Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 33

Ta lấy một đoạn trong "Sẽ để em yêu anh lần nữa" nhé

  "Đùng..."

Một tiếng súng được bắn ra từ một góc sân thượng vang lên. Hắn đang đứng trên đó nhìn vẻ mặt thách thức nói:

- Lên đây đi, Sehun. Tao đợi mày lâu rồi. Tôi có thể thấy Sehun quay đầu hướng sân thượng mà chạy. Khi Sehun chạy đến nơi thì thấy tôi và Min Ae đang bị cột ở hai góc của sân thượng.
Cậu quay người nhìn tôi, hai tay bị trói chặt kéo ngược lên cây cột phía trên. Trên cột có gắn một cái ròng rọc. Đầu dây còn lại được đính trên một cái khoen tròn. Dưới chân tôi là một tấm ván đặt bấp bênh trên thành lan can của sân thượng. Tôi đứng ở một đầu của tấm ván, đầu kia được giữ lại tạo sự thăng bằng bởi một sợi dây, sợi dây này được luồn dưới một thùng sắt nặng và đầu này của sợi dây cũng được đính chặt vào một cái khoen tròn.
Hai khoen tròn này có một sợi dây thừng bậc trung thòng qua khiến cho chúng sát vào nhau, sợi dây thừng bậc trung này ở hai đầu cũng có hai khoen tròn. Bên kia Min Ae cũng bị buộc chặt bởi cách thức y như vậy.
Và ở bốn cái khoen tròn của hai sợi dây thừng bậc trung này được nối với nhau bằng một sợi dây thừng cực đại, sợi dây thừng cực đại này lại được cột vào một cái cây trụ ngay chỗ hắn đứng.
Tôi nhìn Sehun với ánh mắt cực kỳ hoang mang và lo sợ, tôi khẽ quát lên
_ Đồ ngốc, sao cậu lại đến đây một mình!
Cậu ấy nhìn tôi đầy yêu thương khẽ cười nhưng không đáp. Giữa hai người yêu thương nhau đôi khi chỉ cần một cái nhìn, một cái chớp mắt cũng đã nói hết tất cả. Sehun quay đầu nhìn Min Ae, ánh mắt đầy sợ hãi. Dù có gan dạ, dù có mạnh mẽ thì nó vẫn chỉ là đứa con gái yếu đuối mà thôi.
Nhìn ánh mắt của em gái như đang cầu xin cậu hãy cứu Luhan khiến cậu trào dâng cảm xúc đau đớn mãnh liệt, đứa em gái của cậu, đứa em đáng thương chưa bao giờ được cậu thừa nhận.
Cả hai người đều bị dây trói chặt, dây trói cứa vào tay để lại những vết thâm tụ tím ngắt, Sehun thấy mà lòng chợt thắt lại.

_ Mày muốn gì? - Cậu quay đầu nhìn hắn đầy căm hận.

_ Tao muốn gì hẳn mày phải biết chứ? - Hắn cầm khẩu súng xoay vòng vòng trước mặt vẻ khiêu khích. - Gia đình tao vì mày mà chết, tao phải báo thù
_ Là do ba mày đừng lôi tao vào?
_ Nếu không phải do mày ép thì ông ấy đâu đến mức phải tự tử chứ
_ Là do ba mày tự chuốc lấy, trách ai được chứ. - Sehun cả cuời nói.
_ Cấm mày xúc phạm ba tao! - hắn gần như nổi điên.
_ Mau thả hai 2 người họ ra! - Sehun đanh mặt nghiến răng nhìn hắn đầy tức giận ra lệnh.

- Không thả. - Hắn cũng đanh mặt lên thách thức đáp. - Muốn tao thả cũng được. Chấp nhận trò chơi của tao để cứu họ chứ?

- Trò chơi gì? -Sehu lạnh băng đáp.

- Rất đơn giản, chỉ cần khi tao thả sợi dây này ra mà mày có thể chụp được trong thời gian ngắn nhất thì có thể cứu hai người bọn họ. Để xem sức ngươi có thể kéo được cả hai người bọn họ hay không? - Hắn cười nham hiểm quay đầu nhìn Luhan và Min Ae rồi đưa mắt nhìn nơi nối hai đầu sợi dây trói họ, đôi mắt ánh lên tia gian xảo đầy thâm ý.
_ Sehun hãy chụp lấy đầu dây bên phải! - Tôi hét lên ra lệnh. Dường như cậu ấy vẫn chư hiểu rõ ý tôi nên ngoảnh đầu nhìn kỹ sợi dây lần nữa. Cậu giật mình phát hiện ra một điều. "Hóa ra là như vậy. Trò chơi đơn giản này nhưng có thể chết người như chơi."
Chỉ cần hắn ta giật dây một cái, sợi dây thừng lớn này sẽ buông ra, hai sợi dây bậc trung cũng vì vậy mà buông ra khỏi sợi dây đang giữ tính mạng của hai người họ.
Chỉ cần đầu dây giữ hai đầu dây của họ thả ra, họ lập tức sẽ rơi xuống. Nếu cậu chụp kịp thì may ra có thể cứu họ, còn nếu không kịp thì... Sehun không dám nghĩ tiếp. Nhưng có một điều cậu có thể chắc chắn, hắn sẽ không dễ dàng đứng yên cho cậu cứu hai người họ .Hắn nhìn Sehun một cách thong thả, môi nhếch lên đầy giễu cợt chờ đợi.
_ Sao hả, suy nghĩ xong chưa? Chấp nhận hay không chấp nhận?
Sehun không trả lời, cậu bặm môi, nghiến răng nghiến lợi nhìn hắn đang đắc chí mà hận không thể giết chết hắn ta ngay lập tức.
_ Đúng là hơi khó nghĩ thật, em gái và người yêu... - Hắn bắt đầu khiêu khích.
_ Sehun tôi xin cậu, hãy cứu lấy Min Ae ! -tôi nhìn Sehun
Cậu ấy hết nhìn sang tôi rồi nhìn sang Min Ae đang bắt đầu rơi nước mắt.
Giờ phút này, lại bắt cậu phải lựa chọn, một sự lựa chọn đầy đau khổ.
_ Thế nào, quyết định cứu ai đây? Cứu người yêu thì hai người sẽ sống trong đau khổ dằn vặt suốt trước cái chết của em gái của cả hai người. Cứu em gái thì ngươi sẽ mãi mãi sống trong đau khổ khi chứng kiến người yêu chết trước mặt mình.
- Oh Sehun, nếu cậu cứu tôi tôi sẽ hận cậu suốt đời. - Tôi nghiến răng nhìn cậu ấy lạnh lùng nói.
Khóe môi Sehun giật giật, ánh mắt thoáng vẻ bất lực nhìn tôi. Tôi đã không cho cậu một sự lựa chọn. Tôi đã quyết định thay cậu.

- Đừng rề rà nữa, quyết định xong chưa? Tao đếm đến ba đó. - hắn bắt đầu gầm gừ đếm... - Một... hai... ba... - Lập tức hắn ta kéo sợi dây thừng lớn đang cột vào cây cột gần hắn, rồi hơi thả lỏng tay cho nó rơi ra nhưng nhanh chóng chụp lại khiến cho mọi người một phen hoảng sợ.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: