Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 30: Stalker và phụ huynh


Đẹp... Siêu đẹp trai luôn! Tôi nhìn chằm chằm vào anh ấy cho đến khi bản thân ổn định trở lại. Làm sao mà đó giờ không nhận ra? Bản thân mắt nhắm mắt mở làm sao mà không nhìn ra nhan sắc nghịch thiên này!

"Ôi."

"Vâng? Ơ.. con xin lỗi. Xin chào ạ."

"Có nhớ chú không? Chúng ta gặp nhau vào ngày sinh nhật Lan."

"Dạ, con nhớ ạ."

"Không có gì, ta còn tưởng con là khách. Nuea đừng quên mời Toh ăn cơm."

"À, con đâu thể nhận tiền nếu mình là khách. Con sẽ làm tốt nhất ạ." Tôi vội vàng cúi đầu trước bố P'Nuea, đảm bảo mình sẽ làm tốt.

Thực sự không muốn nhận một đồng nào cả. Tôi đã nói với P'Nuea sẽ làm miễn phí, nhưng mẹ anh ấy không đồng ý.

"Tùy con, nếu mệt có thể ngồi xuống nghỉ ngơi, không cần đặt nặng."

"Cảm ơn."

"Đến lâu chưa?"

"Bố P'Neua không những đẹp trai mà còn tốt bụng nữa. Hồi còn trẻ chắc hẳn còn giỏi hơn P'Nuea."

"Ý em là sao?" Anh ấy lạnh mặt hỏi. Tôi nói đùa chút thui mà...

"Là... A, Toh chỉ thích P'Nuae, P'Nuea đẹp trai nhất, anh là đỉnh nhất!" Tôi hy vọng lời giải thích của tôi làm ảnh khá hơn.

"Đừng để anh nghe thấy em khen ai ngoài bố anh đêm nay." Đe dọa thế này nghĩ em sẽ sợ sao? Tôi phải tỏ ra không ai có thể uy hiếp được mình.

"P'Nuea, ăn mặc thế này đúng quyến rũ luôn." Thấy không, tôi đã làm như anh ấy muốn. Còn không vừa lòng nữa đi!?

"Lại đây, anh có quà cho em." Tôi lùi một bước, sấn sấn lại đây làm gì!? Người dòm ngó bây giờ!

"Em còn phải vào trong." Vẫn tiếc, ai mà chả muốn nhận quà, nhưng tôi đành phải từ chối.

"Hahaha." Có vẻ như P'Nuea đang rất vui, tâm trạng thoải mái vì người iu hiểu được ý mình. "Cần gì cứ bảo anh. Anh đến giúp bố tiếp khách. Toh tự làm được phải không?" P'Nuea không trêu tôi nữa. Khuôn mặt ấy có vẻ lo lắng cho tôi.

"Ừm, Toh đến vì công việc, đâu thể ngồi một chỗ, sẽ chán lắm." Tôi nhắc lại bản thân đến để làm việc. Thiếu gia, anh lúc nào cũng nghĩ đưa em đến đây không phải chỉ vì công việc.

"Thôi để anh đi cùng vậy, họ muốn em đến chụp ảnh như ở sự kiện N'Lan."

"Đừng như thế."

Bạn nghĩ để anh ấy theo tôi sẽ thoải mái hơn sao? Đây là cuộc gặp mặt chính thức đầu tiên với bố P'Nuea, P'Nuea và tôi đi kè kè thì còn ra thể thống gì?! Không biết mẹ ảnh đã nói với ông ấy chưa, dù tốt hay xấu. Dù có chuyện gì xảy ra tôi vẫn nghĩ tất cả đều là do tôi.

"Chờ ở đây, anh đi lấy thức ăn cho em." P'Nuea chỉ vào bàn phía trước sân khấu có chữ 'VIP'.

"Không cần phiền vậy, P'Nuea. Em muốn ăn ở phía sau. Lúc ăn có thể chụp ảnh được."

"Không cần. Có đội thợ ảnh rồi. Vừa ăn vừa chụp? Có cần đến vậy không!?"

"Nhưng mà..."

"Nghe lời, Toh."

"Vâng..." Tôi có người bạn trai độc tài, bản thân phải chấp nhận điều đó. Anh ấy kiểm soát còn hơn ba tôi nữa. Không phải tôi không thích mà là tôi sợ mình sẽ hư hỏng. Những lúc như thế này, bản thân luôn cảm thấy hạnh phúc khi được P'Nuea yêu thương.

"Ngồi ăn ngoan? Anh đi tiếp khách."

"Toh đâu phải con ních tiểu học. Toh có nên viết ra tên, số điện thoại của P'Nuea dán lên cặp luôn không?"

"Được chứ."

"P'Nuea~"

"Để người khác biết, phụ huynh em là ai? Ai là chủ của em!?"

"Toh thấy từ con ních tiểu học giờ thành con chó luôn rồi!" Tôi ủ rũ nhưng cũng thấy vui vui, anh chủ của Toh đẹp trai lắm lắm, Toh không có khoác lác đâu!

À xíu thì quên hỏi một chuyện quan trọng, người này bắt nạt làm tôi rối bời, đáng lẽ phải hỏi trước khi mới đến.

"P'Nuea có hỏi mẹ chưa? Mẹ đã nhắc chuyện chúng ta với bố chưa?"

"Anh chưa hỏi." Người trả lời dường như cảm thấy đây là một vấn đề lớn.

"P'Nuea."

"Không có dịp hỏi mà, anh hiếm khi về nhà."

"Vậy sao không gọi hỏi?" Ồ, đó lại là một chuyện khác, gặp tôi là phải trở về nhà ngay vì sợ bị mắng.

"Hỏi làm gì? Nếu bố biết, chúng ta cũng biết."

"Vâng." Bản thân chỉ biết trả lời như này.

"P'Nuea tiếp khách đi. Toh cũng phải chuẩn bị.".

"Ừm, đừng quên lời em hứa."

"Phụ huynh đưa con vào lớp rồi, giờ về đi, không cần chờ rước đâu."

"Vậy thì phải chuyển trường rồi."

"..." Tôi không nên nói đùa về điều đó với P'Nuea, tôi mỉm cười vẫy tay chào.

Được rồi, đã đến giờ. Anh ấy cười lại với tôi và vẫy tay chào. Không được níu kéo thêm nữa, phải để anh ấy đi.

Khách khứa đã bắt đầu đến, sự kiện hôm nay là bữa tiệc giữa năm như một lời tri ân đến khách hàng. Tôi đã chọn để chụp một kiểu mọi người đều cười thân thiện như một lời chào. Cùng nhau bắt tay như thể hiện niềm hạnh phúc mà khách hàng nhận được từ công ty. Đó sẽ là những bức ảnh tuyệt vời và thành công.

"Chào chú ạ!" Tôi trông thấy một người con gái rất đẹp, có vẻ không cách biệt so với tuổi tôi. Bác trai cũng cười chào lại, tôi giơ máy lên chụp. Trông người này không quen lắm, cô ấy không có trong danh sách khách mời mà mẹ P'Nuea đưa cho tôi.

"Nuea~" Giọng nói ngọt ngào cùng nụ cười tươi rối gọi đàn anh, cô ấy thay đổi cái vèo từ bố sang con trai. Nghe muốn oẹ ghê, nhưng phải tiếp tục làm việc khi họ bắt tay nhau.

"Xin chào, Nong Pie." Biết tên nhau luôn?

"P'Nuea~, dạo này vẫn ổn chứ? Nhớ anh quá chừng~"

"Anh ổn. Còn Pie?"

"Pie vẫn vậy. Có điều hơi buồn ngủ xíu. Sao tuần trước anh không đi nghỉ dưỡng? Bố mẹ anh cũng ở đấy."

Tôi bắt đầu thấy quằn quại nơi bụng, cảm nhận được sự gần gũi giữa hai gia đình.

"Chắc để dịp khác. Anh lỡ hẹn người yêu từ trước rồi nên không thể đi được."

"Người yêu?" Tôi nhìn từ camera, bố P'Nuea đang nhìn thẳng con trai mình, với vẻ mặt điềm đạm.

"P'Nuea có người yêu rồi hả?"

"Ừ. Đừng lo, chút nữa sẽ giới thiệu cho em. Nong Pie cứ vào trước đi."

"À..vâng." Tôi thấy Nong Pie đi loanh quanh trong bữa tiệc, sự vui vẻ trước đó của cô ấy cũng biến mất.

Tôi không thể tin được Nuea lại chọn tôi thay vì người phụ nữ này. một người mà cha mẹ hai bên đều quen biết. Từ những gì tôi có thể thấy, Nong Pie xinh đẹp, thuỳ mị nết na. Quan trọng hơn là, gia đình cô ấy nhìn rất môn đăng hộ đối với gia đình P'Nuea.

"Đang nghĩ gì đó?" Tôi ngạc nhiên khi đột nhiên P'Nuea xuất hiện bên cạnh. Bản thân đang chìm lặng trong suy nghĩ của chính mình trong giây lát.

"Không có."

"Nong Pie là con gái của bạn bố anh. Gia đình hai bên thân nhau. Bố mẹ anh bảo cô ấy xứng đôi vừa lứa."

"Nói với em chi?" Đó là câu hỏi tôi không nên hỏi. Nhưng bản thân chợt nhận ra vào thời điểm như thế này, tôi không thể cứ để nó trôi qua như vậy.

"Bởi anh không muốn có bí mật với Toh, không muốn Toh hiểu lầm. Giờ thì mọi người sẽ biết anh đã có người yêu rồi."

"P'Nuea không nên nói vậy."

"Có chắc không?" Anh cười như nhìn thấu lòng tôi, xấu hổ chết được.

"Tới đây, Nuea!"

"Vâng." Bố P'Nuea gọi anh đến tiếp khách. Mình còn có việc quan trọng hơn phải làm, trở lại làm việc thôi nào!

~~~~~

"Cái này ăn ngon." P'Nuea đặt món có hình thù kỳ lạ vào đĩa của tôi. Chúng tôi ngồi với những người trẻ cùng lứa. Hơn nữa là con của những người ngồi ở bàn 'VIP'.

"P'Nuea, không định giới thiệu người này?"

"Xin chào, tôi tên Toh." Tôi hơi cúi đầu chào Nong Pie.

"Hai người quen nhau à? Sao thợ ảnh lại ngồi ở bàn này?" Câu hỏi khiến tôi hơi e dè, tôi nghĩ Nuea sẽ giải quyết được vấn đề này, có lẽ tốt hơn là tôi nên ngồi một mình.

"Không phải nhiếp ảnh gia, em ấy học nhiếp ảnh, vì vậy anh đã nhờ em ấy đến giúp."

"Em chưa từng thấy gương mặt này trong nhóm đại học của anh."

"Đàn em." Tôi thở phào nhẹ nhõm và đồng thời cảm thấy như trút được gánh nặng.

"À."

"Kiêm người yêu."

"HẢ?" Lúc này mọi người đều im lặng, họ vẫn đang cầm đũa há hốc mồm.

"Sao vậy, đây là người yêu anh!" P'Nuea đặt lên đầu tôi.

"Nuea, anh...anh..."

"Không có gì đâu. Như em thấy đấy, tụi anh tình cờ đến bên nhau, cho nên anh sẽ chỉ thông báo điều đó. Đây là bạn trai anh, Toh."

Tôi nhìn gương mặt người vừa nói. Anh ấy đúng ác luôn! Tôi mới nhận ra  P'Nuea đã cố ý nói từ 'đàn em' trước bởi vì sợ tôi cản anh ấy không được nói về chuyện này, khi nghe P'Nuea nói xong, thì cũng không còn để ý nữa. Tôi đánh nhẹ vào lưng ảnh mấy nhát, bạn trai ai đây hả? Đúng tệ!

Đáng iu vl!  > /// <

"Nuea nói người này là gì cơ?" Nong Pie chắc hẳn đã bị sốc nên mới vừa nói vừa chỉ tay về phía tôi.

"Ừ Nong Pie, em ấy là bạn trai anh." Nhấn mạnh câu này thêm lần nữa! (Tôi thực sự thích nó!)

"Nuea làm tôi phải kinh ngạc đấy." Người đàn ông ngồi bên cạnh Nong Pie nói. "Tôi nghĩ Nuea và Pie..." người đó nhận ra câu tiếp mình không nên nói, nên đã dừng lại.

"Bố mẹ muốn mai mối, nhưng tôi và Pie không có quan hệ kiểu vậy."

Tôi thấy Nong Pie cúi đầu, bản thân bùi ngùi thay cô ấy. Tôi khẽ huých nhẹ vào Nuea để anh ấy ngừng nói.

"Nào, cùng uống một ly để chào mừng người yêu Nuea nhập hội, P'Toh."

"Không cần phải gọi em ấy như vậy, Toh và Bet bằng tuổi nhau."

"Ồ, vậy chúng ta làm bạn. Để tớ giới thiệu mọi người ở đây. Đây là Pie, P'Pla, P'Wut, và còn nữa mình là dân Tây Tạng. Có thể gọi mình là Bet. Ba mẹ chúng tớ là bạn bè bởi họ làm ăn cùng nhau."

"Xin chào." Tôi mỉm cười với mọi người xung quanh bàn. Theo những gì tôi thấy, có 2 chàng trai và một cô gái có vẻ hơi khó chịu. Nhưng không có thể hiện sự đối địch với tôi. Về phần Nong Pie, tôi thấy tiếc cho cô ấy là thật.

"Đã ra mắt bố mẹ chưa?" P'Wut hỏi thẳng anh ấy.

"Chuẩn bị." P'Nuea không nói đã giới thiệu tôi với mẹ, chắc do hôm đó là vô tình.

"Cậu đi xa đến vậy, có nghĩa người này là người phù hợp, phải không Nuea?" Tôi mến Bet.

"Ừm." Câu trả lời ngắn gọn làm cả bàn quay về phía này, sửng sốt.

"Em rất vui vì cuối cùng P'Nuea cũng có được người mình yêu." Nong Pie cố gắng bắt chuyện. Cô ấy trông dễ thương như một con búp bê, nhưng tôi không chắc liệu cô ấy có thích tôi hay không.

"Cẩn thận nha, thằng này rất đẹp trai." Người lớn tuổi nhất trong nhóm nhìn tôi.

"Sao không nói Toh."

"Woa, cái này thì... Toh chưa thể coi là đẹp được? Có vẻ như em cần tút tát lại bản thân chút."

"Em đã tự mình thay đổi." Tôi đứng thẳng người một cách tự hào.

"Này, để lần sau anh giúp cho."

"P'Wut, anh định gặp riêng người yêu em?" Nuea vờ híp mắt nhìn P'Wut khiến mọi người bật cười.

"Hahaha, P'Wut, Toh khiến Nuea ghen kìa."

"Chiếm hữu người yêu ghê!"

"Anh thấy có lỗi với đàn em rồi. Bây giờ, con hổ này đã biến thành con mèo."

"Sai. Ann làm con mèo hoá hổ mới đúng."

"Nhìn kìa con hổ ranh mãnh này đi! Nó có dụ em không Toh?"

Người được coi là con mèo tới con hổ nhướng mày nhìn tôi, tôi gần như bật khóc, không dám nói bản thân luôn bị con hổ này lừa mỗi đêm.

"Vậy bố mẹ Toh làm công việc gì?" Người phụ nữ tên Pla hỏi. Tôi sẵn sàng trả lời câu hỏi đó. Tôi đã chuẩn bị nó cho bố P'Nuea, không ngờ cô gái này lại hỏi trước.

"Bố..."

"P'Pla, Chị là phóng viên sao? Hỏi rất nhiều thứ." N'Pie cắt ngang.

"Mới hẹn hò mà, nhắc đến bố mẹ làm gì?"

"Cá đi!"

"P'Pla~" Bet làm giọng giễu cợt, có vẻ Bet là người vui tính nhất trong nhóm này.

"Ăn đi, để bụng đói không có sức làm." Nuea nhắc nhở tôi. Có lẽ vì thấy tôi thích thú với cuộc trò chuyện này đến nỗi quên cả ăn.

"Dạ." Phụ huynh đã nhắc thì con phải quay lại tập trung ăn uống.

~~~~~

Công việc dài gần xong, nhiều khách đã về. Sau khi ăn xong, tôi lại bận rộn tiếp. Chụp nhiều ảnh trong khi tận hưởng bầu không khí của buổi tiệc.

"Lại đây, chụp chú." Bố Nuea gọi tôi.

"Vâng." Tôi nhấn chụp liên tục. Bố P' đang tạm biệt khách khứa. Tôi không biết liệu ông ấy có gọi lại nữa hay không, nên chỉ dám đứng đó đợi.

"Mệt không? Trông con rất bận."

"Không hẳn ạ."

"Đã gặp bạn Nuea chưa?"

"Vâng, P'Nuea mời con ngồi ăn cùng."

"Ừm, mấy đứa bạn Nuea đều là con cháu bạn làm ăn của chú."

"Vâng."

"Toh gặp Pie chưa?"

"Dạ rồi." Tôi trả lời, muốn nói điều khác nữa trong khi đang giữ nó trong lòng.

"Xinh đúng không?"

"Không những xinh mà còn dễ thương nữa ạ." Tôi khen cô ấy thật lòng.

"Chú định đính hôn cho hai đứa từ nhỏ. Bố mẹ hy vọng tụi nó sẽ đến với nhau."

"Vâng..."

"Chú nghe bảo Nuea có người yêu?"

"Vâng!"

"Toh có biết người đó không?"

"Là con ạ!" Cuối cùng bản thân đã chọn cách nói ra sự thật.

Bố anh ấy chỉ im lặng nhìn tôi. Không biết ông ấy đang nghĩ gì nữa.

"Có nghĩ trước khi nói không?"

"Con không nghĩ gì hết. Con muốn trả lời thành thật. Con không muốn làm chú buồn, nhưng con không thể nói dối chú."

"Chú chỉ có một đứa con trai."

Những lời đó chưa từng xảy ra với tôi trước đây, bản thân mình không thể trả lời hay đúng hơn là tôi không biết phải nói cái gì.

"Chú cho con hỏi một chuyện được không?" Tôi hỏi điều mà tôi đã từng hỏi P'Nuea

"Hỏi đi."

"Chú ơi, chú muốn con làm gì? Chú có thể nói cho con biết được không?"

"Nếu ta muốn con dừng lại thì sao?"

"Con sẽ dừng."

"Dễ dàng vậy sao?"

"Dạ."

"Con nghĩ gì mà nói thế?"

"Con không nghĩ gì cả."

"Hửm?"

"Chú là bố P'Nuea, người con yêu. Cho nên con cũng yêu bố như vậy. Con tin P'Nuea, con cũng tin tưởng ở bố. Con tin rằng bố sẽ chọn những gì tốt nhất cho anh ấy."

"Ồ vậy thì cao cả quá."

"Dạ?"

"Chẳng là chú không phải là người thích quản cuộc sống mấy đứa nhỏ của chú, chú để tụi nó tự quyết định."

"Chú?!"

"Chú nói sai gì sao?"

"P'Nuea rất may mắn đó ạ." Nhìn nét mặt nghiêm nghị của bố P'Nuea làm tôi không nhịn được mà mỉm cười kính trọng.

"Đừng bảo với chú là con cảm thấy may mắn khi được hẹn hò với Nuea nhé?" Bố P'Nuea cười nói làm tôi nhẹ nhõm hơn.

"Không ạ."

"Vậy tại sao con nói Nuea may mắn hửm?"

"Chuyện đó..." Tôi gãi cổ.

"Con cứ nói đi. Chú đang nghe đây."

"P'Nuea rất may mắn khi được giống chú, nghĩa là P'Nuea sẽ vẫn đẹp trai khi ở độ tuổi trung niên."

"Cái đó..." Bố Nuea cau mày. "Là khen chú đẹp trai có đúng không?"

"Đúng ạ, chú rất đẹp trai. Nếu P'Nuea bằng tuổi, và giống chú hiện tại, đó hẳn là một điều may mắn." Ánh mắt tôi chứa chan hạnh phúc.

"Hahaha, cảm ơn con."

"Qua đây rồi à? Mẹ bảo anh tiếp người khách cuối cùng." P'Nuea đến. "Đi, ăn cùng nhau."

"Được rồi, đợi em chụp ảnh chú."

"Không cần. Để nhiếp ảnh gia chụp."

"Vâng." Tôi định theo bố P'Neua, thì bị người ở phía sau kéo lại.

"Toh khen người đàn ông khác đẹp trai hoài thế?"

"Em khen bố P'Nuea thì như khen P'Nuea thôi."

"Nhưng bố không đẹp trai bằng anh!"

Haha!! P'Nuea quên hạ giọng làm người trước mặt dừng lại nhìn. Tôi mỉm cười ngượng ngùng.

"Rồi em sẽ thấy, khi bằng tuổi bố, anh còn xuất sắc hơn nhiều."

"Cái đó còn lâu. Nhưng giờ thì bố anh đã đẹp trai hơn rồi."

"Thật luôn?" Nhắc đến là muốn xem ảnh bố P'Nuea hồi còn trẻ.

"Để em hỏi mẹ."

"Cứ việc!" Tôi giả vờ đi kiếm mẹ P'Nuea. Đi được mấy bước thì bị đàn anh ôm lấy vai.

"Thật tuyệt khi được quen nhau." Giọng P' thì thào chậm rãi.

"Anh có hạnh phúc không?" lần này chính tôi là người thì thầm.

"May thay Lan đã nói với bố. Làm anh căng thẳng cả tuần, sợ ông ấy không chấp nhận. Nhìn thấy thế này làm anh cũng nhẹ lòng."

"Hả? Không phải P'Nuea nói bố còn chưa biết sao?"

"Lúc đâu anh cũng đâu biết. Toh hỏi mẹ có nói không, chứ đâu có hỏi N'Lan!"

"P'Nuea!!!" Tôi tức giận, làm sao tôi có thể không dỗi cho được?

"Không được dỗi! Toh nhìn không ra sao? Anh tin dáng vẻ lo lắng của Toh như hiện tại, sẽ làm ông vui lòng."

"Giả bộ thông minh!"

"Không phải em bắt nhịp quá chậm sao?"

Aizzzz! Tôi nghĩ không chỉ khuôn mặt giống nhau, có lẽ tính cách cũng giống nhau nốt. Để tôi đếm xem, không biết bản thân có bao nhiêu người phụ huynh trong cuộc đời này nữa?

~~~~~

"Nuea tại sao anh lại thích em?" Tôi nằm bên cạnh anh ấy. Người vẫn ngồi đọc sách sau khi tắm xong, bầu không khí này rất dễ chịu.

"Biết rồi còn hỏi?"

"Toh muốn nghe lại." Sau khi nhìn thấy vẻ đẹp của Nong Pie, tôi không thể không hỏi lại, bản thân vẫn chưa hết ngạc nhiên.

"Thì anh dõi theo Toh trong một khoảng thời gian dài. Từ khi quen nhau, anh không nghĩ đến chuyện thích hay yêu, nhưng bản thân cảm nhận rằng khi ở bên Toh, anh luôn cảm thấy hạnh phúc. Khi nhìn thấy em, lúc nào anh cũng mỉm cười."

"Vậy là P'Nuea muốn em làm bạn trai chỉ để mua vui thôi sao? Không nhất thiết phải ở bên em, có lẽ P'Nuea còn có thể cười nhiều hơn. Còn Toh thì cảm thấy hạnh phúc khi nghe anh ấy bảo em có thể ích kỷ hơn."

"Chặc, anh không đùa, anh chỉ biết một Toh."

"P'Nuea." Tôi lãng mạn vậy mà, tại sao anh ấy lại nói như vậy? "Toh hỏi thật, anh đừng trêu em."

"Một người trung thực, không quậy phá và còn tốt bụng nữa. Khi ở bên em ấy, anh cảm thấy thoải mái. Anh muốn luôn được ở gần người này, không muốn xa nhau. Anh ghen, không thích khi mọi người chú ý đến Toh. Như thế đủ chưa?"

Đừng ghen tị vì tôi nhá! Đâu ai biết được may mắn này sẽ kéo dài đến bao giờ? Đến tôi còn không thể tin được.

"Nong Pie rất xinh đẹp, tính tình cũng tốt, bữa nay em ấy còn bảo vệ em."

"Nhắc lại lần nữa. Anh đã nói là mình không có thích."

"Nhưng hiện thực là vậy."

"Cứ tiếp tục nói đi. P' không muốn nghe. Tốt hơn là đừng nói chuyện vô nghĩa." P'Nuea đặt cuốn sách xuống và quay sang tôi, linh hồn hổ bắt đầu chiếm hữu anh ấy.

"Chờ đã, P'Nuea đi rồi!" Tôi nhận ra ngay, người này đang bắt đầu lừa tôi nữa.

"Hôm qua mới đưa tiền cọc à phải không?"

"Tiền gì nữa? Em nhận đầy đủ rồi."

"Có một hiệp, em không biết như vậy chưa đủ sao?" Tôi cố gắng bỏ chạy vì cảm nhận được mối đe dọa đang đến gần. "Khoan, Toh đang hỏi nghiêm túc...Ưm~" Chưa gì hết là bị đè ra hôn.

"Tại sao P'Nuea lại ham muốn đến vậy? Không mệt à?"

"Là lỗi của ai, ai khiêu khích?"

"Khiêu khích? Toh không có làm!"

Tôi vẫn còn đang bối rối nên quên mất bản thân đang chạy trốn, để rồi cuối cùng bị bắt rồi khoá chặt nơi vòng tay anh ấy.

"Chứ sao?"

"Em không có."

"Đây gọi là khiêu khích!"

Hừm.. Tôi thực sự không hiểu mình đã chọc tức P'Nuea khi nào? Hỏi cái gì cũng không trả lời, toàn trả lời theo cách này thôi!

*****

Nhớ 🌟 và cmt nhoeeee! 😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro