Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 39: Special Part 4: Vâng, anh nghĩ vậy (IntouchDaisy)


-Intouch-

"Cảm ơn ạ." Giọng đứa trẻ của tôi đủ lớn để tất cả mọi người trong bàn nghe được. "P'Nuea, không cần lo, Daisy sẽ ăn thật ngon không có vấn đề gì đâu."

"Mày nói gì?" Som, người đã chơi thân với em ấy từ rất lâu bỗng cắt ngang.

"Làm sao?" Người đó hoài nghi không chịu đặt menu xuống, cầm nó như một thứ vũ khí phòng thân.

"Ai rảnh lo cho mày? P'Nuea bận lo vợ mình rồi, mày không thấy à?"

"Phiền ghê, tao cũng có vợ vậy. Vợ tao... Hừ!!" Đôi mắt sắc sảo hướng về phía tôi, đôi môi hơi vểnh có lẽ đang bực bội.

"Chồng nhích lại đây đi để trông giống đôi tình nhân." Tôi đặt tay lên vai, kéo em ấy ngồi lại gần hơn, không quan tâm em ấy khịt mũi, coi như nhường đàn em chút vậy.

"Daisy chết tiệt! Làm chồng sao không chiếu cáo mậy!" Som giả vờ che miệng, vẻ mặt sợ hãi. "Được rồi, chỉ còn mình tôi là cô đơn lẻ chiếc, phải không? Tiếp tục chiến đấu thôi, chúng ta phải tiến lên vì quốc gia trước khi loài người bị tuyệt chủng."

Som gửi cái nhìn ngọt ngào để kết nối với người bên cạnh tôi. Em ấy vội vàng nhấc menu che mặt. Tập trung đọc như thể đang tài liệu luyện thi, mặc dù đã gọi món cho phục vụ hết rồi.

"P'Touch." Toh gọi tôi từ đầu bàn bên kia.

"Sao Toh?"

"Em có một chuyện muốn hỏi anh trực tiếp."

"Hỏi thì hỏi đại đi bày vẽ màu mè quá vậy!" Tôi nghĩ trước khi trả lời câu hỏi, bản thân phải đợi mấy đứa nhóc này loi nhoi một chút mới xong.

"Tao nghiêm túc, hai đứa bây ngồi yên đó đi." Toh quay lại mắng bạn bè rồi hắng giọng nhìn tôi nghiêm túc lần nữa.

"Sao P'Touch lại tiếp cận Toh trong lúc cắm trại ạ? Một có thể là vì đàn anh là người rất thân thiện hoặc hai là ban đầu bị em thu hút như những người khác đã nói. Còn ba, anh xem em như bàn đạp để tiến tới mục tiêu thực sự của mình?"

Câu hỏi của Toh làm tôi ngạc nhiên. Không phải vì không có câu trả lời. Bản thân có thể trả lời ngay lập tức mà không cần suy nghĩ. Nhưng gần đây tôi mới phát hiện ra tính chính trực của Toh thực sự đúng như lời đồn.

"Nói anh biết trước, vì sao Toh muốn hỏi vậy?"

"Khỉ thật, Toh cũng không muốn hỏi nếu chuyện này không ảnh hưởng đến tính mạng cùng tâm trí của em. Bởi có người quanh đây muốn nghe P'Touch giải thích rõ ràng."

Ai đó quanh đây hả, tôi nhìn quanh bàn, xem người đó có thể là ai, cho đến khi bắt gặp người đang dùng menu che mặt.

"Anh xin không trả lời câu hỏi này vậy." Tôi mỉm cười với Toh. Nhưng có vẻ câu trả lời của tôi không làm mọi người vui lên được. Thậm chí còn có người lúng túng nhìn người bên cạnh.

"Thức ăn đến rồi đây!" Có vẻ nhẹ nhõm khi nhân viên bắt đầu phục vụ đồ ăn. Nhìn thái độ của người ngồi cuối bàn cho thấy Toh hối hận vì đã hỏi tôi như thế.

"Anh đi vệ sinh chút." Tôi đứng dậy, vờ như không nhận thấy bầu không khí bí bách. Ngay cả Nuea cũng nhìn tôi với ánh mắt hung dữ. Chắc nghĩ câu trả lời là cái thứ hai nên mới không thể chấp nhận được. Bây giờ đàn em của tôi hình như đã gia nhập 'Hiệp hội những ông chồng hay ghen' rồi cũng nên.

Tôi bước đến chỗ người ngồi sau quầy. Nhà hàng chúng tôi đến là của mấy vị tiền bối mà chúng tôi hay lui tới rồi dần trở nên quen thuộc, vì đây là quán phục vụ nhạc acoustic, thoải mái ăn uống cùng tụ tập. Tôi nói nhỏ vào tai người đó trước khi bước vào WC.

"Xin chào." tôi nói vào micrô. Mỉm cười trước ánh nhìn ngạc nhiên của tất cả mọi người. "Tôi muốn xin phép thay thế một lát khi các ca sĩ nghỉ ngơi, hy vọng các bạn thích bài hát này, bởi tôi rất thích ý nghĩa của nó." Tôi bắt đầu gảy đàn guitar, dạo đầu bài hát và gửi nụ cười rạng rỡ nhất đến người đặc biệt mà tôi mong muốn người ấy được nghe ca khúc này.

🎶 Tôi biết người ấy đang lo lắng, ánh mắt người ấy nói lên tất cả.
Tôi biết người ấy không dám mở lòng.
Hiểu người ấy. Muốn biết tôi cảm thấy thế nào? 🎶

Người đó cúi đầu, lén lén lút lút nhìn tôi. Ngay lúc ánh mắt chạm nhau, người tấy vội quay mặt đi chỗ khác.

🎶 Có lẽ vì chúng ta chỉ gặp nhau không lâu
Có lẽ vì em là người duy nhất thấy tôi quan tâm.
Có lẽ vì tôi không thể nhìn đến ai nữa
Có lẽ bởi vì tôi chỉ nhìn một mình người 🎶

Có tiếng hò hét của Som và Gift, nhưng người mà tôi mong đợi vẫn cúi gằm mặt.

🎶 Nếu muốn hỏi tôi có cảm xúc không?
Tôi sẽ bảo là có, tôi cũng nghĩ vậy.
Tôi nghĩ em là người đẹp nhất. Có ai bước đến chưa?
Nếu chưa, thì tôi muốn trò chuyện với người lâu thêm chút nữa
Vì hôm nay bầu không khí thật tốt
Có tình ca có cả ánh sao.
Nếu không vội thì hãy nói chuyện đến tận sáng
Cho đến khi các vì sao vụt mất khỏi bầu trời, cho đến khi người chìm vào giấc ngủ🎶

Tôi bất giác mỉm cười khi thấy đứa nhóc bạo dạng của mình trở nên nhút nhát, không nói không rằng, cứ chăm chăm nhìn thức ăn mà không chịu múc ăn.

🎶 Tôi nghĩ em là người đẹp nhất. Có ai bước đến chưa?
Nếu chưa, thì tôi muốn trò chuyện với người lâu thêm chút nữa
Vì hôm nay bầu không khí thật tốt
Có tình ca có cả ánh sao.
Nếu không vội thì hãy nói chuyện đến tận sáng
Cho đến khi các vì sao vụt mất khỏi bầu trời, cho đến khi người chìm vào giấc ngủ.
Hãy cùng vì sao và bầu trời đêm cùng ngủ yên...🎶

Tôi hoàn thành bài hát với nốt gảy cuối cùng trên đàn, cúi đầu cảm ơn cùng với tiếng vỗ tay vang dội, trao trả cây đàn cho chủ nhân ban đầu của nó.

"Cảm ơn những tràng pháo tay và cũng xin cảm ơn đồ uống mà mọi người đã đưa tới. Tôi xin phép được nói một vài lời trước khi rời sân khấu. Với câu bản thân được hỏi trước đó, tôi không trả lời không phải vì tôi có lựa chọn khác. Ngay từ đầu vẫn chỉ có một câu trả lời."

"Dành cho người rất muốn biết ..." Cuối cùng tôi cũng giao tiếp ánh mắt với người đang nhìn xuống. Cậu bé ngượng ngùng ngẩng đầu lên vì tôi đột ngột ngắt câu mà người đó cũng muốn biết. "Tôi là một thanh niên yêu hoa."

Tôi mỉm cười để chắc chắn rằng người kia sẽ hiểu được ý nghĩa lời tôi ám chỉ. Cuối cùng tôi bước xuống sân khấu nhỏ, giữa những tiếng hò hét náo nhiệt không ngớt, vì khách hàng trong quán hầu như đều là đàn em cùng trường đại học.

"Ôi, P'Touch, em ngưỡng mộ chết mất."

"P'Touch dám làm tan nát trái tim em!? Ui, phạt một ly mới được."

"Đàn anh, không để lại chút spotlight nào cho em cả!"

Trước khi quay lại bàn, tôi phải dừng lại chào người quen rất nhiều lần, ngưng lại uống vài ly trước khi quay lại gặp người mà tôi mong đợi.

"Em ấy đi đâu rồi?" Tôi chỉ vào chiếc ghế trống.

"Chắc đi trốn rồi, haha. Em trêu nãy giờ mà. Ai bảo P'Touch đá Sky văng ra khỏi quán làm gì?! Em chỉ biết giương cờ trắng, sau mà đấu lại chiêu lãng mạn này được." Sky lắc đầu, nâng ly uống làm ra vẻ ủ rũ.

"Bạn Som không chịu nổi P' nên chạy vào toliet rồi, không kêu xe hút hầm cầu hút nó ra chắc nó trốn luôn ở trỏng."

"Som!!" Jao kêu lên nhanh chóng ngăn bạn mình lại.

"Em đừng nói vậy chứ, P' đang ăn."

"Ồ, xin lỗi, nhưng Som đang nói sự thật. Nó rất nhút nhát, ngại đến mức khó kéo ra được."

"Vậy để anh tự mình đi tìm."

"P'Touch vào toliet nữ được không?"

"Hả?!!" Tôi quay lại nhìn Toh ngạc nhiên trước kiến thức mới.

"Haha, Toh nói đùa đó! Nó ở toilet nam."

"Ok." tôi thở phào nhẹ nhõm. Tôi đã nghĩ bản thân thực sự sẽ đi gác trước cửa Toliet nữ.

"Nhắn với Daisy hộ em là chậm trễ thì lỡ mất tăng 2, do vợ P'Nuea khao."

Ngại khi nhắc chuyện đó không? Tôi không nghĩ Toh sẽ như thế. Khuôn mặt trông ngây thơ, nhưng hóa ra lại có thể nói điều đó một cách vui vẻ đến tự tin như vậy. Không những thế sau khi Toh ngồi xuống từ cười mỉm sau đó chuyển thành nụ cười rạng rỡ. Hai đứa này chắc cũng 'ăn thịt' nhau dữ lắm!

~~~~~

Tôi đi loanh quanh nhà vệ sinh, không tìm thấy bóng người mà tôi đang tìm. Em đang ở đâu, mắc cỡ đến mức về nhà luôn hả? Chưa kịp rút điện thoại ra gọi thì trong thấy cửa sau cửa quán đang mở nên quyết định ra đó.

"Ra ngoài nghe điện thoại hả?" Tôi giả vờ hỏi.

"À... vâng."

"Xong rồi đúng không? Chúng ta trở lại đi."

"Đợi một chút..." Một bàn tay thon dài nắm lấy vạt áo tôi. "Những gì P'Touch đã nói lúc nãy..."

"Vâng?" tôi nói khi đằng ấy im lặng.

"Những gì P'Touch nói...ừ..ý là sao?"

Tôi dừng lại, quay lại nhìn người đang nói. Đây là lần đầu tiên, Daisy chịu đối mặt với những gì tôi nói, mấy lần trước đều bướng bỉnh bỏ chạy mất.

"Ý anh là, Daisy cũng biết anh đã nói thích em ngay từ lần đầu tiên ở khoa. Em nghĩ trước đây anh thích Toh rồi khi Nuea giành được thì anh mới để tâm đến Daisy sao? Nếu em nghĩ thế thì oan cho anh quá. Ngay từ đầu anh đã thích Daisy rồi, thầm ngắm, thầm nhớ em, anh muốn... "

"Đủ! Đủ rồi!" Bàn tay mảnh khảnh vội vàng chạm lên miệng tôi, chặn lại những câu chưa kịp nói. Nhưng với tôi đó được coi là một kiểu cho phép nên bản thân mau chóng cầm tay ấn nhẹ lòng bàn tay ấy lên môi mình.

"A, đừng kéo." Với lực tay của em ấy sao so được với tôi?

"Được chứ?" Khi cơ hội xuất hiện, ai lại để nó trôi qua dễ dàng như vậy?

"Ừm, Daisy đói bụng rồi. Chúng ta trở vào trong đi."

"Chờ một chút." tôi nhìn người ấy đắm đuối. Em đồng ý cái gì? "Này, em có đồng ý yêu anh không?"

"Để coi sao đã..."

"Anh còn chưa chứng minh đủ sao?" Nhóc này còn muốn tôi phải chứng mình điều gì mới chịu đồng ý đây? Tán đến nguyên cái trường đều biết hết rồi.

"Còn muốn coi, anh có dắt Daisy đi xem phim chứ? Em muốn ăn ở đâu? Anh sẽ đưa em đi du lịch chỗ nào? Hay dẫn đi mua sắm ở đâu?"

"Nói vậy là cũng muốn rồi..." tôi lẩm bẩm. Nhưng với đôi tai thính kia chắc chắn sẽ nghe thấy.

"Nói gì đó?"

"Nói được, anh đã rõ. Anh sẽ nghe theo em tất. Ngày mai chúng ta đi tỉnh khác trước." Tôi ngay lập tức chốt đơn.

"Không được, trước tiên phải đi xem phim."

"Đi tỉnh khác rồi hẳn xem phim." Tôi vẫn đang cố thương lượng.

"Làm sao vậy được?" Người đó chu chu mỏ dỗi vì tôi không chiều theo ý. "Cư xử như người yêu đang hẹn hò với Daisy đi. Chiều em chút không được chắc?"

"Ừ, cứ y vậy, nếu đã chịu làm người yêu thì anh sẽ bắt đầu kế hoạch hẹn hò của em vào ngày mai. Còn giờ thì đi vào."

Vừa nói xong là tôi vội kéo cổ tay người lộn xộn nảy giờ bước vào, mặc kệ tiếng la hét sau lưng. Thỏa thuận như vậy là thỏa đáng.

"Ôi chao! Tưởng P'Touch về nhà luôn rồi chớ!?" Sky trêu tôi từ cuối bàn.

"Còn chưa no à?"

"Ôi, P'Touch rời đi lâu vậy rồi, còn cái gì để ăn không?"

"Vẫn còn đói hả? Gọi thêm đi." Tôi lấy menu trên bàn đưa cho Daisy.

"Hôm nay anh khao. Nuea, lần sau em đến lượt em."

"Chặc chặc, có tin vui gì đúng không, P'Touch? Tự nhiên bao Som ăn!" Som nhìn chế giễu. Nhưng không phải nhìn tôi mà là một mục tiêu khác có dấu hiệu đáng ngờ.

"Tin vui quái gì?"

"Tao đang nói tin tốt của P'Touch. Đâu có liên quan gì đến mày, cô Daisy?"

"Daisy nóng nảy quá." Thậm chí cả Jao còn hùa theo.

"Không, không có, tớ chỉ hơi đói. Ai cho gì, tớ cũng ăn hết."

"Đừng nháo nhào nữa. Tao sẽ tự mình phỏng vấn. A hem, P'Touch. Gift muốn biết sau khi thú nhận tình yêu của mình. Liệu có tiến triển gì không ạ?"

"Không." tôi lắc đầu trả lời cộc lốc.

"Ôi!" Kết quả có vẻ không khả quan nên mới có tiếng kêu lên thất vọng từ khắp nơi trên bàn.

"Không, thực sự, vẫn chỉ là anh em như trước đây."

"Toh đã bảo là vẫn vậy mà. Cả hai đều chậm chạp vậy đấy!" Toh lắc đầu, lấy thìa xúc salad cho vào miệng nhai rồi quay lại điểm mặt tôi cùng bạn mình.

"Người yêu, là người yêu."

"Thiệt không, P'Touch?" Som bừng tỉnh, hành động như thể không thể tin vào tai mình.

"Thiệt không kìa, Daisy?" Tôi quay lại nhìn người ngồi bên cạnh. Mong chờ cùng hy vọng.

"A..."

"Daisy..." tôi nhẹ giọng. Vờ làm mặt buồn thiu gọi em ấy với giọng điệu đáng thương.

"Được rồi, là người yêu hay thế nào tao không cần biết, tao không thích mày đùa giỡn P'Touch, phải trả lời dứt khoát. Hôm nay tao phải có câu trả lời." Som bỏ ăn quay sang đe dọa bạn mình.

"Tao..."

"Ừ, mày đấy!"

"Tao~..." Không phải giọng người ngồi bên cạnh tôi, mà là giọng Toh.

"Tao sẵn sàng rồi. Nên mày không cần thúc ép nữa đâu."

"Nghĩa là?"

"Cứ thẳn thắn đi Daisy, anh tin ở em." Sky hợp sức cùng bạn em ấy, hối thúc không ngừng nghỉ. Nếu muốn chạy trốn, có lẽ người này cũng rõ bạn bè sẽ không để em ấy chạy thoát dễ dàng như vậy.

"Tao không yêu."

Tôi thở dài khe khẽ. Không muốn người bên cạnh nhìn thấy cử chỉ thất vọng của mình dù chỉ là một lúc. Con đường phía trước của tôi còn rất dài.

"Mày!?" Toh trầm giọng gọi bạn mình.

"Ờ, tao không yêu anh ấy ... Tao chỉ thích 'đụng chạm' thôi, có chuyện gì vậy?"

(*Touch tiếng anh nghĩ là chạm.)

"Thích đụng chạm hở? Trời má, tao tiểu đường mất thôi!" Som hét lên, ôm bụng cười, còn người kia thì lườm Som đang cười nghiên ngã.

"Daisy nói thích anh." tôi lặp lại.

"Không, ai nói, Daisy không có nói như vậy."

"Mày/em vừa nói!!" Nhiều người làm chứng thế này giúp tôi tự tin hơn hẳn.

Tôi đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt dưới gầm bàn, siết nhẹ rồi mới nắm chặt không buông. Có lẽ tình yêu của tôi đang dần chớm nở khi người ấy không còn cố tránh thoát khỏi tay tôi nữa, đây là cách xác nhận tốt nhất.

"Còn ai muốn gọi gì không? Cứ gọi thả ga đi nào!" Tôi vui vẻ nói với mọi người ở bàn. Đây có được gọi là tâm trạng tốt không?

"Nói gì đó, muốn ăn đánh hả?!" Daisy vờ giơ tay muốn đánh tôi.

"Kêu đồ đi!" Hào phóng một chút cũng chả sao, chuyện này xứng đáng.

"Nhưng quán tao không tiếp!" Giọng nói lớn cắt ngang từ phía sau. Làm mọi người quay lại nhìn.

"Mẹ, tỏ tình thì cũng làm cho nó yên ã tí. Không làm 'private party' mẹ đi. Khách tao còn tưởng đang đóng phim kia kìa."

"Ui! em xin lỗi, P'Nop." Daisy chấp tay.

"Không có gì, Nong. P' ganh tị nên mới chọc chơi thôi, thằng này có người yêu xinh vậy mà."

"Phải đó, người yêu em xinh thật!"

"P'Touch!!" Ôi, quên rằng người đẹp của tôi rất hay ngại.

"Haha. Trông giải trí vãi. Khách tao vui chết luôn!"

"Toh cũng thích." Toh giơ tay lên.

"Chuyện gì cũng đến tay tao." câu sau là Toh quay sang Daisy.

"Chặc, chồng mày thì cũng là chồng ...."

Tôi nắm cằm người bên cạnh rồi mạnh bạo hôn xuống.

"......"

"Để nhớ là em thuộc về ai." Tôi mỉm cười nhìn vào mắt người đang há hốc mồm mà không nói năn gì. "Bạn trai Daisy đang ở đây thì đừng nhắc đến người khác."

Hơi ngạc nhiên vì bàn này tụ hợp những con người mạnh miệng giờ lại im phăng phắc, không có lấy một tiếng động.

Ngoại trừ giọng đàn anh.

"Mấy khứa chết tiệt này, tao chỉ bảo giải trí là tốt. Tụi bây không cần phải thăng cấp chiếu cảnh riêng tư trực tiếp như vậy cho khách tao coi."

Bốp!! Bốp!! Bịch!! Bịch!!!

"Ui da!! Daisy, đủ rồi, anh bị thương giờ."

"Hừ!! Muốn coi phim hành động có phải không!!!"

*****

Nhớ 🌟 và cmt nhớ! 😪

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro