục vọng mà còn là tình cảm chân thành.

"Hạnh phúc không?" P'Nuea ôm tôi vào lòng và hôn lên trán. Rồi mới nới lỏng cái ôm của mình.

"Rất nhiều."

"Ừm, không ngờ mình lại lọt hố em sâu đến vậy."

"Ôi, em có đặt bẫy P'Nuea cái nào đâu?!" Tôi cần phải lớn tiếng để tự vệ.

"Chưa từng nghĩ người như Toh sẽ yêu anh."

"Người như em?" Tôi cẩn thận quay lại, nhìn anh ấy trước khi trả lời câu hỏi. "P'Nuea không phải là người hoàn hảo. Toh sẽ không nói điều đó. Bởi P'Nuea quá trời tật xấu, nào là ăn chơi, ít kỷ, không quan tâm đến người khác, nóng tính, tàn nhẫn, hay ghen..."

"Đủ rồi đó." Thiếu gia hoàn hảo trong mắt các cô gái bắt đầu cau mày.

"Nhưng P'Nuea lại có mọi thứ mà người khác muốn thành đôi, một người đẹp trai, giàu có, học hành tử tế và tương lai chắc chắn sẽ xáng lạng. Toh thì được mỗi tốt bụng, gương mặt thì không đẹp trai bằng anh. Nhưng điều quan trọng là, P'Nuea là con trai và em cũng vậy."

"Toh không coi đó là một phép màu vì nó trông lớn lao quá. Toh sẽ gọi đó là may mắn vì người Toh yêu, cũng yêu lại Toh."

"Vâng, may mắn thật! Thật may cho anh khi Toh đã nghĩ vậy. Thật may khi ngày hôm ấy có thể nhớ được mặt Toh, em nói đúng, có rất nhiều người tiếp cận nhưng anh thực sự không nhớ được. Không biết nếu mình thể không may mắn như hôm nay. Thì phải mất bao lâu để tìm ra niềm hạnh phúc khi có người bên cạnh mình? Cảm giác sẽ ra sao?"

"P'Nuea."

"Vâng."

"Tuyệt ghê, em có mắt nhìn người thật."

"Haha, nhóc này." P'Nuea có vẻ hài lòng. Anh ấy nắm lấy mặt tôi, hôn hai bên má rồi đáp xuống môi, hôn một cái thật dài làm tôi nghẹt thở.

"Haha."

"Cười cái gì?" P'Nuea hỏi khi tôi chợt cười.

"Rốt cuộc thì em cũng thắng rồi." tôi mỉm cười đắc thắng vì đã hoàn thành nhiệm vụ

"Chúc mừng."

"Thấy em giỏi không? P'Nuea không hợp tác, em vẫn tự làm được." Tôi thực tự hào về bản thân mình.

"Giỏi, Toh làm nữa đi. Ngày khác để P'." Đàn anh ôm người tôi lặt lên trên với nụ cười nham hiểm làm tôi rùng mình.

"Đợi đã, P'Nuea ngày mai, chúng ta sẽ lặn cả ngày. Rồi còn một chuyến đi thuyền quanh đảo nữa!"

"Xin lỗi, em là người khơi màu trước, anh biết em muốn gì, anh đã cho em cơ hội."

"P' muốn tập thể dục, không nhịn nổi muốn tập liền."

Đã muộn rồi, tôi đã đùa với lửa, đùa với lửa ngay từ đầu. Thiếu gia đầy ham muốn không hề biến mất. Anh ta chỉ giả dạng bên ngoài đúng đắn bên trong tà răm, lừa tôi có kế hoạch. Trăm ngàn ngày, ngày nào cũng bị lừa hết.

Một kế hoạch tốt còn có kế hoạch khác tốt hơn. Hôm nay, bản thân đã học được một bài học đắt giá, P'Nuea luôn là người trên cơ tôi.

~~~~~

"Tao cho."

"Cái gì đây?" Som bối rối nhìn tôi. Không tin được. Hai đứa đã chơi với nhau biết lâu rồi mà, không biết nó ngốc đến thế này. "Làm sao?

"Món đặc biệt dành cho mày, tao muốn giúp, nhưng chuyến đi này không làm tao thất vọng, hahaha."

Quân tử trả thù mười năm chưa muộn!

Ai nói tôi ghét Samet? Tất cả là do hiểu lầm. Coi như xí xoá, tôi muốn rút lại lời nói. Ăn hết đĩa đi Som. He he. Về sau, nỗi bức rức sẽ không đeo bám tôi lần nữa.

*****

Nhớ 🌟 và cmt nhớ! -.-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro